As a rule reading fiction is as hard to me as trying to hit a target by hurling feathers at it. I need resistance to celebrate!

William James

 
 
 
 
 
Tác giả: Klára Fehér
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Oxygenien
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1624 / 18
Cập nhật: 2015-09-16 19:45:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20: Sự Kỳ Lạ Dưới Lòng Đất
eter không thể xác định được cái thế giới trong lòng đất này lớn bao nhiêu và có bao nhiêu người sống trong đó. Trong những giò đoán đầu tiên. ON vui mừng và xúc động đến mức gần như quên bẵng hẳn anh. Peter không muốn rời khỏi bạn mình. Nhưng anh tranh thủ lúc này để thử cách quan sát các hang hốc. Ít nhất là ngó xem phần hang mà vợ con ON đang ở.
Hệ thống hang có một lối đi chính rộng rãi, có lúc thắt nhỏ lại, có lúc phình rộng ra thành những hang lớn có vòm đá rất cao. Bên thành các hang có nhiều chỗ ẩm ướt. Peter ngạc nhiên thấy ở bên thành một cái hang có một thác nước nhỏ tuôn ra rồi lại biến đi trong một cái hang khác. Trong cái mê cung bằng đá này có những phòng nhỏ, lớn, nhiều nhánh mở ra về khắp các phía. Ở một vài nhánh người ta phải leo lên cao. Trong một vài hang, có những chỗ nằm trải cát hoặc đá sỏi, có lớp chất dẻo trải ở trên. Trong một vài hang khác, anh thấy có cả cỏ tươi. Từ khi đặt chân lên hành tinh xa lạ này, đây là lần đầu tiên Peter gặp những thực vật dạng sống... Những người ở trong các hang hầu hết là phụ nữ và trẻ em. Sau khi trải qua cái im lặng buồn tẻ và những động tác chậm chạp của người dân ở các Thành phố bêtông thì Peter thấy ở đây tất cả đều sống động. Họ nói nhiều và hát cũng nhiều nữa.
Peter tiếp tục đi theo lối đi chính và đột nhiên như lọt vào một khu rừng rậm. Thực ra ở đây không có cây to nhưng có nhiều cây nhỏ, có cả bụi rậm và những loại dây leo thực sự. Đó là một loại bụi rậm tự nhiên, không có vết tích của sự trồng trọt. Tất cả điều đó đối với Peter thật khó hiểu. Nhất là ánh sáng ở đây chiều từ trên xuống. Kiểu chiếu sáng này Peter không giải thích được. Lúc này anh không hiểu được tình hình toàn cục. Khi còn ở Trái Đất anh chỉ thấy được cảnh như thế ở một vài nơi như ở gần Nable, tại Capi và trên một hòn đảo Malta không xa Lavletta trong những cái gọi là hang xanh. Ở dưới sâu của những hang tối lại có nước sáng rực màu cẩm thạch. Vậy thì ánh sáng ở đâu tới? Và cây cối này tự đâu mà có? Những sinh vật như người này từ đâu tới? Họ sống như thế nào? Sống bằng cái gì? Ai nuôi họ? Và số phận nào đang chờ đợi họ?
Trong các buồng nhỏ, không chỗ nào thấy có lửa. Điều này chắc không thực hiện được vì ngọnlửa tất sẽ tiêu hao mất nhiều Oxy.
Peter hoàn toàn ngỡ ngàng đứng giữa đám cỏ cây. Anh cảm thấy như mình vừa lạc tới một nhà kính trồng cây loại đặc biệt. Đột nhiên, anh có cảm giác là anh đang chuyển động trong cái hang lạ kỳ này như trong mộng. Phải, có lẽ anh chỉ mơ thấy điều này mà thôi. Có lẽ anh đang ở nhà trên Trái Đất hoặc đang ngủ trong buồng lái của con tàu vũ trụ Nhân loại và đang mơ thấy về những điều không thể xảy ra, về những sinh vật mang vòi, về những hang động, về biển cả kỳ lạ màu đen như than, về những sinh vật hình người với bộ não bị khống chế. Anh cho là mình đang nằm mơ và sẽ có một lúc nào tỉnh dậy... Nhất định có lúc anh sẽ tỉnh dậy.
Có những tiếng kêu réo kéo anh ra khỏi tình trạng mơ mộng này: Một đám trẻ em đang quây lấy anh và hỏi anh dồn dập không biết bao nhiêu câu hỏi. Peter đã học được của ON khá nhiều ngôn ngữ của hành tinh Oxy tới mức lần này không cần máy phiên dịch tự động nữa. Những trẻ em ở đây nói vội vàng với giọng the thé và có nhiều âm sắc kích thích hơn những sinh vật trong các Thành phố bêtông:
- Anh kể cho chúng em cái gì đi! Anh từ đâu tới? Anh có biết viết không? Tại sao anh mặc quần áo lạ thế?
Peter nhìn từng đứa trẻ một, em no qua em kia. Tất cả bọn chúng đều xanh xao gầy còm, quần áo rách rưới. Nhưng chúng có những đôi mắt sáng, tinh nhanh sinh động. Anh đang định trả lời câu hỏi thì ON tới giúp:
- Các cháu ơi! Vị khách của chúng ta còn mệt. Chú ấy từ nơi rất xa tới đây và có lúc nào đó sẽ kể cho các cháu nhiều chuyện hay. Nhưng bây giờ hãy để cho chú ấy nghỉ đã. Chúng ta còn nhiều thời gian mà.
- Thế còn chú là ai? - Đám trẻ hỏi ON.
- ON con là con trai của chú. Các cháu hiểu chứ?
- Ê! Nó không thể là con trai chú được. Chú đâu có phải là phụ nữ mà sinh được nó - Một chú bé còn ít tuổi reo lên và cả đám trẻ cười rộ - Chú không nên nói ON là con chú nữa!
- Sau này chú sẽ giảng cho các cháu rõ. Còn bây giờ bọn chú phải nghỉ ngơi cái đã.
- Chúc hai chú ngủ ngon và mơ đẹp - Bọn trẻ reo lên và mở đường cho họ đi.
Lúc này ON mới nắm chặt lấy tay Peter.
- Anh thứ lỗi cho tôi vì đã để anh một mình lâu quá... Nhưng sự vui mừng cảm động chút xíu nữa đã làm cho tôi mất trí. Bây giờ tôi đưa anh trở về chỗ vợ tôi. Chúng tôi chờ anh ăn và sau đó có chỗ nghỉ cho anh.
- Tôi không thấy mệt đâu, bạn ON thân mến ạ. Lúc này tính tò mò đang làm tôi ngứa ngáy. Tôi muốn tìm hiểu...
- Bây giờ chúng ta phải nghỉ cái đã. Bởi vì đến tối chúng ta phải lên đường. ORO đã nhắn tim chúng ta. Anh ấy đang đợi chúng ta.
- Anh ấy đã nhắn tìm chúng ta à? - Peter vừa hỏi vừa nghi hoặc nhìn ON - Cậu có hiểu được điều này không?
- Tôi không biết phải đánh giá tình hình này thế nào.
Hành Tinh Oxygene Hành Tinh Oxygene - Klára Fehér Hành Tinh Oxygene