Love is like a roller coaster,

Once you have completed the ride,

you want to go again.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 10
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8902 / 21
Cập nhật: 2015-11-17 07:15:11 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7 -
à Van chăm chú quan sát Khai, dạo này con bà nhu có rất nhiều chuyen bực mình, nó luôn lầm lì, cáu gắt, đôi khi ngồi cả buổi trời khong nói với ai 1 tiếng. Tình trạnh trầm uất này y nhu lúc Kha chết. Hai anh em Khai rất thương yêu nhau, cái chết của Kha khiến Khai gần trở thành nguoi khác suốt 1 thời gian dài
Khai mới hăng hái làm việc chừng 1 năm nay, sao bây giờ nó bỗng lầm lì cáu gắt nhỉ? Đàn ong cỡ tuổi Khai có vợ là đuoc rồi, nếu khong rất hay bực dọc, tính khí thất thường. Có lẽ bà nen cưới Cát Phuong về cho Khai là vừa lúc. Lần này bà sẽ bắt buộc chớ khong gợi ý nữa
Bước đến chỗ Khai, bà nhẹ nhàng ngôi xuống:
Con khong khỏe à?
Dạ...đâu có
Vậy thì có chuyen gì buồn bực?
Khai gượng gạo:
Ai chẳng có lúc này lúc khác. Hơi đâu mẹ để ý, con...già quá rồi, mẹ lo làm gì?
Ba Van thở dài:
Giờ mẹ còn mỗi mình con, sao lại khong lo chứ? Đã vậy nhà quá đơn chiếc, đi ra đi vào lắm khi chi? mình mẹ thui thủi. Mẹ khong những lo mà còn buồn nữa
Im lặng vài ba giây, bà Van nói:
Con cưới vợ đi. Cát Phuong thương con lắm, nó lại vừa hiền, vừa ngoan và rất mực chiều con. Mẹ ưng con bé này
Khai ngập ngừng:
Nhung mà con...
Bà Van nghiêm mặt:
Đừng nói là con chưa nghĩ tới chuyen lấy vợ. Con bay nhảy ngần ấy năm là đủ rồi. Hơn nữa, khogn thể để CAt Phuong chờ đợi mãi. Con gái chi? có 1 thời. Hai đứa quen nhau qúa lau
Nhung con khong hề hứa hẹn gì với cô ấy
Sao nói là hứa hẹn? Nếu khong thích thì đừng gieo vào lòng nguoi ta niềm hy vọng. Mày cứ lơ lửng, mất duyên con bé, giờ ai dám lấy nó?
Khai nhăn nhó:
TRời ơi! Con có làm gì đâu mà mất duyên. Mẹ khoé nói lời ràng buộc, nghe sợ qúa
Bà Van thản nhiên:
Đúng là mẹ muốn ràng buộc con với Cát Phuong. Gia đình đôi ben thân với nhau, lại môn đăng hộ đối. Mẹ yen tâm khi biết rõ con dâu mình xuất thân từ đâu, là nguoi thế nào. Con khong nen từ chối nữa
Khai rành rẽ:
Nhung con khong hề yêu Cát Phuong
Mày khong yêu sao ôm ấp vuốt ve nó?
Cát Phuong là con nhà lành, mày cũng khong fải hạng sở khanh, đểu cánh nen đâu thể chơi qua đường với con bé
Khai bực dọc đứng fắt len:
Hôn hít vuốt ve 1 cô gái fải cưới cô ta ư? Mẹ thật buồn cuoi. Cưới vợ là chuyen của con, cho con, xin mẹ đừng xếp đặt, ép uổng
Ba Van tức tối:
Nhung con bé ấy là ai?
Ai, con khogn nói. Nhung khong fải là Cát Phuong
Nếu khong fải là nó, còn lâu tao mới cưới cho mày. Thư? đứa nào dám bước vào ngôi nhà này, tao tống cổ ra khong kịp ấy chứ
Vậy thì con đi. Mẹ khỏi fải tống cổ
Rồi khong đợi bà Van nói thêm lời nào, Khai hầm hầm bước ra sân và nhảy len xe. Anh fóng bạt mạgng tren fố vẫn khong vơi hết bực dọc trong lòng
Đang lúc Khai thất tình, mẹ lại bảo fải cưới Cát Phuong. Thật khong gì trớ trêu bằng. Mà chã lẽ Khai thất tình thật?
ANh nhếch môi cuoi. Lòng vòng 1 lát, anh rẽ vào hẻm nhà Phuong Tan. Chờ mấy fút, Nhật ra mở cổng cho anh. Khai lễ fép chào bà Quy, trò chuyen xã giao dăm ba câu rồi ra sân ngoài, trong khi Tan còn lánh mặt vì lý do khong đuoc khỏe
Nhật ranh mãnh nhìn Khai:
Em hỏi thật. Tại sao anh fải ngồi đồng nhà em vậy?
Khai ầm ự:
Anh thích khung cảnh này
Còn chị TAn là chúa ghét. Chị bảo sân nhà em nuôi muỗi. Vậy mà anh chịu nổi. Hay thiệt
Khai hỏi:
Em đã bao giờ tới nhà 1 cô gái và ngồi như anh chưa?
Nhật gật đầu:
Có. Nung chưa bao giờ lặng lẽ ra về. Chị chằn nhà em đúng là khong có trái tim. Nhung anh đừng trách chị Hai, hôm nay chị em...khong đuoc khỏe
Khai xa xôi:
Tan có tim chứ, tiếc rằng cô ấy trao tim khong nhằm chỗ
Nhật nhíu mày:
Chị em làm gì có ai để trao chứ
Sao em biết?
Ngoài anh ra, chẳng ai tới nhà em cả. Mẹ em đang lo chị hai ế độ đó chứ
Khai bật cuoi khi Nhật hạ giọng:
Anh mà đưa chị Hai về dinh đuoc, em cám ơn nhiều...nhiều
thiệt khong?
Nhật chưa trả lời, Khai đã nghe tiếng Tan;
Nhật
Thằng nhóc giật mình:
Dạ
Không lo học, ngồi đó nói láo
Le lưỡi, nháy mắt với Khai, Nhật nói:
Trả khách qúy lại cho chị, em lo học ngay
Phương Tần lạnh lùng:
Sáng nay toi đã bàn giao tất cả sổ sách giấy tờ lại cho anh rồi. Chã lẽ còn thiếu gì à?
Khai gật đầu:
Còn. Trái tim của anh, khổ sao nó vẫn còn ben em
Tan chớp mắt vì câu tra? lời bất ngờ của Khai. Cô ấp úng:
Làm ơn đừng...
Đừng đùa với em fải khong? Tại sao em cố ép lòng nghĩ rằng anh đùa?
Nếu thật tình với toi, chẳng lẽ anh đùa với Cát Phuong?
Khai buông từng tiếng:
Đừng xen Cát Phuong vào giữa chúng ta. Toi xem cô ấy nhụ..nhụ..em gái. Toi biết Phuong từ lúc cô ấy còn bé xíu. Nếu yêu đuoc, toi đã khong khổ vì em thế này
Phương Tần nói thật nhanh:
Toi đã có nguoi yêu, xin anh đừng xen vào giữa chúng toi
Khai lì lợm:
Toi muốn biết ke? may mắn ấy là ai. Nếu gặp đuoc anh ta, nghe anh ta nói đôi điều về em, toi sẽ khong làm fiền về em nữa
Phương Tần nói:
Anh đã gặp rồi
Thức à? Ơn chúa. Thức khẳng định với toi là có cảm tình với em, nhung em khong hề yêu thích gì cậu ấy
Mặt nóng bừng len, Tan giận dỗi:
Anh thiếu tế nhị đến mức hỏi Thức nhu vậy sao?
Khai tha thiết:
Anh chi? khong muốn mình fải là kẻ thứ ba đágn ghét, cũng nhu khong muốn xảy ra chuyen bất hoà giữa anh em với nhau
Phương Tần mỉa mai:
Anh sợ lặp lại của chuyen hai ong bố à?
Hơi khựng lại 1 chút, nhung Khai lấy lại bình thản ngay:
Dường nhu fần này khong có trong hồi ký. Sao em biết đuoc nhỉ khi anh dám chắc dầu tình cảm cách mấy Thức cũng kong hé răng chuyen này
Trời đất bao la bí hiểm thật, nhung đâu có gì gọi là bí mật
Khai gật gù:
Anh có thê? đoán đuoc em nghe từ ai. Đúng là anh sợ chuyen cũ lặp lại, cả Thức cũng thế
Tan thản nhien:
Toi cha? nghĩ gì đến anh em anh, hai nguoi khong cần lo la9.p lại chuyen cũ
Khai im lặng. Có lẽ fải dùng cách khác đê? chinh fục Tan thôi
Anh thở dài:
Có lẽ anh khong nen nuôi y vọng nữa. Nhung chúng ta sẽ là bạn tốt chứ?
Nhìn vẻ buồn bã của Khai, Tan khong đành lòng, cô khe khẽ gật đầu và biết lý trí mình đã đầu hàng trái tim. Tan tự trấn an:
"Khai đã lùi 1 bước, rồi anh ra sẽ quên, khong gì fải lo cả "
Tanlo gì cơ chứ? Dường nhu cô cũng hụt hẫng khi Khai rút lui? Con nguoi ta đúng là mâu thuẫn
Đầu cúi xuống, Tan nhếch môi cuoi. Ngay lúc ấy, cơn đâu bọng nãy giờ tạm lắng bỗng ập tới khiến cô đổ mồ hôi hột
Phương Tần đứng dậy giọng lạc đi:
Xin lỗi. Toi khong đuoc khỏe
Rồi cô bước vào nhà, nhung tới bậc thềm, Tan đã đổ nhào xuống trước ánh mắt hốt hoảng của Khai
Nhu mũi ten rời khỏi chỗ, Khai lao về fía cô. Mặt Tan tái mát dưới ánh đèn néon
Khia nắm lấy vai cô:
Em làm sao vậy? Lại chóng mặt à?
Tan nói đứt đoạn:
Toi đâu...bụng...đâu qúa
Đau từ khi nào? Đau fía ben nào?
Tan bấu lấy cánh tay Khai, cô tra? lời anh trong nước mắt:
Phải vào bệnh viện ngay
Vừa lúc đó, Nhật và Bà Quy chạy ra. Tan đâu đến ù tai, hoa mắt, cô khong biết Khai nói gì mà mẹ gật đầu lien tục:
Thằng Nhật xốc cô dậy và dìu cô tới cổng
Khai rồ máy xe. tan thì thào:
Toi khong sao. Toi khong vào bệnh viện, khong đi đâu hết
Khai đanh giọng:
Giờ này còn bướng hả? Nhỡ bị ruột thừa thì sao? Hừ! đừng chết vì ngu ngốc nhé
Ba Quy mếu máo:
Trời ơi! Mẹ năn ni? con mà Tan. Đừng chướng khí nữa
Người chẳng còn chút hơi, Tan đế mặt Nhật và mẹmình len xe. Cô ngã đập vào lưng Khai, hai tay bấu chặt hong anh, Nhật ngồi sau giữ cô
Bỗng dưng nước mắt Tan ướt cả lưng Khai, răng cắn chặt Tan cố khong khóc, nhung cơn đâu mỗi lúc 1 dữ dội. Cô bật thành tiếng nức nở khiến ruột gan Khai nhu đứt đoạn
Anh gào len:
Cố chịu đựng 1 chút. Sắp tới nơi rồi. Nếu đâu quá, cứ cắn đại vào vai anh, em sẽ dịu chịu hơn
Nhật cũng hét:
Đừng làm em sợ mà chị Hai
Phương Tần cắn môi đến bật máu để đừng fải lo. Tới cổng bệnh viện, Khai bế cô tren hai tay chạy ào ào vào fòng cấp cứu
Anh lau mặt cho Tan và luôn miệng trấn an cô bằng những lời hết sức âu yếm dịu dàng trong khi chờ bác sĩ khám
Mãi đến khi y tá yêu cầu anh ra ngoài, Tan mới thấy sợ. Cô nhổm nguoi len gọi Khai khi cánh cửa fòng đóng lại
Trong cơn đâu vật vã, Tan bỗng lo anh khong nghe tiếng cô gọi. Rồi khi bác sĩ bảO chuẩn bị fòng mổ, Phương Tần lại sợ...cô sợ mình chết mà chưa thú thật với Khai là cô yêu anh
Hạnh Phúc Xanh Hạnh Phúc Xanh - Trần Thị Bảo Châu Hạnh Phúc Xanh