When they asked me what I loved most about life, I smiled and said you.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Kim Huyên
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Lý Mai An
Upload bìa: Lý Mai An
Số chương: 19
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1311 / 5
Cập nhật: 2015-11-24 19:45:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13
ia nếu có người muốn đánh Anh Ngôn Nghiễm…,thì em sẽ làm sao?”
“Vì sao có người ta muốn đánh anh?” Cô nháy đơn thuần mà không mổ hai mắt hỏi.
“Bởi vì bọn họ nghĩ đến Anh Ngôn Nghiễm đối với em không tốt, nhưng là Anh Ngôn Nghiễm đối em tốt lắm, hơn nữa em còn thực thích Anh Ngôn Nghiễm đúng hay không ﹖”
“Ân.” Cô lại dùng lực gật đầu.
“Cho nên, nếu có người muốn đánh Anh Ngôn Nghiễm lời mà nói…, em sẽ làm sao?”
Cô rất chân thành suy nghĩ hồi lâu, sau đó tiểu tâm dực dực lấy không xác định miệng hỏi: “Không cần đánh Anh Ngôn Nghiễm ﹖”
“Đúng, em nhất định phải nói không cần đánh Anh Ngôn Nghiễm.” Ngôn Nghiễm nhanh chóng gật đầu.
“Như vậy là được rồi sao?” Khương Hồng Lăng nhịn không được hỏi, cũng đem”Kinh nghiệm” nói cho anh biết. Trước kia mẹ Trương ở truy đánh anh Trương, mẹ ngay tại một bên kêu đừng đánh, kết quả mẹ Trương vẫn là đánh anh ấy.
Ngôn Nghiễm cười đắc ý mặt ở trong nháy mắt xụ xuống, khó có thể tin mình tại sao lại đột nhiên trở nên ngu xuẩn như thế.
Anh ngắm thực tế trí lực này chỉ có liếc mắt một cái nữ nhân mười tuổi, hoài nghi đoán, chẳng lẽ là bởi vì ở chung lâu cùng cô, cho nên bị lây bệnh ngây thơ? Thế nhưng thiên chân nghĩ đến dựa vào cô nói một câu “Không cần đánh Anh Ngôn Nghiễm ” là có thể thay mình hóa giải nguy cơ.
Anh đúng là điên rồi!
Không được, anh phải tìm phương pháp xử lí tốt cùng lý do mới được.
Mày nhíu chặt, Ngôn Nghiễm tề tụ trên người mười triệu vạn tế bào khổ tư giải quyết chi đạo, rốt cuộc nên làm như thế nào mới có thể tứ lạng bạt thiên cân đem chờ ở trong nhà, tự mình nhằm vào cơn giận của hắn cấp hóa giải điệu đâu? Nhất là Tam ca này tòa tức giận phóng ra pháo.
” Anh Ngôn Nghiễm, em thật sự thực thích anh nha.” Uống xong lon cola nghiêm chỉnh nói, Khương Hồng Lăng đánh cái nấc đâu rồi, thình lình xảy ra rất đúng hắn nói.
“Nha, anh đã biết.” Ngôn Nghiễm tùy ý lên tiếng, anh hiện tại thật sự không rảnh cùng cô nói chuyện phiếm.
” Anh Ngôn Nghiễm, anh yêu thích em sao?”
“Thích.” Anh vẫn như cũ thuận miệng trả lời.
“Kia...... Chờ em trưởng thành gả cho anh được không?”
“Hảo.”
“Thật sự? Chúng ta ngoắc ngoắc tay.”
“Ân.”
Ân lại không động tác, Khương Hồng Lăng ngắm anh liếc mắt một cái, quyết định cố gắng cứu tế. Cô vươn hai tay, dùng sức đưa tay anh kéo lại đây, lại không nghĩ tới hiện tại “cô” cùng trước kia sức lực khá là khác biệt, kết quả là anh đau đớn nói xoa khửu tay, cũng gọi lại sự chú ý của anh.
“Làm cái gì?” anh nhịn đau, nhíu mi hỏi.
Khương Hồng Lăng tiếp tục từ động tác của mình, thẳng đến hai ngón út của hai người giao nhau phác thảo, cũng phủ lên, che lên dấu tay sau đó mới ngẩng đầu, đối với anh lộ ra nụ cười sáng lạn.
” Ngoắc ngoắc tay.” Cô trả lời.
“Ngoắc ngoắc tay làm cái gì?” Ngôn Nghiễm hoàn toàn ở trạng huống ngoại.
” Ngoắc ngoắc tay chờ em trưởng thành muốn gả cho Anh Ngôn Nghiễm.”
“Cái gì ﹖”Anh thiếu chút nữa từ trên ghế nhảy dựng lên, trên thực tế anh cũng nhảy, chẳng qua nhảy đến một nửa, liền bị cô bởi vì tiếng kêu của anh to mà phóng đến ánh mắt, cường ngạnh ép ngồi trở lại trên ghế ngồi.
Anh thật cẩn thận nhìn cô gái một đôi ngây thơ mắt to đối với anh mỉm cười, không một chút phân tâm cẩn thận mở miệng.
“Em vừa mới nói cái gì, nói lại lần nữa xem được không?” Anh khẩn cầu.
“Chờ em trưởng thành muốn gả cho Anh Ngôn Nghiễm.” Khương Hồng Lăng phi thường hợp tác nói.
Ngôn Nghiễm nhất thời phảng phất hóa thành người đá, trong chốc lát sau, anh tự tay nhẹ nhàng mà che ở lồng ngực của mình, xác định trái tim không có bị sợ tới mức đình chỉ nhảy lên sau, thế này mới chậm rãi lại cẩn thận mở miệng.
“Vì sao?” Anh hoài nghi chẳng lẽ mị lực của mình thật sự đến người phàm không thể chặn được, bằng không làm sao có thể làm một bé gái mười tuổi chờ không được muốn báo danh gả cho hắn trước chứ? trên mặt hắn nhưng là còn để lại một phen râu xồm nha!
Nhưng là cẩn thận suy nghĩ một chút, cô dường như không phải lần đầu tiên nói những lời này.
“Bởi vì em thực thích anh, mà anh cũng rất yêu thích em nha.”
Tiểu hài tử đơn thuần trả lời, Ngôn Nghiễm còn không phải thực yên tâm lại xác định.
“Cứ như vậy?”
“Ân.” Đầu nhỏ của cô dùng sức điểm một cái.
Anh chậm rãi thở ra một hơi, yên lòng. Nếu quả thật chỉ là như vậy vậy thật tốt quá, bởi vì tiểu hài tử bình thường thích một kiện đồ vật thời gian dài nhất sẽ không vượt qua một tuần, cho nên hoàn hảo hoàn hảo.
Lúc này, tr ên tàu cô phục vụ lại phụ giúp trên xe lửa buôn bán bán thương phẩm theo bên người đi qua, Ngôn Nghiễm lập tức cản lại, cũng mua hết thảy có thể ở kế tiếp trong thời gian che lại Khương Hồng Lăng miệng ăn vặt, để ngừa chính mình không chịu nổi lại chịu kích thich trái tim đình chỉ nhảy lên.
Xe lửa vững vàng hướng Đài Bắc chạy tới, Khương Hồng Lăng vô cùng cao hứng ôm ấp lấy một đống như là cả đời cũng ăn không hết ăn vặt, không hạp quá miệng cười a. Mà Ngôn Nghiễm đâu? Tắc tiếp tục thâm tỏa cặp kia mê người mày kiếm, khổ tư ứng phó như thế nào sắp đã đến chỉ trích, thậm chí là nắm tay......
A di đà Phật, Phật tổ phù hộ.
Nhưng là, hiện tại lại đến thỉnh Phật tổ hỗ trợ có thể hay không đã quá muộn điểm nha?
☆☆☆
Xuống xe taxi, Ngôn Nghiễm mới đưa hành lý từ phía sau xe dỡ xuống, thanh toán tiền xe, một nắm tay đã không nói lời gì hướng anh nghênh diện đánh lại đây, anh nhất thời nhãn mạo kim tinh, phân không rõ ai là ai.
Xoa xoa đầu, mở mắt ra, dẫn đầu rơi vào trong mắt là Tam ca xem ra giận không kềm được lòng, cùng với đứng cách anh không xa ngây ra như phỗng cái kia trương kiểm ——
Ai! Còn nói cái gì sẽ nói”Không cần đánh anh Ngôn Nghiễm ”, kết quả đây? Hoàn hảo anh không ngốc đến tin tưởng cô!
“Wey wey Wey, ngươi điên ư? Đừng lại động thủ nha!” Mắt thấy Tam ca lại có động tác, Ngôn Nghiễm vội vàng lui về phía sau kêu to.
Đáng Ngôn Mặc lại thự nếu võng văn hướng anh từng bước tới gần.
“Ngươi nếu dám động thủ lần nữa đánh ta, cũng đừng trách ta xoay tay lại nha!” Thấy anh ta hoàn toàn bất vi sở động, Ngôn Nghiễm uy hiếp kêu lên.
Ngôn Mặc hoàn toàn không để ý tới, hắn đã bị này một số gần như nửa tháng thời gian lo lắng hành hạ đến mất đi lý trí! Trời biết, theo Ngôn Nghiễm hắn đồng học nơi đó nghe được sự kiện kia sau, tinh thần của hắn vẫn buộc chặt ở tùy thời tùy chỗ đều có thể sụp đổ. Suốt hai tuần lễ rồi, hắn cơ hồ không có một người nào, không có một buổi tối nào không mơ thấy cô một người cô đơn, toàn thân bị thương tránh ở trong bụi cỏ khóc.
Một tháng sau sự kiện bình từ trong bệnh viện chạy trốn, ký ức còn như mới hôm qua, không nghĩ tới sự xa cách nửa tháng mà thôi, Ngôn Nghiễm luôn mồm đáp ứng anh nhất định sẽ chiếu cố tốt cho cô, thế nhưng lại để cho cô gặp được chuyện khủng bố như vậy, thậm chí còn chỉ có hơn chớ không kém.
Thật sự của anh là điên rồi! Điên quyết định bất chấp tất cả, anh cũng muốn đưa tên hỗn đản này đánh cho ba ngày không xuống giường được, hơn nữa bất luận kẻ nào đều đừng nghĩ ngăn cản hắn.
Anh đánh một hồi quyền ——
“Chờ đã ——”
“Phanh!” Không còn kịp rồi, cái thứ hai ngưng tụ nắm tay lại lần nữa hôn lên gương mặt tuấn mỹ của Ngôn Nghiễm.
“Ngươi đừng thật quá mức!” thân thủ che làm cho anh đau đến nhe răng trợn mắt, giận không kềm được rống to.
Ngôn Mặc không nói hai lời lại ra tay, Ngôn Nghiễm nghiêng người chợt lóe, lập tức còn lấy nhan sắc đưa lên một quyền. Nhất thời, hai người đánh thành một đoàn.
“Không cần đánh anh Ngôn Nghiễm, không cần đánh anh Ngôn Nghiễm.” Khương Hồng Lăng sợ ngây người, phản ứng chậm N lần thì thào mở miệng liên thanh kêu, chính là không có người nghe thấy.
Làm sao bây giờ? Vẻ mặt của cô bất lực cùng sợ hãi nhìn hai người trước mắt trong lúc đánh nhau, không biết làm sao.
Đột nhiên trong lúc đó, cô nhìn thấy mấy gương mặt quen quen, đó là...... Hai mắt của cô sáng ngời, nhất thời nhớ lại đó là ba mẹ của anh Ngôn Nghiễm.
Tìm được cứu tinh, Khương Hồng Lăng không chút nghĩ ngợi lập tức hướng đường cái đối diện chạy vội mà đi, cô không chú ý tới, ngay tại lối đi bộ không xa, một chiếc xe chạy nhanh đột nhiên lao ra đến bên người của cô, nhất thời phát ra thanh âm bén nhọn sắp xếp gọn gàng, đồng thời ở trong thời gian ngắn như vậy
“Phanh!”
Một tiếng vang thật lớn, mọi người cùng kêu lên thét chói tai.
Duyên Đến Duyên Đến - Kim Huyên Duyên Đến