Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Trà Bình
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Thái Ngọc BÍch
Upload bìa: Phan Hương Ly
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 842 / 9
Cập nhật: 2018-09-06 10:14:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
au buổi chiều gặp Khánh về, Thắm rất buồn, bà Tư không hiểu lí do cô con gái diệu đang có chuyện gì xảy ra:
- Con à, dạo này má thấy con có tâm trạng, nói má nghe đi.
Thắm nhìn ra cửa sổ, bên ngoài đôi chim bồ câu mới lướt qua.
Bà Tư nói tiếp:
- Con nói gì đi, con như vậy hoài, má rầu lắm.
Thắm quay lại ôm má:
- Má ơi, con phải làm sao đây?
Bà Tư đưa tay gạt những giọt nước mắt đang lăn trên gò má cô con gái:
- Mà con đang gặp chuyện gì?
Thắm nghẹn ngào:
- Má à, con, con, con không thể lấy anh Khánh.
Bà tư giật mình:
- Hả, sao, sao con nói vậy? Thằng Khánh nó bỏ con hả?
- Không đâu má, chỉ là con, con không thương ảnh.
Bà Tư gắt giọng:
- Mày khùng hả? Thằng Khánh tốt tính, khỏe mạnh, bảnh trai biết bao nhiêu đứa con gái phải thương thầm, và lại, từ lâu hai bên gia đình đã tính trước việc này, suy nghĩ lại đi con à, kẻo sau này hối hận.
Bỗng dưng ông Tư đi vô:
- Má con mày thậm thụt chuyện gì từ nãy giờ? Ra ngoài nhà chị Năm má thằng Khánh mới tới.
Thắm thay đổi sắc mặt cùng bà Tư đi ra:
00:01 / 03:13
- Thưa bác Năm mới tới.
- Chào chị Năm, nắng nôi vầy, chị tới cực quá, tôi tính chiều ghé qua nhà chị đưa cho chị hạt rau muống.
Bà Năm vui vẻ:
- Cũng Lâu rồi không thăm nhà cô chú, nên tôi ghé!
- Cảm ơn chị Năm.
Tiếng chó sủa ngoài đầu cổng, ông Năm đi ra quát:
- Vá, vô trong. Con chó Vá nghe lời ông Năm im lặng.
Cường từ ngoài vô nhà mở lời chào:
- Thưa chú thím con mới tới.
- Ừa, ngồi uống nước đi con.
- Dạ.
Cường quay qua chào bà Năm:
- Con chào bác.
Bà Tư nói với bà Năm:
- Đây là cháu Cường học cùng con Thắm cấp 3, nhà trên Phú Lợi.
Thắm mặc thêm chiếc áo gió:
- Ba má, giờ con và Cường đi thăm chị Cẩm, chị ấy bệnh mấy bữa nay. Bác Năm ở lại chơi, con xin phép.
Ông bà Tư như mắc nghẹn trong cổ họng và cảm thấy ái ngại với bà Năm.
Đâu phải Thắm tới nhà chị Cẩm, mà cô với Cường vô một quán chè gần chợ.
- Hai em ăn chè gì? Chị Út chủ quán hỏi.
Trời nắng nóng, Thắm lấy bàn tay quạt quạt trước khuôn mặt:
- Dạ, Út làm cho em ly thập cẩm, ông ăn gì Cường? kêu đi cho chị làm.
- Chị làm cho em ly đậu đen mà bỏ ít đá thôi, em hay đau họng.
- Chờ chị lát nha!
- Dạ.
Cường hỏi Thắm:
- Ủa, sao lúc ở nhà bà nói là đi thăm người bệnh, sao giờ không đi mà vô đây?
- Cường à, tôi muốn nhờ ông một việc.
- Bà nhờ gì? Nói đi.
- Từ nay ông đóng giả làm bồ tôi nha.
Cường trố mắt:
- Bộ, bữa nay bà khùng nặng hả? Bà tính để ông Khánh giết chết tôi hả?
- Cường, nghe tui nói nè, giờ mọi chuyện đã khác, tui nhờ ông thiệt đó.
- Bà không nói rõ tôi không thể, sao bà nghĩ đơn giản vậy? Việc này như một màn kịch động trời.
Thắm khó chịu:
- Ông có phải là bạn tui không? Khỏi nhờ ông, đồ ích kỷ.
- Phải, tui là bạn bà, nhưng bà không cho tôi hay chuyện, sao mà tui giúp bà được.
- Rồi, nghe nè, mà phải giữ bí mật nha, tui không yêu anh Khánh, nếu hai bên gia đình biết tui yêu ông thì việc kết hôn với anh Khánh có thể được hủy bỏ, ông hiểu không?
Cường ấp úng:
- Chuyện này khó xử nha bà, tui, tui…
Thắm tiếp lời:
- Không lẽ ông mặc kệ tui, ông để tui lấy người tui không yêu, cả đời không có hạnh phúc?
Cường gãi đầu:
- Mà tui phải giả bộ làm bồ của bà bao lâu?
- Cũng không lâu đâu.
- Được rồi, nhưng tui chỉ giả bộ trước mọi người thôi, sau lưng họ, bà đừng ép tui làm những việc khác.
Thắm cười:
- Đồ khùng chảnh chọe, ai mà thèm.
Cường bữu môi:
- Ai mà thèm ư? Vậy mà ngày học lớp 11, con hoa khôi lớp 10 chết mê tui.
Thắm cười rung rung bờ vai:
- Đúng là … Thôi, ăn lẹ rồi về, chiều tui còn nhiều việc.
- Rồi, thưa con bồ giả mạo.
Gió Qua Rặng Mù U Gió Qua Rặng Mù U - Trà Bình Gió Qua Rặng Mù U