Những ai dám làm, sẽ thắng.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Gấu Vy
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 91
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 575 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:33:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 41.5: Vòng Cuối Cùng.
ó và hắn đã vượt qua tình huống 1 cách êm xui trót lọt, kèm theo cả sự bức bối của nó nữa.
Qua tình huống 1 có 10 đội chơi bị loại do đán án không trùng khớp, chỉ còn 10 đội bước tiếp vào tình huống 2. Do đội 1 bị loại nên đội lên sàn đầu tiên chính là... nó và hắn, lần này nó đổi lượt với hắn, nó sẽ ra trước. Bước lên sân khấu với tinh thần hết sức thoải mái, nó như vậy là vì cái câu hỏi thiếu não kia đánh bay sự lo sợ của nó luôn, thật sự phải biết ơn cô Trinh- dạy văn.
- Tình huống 2 dành cho hai em: " Nếu một ngày em bị một nhóm người lạ mặt bắt đưa đến một khu rừng cách xa thành phố, trên đường đi em sẽ nghĩ cách gì để lại dấu vết? Và khi cậu bạn đến cứu mình mà bị gặp nguy hiểm em sẽ làm sao?"
Đầu nó liên tưởng đến cảnh tượng đó, nếu thật sự là như vậy, nó phải làm sao? Đâu là điều mà nó muốn..... cuốn theo những suy nghĩ làm nó đứng yên bất động.
- Hiểu Nhi, em trả lời đi nào!
- Em.... - Nó ấp úng không biết phải trả lời như thế nào, hắn ở trong nhìn ra dù không nghe thấy nhưng nhìn biểu hiện của nó hắn có thể biết nó đang căng thẳng. " Hiểu Nhi, cố lên nào!"
- Sao? Em trả lời đi..
- Em......
Mọi người ở dưới cũng căng thẳng nhìn nó, họ biết cái này muốn trả lời hợp tình hợp lí sẽ khó đây. Linh quay sang nói cả bọn.
- Nó đang bối rồi và căng thẳng lắm! Nếu không với tính của nó sẽ rất dứt khoát, có thế nào nói thế đấy!
Cả bọn nhìn nhau gật đầu.
- Nó bối rối vì trong lòng nó đang có sự đấu tranh muốn hay không muốn Huy đến cứu đó. - Vy gật đầu nói... hình như nhỏ nhìn ra điều gì đó khác lạ trong đôi mắt kia.
- Em xin trả lời, em sẽ không để lại dấu vết gì cả, nếu thế cậu ấy sẽ không đến được và sẽ không gặp nguy hiểm. Em xin hết.
Trả lời xong nó chạy thật nhanh vào trong, ánh mắt lướt ngang ai đó làm nó rối bời, nó không muốn người đó nhìn chằm chằm nó như thế nữa.
Câu trả lời của nó làm cả sân trường một phen chấn động, ai nấy bàn tán ầm ĩ lên.
" Tốt lắm! Nhớ lời mày nói hôm nay nhé! Hiểu Nhi hahaha"
Khi sân trường không còn ầm ĩ nữa hắn mới bước ra, đối diện với ánh nhìn kì lạ của bọn bạn phía dưới làm hắn phải suy nghĩ, rốt cuộc nó đã nói gì?
- Sau đây là tình huống "Nếu một ngày em bị một nhóm người lạ mặt bắt đưa đến một khu rừng cách xa thành phố, trên đường đi em sẽ nghĩ cách gì để lại dấu vết? Và khi cô bạn kia tìm đến cứu mình mà bị gặp nguy hiểm em sẽ làm sao?"
Lại một bầu không khí im lặng bao trùm cả sân trường lúc này, nó đứng phía trong nhìn ra với ánh mắt phức tạp. Hắn vẫn im lặng như để suy nghĩ điều gì đó, như để sắp xếp lại những cảm giác gì đó ngay lúc này.
- Câu trả lời của em là....... không để lại dấu vết, không cần cậu ấy đến cứu, tự em lo được.
- Thần tượng trong lòng tớ, anh ấy thật gan dạ. - Hs1
- Yêu anh nhiều lắm Huy ơi!!! - Hs2
- Có thật sự anh sẽ làm vậy không? Không được em nguyện chết vì anh.
Hăn vừa dứt câu tiếng bàn tán lại sôi nổi dường như đều là lời khen dành cho hắn, lòng nó chợt có cảm giác lạ.....
- Cách trả lời khác nhau nhưng đều cùng 1 ý nghĩ, các cậu có nhận ra... -Tuấn nói nhìn cả bọn, Quỳnh Anh không biết đã chạy lại ngồi cạnh Hoàng từ bao giờ.
- Không muốn đối phương gặp nguy hiểm. - Quỳnh Anh lên tiếng
Bọn nó lại cuốn theo những suy nghĩ cho riêng mình.
Câu trả lời của nó và hắn vẫn được tính vì ý nghĩ khá giống nhau, chính thức bước vào vòng 3.
sân khấu bây giờ chỉ còn mỗi một tấm màn che, tất cả bàn vi tính đều được dời đi, mỗi đội đều nhìn nhau khó hiểu rốt cuộc vòng 3 là gì? Tấm màn được dời đến giữa sân khấu, cô MC bước ra.
- Các em, chúng ta đã đi đến vòng cuối cùng của cuộc thi cặp đôi ăn ý, cùng đã đi đến phần cuối cùng của các cuộc thi chào mừng lễ kĩ niệm 22 năm thành lập trường. Và sau đây chúng ta cùng nhau bước vào vòng 3.....
- Các đội chơi, các em đứng đây là 5 đội xuất sắc vượt qua 2 vòng thi, các em đã có sự thấu hiểu nhau, quan tâm nhau nên mới có thể vượt qua, nhưng như vậy là chưa đủ. Các em nghĩ trên đường đời tấp nập, liệu chỉ lướt qua nhau hay chỉ nhìn thấy dáng hình từ xa đã có thể nhận ra nhau, vòng 3 sẽ làm điều đó. Vòng 3 có tên tâm đầu ý hợp, nhiệm vụ của các em trong vòng 3 này là chỉ ra người bạn của mình đứng sau tấm màn cùng với 4 người còn lại của đội khác. Không có cử chỉ, không có gợi ý các em chỉ có thể dùng hồi tưởng của mình, ánh mắt của mình, cảm giác của mình... để tìm ra người bạn của mình. Nào vòng 3 của cuộc thi cặp đôi ăn ý xin được phép bắt đầu.
Từng đợt vỗ tay đều đều vang lên xé tan bầu không khi im lặng ban nãy. Đội đầu bước ra là đội của lớp 12B3, cô bạn nữ là người đoán trước. Nhìn những hình bóng phía sau tấm màn cô bạn bất giác thở dài, sao lại chọn người có chiều cao ngang bằng với cậu bạn kia của cô ta như thế chứ, việc này quả thật khó rồi đây. Cô bạn kia nhắm mắt trả lời.
- Em chọn số 2.
Sau câu trả lời tấm màn được kéo xuống, ánh mắt thất vọng lộ rõ trên gương mặt cô bạn, đội họ chính thức bị loại.
Đến lượt đội thứ hai là đội của lớp 11A5, lần này là cậu bạn nam đoán trước, đứng trước tấm màn cậu nhìn qua một lượt đúng là rất giống nhau nhưng.... ánh mặt cậu dừng lại ở số 4 bởi đôi hoa tai số 4 hơi dài hơn những người khác, chỉ dài hơn một xíu thôi.
- Em chọn số 4.
Ngay khi tấm màn hạ xuống gương mặt của cô gái ở vị trí số 4 mỉm cười thật tươi, cậu bạn đã trả lời đúng. Nhưng khi đến cô bạn đoán thì lại sai, chỉ có thể là ý trời......
Kết thúc lượt thi, đội thứ ba vẫn không đoán ra được, đến lượt đội số bốn là đội của lớp 12A1. Người dự thi không ai khác chính là Quang và Quỳnh, hai người nhìn nhau thật lâu rồi Quỳnh bước vào tấm màn, ánh đèn trong tấm màn bật lên làm xuất hiện 5 bóng người phía trong. Quang lúc đầu có hơi rối, sau khi bình tĩnh lại cậu nhìn quanh một lượt cố gắng nhớ lại hình dáng Quỳnh thường ngày, linh cảm nói cho cậu biết số 1 là Quỳnh.
- Em chọn số 1. - Tiếng Quang trả lời dứt khoát kéo theo cả nụ cười tinh anh.
Cô MC ra hiệu tấm màn kéo xuống, số 1 chính là Quỳnh, Quỳnh bước ra đến bên Quang cười với cậu 1 cái.
- Tớ nhất định sẽ đoán ra cậu.
Nhận được cái gật đầu của Quang, Quỳnh hít một hơi rồi bắt đầu nhìn ngắm từng dáng hình, lần này 5 người phía trong ngồi chứ không phải đứng. Có rồi Quỳnh biết ai rồi, Quang của Quỳnh có 1 cách ngồi không ai có thể bắt chước được.
- Là số 5.
Tấm màn từ từ kéo xuống Quang đứng lên tay giang ra về phía Quỳnh cô vui mừng chạy đến bên cậu, từng tràn vỗ tay vang lên, họ đã tìm thấy nhau.
Cuối cùng cũng đến lượt nó và hắn, rất nhiều cảm giác đan xen. Người đoán trước là nó.
Ngắm nhìn những hình bóng sau tấm màn, đầu nó xuất hiện rất nhiều hình ảnh, dáng người ấy bủa vây lấy tâm trí nó, từng đường nét trên khuôn mặt nó đều mường tượng ra rất chính xác, hình như dáng hình này đã in đậm trong trí nhớ của nó. Nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, nó bắt đầu tìm kiếm ình câu trả lời, vẫn là cái kiểu đứng bất cần đó chân trái nhích lên một chút so với chân phải, bờ vai đó nó cũng có thể ước chừng được.
- Em chọn số 3.
Tiếng nó đều đều vang lên, nhẹ nhàng dứt khoát, các học sinh nữ phía dưới nhìn nhau họ thầm mến mộ hắn rất lâu rồi nhưng nhìn vào cũng không nhận ra hotboy của họ là người nào, ai cũng như ai làm sao nó biết được.
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía tấm màn đang dần được kéo xuống, đúng là....... nó không sai.
Hắn đứng đó nhìn nó, nhìn nó rất lâu như thu nó vào trong đáy mắt, nó cũng nhìn hắn.... tất cả mọi thứ như bỏ lại phía sau.
Đến lượt thi của hắn vẫn giữ nguyên bộ mặt mà nó nói là dọa người dọa ma đó nhìn quanh một lượt, ánh mắt hắn lướt qua từng số chợt dừng lại ở số 4 trong tích tắc. Bên trong 5 người họ đứng chống tay lên eo, nó bỗng hồi hộp lạ thường, hắn sẽ đoán đúng nó không?
- Số 4.
Nó đánh rơi 1 nhịp thở, mọi thứ lắng đọng lại, hắn nhanh chóng xuất hiện trước mắt nó, lần này nó mỉm cười thật tươi nụ cười chưa bao giờ nó dành cho hắn vì thường ngày nó chỉ toàn liếc với lườm hắn thôi. Hắn cũng cười với nó một nụ cười luôn làm nó bất động, tim khẽ đập mạnh, nụ cười của ánh nắng mặt trời chói chang nhưng vẫn khiến người ta không rời mắt. Bến dưới mọi người cũng bất động theo nó vì đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy hắn cười chứ không phải nhếch mép.
- Vỗ mặt tao cái đi Linh. - Vy nói mắt vẫn không rời khỏi sân khấu.
Bốp....
- Ui da đau..... vậy là thật sao.... Huy.... cậu ấy đang... cười.
- Đẹp thật! - Linh thốt lên thì nhận được cái liếc của Tuấn.
- Lâu rồi nó không cười. - Hoàng lên tiếng.
- Anh ấy đã thay đổi. - Quỳnh Anh nói.
Trở lại, vì có 2 đội trả lời đúng nên vẫn chưa thể tìm ra ai là cặp đôi ăn ý.
- Hai đội sẽ thi vòng phụ để loại đi 1 đội chơi.
- Thưa cô đội em xin dừng tại đây. - Nó nói chen ngang lời cô MC.
Cả trường lại một phen chấn động vì câu nói của nó, xin dừng lại có nghĩa là rút lui, mọi người nhìn nó ngơ ngác không hiểu nó đang nghĩ gì, đã gần đến đích rồi tự dưng nó lại bỏ cuộc, thật khó hiểu!
Ai cũng nghĩ là nó sợ thua, tiếng trỉ trích bắt đầu vang lên.
- Nếu sợ thua thì đừng thi. -hs1
- Đúng là đồ con rùa, được thi với anh Huy nên chảnh đó mà. - Hs2
- Tao cứ tưởng nó hay ho lắm! - Hs3.
cứ thế trong phút chốc nó trở thành đề tài chửi rủa của cái bọn mê trai. Vy tức giận trừng mắt nhìn con nhỏ hàng kế bên đang chửi nó nếu Hoàng không can lại e là có án mạng rồi.
- Cái lũ ghen tị, bọn mày không được như người ta thì đâm ra ghét hả? - Vy quát.
- Thôi Vy, mày bình tĩnh. - Linh khuyên
- Buông ra, tao phải đánh ấy con nhỏ đó tỉnh. - Vy giẫy dụa ánh mắt tức giận.
Linh cũng tức giận không kém nhưng nhỏ biết kiềm chế, trong ba đứa cần có 1 đứa bình tĩnh được không ai khác chính là Linh, từ nhỏ Nó và Vy đã rất bướng tính hay nổi nóng may mà có nhỏ can ngăn, bây giờ cũng thế. Linh không hiểu nó làm vậy là có ý gì nhưng nhỏ biết nó có lí do riêng của nó.
- Sao các em lại dừng, chỉ còn 1 vòng loại phụ nữa thôi mà. - cô MC khó hiểu nhìn nó, các giáo viên trong trường cũng nhìn nó.
- Em...
- Chúng em muốn dừng chỉ vậy thôi. Cặp đôi ăn ý để cho Quang và Quỳnh đi.
Nó chưa kịp mở lời đã bị hắn chen ngang, quan sát khuôn mặt hắn nó chẳng thể nắm bắt nổi suy nghĩ của hắn ngay lúc này, hắn vẫn bình thản như thế, vẫn dáng vẻ bất cần đó đứng trước mặt nó nhưng nó lại cảm thấy có 1 bức tường vô hình nào đó ngăn nó chạm vào.
- Thôi được, vậy cặp đôi ăn ý thuộc về hai em Như Quỳnh và Anh Quang lớp 12A1 các em xin cho 1 tràng vỗ tay nào. Các em tối nay 7 giờ party sẽ chính thức bắt đầu, toàn thể học sinh đều phải đến dự, sẽ có điều bất ngờ, nhớ nhé!
Tiếng vỗ tay vang lên, nó quay bước vào trong hắn cũng đi theo trả lại sân khấu cặp đôi ăn ý nhận giải thưởng.
- Đứng lại mau. - Tiếng hắn vang lên phía sau lưng, nó dừng lại nhưng rồi quyết định bước tiếp.
- Tôi nói cô dừng lại ngay. - Hắn gắt lên.
Nó giật mình dừng lại, trong thâm tâm nó vẫn sợ hắn. Bước chân của hắn dần thu hẹp khoảng cách lúc nãy, khi đã đứng trước mặt nó hắn mới nói.
- Tại sao lại quyết định dừng. - Câu hỏi mà hắn đang không thể lí giải nổi, chẳng lẽ nó không muốn trở thành cặp đôi ăn ý cùng với hắn.
- Là tôi muốn thế thôi xin anh đừng hỏi nữa. Mọi người đang chờ chúng ta ra ngoài thôi.
Nói xong nó gạt hắn ra bước nhanh về phía trước, câu trả lời chỉ mình nó hiểu là nó đang sợ, cũng như đang trốn tránh điều mà nó vừa mới nhận ra. Hắn nhìn theo nó với anh mắt phức tạp, che dấu cả nỗi buồn.
Cả bọn Vy, Tuấn, Hoàng và Quỳnh Anh đang đưa mắt nhìn Linh vì khi nãy chính nhỏ đã kéo cả bọn ra đây bảo là có chuyện vui.
- Nói mau đi, tao mỏi chân đói bụng rồi đó! - Tiếng Vy giục.
- Là như vậy nè! Tối nay có party chúng ta phải tham dự.
- Cái đó thì tao biết rồi, tao còn đang tính rủ anh Nam đi cùng đây.
Quỳnh Anh lén nhìn phản ứng của Hoàng, chỉ thấy cậu quay mặt đi hướng khác.
- Nhưng con Nhi nó nói không đi, đó là vấn đề.
- Em nghĩ anh Huy cũng chẳng hứng thú mấy cái tiệc này đâu. - Quỳnh Anh nói.
Linh nhìn mọi người một lúc rồi nói.
- Đó là vấn đề, chúng ta làm sao phải kéo được hai người cứng đầu đó đi.
Cả bọn gật đầu Linh nói tiếp.
- Tớ có kế hoạch này, chúng ta cùng thực hiện.
Rồi 5 cái đầu chụm lại trước sân trường thầm thì gì đó rồi cười phá lên.
Chờ đến party tối nay thôi!
Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh! Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh! - Gấu Vy