Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Thể loại: Kiếm Hiệp
Upload bìa: Ngô Quang Hoàng
Số chương: 25
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3654 / 46
Cập nhật: 2016-07-24 01:38:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hồi Thứ Hai Mươi Lăm - Năm Tháng Dãi Dầu Đầu Đã Bạc.
im Trục Lưu kêu ối chao một tiếng, kêu lên: “Thuốc độc thật... thật lợi hại?”
Người giãy hai cái liền ngã xuống đất nằm cứng đờ như khúc gỗ Trần Quang
Chiếu vừa kinh vừa giận, kêu lớn: “Hà Cô nương, cô ra đây, ta chết cũng phải chết cho rõ ràng!”
Lúc này Trần Quang Chiếu đã đầu váng mắt hoa, chàng gắng gượng
đạp hai tấm bình phong ra. Chợt nghe một tiếng cười lạnh vang lên, sau bức bình phong có một
người nhảy ra. Trong khoảnh khắc, Trần Quang Chiếu hầu như đứng ngẩn ra, té ra đó chẳng phải là Hà Cô mà là một bà già tóc bạc da mồi.
Trần Quang Chiếu sững người ra, lạc giọng kêu lên: “Nhũ mẫu, té ra là bà!” Bà già ấy cười lạnh lùng: Ai là nhũ mẫu của ngươi? Hừ, tên tiểu tử thối nhà ngươi còn chưa chịu thôi, cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga?” Trần Quang Chiếu kêu lên: “Tôi biết tôi không xứng với tiểu thư nhà bà, nhưng lần này Hà Cô gọi tôi tới, tôi nhất định phải hỏi cho rõ!”
Bà già ấy nhìn Kim Trục Lưu, thấy chàng nằm ở dưới sàn chẳng hề nhúc nhích,
không khỏi mừng ra mặt, lòng thầm nhủ: “Nghe nói Văn Đạo Trang và Sử Bạch Đô đều bại trong tay kẻ này, mình biết hắn rất ghê gớm, cứ tưởng là mình đồng da sắt, té ra chẳng bằng gã Trần Quang Chiếu”.
Bà ta tưởng Kim Trục Lưu đã mất mạng vì trúng độc, nên không hề e dè, từng bước áp sát tới Trần Quang Chiếu, “Hì hì!” Cười lạnh lùng: “Chính ta đã gọi ngươi tới! Ta không giả mạo tiểu thư lừa ngươi, nhà ngươi làm sao mắc lừa ta? Bây giờ chắc ngươi đã rõ, ta giải quyết ngươi để tiểu thư khỏi bị ngươi quấy rầy!”
Trần Quang Chiếu muốn phản kháng nhưng tay chân đã bải hoải, mười đầu ngón tay của bà ta sắp chụp vào đầu chàng, Kim Trục Lưu chợt ngồi bật dậy, buông giọng cười: “Thuốc độc của bà tuy lợi hại nhưng không hại nổi ta! Trả lại vật cho chủ!” Lập tức ngón giữa búng ra, một luồng nước từ đầu ngón tay chàng bay vọt tới. Té ra Kim Trục Lưu giả vờ ngất xỉu, nhưng chàng âm thầm vận huyền công đồn trà độc đã uống ra đầu ngón tay, cho nên luồng nước phun ra nóng hôi hổi.
Bà già kinh hoảng, bà ta biết thuốc độc lợi hại, dù trên người có thuốc giải nhưng cũng không thể để nó bắn trúng vào mắt nên vội vàng thi triển công phu Thiết bản kiều, ngửa lưng ra phía sau, hai tay chống xuống sàn tựa như một cây cầu, luồng nước lướt qua mặt bà ta, lúc đó đương nhiên bà ta không tóm được Trần Quang Chiếu. Kim Trục Lưu nhảy vọt lên, kéo Trần Quang Chiếu sang một bên, nhét vào miệng chàng một viên thuốc giục mau: “Đây là bích linh đơn, mau uống!”
Bà già ấy cũng rất ghê gớm, Kim Trục Lưu chỉ chậm lại một nhịp, bà ta đã nhảy bật dậy, quát: “Tên tiểu tử dám bỡn cợt lão nương!” Rồi mười đầu ngón tay xỉa ra, móng tay chợt dài thêm mấy tấc, tựa như mười thanh đao nhỏ xỉa về phía Kim Trục Lưu. Té ra bà ta đã luyện ưng trảo công, có thể dùng móng tay làm vũ khí, bình thường cuộn lại cho nên người khác không thấy mà thôi.
Kim Trục Lưu thi triển Bàn long như bộ, né chiêu trả chiêu. Thiên la bộ pháp của chàng tuy tinh diệu nhưng không thể thi triển trong chiếc thuyền nhỏ, dù cho chàng né tránh nhanh nhạy, chỉ nghe soạt một tiếng, tà áo đã bị bà già ấy xé rách một mảng, bà già được thế dấn tới, tay trái vạch tới, suýt tý nữa đã chạm vào cổ họng của Kim Trục Lưu, Kim Trục Lưu ngửi thấy mùi tanh tưởi.
Kim Trục Lưu cả giận quát: “Hừ, ngươi ỷ độc trảo hại người, ta sẽ bẻ móng tay của ngươi!” Tức thì hai chưởng vỗ tới nặng như búa bổ vào núi, bà già lúc này mới biết chàng lợi hại cho nên hoảng hồn. Kim Trục Lưu đã uống trà độc, mà vẫn có thể bình yên vô sự, bà già nghĩ bụng dù cho có dùng độc trảo đả thương chàng cũng chưa chắc lấy được mạng chàng. Nếu bị chàng đấm cho một quyền thì không xong. Khi còn trẻ bà già này vốn là một nữ ma đầu nổi tiếng trong võ lâm, nhưng nay tuổi đã lớn, tinh lực đã suy yếu nên không dám liều với Kim Trục Lưu.
Song trong khoảnh khắc chỉ nghe tiếng bình bình vang lên, bức bình phong bị xô ngã, ván sàn nứt toác một mảng. Trước quyền phong chưởng thế của Kim Trục Lưu, bà già không thể nào xoay chuyển được nữa!
Bích linh đơn là thuốc quý, tuy không phải là loại thuốc giải độc nhưng cũng có khả năng chống độc. Trần Quang Chiếu uống một viên bích linh đơn thì chất độc đã giảm, tinh thần hơi phần chấn.
Hiệp Cốt Đan Tâm Hiệp Cốt Đan Tâm - Lương Vũ Sinh Hiệp Cốt Đan Tâm