Love is the only way to grasp another human being in the innermost core of his personality.

Viktor E. Frankl

 
 
 
 
 
Tác giả: Philippe Labro
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2089 / 47
Cập nhật: 2015-08-21 15:22:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
ó không chút thù nghịch, gây hại hay khó chịu, phá huỷ.
Nó giống như một làn sóng xao động thoảng qua, đến từ đâu đó trong khán phòng, nhưng cô khó mà xác định nổi đó là từ hàng ghế đầu tiên hay hàng ghế cuối cùng, từ bên trái hay bên phải, từ lô phía trên hay dãy ghế phía dưới. Nếu muốn so sánh cảm giác này với thứ cảm giác mà cô hiểu rõ nhất trên thế gian, tức là âm nhạc, thì Clara có lẽ sẽ nói rằng điều ấy giống với điều sẽ xảy đến với bạn khi một giọng ca cất lên, khi âm thanh đầu tiên phát ra từ một nhạc cụ, ngay lúc vừa mở màn. Đột nhiên và chẳng hề có lý do gì, nó khiến bạn khẽ rùng mình. Điều này có thể kéo dài vài phút, và thế là nó cuốn bạn vào bản nhạc rồi không để bạn thoát ra nữa, đó là một đặc ân. Như thế tức là bạn nhận được một thứ may mắn của nhân loại mà âm nhạc có thể vượt lên trên. Bất kỳ thể loại âm nhạc nào. Cũng không cần đó phải là nhạc "cổ điển". Một khúc ghi ta cũng có thể khiến bạn hứng khởi nhiều đến vậy. Kể cả khúc romance tầm thường nhất và đoạn điệp khúc ngắn gọn nhất cũng vẫn luôn đầy thi vị.
Nhưng làn sóng ấy cũng có thể chỉ diễn ra trong chớp mắt - khoảng thời gian được các nhà khoa học và máy tính ước định bằng những con số mà những chiếc đồng hồ bấm giờ siêu việt nhất cũng không thể đạt tới. Đó thậm chí khôngphải là một phần nghìn giây trong cuộc đua một trăm mét tại các kỳ Thế vận hội. Nó là một khoảng khắc vô cùng ngắn ngủi. Chỉ một chao động.
Clara là một phụ nữ nhạy cảm. Thật nghịch lý: cái cô kỹ thuật viên violon máy móc, cái cô mà đôi khi nhạc trưởng vẫn cho là quá khổ công, lại được thiên phú một độ nhạy cảm tuyệt vời. Hẳn là cá tính kép này, vẻ bề ngoài mâu thuẫn này một ngày nào đó sẽ giúp cô đạt đến độ biểu đạt hoàn hảo trong môn nghệ thuật của mình, đạt đến trình độ cao nhấttrong thiên hướng của mình. Một tâm hồn nhạy cảm luôn rung động trước sự thoảng qua của những mùi hương, của những đàn chim cất cánh, của những tia nắng phản chiếu trên mặt nước, hay làn bụi từ luồng sáng ban mai nơi đỉnh núi. Cô cho rằng mỗi sinh linh dù ít dù nhiều đều mang trong mình khả năng cảm nhận những yếu tố huyền bí, mong manh và kết tinh như vậy.
Cô cũng tin rằng không phải mọi rung động đều dành cho tất cả mọi người và cô là người duy nhất, tối hôm nay, trong khán phòng này, bắt nhận được làn sóng ấy.
Ngồi trên ghế trước tấm gương xung quanh viền bóng điện, trong lúc tẩy trang như thường lệ - dù không phải là diễn viên kịch nhưng cô vẫn trang điểm mỗi khi lên sân khấu - Clara phát hiện ra một vết chân chim nhỏ nơi khóe mắt cùng một quầng mờ mờ dưới một bên mi mắt - những dấu hiệu tinh tế của thời gian mà cho đến giờ vẫn chưa chạm tới cô. Vào đúng lúc ấy, Clara cảm thấy một điều gì đó bất ngờ sắp xảy đến với mình.
Vì thế, cô cũng chỉ hơi ngạc nhiên khi có người gõ cửa gian thay quần áo, rồi sau khi nói: "Mời vào", cô thấy một thanh niên cao lớn xuất hiện, anh cao đến mức phải hơi khom người để bước vào căn phòng. Và cô cũng thậm chí không hề thấy ngạc nhiên hơn khi nhận ra anh vào đúng khoảng khắc cô tưởng mình không quen biết con người này.
- Vậy ra đó là cậu, cô nói.
- Phải, là tôi. Chị vẫn còn nhớ.
- Dĩ nhiên rồi, Franz.
Franz Và Clara Franz Và Clara - Philippe Labro Franz Và Clara