I like intellectual reading. It's to my mind what fiber is to my body.

Grey Livingston

 
 
 
 
 
Tác giả: Thomas Mann
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 97
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2349 / 38
Cập nhật: 2017-09-22 09:37:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
ưới bếp lại bê lên món “Plettenpudding” đựng trên hai cái đĩa pha lê trổ hoa. Món này làm bằng bánh hạnh nhân, đậu quả, bích qui, trứng gà, xếp lại thành từng lớp. Bấy giờ phía cuối bàn cũng nhộn hẳn lên: lũ trẻ được món “pudding” mơ, lửa đang bốc cháy[31], chúng rất thích.
— Thomas, cháu lại đây hộ ông việc này! - Cụ Johann Buddenbrook lấy chùm chìa khóa to tướng ở túi quần, đưa cho Thomas, nói - Cháu vào gian nhà hầm thứ hai, bên trái, lấy cho ông hai chai rượu để phía sau mấy chai rượu Bordeaux trên cái giá thứ hai. Được không nào?
Thomas mà làm những việc vặt ấy thì thạo lắm. Nó đi một lúc, cầm về hai chai rượu vàng nhện và bụi bám đầy. Loại rượu vang ngọt để nhiều năm, màu vàng chói, có cái vỏ chai bề ngoài không được đẹp mắt ấy, thường được rót vào những cốc rượu uống cuối bữa tiệc. Rượu vừa rót xong, Mục sư Wunderlich, thấy đã đến lúc, bèn cầm cốc đứng dậy, chúc mừng chủ nhà. Bàn tiệc bỗng im lặng. Đầu ông ta hơi nghiêng sang một bên. Một nụ cười khôi hài thoáng hiện trên khuôn mặt trắng trẻo. Bàn tay không cầm cốc thỉnh thoảng đưa đi đưa lại rất uyển chuyển. Giọng ông tự nhiên, nghe rất hay, tuy nói chuyện thường nhưng vẫn nghe như khi ông giảng đạo...
— Nào! Các ông bạn chân thành! Chúng ta hãy uống cạn cốc rượu quý này để chúc mừng các vị chủ nhân tòa nhà mới này vạn sự như ý. Chúc toàn thể gia đình cụ Buddenbrook, người có mặt lẫn người vắng mặt hôm nay, mạnh khỏe... Chúc tất cả mọi người trong gia đình hạnh phúc, làm ăn phát tài!
“Vắng mặt à?” - ông tham vừa cúi đầu đáp lễ những người chạm cốc với mình, vừa trầm ngâm suy nghĩ - “Phải chăng ông Wunderlich nói đến những người ở Frankfurt và cả những người thuộc dòng họ Duchamps ở Hamburg? Hay còn nói tới những ai nữa?...”. Ông đứng dậy, chạm cốc với bố và nhìn vào đôi mắt bố, đầy tình nghĩa.
Tiếp đó, ông Grätjens, chuyên làm nghề môi giới chào hàng, đứng dậy chúc mừng chủ nhà. Ông ta nói một thôi dài rồi để kết thúc, ông ta lên giọng đề nghị mọi người cùng nâng cốc chúc mừng Công ty Johann Buddenbrook mãi mãi thịnh vượng, làm cho thành phố này rạng rỡ hơn nữa.
Cụ Johann Buddenbrook cảm tạ những lời chúc mừng thân tình ấy với tư cách là người đứng đầu trong gia đình, thứ nữa với tư cách là giám đốc cũ của công ty, cụ lại bảo Thomas vào lấy thêm một chai rượu vang nữa, vì vừa rồi cụ tính nhầm, xem chừng hai chai chưa đủ.
Cụ Lebrecht Kröger cũng chúc mừng. Cụ không đứng dậy, vì theo cụ, ngồi như vậy mà nói sẽ để lại cho người ta một ấn tượng thân tình hơn. Khi chúc mừng hai bà chủ, cụ bà Antoinette và bà tham, cụ lắc đầu, hoa tay, ra vẻ xúc động vô cùng.
Cụ nói xong thì đĩa “Plettenpudding” trên bàn hầu như hết nhẵn, chai rượu vang cũng cạn trông thấy đáy. Cụ Jean Jacques Hoffstede thong thả đứng dậy, đằng hắng lấy giọng. Những người ngồi xung quanh cùng “à” lên một tiếng. Các cậu bé ngồi phía cuối bàn vui mừng, vỗ tay ầm lên.
— Xin lỗi các vị[32]! Tôi xin hiến một trò...
Cụ vừa nói vừa lấy ngón tay xoa nhẹ vào đầu mũi nhọn hoắt, rồi rút trong túi áo ngoài ra một tờ giấy... Phòng ăn bỗng im phăng phắc.
Hai tay cụ cầm tờ giấy màu sặc sỡ, in hoa hồng nhỏ và đường kim tuyến lượn sóng kết thành một cái khung hình bầu dục. Cụ cất cao giọng đọc những dòng chữ trong khung:
“Cụ Buddenbrook, người bạn cố tri của tôi, dọn đến nhà mới, mở tiệc mừng. Tôi hân hạnh được mời tới dự, vậy xin làm bài thơ này kỷ niệm.
Tháng Mười, năm 1835”
Đọc xong mấy dòng chữ trên, cụ lật sang bên kia đọc giọng hơi run run:
Cho tôi được phép chúc mừng,
Cho tôi bày tỏ nỗi lòng hân hoan.
Xin mừng người bạn giàu sang,
Dọn về nhà mới huy hoàng biết bao.
Bạn già mái tóc trắng phau,
Vợ hiền yêu quý, con dâu ôn hòa.
Rõ ràng nối nghiệp ông cha,
Đầy kho châu báu, đầy nhà cháu con.
Chúc ông phúc thọ vuông tròn.
Duyên lành trăm tuổi keo sơn,
Người cần cù, kẻ đẹp hơn ánh hồng.
Tay Vulcan[33], sánh tay chồng, Venus chỉ bằng vợ yêu!
Không bao giờ thấy tiêu điều,
Không bao giờ có mây chiều buồn trôi,
Bình minh sáng tỏ suốt đời,
Rọi vào nhà, chỉ mặt trời phồn vinh.
Hãy nhìn đôi mắt chân tình,
Không cần lời lẽ chứng minh rườm rà,
Mừng thay hạnh phúc ông bà,
Ngày càng giàu có vinh hoa lẫy lừng.
Suốt đời chỉ có tưng bừng,
Suốt đời chỉ có mùa xuân huy hoàng!
Còn tôi đang sống gian nan,
Viết bài thơ dưới mái tàn lều tranh,
Cho dù đủ ý chí tình,
Hạnh phúc quanh mình vui sướng đầy tay.
Mong rằng đó chớ quên đây,
Người viết thơ này, dưới mái lều tranh!
Đọc đến đây, cụ cúi đầu một cái, mọi người không ai bảo ai, cùng vỗ tay nhiệt liệt.
— Hay lắm, ông Hoffstede ạ! - Cụ Buddenbrook nói to - Xin nâng cốc chúc sức khỏe ông! Hay tuyệt!
Khi bà tham chạm cốc với nhà thơ, mặt bà đỏ hây hây, vì bà để ý thấy khi đọc đến chữ “Venus”, nhà thơ quay về phía bà, nghiêng mình tỏ lòng ngưỡng mộ!
Gia Đình Buddenbrook Gia Đình Buddenbrook - Thomas Mann Gia Đình Buddenbrook