Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1143
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2287 / 70
Cập nhật: 2015-11-10 00:45:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1421-1422: Tấn Công Thiên Lý Văn Minh
am thư văn minh phó chủ có chút buồn bực thở dài. Băn thân hắn chết không sao, nhưng Nho chi văn minh thì sao đây? Khí tiết văn minh phó chủ nhất định khó có thể bảo vệ được Nho chi văn minh, Nho chi văn minh liền cứ như vậy bị hủy diệt sao? Đúng rồi, cò có Lý Thải Sử, sau này Lý Thái Sử nhất định sẽ phục hưng Nho chi văn minh, nhưng trước hết hắn phải trốn thoát khỏi sự truy sát của Thiên lý văn minh Phó chủ.
Tam thư văn minh phó chủ miễn cưỡng thở dài!
Mà trong thiên lý chi cung truyền đến hàng loạt tiếng cười, đó là một loại cười có vẻ chật vật.
Trên Thiến lý chi cung, một trung niên nam tử đang ngồi trên vị trí thủ lĩnh, đó chính là Thiên lý văn minh Phó chủ, từ sau khi trốn thoát ra ngoài khỏi chủ chi tù, nếu nói Thiên lý văn minh Phó chủ có gì khác trước, thì chính là khí chất càng trở nên âm ngoan hơn.
Mà bên cạnh Thiên lý văn minh Phó chủ còn có mấy vị khách.
Một người trong số đó, toàn thân lôi trước trứ, vô biên lôi điện xà, toàn thân vô cùng lực lưỡng, giống như một vị thần linh viễn cổ, người này chính là Lôi Bạo văn minh phó chủ của Lôi chi văn minh, có ba ký nguyên pháp lực, lực công kích là tối cao một thời. di theo sau Lôi bạo văn minh phó chủ là một người thế giới cảnh thập trọng thiên, gọi là Lôi Tư Văn. Tất cả con traic của Lôi Bạo văn minh phó chủ đều được gọi là Lôi Tư Văn. Tên Lôi Tư Văn này dáng dấp cũng thư sinh nho nhã, nói chuyện từ tốn. lôi Bạo văn minh phó chủ cũng không phải là tự nhiên tới nơi nfy làm khách, hắn tới là vì Nho chi văn minh di thể, chỉ cần lấy được một bộ phận di thể của Nho chi văn minh Phó chủ, hắn liền có thể bồi dưỡng thực lực của con hắn nhanh chóng tăng lên, cũng có thể nhanh chóng tiến vào Thiên bảng, nhanh chóng tiến vào văn minh cảnh. Lấy được di thể của Nho chi văn minh Phó chủ chính là phương pháp bồi dưỡng cao thủ vào được Thiên bảng nhanh chóng nhất.
Mà cách Lôi Bạo văn minh phó chủ không xa, một nhân vật có lực lượng vô cùng lớn đang ngồi, vóc người vô cùng cao, đích thực là Lực Bạo văn minh phó chủ của Lực chi văn minh. Con người Lực Bạo văn minh phó chủ này cũng là một người có pháp lực ba ký nguyên, đi theo sau hắn ta cũng là một người thế giới cảnh trọng thập thiên, tên là Lực Du Đế Tử. Lực Bạo văn minh phó chủ cũng là muốn tới lấy di thể của Nho chi văn minh, mong đạt được thực lực Thiên bảng.
Còn có một lão giả âm trầm mặc áo choàng đen, mũi khoằm như mũi chim ưng, người này là Độc Ngã văn minh phó chủ của Độc chi văn minh. Lão ta toàn thân độc tố quấn quanh, cũng là chừng bốn kỷ nguyên pháp lực. lão ta ngồi đó, Lôi Bạo văn minh phó chủ cùng Lực bạo văn minh phó chủ tự giác tránh xa một chút, mà sau lưng hắn lại chỉ có một tên gù lưng. Tên này vè mặt thì hòa nhã, nhưng toàn thân cũng là độc tố chuyển động, tên Lâm Mộc, là đệ tử tâm đắc của Độc Ngã văn minh phó chủ. Độc ngã văn minh phó chủ cũng muốn lấy di thể của Nho chi văn minh để giúp hắn tăng lên cấp Thiên bảng.
Mà ở vị trí cuối cùng chính là một lão già râu tóc bạc trảng, lão già này ngồi cuối cùng, thực lực cũng phải hơn hai ký nguyên. Trên người lão già này có một loại mùi mới mẻ, lão ta có vẻ như đã có tuổi thọ khá cao, tên Cổ Thủy.
Hắn ta chính là Cổ Thủy Thiên bảng đệ nhất năm xưa, con của Lục Nguyên cùng Hoang. Lúc đám ba người cồn bằng vương còn đánh nhau, Cổ Thủy đã đánh vào văn minh cảnh, một mình đối mặt cùng đám người Lục Nguyên, rồi sau đó Cổ Thủy đạt mức văn minh cảnh thực lực.
Sau khi đạt tới văn minh cảnh, hắn một lần may mắn lấy được thần vật cấp thấp, đạt tới pháp lực hai ký nguyên.
Sau lưng hắn, cũng có một ai, hắn cũng không có đệ tử nào.
Chính giữa Thiên lý chi cung đặt các loại đồ ăn ngon, nhưng những người ở đây đều chẳng có hứng thủ muốn ăn, chỉ là ăn qua loa mấy miếng.
Thiên lý văn minh phó chủ đang đợi Diệt Luân văn minh phó chủ mang theo tin tức diệt Nho chi văn minh, hắn ta vốn muốn tự tay diệt người của Nho chi văn minh, nhưng là phát hiện Nho chi văn minh Phó chủ chết, Tam Thư văn minh phó chủ bị thương nặng, nói Nho chi văn minh đã quá yêu liền tiện tay giao cho Diệt luân văn minh phó chủ thi hành. Cảm giác của hắn bây giờ chính là cảm giác theo đuổi một mục tiêu bao lâu đã hoàn thành, giờ lại phải tìm mục tiêu mới. thiên lý văn minh phó chủ đã tính kỹ rồi, mục tiêu tiếp theo chính là nhân dịp ương thiên triều ký nguyên đại chiến bản thân trở nên mạnh mẽ, tăng cường thiên lý văn minh.
Lôi Bạo văn minh phó chủ nói:
- Ta cần hai tai của Nho chi văn minh Phó chủ.
Có đôi tay này có thể khiến cho hai tay con trai Lôi Tư văn của mình mạnh hơn lên rất nhiều, tay cầm ức vạn lôi xà cũng không phải là việc khó.
Lực Bạo văn minh phó chủ nói:
- Nếu Lôi Bạo văn minh phó chủ muốn hai tay thì ta có hai chân là được.
Bình thường Lực Bạo với lôi Bạo quan hệ cũng không tồi, thậm chí còn có danh xưng là Lôi Lực song bạo cơ.
Độc Ngã văn minh phó chủ cười mấy tiếng rồi nói:
- Thân thể của Nho chi văn minh Phó chủ, trừ hai tay hai chân, những chỗ khác đều là của ta.
Độc Ngã văn minh phó chủ nói.
Thiên lý văn minh phó chủ gật đầu một cái:
- Chia ra như vậy cũng được, như vậy thi thể sau khi bị giết của tam Thư văn minh phó chủ sẽ giao cho Cổ Thủy là được rồi.
Chia xong thi thể, trong đó người được lợi nhiều nhất chính là Cổ Thủy. cổ Thủy tán tu, lại có thực lực lại yếu nhất, sao lại vậy? thật ra mà nói thì cũng đơn giản, thiên lý văn minh phó chủ cùng với ba người kia là có quan hệ thân thuộc, còn Cổ Thủy, là muốn lôi kéo Cổ Thủy về với với thiên lý văn minh, Cổ Thủy cũng đồng ý điều này, như vậy về làm thủ hạ của Thiên lý văn minh phó chủ, hẳn ta đương nhiên muốn bồi dưỡng Cổ Thủy.
Mà Cổ Thủy lấy được di thể của Tam Thư văn minh phó chủ, cũng có thể mượn cơ hội này tăng cường, nói không chừng có thể tới ba kỷ nguyên đích pháp lực.
Đám người này đang nghị luận xôm tụ, cũng sắp chuẩn bị chia xác.
Ngay vào lúc này, một đám người thật nhanh bước vào:
- Không xong, không xong, có người đánh tới cửa rồi.
- Cái gì? Có người đnáh tới cửa rồi?
Thiên lý văn minh phó chủ không khỏi ngẩn ra:
- Ai?
- Người của Nho chi văn minh.
Tên báo tin nói.
- Đi xem sao.
Thiên lý văn minh phó chủ quát to một tiếng, mà đám người Lôi Bạo văn minh phó chủ, Lực bạo văn minh phó chủ, cùng Cổ Thủy văn minh phó chủ lập tức đứng dậy, Độc Ngã văn minh phó chủ cũng hi hi cười quái dị:
- Chúng ta cũng đi xem một chút, xem xem tên nào dám tiến công vào thiên lý văn minh.
Thời điểm năm đại văn minh cảnh đi ra, trông thấy đám người đánh vào thiên lý văn minh không khỏi thấy buồn cười. tổng cộng là ba mươi lăm người, mà trong đó người đứng trước nhất chính là Khỉ tiết văn minh phó chủ một ký nguyên pháp lực, sau đó chính là một đám tạp ngư cánh thiên tôn cấp. không sai, chính là tạp ngư, một tên lọt vào mắt cũng không có, những người có thực lực như vậy tấn công vòa thiên lý văn minh, thật là buồn cười.
- Ha ha ha, một bầy tạp ngư, cũng dám tới tấn công thiên lý văn minh, thật là không biết sống chết.
Thiên lý văn minh phó chủ lớn tiếng quát một câu.
Không sai, một đám tpaj ngư này, ba mươi bốn tên tiểu tạp ngư trên đầu đều đeo khăn trắng, trên người tỏ ra khí thể khẳng khái, bi tráng bi ca. nhưng mà, vậy thì sao chứ, tpaj ngư cuối cùng cũng chỉ là tpaj ngư, không phải cái gì khác. Tạp ngư cũng chỉ nháy mắt là bị giết chết rồi, toàn bộ lại tự động tới cửa xin chết, thật là buồn cười.
Gương mặt âm trầm của Thiên lý văn minh phó chủ mang theo chút vui vẻ. hắn ta là một người luôn nghiêm túc trầm tĩnh, bây giờ thật sự là thấy buồn cười:
- ồ, biết trước là Nho chi văn minh Phó chủ cùng tam Thư văn minh phó chủ sắp bị chúng ta phanh thây, cho nên tới trước, là tới liều chết, ta cũng không thể quá mức tuyệt tình, cho các ngươi gặp hắn lần cuối vậy.
tay hắn ở trên trời chuyển một cái, di thể của Nho chi văn minh Phó chủ, cùng Tam Thư văn minh phó chủ đang bị trói đã bị dời tới đây.
Tam Thư văn minh phó chủ lập tức thấy được tình hình trong sân, hắn cũng sớm đoán chừng tình hình sẽ trở nên như vậy nên cũng không lấy làm ngạc nhiên. Chẳng qua là Lý Thải Sử cũng ở bên trong, ngọn lửa phục hưng Nho chi văn minh cũng cứ như vậy mà bị hủy diệt sao, Tam Thư văn minh phó chủ không khỏi đau lòng mắng:
- khí tiết, người thật là hồ đồ.
Hắn ta không nói rõ Lý Thái Sử, vì còn hy vọng Lý Thái Sử còn có cơ hội sống, tuy là hy vọng này mong manh.
Mà Khí Tiết văn minh phó chủ củi đầu, ba mươi bốn người khác cũng cúi đầu.
Ba mươi lăm người, đồng thời cúi đầu.
Sau đó, đồng thời ngẩng đầu.
- Nho chi văn minh, ba mươi lắm quân tử, ung dung không sợ chết, xông lên!
Đây không phải là tiếng hét của một người, mà là ba mươi lăm người đồng thời hét lên.
Đúng vậy, lần này là tới ung dung liều chết, ba mươi lăm quân tử, ba mươi lăm cỗ Hạo Nhiên Chính Khí tập hợp lại trên không trung.
Người của Nho chi văn minh có chết trận, có bị thương nặng.
Nhưng là, không có đầu hàng, không thấy chiến hữu bị phân thây mà trốn chạy.
Thà bị đứng chết, không thể quỳ sinh.
Đây chính là nho chi văn minh.
Hạo nhiên khí, trường tồn!
Người có thể chết, máu có thể chảy, nhưng hạo nhiên khí, sẽ không vì vậy đoạn tuyệt.
Đó là từng khuôn mặt bi tráng!
Đó là từng bước từng bước lòng quyết tâm!
Đó là những người từng bước từng bước biết rõ hẳn phải chết cũng phải xông lên!
Sinh, làm sao vui mừng!
Chết, làm sao khổ!
Chúng ta, không sợ!
Ba mươi lăm quân tử, tham kiến!
Đây là Hạo Nhiên Chính Khí trường tồn!
Thiên lý văn minh phó chủ không khoit giận dữ mà cười:
- Khí Tiết văn minh phó chủ, ngươi đây là đang muốn chết.
Khí tiết văn minh Phó chủ gật đầu:
- Ba mươi lăm người chúng ta, mỗi người đề biết minh đang tự tìm chêt, nhưng thấy chết thì sợ sao? Sinh tử không sợ.
- Được! được! được!
Thiên lý văn minh phó chủ giận cười. đúng, chính là cảm giác này, năm đó Nho chi văn minh phó chủ cho mình cảm giác chính là loại cảm giác chán ghét này. Chính là loại hạo khsi trường tồn cảm giác, lúc đấy cho là đánh chết Nho chi văn minh phó chủ, bắt được Tam Thư văn minh phó chủ, cảm giác này sẽ biến mất, cho nên cũng không có bao nhiêu hứng thú, cho nên mới cho Diệt Luân văn minh phó chủ đi diệt Nho chi văn minh, nếu Nho chi văn minh làm cho cảm giác này lần nữa quay lại, thì để chính hắn đi diệt Nho chi văn minh!
- Ha ha ha, ha ha ha ha, ta có động lực tự tay hủy diệt Nho chi văn minh rồi!
Thiên lý văn minh phó chủ vừa cười dài vừa động thủ, hắn muốn đánh chết toàn bộ những người phản kháng, mà lúc này Cổ Thủy nói:
- Thiên lý văn minh phó chủ, không bằng để tar a tay, thấy sao?
Cổ Thủy cũng là tới mong lập công, hắn mới làm thủ hạ của Thiên lý văn minh phó chủ, không có một chút công lao thì sao được. mà bây giờ đánh chết Khí Tiết văn minh phó chủ, đánh chết hơn ba mươi người còn lại, con như là lập được công rồi.
Thiên lý văn minh Phó chủ vốn là tính tự mình ra tay, nhưng cũng đang là lúc lôi kéo Cổ Thủy, muốn lôi kéo một người văn minh cảnh vào thiên lý văn minh không dễ dàng. Hắn dĩ nhiên hiểu Cổ Thuy là đang đòi lập công, trong lòng cũng hơi trầm ngâm, dù sao chỉ cần Nho chi văn minh hủy diệt, dập tắt cỗ Hạo Nhiên Chính Khí này là được, vì vậy cũng gật đầu một cái:
- Cũng tốt, tùy ngươi ra tay, chỉ cần diệt hết cái gọi là ba mươi lắm quân tử này đi cho ta. Cái gì mà quân tử, chỉ có người thiên lý văn minh mới có thể xưng là quân tử. đám người Nho chi văn minh này mà cũng xứng gọi là quân tử, danh xưng quân tử này là do ta đặt ra, không người nào có thể tùy tiện thay đổi.
- Được.
Cố thủy gật đầu một cái. Lão già này nhìn về phía đám ba mươi lăm người Khí Tiết văn minh phó chủ, nét mặt lãnh đạm mà lạnh lung:
- Thật không may, nếu gọi các người ba mươi lăm quân tử, toàn bộ đều phải chết trong tay ta. Khí Tiết văn minh phó chủ, ngươi vào văn minh cảnh còn sớm hơn ta, nhưng bây giờ xem ra ngươi không phải là đối thủ của ta!
Cổ Thủy oanh một chưởng đánh ra, một chưởng này bao hàm thủy chi tinh hà.
Chưởng thủy chi tinh hà, từ vạn sông như vậy phát.
Oanh một cái tinh hà đánh trúng vòa Khí Tiết văn minh phó chủ.
Lục Nguyên đang định rat ay, Khí Tiết văn minh phó chủ đã ra tay trước. không sai, kaafn này chủ lực thật sự chính là Lý Thái Sử, nhưng Khí Tiết văn minh phó chủ cũng muốn cống hiến lực lượng của mình, lượng tuy nhỏ nhưng lòng không thay đổi, khí chi tinh hà đánh vào với Thủy chi tinh hà, Khí tiết văn minh phó chủ biết mình bị thương không nhẹ, nhất thời bị đánh bật ra, thổ ra một miệng máu.
Cổ Thủy đắc ý gio giơ quả đám, hắn vốn cũng không phải là người dễ dàng đắc ý, chẳng qua là bị đè ở thế giới cảnh quá lâu, mà trước đây mới vào được văn minh cảnh, sau khi tới văn minh cảnh lấy được cấp thần vật mới tiến vào hai ký nguyên pháp lực, vượt qua hẳn Khí tiết văn minh phó chủ vào văn minh cảnh trước hắn rất lất, nên vô cùng đắc ý.
Cổ Thủy một lần nữa đánh ra một quyền:
- Chết đi, Khí Tiết tiền bối, cùng với ba mươi bốn con tạp ngư.
Khí tiết văn minh phó chủ còn chuẩn bị xuất thủ, Lý Thái Sử cũng đã đề xuống vai trái của hắn:
- Khí tiết sư thúc, ngươi đã tận lực, bây giờ giao cho ta đi.
Một con tạp ngư nhỏ bé nhảy ra ngoài sao? Cổ Thủy nhận ra con tiếu tạp ngư này, đây không phải là Lý Thái Sử được ca tụng lúc mình mới tiến vào văn minh cảnh sao, nghe nói còn thắng được nguyên Thiên bảng thứ tám Mộ Dung hồng lệ.
- ồ, người đã thắng nguyên thiên bảng thứ tám, để cho ngươi xem sự lợi hại từ nửa ký nguyên trước đây đã đứng Thiên bảng đầu tiên!
Cổ Thủy cười dài một tiếng, hắn đã là thiên bảng đệ nhất từ hơn nửa ký nguyên trước, có lòng tin tuyệt đối với các thiên bảng cao thủ khác. Hắn quyết định sẽ dạy dổ tên hậu bối Lý Thái Sử này, tạp ngư cũng phải có hiểu biết nhất định của tạp ngư.
Cổ thủy phất tay đánh ra chiêu một tay che trời!
Chiêu một tay che trời là tuyệt học của hắn!
Một tay cư bình thường như trời vung xuống!
Hoa Sơn Tiên Môn Hoa Sơn Tiên Môn - Mạt Lăng Biệt Tuyết Hoa Sơn Tiên Môn