I find television to be very educating. Every time somebody turns on the set, I go in the other room and read a book.

Groucho Marx

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Dustin Pham
Số chương: 947
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3648 / 93
Cập nhật: 2015-04-27 16:11:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 779: Mạch Ngầm Khơi Động!
gày hôm sau, Tần Lập căn dặn Tây Qua một phen liền dẫn theo Lý Ngọc Phong, ba huynh muội lão vượn Bạch Trung Sơn phu phụ Kim Điêu Linh Ưng Mặc Ưng, Xà Xà, Thượng Quan Thi Vũ, Cơ Ngữ Yên, Lãnh Dao, Bộ Vân Yên, Triệu Thiên Thiên, Lệnh Hồ Phi Nguyệt, Linh Nhi, Nam Cung Tử Lăng, Hô Diên Kiêu Dương, Hạ Văn Vũ, Tào Hồng... cùng với ba trăm môn hạ Ô Quận Vương mà Tần Lập dẫn từ Đông Hoang tới, dùng một tòa trận bàn to lớn, cùng nhau biến mất giữa hư không!
Môn phái Viêm Hoàng chỉ để lại Tần Văn Hiên phụ thân Tần Lập, mẫu thân Tần Hàn Nguyệt, tỷ tỷ Tần Tuyết, Tây Qua, Cơ Như Nguyệt, Cơ Như Băng, Tiểu Hắc cùng Thải Hồng, cùng với Mặc Lý, Mặc Thuận, Tử Huyên, Tử Tiêu cùng Lãnh Hồi
Những người khác, đều là thực lực không đủ mà ở lại tu luyện, còn năm lão tổ đế vương tử đồng là lưu lại trấn thủ môn phái Viêm Hoàng, phòng ngừa có người thừa dịp hư không mà vào. Dốc toàn tinh nhuệ, ở nhà lại bị người ta hốt gọn, vậy đúng là trò cười bi kịch mà.
Chỗ sơn môn môn phái Viêm Hoàng, một con báo đen dài mấy trượng thật lớn, ngẩng đầu nhìn một đám người ngồi trận bàn biến mất trong không khí, khẽ lắc lắc cái đầu lớn, hôm nay Tiểu Hắc cũng đã trở thành một cường giả chân chính rồi.
Đêm qua, chủ nhân còn tìm hắn, nói nơi Thần Vực có bộ tộc Thú Vương, đến lúc đó muốn dẫn hắn vào nơi Thần Vực, cần phải tu luyện cho tốt.
Tiểu Hắc quyết định, nhất định không thể phụ Kỳ vọng của chủ nhân.
Trong phòng môn phái Viêm Hoàng, Tần Hàn Nguyệt kéo tay Tần Tuyết, khẽ giọng nói nhỏ gì đó, Tần Tuyết mặt phán đỏ bừng, dường như đang xấu hổ.
- Ối! Đứa nhỏ này, năm đó mẹ dẫn con đi khỏi thành Hoàng Sa, hiện giờ xem ra đúng là sai lầm. Nếu như lúc đó con vẫn đi theo bên cạnh nó, hiện giờ địa vị của con làm sao cũng không kém hơn các nàng Thiên Thiên được...
Tần Hàn Nguyệt thật yêu thích nghĩa nữ này, nàng làm sao không biết tâm tư Tần Tuyết. Mắt thấy hồng nhan tri kỷ bên cạnh Tần Lập càng ngày càng nhiều, phần mất mát kia đều hóa thành động lực phấn đấu, suốt ngày đều liều mạng tu luyện.
Có đôi khi Tần Hàn Nguyệt nhìn thấy cũng phải đau lòng, đặc biệt lần này Tần Lập mang đi tất cả hồng nhan tri kỷ của hắn. Hai thê tử Thi Vũ cùng Lãnh Dao còn không nói, Cơ Ngữ Yên, Bộ Vân Yên, Triệu Thiên Thiên, Lệnh Hồ Phi Nguyệt, Xà Xà... thậm chí còn có sư tỷ Nam Cung Tử Lăng kia đột nhiên xuất hiện.
Điều này làm cho phần mất mát trong lòng Tần Tuyết, càng ngày càng lớn.
- Tiểu Tuyết, mẹ biết cái khổ trong lòng con, con cũng không phải tuyệt thế thiên tài gì, nhưng trong mười mấy năm ngắn ngủi vọt tới cảnh giới Lôi Kiếp. Con xem trước đây mẹ mạnh hơn con không ít, nhưng hiện giờ mẹ lại bị con bỏ xa ở phía sau lưng. Đứa nhỏ, mẹ hiểu được tâm tư của con, nhưng mà đừng có liều mạng như vậy.
Khuôn mặt Tần Hàn Nguyệt xinh đẹp làm người ta đố kỵ, năm tháng dường như đã quên đi nàng, không lưu lại bất kỳ dấu tích nào trên dung nhan của nàng.
Tần Tuyết cười ảm đạm, khẽ giọng:
- Mẹ, nào có nghiêm trọng như vậy, con là thích đệ ấy, chẳng qua loại chuyện duyên phận này không cưỡng cầu được. Không có đệ ấy, con làm sao có được thành tựu ngày hôm nay, chỉ sợ đã sớm bị Tần gia tặng ra ngoài thành đồ chơi cho nhà quyền quý nào đó, sợ rằng hôm nay đã không biết trở thành bộ dạng gì nữa, con cũng không dám nghĩ tới. Cho nên, con đã rất thỏa mãn rồi.
Tần Tuyết nói có chút động tình, vành mắt đỏ lên, cúi đầu chôn vào trong lòng Tần Hàn Nguyệt, phiền muộn nói:
- Hiện giờ còn có một mẫu thân yêu thương con, có một người cha quan tâm con, còn có một đệ đệ cường đại vô cùng, tất cả người xấu đều phải sợ, con còn có gì chưa đủ nữa?
Sáng sớm hôm nay, đoàn người Tần Lập đi rồi, Tần Hàn Nguyệt thấy Tần Tuyết có chút mất mát, liền gọi nàng vào phòng, để cho nàng học được nắm lấy cơ hội, lúc này mới dẫn tới hai mẹ con trao đổi tâm sự.
- Được rồi, mẹ cũng không quản nhiều như vậy. Dù sao, chỉ cần con vui vẻ, thì mẹ cũng vui vẻ. Nhiều năm qua, mẹ đi ra từ thành Hoàng Sa, bên cạnh chỉ có con là người tri kỷ. Các nàng Thi Vũ cùng Lãnh Dao tuy rằng cũng đều hiếu thuận, nhưng loại cảm giác này lại không giống! Nữ nhi mới là tri kỷ nhất!
-Mẹ!
Tần Tuyết không nhịn được rơi nước mắt.
Tần Hàn Nguyệt vỗ vỗ lưng Tần Tuyết, nói:
- Đi tu luyện thôi, mẹ biết tối qua con lại đi chỗ Lãnh Dao lấy không thiếu đan dược về, mẹ hy vọng con có thể sớm ngày đuổi kịp bước tiến các nàng!
Tần Tuyết khẽ gật đầu, nói:
- Vậy mẹ, con đi tu luyện đây.
Tần Hàn Nguyệt khoát tay, nhìn bóng lưng Tần Tuyết đi ra cửa, khẽ lẩm bẩm:
- Đứa nhỏ này, cái gì cũng tốt, chỉ là quá hiếu thắng, còn chuyện gì cũng thích giữ ở trong lòng. Xem ra chờ tiểu tử thối kia trở về, ta phải nói chuyện với nó một phen mới được! Nữ nhân bên cạnh nhiều như vậy, làm sao còn kém một mình Tuyết Nhi chứ? ôi... Cũng không nói sớm sinh cho ta một đứa cháu nữa...
Tần Tuyết đi ở bên ngoài, bước chân khẽ ngừng lại, mặt phấn lại bịt kín một tầng đỏ ửng, sau đó ánh mắt kiêng định đi về phía nơi mình bế quan.
Tây Vực, thành Lãnh Quang.
Lúc Tần Lập bước chân vào tòa thành thị này một lần nữa, cảm giác nơi đây cũng không phát sinh nhiều biến hóa lắm, dòng người trên đường vẫn đông đúc phồn hoa như trước.
Đoàn người Tần Lập được Lý Ngọc Phong trợ giúp, giả trang thành một thương đội cỡ lớn, áp tải hàng hóa công khai đi trên đường phố thành Lãnh Quang.
Là một tòa thành lớn tồn tại độc lập, thành Lãnh Quang cũng không chịu sự ảnh hưởng của cơn sóng ngầm đang chuyển động. Tuy nhiên, ở trên đường thỉnh thoảng cũng có thể nhìn thấy được vài người có vẻ gấp rút vội vàng, giống như từ bên ngoài vừa trở về gấp.
Cũng có mấy đội ngũ ra roi thúc ngựa vội vã rời đi, có thể nhìn ra được đấu tranh giữa mười ba đại tộc bảy đại phái, vẫn có ảnh hưởng tương đối lớn tới toàn Tây Vực.
Lúc này chiến sự vừa bắt đầu, nhưng người cẩn thận vẫn có thể cảm nhận được một tia biến hóa rất nhỏ. Rất nhiều cửa hàng mười ba đại tộc bảy đại phái ở thành Lãnh Quang, so với trước kia đã có một chút bất đồng.
Đoàn người Tần Lập cùng Lý Ngọc Phong đã dịch dung, tìm được một khách sạn rất lớn. Bao toàn khách sạn xuống, dàn xếp xong mọi người, Lý Ngọc Phong vội vội vàng vàng rời đi, hắn đang lo lắng ở nhà, phải trở về nhìn mới an tâm được.
Mấy người Tần Lập ở ngay lại khách sạn này.
Đến tối, Tào Hồng trực tiếp tìm đến Tần Lập, vào trong trong phòng, Tào Hồng trực tiếp nói:
- Tông chủ, chúng ta bị theo dõi!
Tần Lập cười cười, kỳ thật hắn cũng đã phát hiện được, đoàn người bọn họ là những người nào? Tần Lập dám cam đoan ít nhất có trên chín mươi phần trăm người phát hiện chuyện này.
Tần Lập khoát tay cười, nói:
- Tây Vực hiện giờ đang vào thời buổi rối loạn, chúng ta bị nhìn trúng cũng là bình thường. Người theo dõi chúng ta, chưa chắc có suy nghĩ gì đặc biệt, ở đây cách Lý gia mười ba đại tộc không xa lắm, nếu như có đội ngũ quy mô lớn tiến vào trong thành, đều sẽ bị người ta theo dõi.
Tào Hồng khẽ giọng nói:
- Người theo dõi chúng ta, là chuyên gia!
-Sao?
Tần Lập nhìn Tào Hồng, vẻ mặt mang theo vài phần nghi hoặc.
- Là sát thủ rất mạnh!
Tào Hồng hết sức khẳng định nói:
- Nếu như ta còn chưa tiến vào cảnh giới Địa Tiên, khẵng định không có cách nào phát hiện tung tích đối phương. Trong đội ngũ chúng ta tuy rằng rất nhiều người phát hiện chuyện này, nhưng ta thấy bọn họ cũng không để chuyện này trong lòng. Thế nhưng tông chủ, ta có một loại trực giác, người theo dõi chúng ta dường như là nhắm vào chúng ta mà tới!
Tần Lập nhíu mày, đứng lên. chắp tay sau lưng, bước qua lại trong phòng, khẽ giọng nói:
- Ý của ngươi, là đối phương nhận ra thân phận chúng ta?
Tào Hồng gật đầu, sau đó nói:
- Tuy rằng ta không rõ lắm, cuối cùng làm sao bọn họ phát hiện được, nhưng ta cảm giác đối phương hẳn nhận ra thân phận của chúng ta, có khả năng, buổi tối hôm nay sẽ phái người tới tập kích!
Tần Lập suy nghĩ một chút, nheo mắt lại, trầm tư một lát, sau đó nói:
- Ý của người ta đã rõ rồi, ngươi nói là những người này muốn thông qua chúng ta, khiến cho toàn Tây Vực nhiễu loạn?
Tào Hồng gật đầu khẳng định:
- Đúng vậy, Tông chủ. Kỳ thật ngay từ đầu ta đã không quá tán thành giả trang thương đội tiến vào thành. Những người chúng ta thật không giống như thương nhân bình thường, tùy tiện một người nào cũng đều là thực lực sâu không thể lường. Kỳ thật người sáng suốt liếc mắt là nhìn ra được, chúng ta có quá nhiều lỗ hổng!
Lúc này Tần Lập nhớ tới, ngay lúc nói giả trang thương đội, Tào Hồng liền không đồng ý, nói rằng chia lẻ ba trăm người, hoàn toàn phân tán tiến vào thành, mới không làm cho đối phương chú ý.
Lúc đó Tần Lập không đáp ứng, chẳng qua Tần Lập cũng có tính toán của mình.
Chỉ đội ngũ của hắn hiện giờ, nói không khoa trương, không cần phải sợ bất kỳ một thế lực siêu cấp nào!
Lần này tiến vào Tây Vực, chính là muốn lập uy cho môn phái Viêm Hoàng!
Kỳ thật dựa theo suy nghĩ của Tần Lập, tốt nhất là không cần phải giả trang thương đội, cứ trực tiếp tiến vào ở trong Lý gia mười ba đại tộc, nói rõ thân phận, nếu ai muốn đối phó Lý gia, vậy thì cứ tới đi.
Tuy nhiên Lý Ngọc Phong rõ ràng có chút do dự, tuy rằng biết chỉ đội ngũ của Tần Lập cực kỳ khổng lồ, nhưng cứ như vậy, cũng trực tiếp chứng thực lời đồn Tần Lập cấu kết Lý gia cùng Vạn Kiếm Lâu.
Thần Thụ trên Thánh Sơn dù sao cũng là tài phú chung của mười ba đại tộc bảy đại phái, một khi chứng thực lời đôn này, vậy trên đạo nghĩa thì Lý gia cùng Vạn Kiếm Lâu đã thua các thế lực khác.
Tần Lập cũng không làm khó người khác, hắn cũng không muốn làm Lý Ngọc Phong nghĩ rằng mình đang lợi dụng Lý gia cùng Vạn Kiếm Lâu, cho nên mới lùi một bước, giả trang thành thương đội.
Nghĩ vậy, Tần Lập cười cười, vỗ vỗ vai Tào Hồng, nói:
- Ta đã biết rồi, ngươi không cần lo lắng, ngươi không tận mắt thấy được thực lực bạ trăm người này. Ngay tối nay, nếu như thật có người đui mù tới chọc phiền toái, vậy cứ để cho bọn chúng tới là được. Tới một người giết một người, tới một đám giết một đám!
Tào Hồng thấy Tần Lập đã có định sẵn trong lòng, cũng sẽ không nói gì thêm. Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng kim loại va chạm, đồng thời còn kèm theo mấy tiếng rống giận.
Tào Hồng nao nao, tiếp đó lẩm bẩm:
- Thật đúng là không biết sống chết mà!
Quả nhiên, sau mấy tiếng ngắn ngủi, bên ngoài liền trở lại bình tĩnh, không còn một chút âm thanh. Tiếp đó Hô Diên Kiêu Dương cùng Hạ Văn Vũ cùng nhau bước tới.
Trên tay Hô Diên Kiêu Dương còn mang theo một người, ném xuống mặt đất, nói:
- Công tử, chúng ta bắt được một gian tế!
- Khụ khụ, mẹ ngươi mới là gian tế! Còn không lập tức thả đại gia ra, bằng không toàn thương đội nho nhỏ các ngươi đừng hòng bước ra được thành Lãnh Quang này!
Người nằm dưới đất, bề ngoài khoảng bốn mươi tuổi, diện mạo lấm la lấm lét, vừa nhìn liền không giống người tốt.
- Còn dám mạnh miệng?
Hô Diên Kiêu Dương một cước hung hăng đẫm lên đùi người này.
Rắc!
Một tiếng xương gãy thanh thúy vang lên, một chân người này bị Hô Diên Kiêu Dương mạnh mẽ đạp gãy!
o O o
Duy Ngã Độc Tôn
-----oo0oo-----
Chưởng 780: Long Đầu Bang!
- A!
Người này phát ra tiếng kêu thảm thiết, thiếu chút nữa đau tới ngất đi, mắng ầm lên:
- Nếu có gan, các ngươi giết ta đi, giết ta đi!
Hô Diên Kiêu Dương cười lạnh một tiếng, cũng không nói một lời, một chân dẫm lên mặt người này, không dùng sức, chỉ đạp như thế tràn ngập mùi vị nhục nhã.
Người này cũng là một cường giả cảnh giới Lôi Kiếp, ngày thường ở thành Lãnh Quang cũng coi như là nhân vật có hạng, hô mưa gọi gió, năng lực rất lớn. Lại không ngờ rằng, trước mặt một đoàn người tới từ bên ngoài đã gặp hạn té ngã nặng, người ta trấn áp hắn giống như đùa giởn. Lúc hắn bị phát hiện, thậm chí còn không biết đối phương làm sao phát hiện ra hắn.
Bởi vì xương đùi bị đạp gãy, người này không ngừng kêu thảm, giãy dụa muốn thoát khỏi chân của Hô Diên Kiêu Dương.
Hô Diên Kiêu Dương căn bản không để ý tới đối phương giãy dụa, một chân gắt gao đè lên mũi người này. Chỉ một lát sau, mặt người này bị nghẹn xanh tím, thân thể bắt đầu co giật.
Lúc này Hô Diên Kiêu Dương mới dời chân ra, người trung niên lấm la lấm lét này điên cuồng há to miệng, tham lam hít thở. Hắn chưa từng cảm thấy có thể hít thở được không khí mới mẻ, là một chuyện tuyệt vời nhất trên đời này giống như ngày hôm nay.
Ngẫm lại những người bị hắn dày vò tới chết trước kia, đột nhiên toàn thân hắn cảm thấy một trận rét run.
Đây chẳng lẽ là báo ứng?
Nghĩ tới đó, trước mắt tối đen, bàn chân ghê tơm kia lại dẫm lên mặt hắn một lần nữa, bịt kín mũi miệng hắn.
- Ưm~ưm...
Người trung niên lấm la lấm lét này điên cuồng giãy dụa, trong lòng đã mắng suốt một lượt mười tám đời tổ tông Hô Diên Kiêu Dương, thầm mắng ngươi muốn ta nói gì, cũng phải cho ta cơ hội nói chuyện chứ!
Tới lúc này, đau đớn trên chân dường như cách hắn rất xa xôi, trước mắt xuất hiện một đoàn ánh sáng trắng, ý thức hắn dần dần không rõ, lúc này bàn chân dẫm lên mặt hắn mới dời ra.
Một lát sau hắn mới hồi thần lại, phản ứng đầu tiên chính là lớn tiếng nói:
- Đừng, đừng giày vò ta nữa. Ta nói, cái gì ta cũng nói!
Hô Diên Kiêu Dương cười lạnh, bàn chân làm người trung niên này căm thù tận xương tuy lại một lần nữa dẫm lên mặt hắn...
Tần Lập ngồi ở đó, nhìn mà trợn mắt há mồm, trong lòng thầm nghĩ: Trước đó thật không nhìn ra được, người này lại có thủ đoạn dày vò người ta tàn nhẫn như vậy, thật là rất độc. Hơn nữa nhìn hành động của hẳn có vẻ cực kỳ thành thạo, căn bản không giống mới làm ngày một ngày hai.
Lặp lại bảy lần như thế, Hô Diên Kiêu Dương khống chế vô cùng tốt, mỗi một lần đều ngay lúc người trung niên lấm la lấm lét này sắp kề cận cái chết mới kéo hắn trở về.
Con người, trải qua một lần biến đổi sinh tử, tính tình sẽ phát sinh biến hóa cực lớn. Trải qua bảy lần... vậy sẽ thành cái dạng gì?
Dù sao thì người trung niên này hiện giờ đã không còn cầu gì nữa, hắn thậm chí hy vọng đối phương trực tiếp giết hắn cho xong. Loại hành hạ này quả thật quá thống khổ. đó là một loại sợ hãi thâm nhập tận linh hồn!
Khi hắn nghĩ rằng mình đã chết, hoàn toàn tắt thở, đối phương sẽ kéo hắn về từ giới tuyến tử vong. Loại cảm giác này quả thật còn dày vò hơn bất cứ chuyện gì, hơn nữa đối phương căn bản không cho hắn bất kỳ cơ hội nói chuyện nào.
Hiện giờ, hắn chỉ muốn chết mà thôi.
- Còn mắng nữa thôi?
Tiếng nói của Hô Diên Kiêu Dương vang lên ở bên tai hắn nghe thật xa xôi, giống như truyền tới từ chân trời.
- Không... Không mắng nữa.
Lúc này người trung niên đã hơi thở mong manh, sức lực nói chuyện đã sắp không còn, nào còn có sức mắng chửi người nữa.
- Vậy thì có thể nói rồi, ngươi là ai, mục đích theo dõi chúng ta là gì. là ai sai ngươi làm như vậy?
Hô Diên Kiêu Dương vẻ mặt bình tĩnh giọng nói rất ôn hòa.
Trong giọng nói kia, không có một chút mùi vị uy hiếp. Nhưng nghe vào trong tai người trung niên này, làm cho thân thể hắn run mạnh lên, đó là một ác ma! Ác ma chân chính!
- Được! Ta nói, ta nói!
Người trung niên lấm la lấm lét lúc này có vẻ hoàn toàn phục rồi. ánh mắt như cá chết kia nhìn về phía trước, ngực phập phồng kịch liệt, chậm rãi nói:
- Ta là người Long Đầu Bang ở thành Lãnh Quang. Long Đầu lão đại chúng ta nhận được mệnh lệnh muốn chúng ta theo dõi bất kỳ nhân vật khả nghi nào tiến vào thành Lãnh Quang. Ta... ta thấy bộ dạng các ngươi khả nghi, liền phân phó mấy tên thủ hạ theo sau các ngươi, sau đó... Thủ hạ của ta nói, các ngươi bao một khách sạn lớn. Ta cảm thấy một thương đội hẳn sẽ không rêu rao như vậy, khách sạn này có thể ở hơn một ngàn người, các ngươi... mới có hơn ba trăm người. Hành vi này, không quá... không quá giống như thương nhân, vì vậy, ta muốn tự mình tới xem, dò xét chi tiết các ngươi...
Hô Diên Kiêu Dương liếc nhìn Tần Lập, Tần Lập khẽ gật đầu, người trung niên này không nói dối.
Hô Diên Kiêu Dương lạnh lùng nói:
- Đừng nói nhiều lời vô nghĩa, ta muốn biết là ai sai khiến các ngươi làm như vậy?
- Điều này, ta thật không biết mà.
Người trung niên này cười khổ nói:
- Ta đã như thế rồi, còn dám lừa gạt các ngươi sao? Tuy rằng ta là một Đường chủ, nhưng loại chuyện này chỉ có Long Đầu lão đại mới có tư cách biết, chúng ta chỉ là người chấp hành mệnh lệnh mà thôi.
- Tổng đã bang hội các ngươi ở chỗ nào?
Hô Diên Kiêu Dương híp mắt, khẽ giọng hỏi.
Người trung niên lấm la lấm lét thân thể khẽ chấn động, trong mắt hiện một tia sợ hãi:
- Tổng đàn chúng ta ở trên đường Chu Tước thành bắc, là một võ quán rất lớn, gọi là Long Đầu Võ Quán. Nhưng mà, Long đầu lão đại chúng ta thực lực sâu không thể lường, các ngươi không thể tùy tiện xông vào, ở trong đó cường giả như mây...
-À?
Hô Diên Kiêu Dương lộ ra biểu tình khinh thường.
Người trung niên này cũng coi như là bất cứ giá nào, dù sao đã làm kẻ phản bội, vậy làm cho dứt khoát một chút. Hắn cũng không muốn thử lại cảm giác bị một chân dẫm lên mặt, cho tới giờ hắn đã hoàn toàn bị Hô Diên Kiêu Dương chế phục.
- Ngài đừng không tin, Long đầu lão đại chúng ta không phải là võ giả bình thường trong thành Lãnh Quang. Mấy chục năm trước, còn chưa có bang hội Long Đầu Bang này, gần như chỉ trong một đêm, khi không xuất hiện một bang hội như vậy. Lúc đó Long đầu lão đại dẫn theo hai tùy tùng, thả ra lời nói muốn tất cả lão đại thế lực ngầm thành Lãnh Quang, trong vòng ba ngày đi bái kiến hắn, nếu không thì sẽ gặp tai ương ngập đâu!
Người trung niên thở dốc một trận, trên mặt hiện vẻ hồi ức, cười khổ nói:
- Lúc đó ta cũng là bang chủ một bang hội cỡ trung. Khi đó, thế lực ngầm thành Lãnh Quang cũng đã ổn định mấy vạn năm, ai sẽ coi đó là chuyện gì, mọi người đều coi như trò cười, thậm chí không ai để ý đến hắn, cảm thấy người kia là một kẻ điên.
Người trung niên nằm trên mặt đất, khóe miệng co quắp mấy cái, trong ánh mắt hiện lên một tia sợ hãi:
- Tới ngày quy định, không ai đi gặp hắn. Không ai ngờ tới, vào đêm hôm đó, thành Lãnh Quang máu chảy thành sông! Trước tiên hắn động thủ từ chỗ giáo phụ thế lực ngầm thành Lãnh Quang, trong một đêm tiêu diệt mười hai nhà bang hội cỡ lớn ở thành Lãnh Quang! Mười hai nhà bang hội cỡ lớn kia, lớn nhất có hơn một vạn người! Nhưng trong đêm hôm đó, không có một người còn sống! Nhiều lại, là mười vạn người đó! Mấy ngàn tuyệt thế cao thủ không biết từ chỗ nào nhảy ra, trong một đêm tàn sát sạch sẽ toàn bộ người những bang hội này!
- Sang ngày hôm sau, toàn thành Lãnh Quang đều tràn ngập mùi máu tanh nồng đậm. Thi thể giáo phụ bang hội treo ở trên cửa thành lâu thành Lãnh Quang, đã chết không thể chết hơn. Mẹ nó, mãi cho tới giờ ta cũng không hiểu được, vì sao người cường đại như vậy lại tới làm Long Đầu lão đại thế lực ngầm thành Lãnh Quang chứ? Càng làm cho ta cảm thấy kỳ quái, là mười ba đại tộc cùng bảy đại đều có thế lực đỡ đầu ở thành Lãnh Quang, trong một đêm bị nhổ tận gốc, nhưng bọn họ lại không có một chút động tĩnh, giống như chuyện này chưa từng xảy ra...
Hai người Tần Lập cùng Hô Diên Kiêu Dương liếc nhìn lẫn nhau, từ lời người trung niên này nói, đều cảm giác được Long Đầu lão đại kia, rất có thể đến từ gia tộc thần bí cường đại nhất Tây Vực này!
Nếu không, mười ba đại tộc bảy đại phái làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho loại chuyện này? Hơn nữa, thành Lãnh Quang này cũng là một tòa cổ thành khá là xa xưa ở Tây Vực, có lịch sử trăm vạn năm. Mỗi một khối đá tường thành đều có chuyện xưa của mình. Một tòa thành thị như vậy, khẳng định đã hình thành thế lực ngầm từ vô số năm trước, dù là năm tháng có thay đổi thế nào, loại thế lực tiếp diễn xuống này cũng không phải do người ngoài có thể dễ dàng đánh vỡ. Có thể điều động mấy ngàn võ giả thực lực mạnh mẽ, trong một đêm chém giết hơn mười vạn người, làm cho thành Lãnh Quang máu chảy thành sông,vậy phải là thế lực nào mới có thể làm đến bước như vậy?
Hơn nữa, trong thành Lãnh Quang lẽ nào sẽ không có tuyệt đỉnh đại năng hay sao? Đáp án hiển nhiên là có, trong một tòa cô thành như vậy, không thể nào không có tuyệt đỉnh đại năng. Nhưng mà, trong một đêm tràn ngập giết chóc cùng máu tanh, tất cả những tuyệt đỉnh đại năng này đều như câm như điếc, trốn ở trong nhà, không ai đứng ra can thiệp. Điều này chẳng lẽ còn không nói rõ vấn đề hay sao?
- Này... Hai vị đại gia, ta... ta biết đều đã nói hết rồi, có thể., có thể thả cho ta một con đường sống hay không?
Người trung niên kia đau khổ cầu xin.
Tần Lập liếc nhìn hắn, sau đó nói với Hô Diên Kiêu Dương:
- Trước tiên nhốt hắn lại, trị thương trên chân hắn một chút.
Tần Lập nói rồi, nhìn người trung niên này nói:
- Yên tâm, sẽ không thật sự lấy mạng của ngươi. Tuy nhiên, trong thời gian ngắn thì ngươi cũng không thể ra ngoài. Nếu không thì chúng ta không giết ngươi. Long đầu của ngươi cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Người trung niên toàn thân rùng mình một cái, gật đầu như gà mổ thóc:
- Vâng, tiểu nhân đã rõ, tiểu nhân đã rõ!
Quả thật, hôm nay hắn nói nhiều như vậy, một khi bị Long đầu biết được, khẳng định hắn sẽ chết rất thảm. Hắn chết không sao, mà tất cả người nhà của hắn đều ở thành Lãnh Quang này, khẳng định cũng sẽ bị liên lụy theo!
Hô Diên Kiêu Dương cho ngươi dẫn người trung niên này đi giam lại, sau đó thông báo bọn người Hạ Văn Vũ tiến vào, Tần Lập trực tiếp nói:
- Ta muốn đi diệt Long Đầu Bang kia!
- A?
Mọi người đều sững sờ, Hô Diên Kiêu Dương bởi vì chứng kiến sự tình trải qua, giải thích chuyện vừa trải qua cho mọi người một lượt.
Hạ Văn Vũ khẽ gật đầu:
- Công tử, ý của ngài là diệt Long Đầu Bang này, dẫn ra gia tộc thần bí kia, liền tiêu diệt gia tộc thần bí này. Hổn loạn Tây Vực tự nhiên cũng sẽ được bình ổn, phải không?
- Đúng vậy,
Tần Lập cười cười, gật đầu tán thưởng.
o O o
Duy Ngã Độc Tôn
-----oo0oo-----
Duy Ngã Độc Tôn Duy Ngã Độc Tôn - Tiểu Đao Phong Lợi Duy Ngã Độc Tôn