However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Thụy
Thể loại: Tùy Bút
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 65
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 997 / 3
Cập nhật: 2017-08-25 13:40:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Mối Tình Đầu
gười ta hay nói, tình đầu thường khó quên. Có người yêu một lần rồi khổ đau một đời. Có người yêu một lần rồi hạnh phúc bên nhau mãi lâu về sau. Có người yêu một lần rồi… thôi.
Tôi còn nhớ hồi cuối thập niên 1990, đầu thập niên 2000, nhiều bộ phim truyền hình Hàn Quốc được lên sóng quốc gia. Lúc bấy giờ, mấy phim như Trái tim mùa thu, Hương mùa hè, Bản tình ca mùa đông hay Anh em nhà bác sĩ… lấy đi không biết bao nhiêu nước mắt của mọi người. Rồi, từ đó, tình yêu đẹp nhưng mang vị buồn, vị chia lìa, cách xa kiểu Hàn Quốc được người ta ưa thích và lên ngôi. Tới nỗi, ngoài đời, cũng ráng làm sao khổ đau cho ra màu sắc của mấy bộ phim.
Rồi, từ mấy bộ phim đến mấy anh chị học trò nhà mình. Thầy cô lúc đó nói, không cho mấy em bắt chước, nên cấm dữ lắm. Thật ra thì học trò thời nào mà chẳng có những chuyện thương yêu, lén lút trao thư tay cho nhau. Thời trước, các cụ nhà mình cũng trao nhau nào Xuân Diệu, nào Huy Cận đấy thôi.
“Có một bận, em ngồi xa anh quá,
Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn.
Em xích gần thêm một chút; anh hờn.
Em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa”
(Xuân Diệu)
Học trò thời của tôi thì không còn thú chơi thơ. Thời đó, đã có Blog 360, và những bản tình ca ngọt ngào theo kiểu mới. Người ta lên mạng, tán tỉnh và hẹn hò nhau trên đó. Ðến nỗi, giận hờn, vui sướng, khóc vu vơ cũng qua từng “khung cửa sổ” trò chuyện của mạng internet. Cũng bởi, chẳng có khung trời nào vừa tự do lại vừa riêng tư, và còn nhanh chóng đến thế. Quá lí tưởng cho một mối tình lén lút nhưng vẫn đẹp vô cùng với những bản nhạc và hình ảnh tình tứ mà người ta chia sẻ cho nhau. Tôi nói, dù không được thực sự chạm vào nhau, nhưng vài cái biểu tượng hôn môi ảo thôi cũng làm người ta sướng điên và cười toe toét cả buổi.
Nhờ dễ dàng bên nhau rồi nhanh nhảu đến với tương tư hay là những cảm xúc khác của yêu đương nên sự chóng vánh cũng là điều khó tránh của nhiều cuộc tình dựa dẫm vào công cụ mạng. Nên, đôi khi chợt hỏi, ai là tình đầu của bạn, có thể họ sẽ không nhớ tên, thay vào đó là “nickname” hay cái gì khác đại loại vậy. Cũng giống như bây giờ, người ta gọi nhau và giới thiệu về mình bằng tên của facebook nhiều hơn.
Rồi sẽ hỏi, tình đầu của bạn đẹp chứ, chắc cũng sẽ ít người nhớ nhung ra. Sớm nở và chóng tàn.
Tôi cũng là một kẻ nhiều lưu luyến với thế giới mạng. Tôi thấy nó hay đấy chứ. Nhưng với tình yêu, may mắn cho mình, tôi có nó ngoài đời thực.
Mối tình đầu của tôi là những năm tháng học trò, sáng sáng đạp xe hối hả cho kịp giờ đóng cổng. Sẽ nhìn thấy nhau, tóc tai bù xù, trông thật ngố nhưng hễ người ta cười toe lên, rồi sẽ lại thấy ôi sao mà đáng yêu thế. Ðến những giờ giải lao, lại mon men đến gần hành lang lớp học của người ta rồi thập thò, ngấp nghé ngoài cửa đợi chờ ánh mắt nhìn ra. Lúc ấy thì mắc cỡ muốn chết, sợ là bạn của người ta sẽ cười phá lên mà chọc quê. Nhưng rồi cảm giác thiêu thiếu, muốn gặp nhau để nói bâng quơ vài câu lại mãnh liệt hơn nhiều. Vậy đó, chỉ cần ngồi nhẹ nhõm bên ghế đá, dưới những tán phượng chực chờ bung cánh lụa đỏ thắm, đã thấy an vui và reo hò ở trong lòng.
Mối tình đầu của tôi gắn liền với những cơn mưa và mùa thi. Tôi còn nhớ, một hôm thi xong, người ta tẽn tò đến đưa len lén cho tôi cuốn Mắt biếc của Nguyễn Nhật Ánh, biểu đọc đi. Tôi cầm lấy cuốn sách vuông vắn, lòng sướng rơn mà mặt giả bộ lơ lơ hỏi, “ủa hay hôn mà đưa tui đây”. Người ta phụng phịu, “trời ơi tui đọc tui khóc quá trời đó”. Sau đó rồi, hai đứa sẽ đạp xe rong ruổi khắp mấy con đường lộng gió. Mùa hè mà. Rồi những cơn mưa bất chợt. Ðạp xe bên nhau, dưới mưa. Thỉnh thoảng lại âu yếm nhìn sang nhau, giữa hai hàng nước mưa rồi hỏi nhau lạnh không. Những đoạn đường thật vắng, sẽ len lén và thì thầm đưa tay cho nhau.
Mối tình đầu của tôi là những sớm mai mùa hè trời nhiều gió cuốn và lác đác sương khuya. Mùa hè năm đó, hai đứa thường mượn cớ đi chạy bộ buổi sáng để gặp nhau. Hành trình của buổi chạy bao giờ cũng sẽ dừng lại ở biển. Có những hôm, mặt trời thức dậy muộn, hai đứa sẽ ngồi dưới bóng cây thùy dương, tay ngắt lò vò mấy cọng muống biển, trò chuyện linh tinh với nhau mà thẹn thùng quá chừng. Ngày nào cũng vậy mà như mới hẹn hò lần đầu tiên.
Khi mặt trời ửng hồng nhô lên từ đường chân trời đang thẳm xanh màu biển còn vương vài sợi màu sẫm của đêm đen, hai đứa sẽ lặng im thật khẽ và cùng nhìn nghiêng về phía ấy. Duy chỉ có một lần người ta lên tiếng bảo tôi ngồi thật yên nha, vì nhìn mặt trời qua khóe môi của tôi trông thật đẹp hơn nhiều.
Tôi gói ghém câu nói ấy cho suốt phần đời còn lại của mình.
Mối tình đầu của tôi cũng có những hờn giận vu vơ và tẽn tò đi làm lành. Ðôi khi thật lòng rất thương nhưng vẫn giả bộ hờn giận để làm tình làm tội người ta. Cảm giác người ta loay hoay vì mình là thứ cảm giác mãn nguyện đặc quyền chỉ những người được thương yêu mới có. Tôi sẽ nhớ hoài những khi có người ngồi buồn hiu, dấm dúi một bài thơ xin làm lành. Là thơ, những câu chữ vụng về mà sao đọc nghe thích và sướng vui quá đỗi. Những bài thơ hay những mẩu viết ngắn ngủi của hai đứa, được người ta chép tỉ mẩn vào một cuốn sổ tay nho nhỏ. Tôi hay gọi đùa nó là cuốn biên niên kí thương yêu.
Nhiều lúc chẳng biết đi đâu, cũng chẳng muốn đi đâu, thành phố thì quá đỗi nhỏ bé mà tình yêu này thì quá lớn nên chỉ cần được quanh quẩn cạnh nhau là thấy sướng vui rồi. Nhiều bữa liền nằm dài lười nhác bên tiếng nhạc, những bài nhạc mà cả hai chọn lọc riêng ra vì thật thích và tự hứa sẽ nghe nhiều cùng nhau. Nhiều bữa liền nằm đọc vẩn vơ một cuốn sách, hay kể lể về cuốn này, cuốn khác. Nhiều bữa xa nhau, đêm nằm nhà sẽ xem phim (bộ phim thời đó mà hai đứa rất thích là Có lẽ nào ta yêu nhau và mê luôn cả từng giai điệu trong phim) và nhắn tin cho nhau để cảm thán, “trời ơi đoạn này hay quá”, hay “tui khóc rồi nè”. Ðể rồi, nhiều khi buồn có thể lấy tin nhắn ra đọc rồi tủm tỉm một mình.
Bởi vậy, niềm hạnh phúc lớn lao nhất của một đời người là yêu thương và cũng nhận lại được sự yêu thương từ phía ấy.
Những tháng ngày cuối của cuộc tình đầu đẹp đẽ đủ để dành cho suốt cuộc đời ấy thật chẳng thể nào quên được. Vì những hoang mang của bản thân và thời cuộc về sự khác thường, lạ lẫm, những cấm đoán và nhiều chiều cảm xúc của tội lỗi nên tôi đã tìm cách thoát li khỏi nhau. Tôi đã làm người yêu tôi khóc. Những giọt nước mắt làm tôi đớn đau mãi về sau mỗi khi nhớ lại.
“Khi người yêu tôi khóc
Trời cũng giăng sầu”
(Trần Thiện Thanh)
Năm tháng về sau, hai đứa ai cũng có con đường riêng và cuộc đời riêng. Những ngày đầu sau khi rời xa nhau, tôi thường khoác lên vẻ mặt lạnh lùng với người ta. Ðến khi người ta đã hết đau buồn vì những mất mát và những gì nhận được ấy, lại là lúc tôi suy sụp và đau nhiều. Có lẽ, đó là thứ tôi đáng được nhận cho những gì mình đã lỡ tay đánh mất.
Trong những ngày tình cờ, tôi và người ta vẫn vô tình chạm mặt nhau trên phố. Người ta vẫn cười với tôi, thật tươi. Nhưng tôi biết, đấy không phải là nụ cười tình tứ và âu yếm của năm xưa. Ðơn giản, tôi đã làm mất nó từ lâu và không mong gì có thể tìm lại được nữa.
Những ngày buồn về sau này, tôi vẫn thường ngồi co ro và nhớ thật nhiều về những tháng ngày mộng đẹp mà tôi đã hằng gói ghém, để dành. Giống như một thứ thần dược để chữa lành những vết thương trong ngày tháng u ám này, để tiếp thêm niềm tin vào tình yêu đã bị sứt mẻ nhiều.
Có lẽ, bởi người ta coi tình đầu như một phép cứu rỗi tinh thần để mãi tin vào tình yêu đời này nên tình đầu vốn đã đẹp, lại càng khó có thể phai mờ…
Nhận ra rằng, tình đầu đẹp, vì đã yêu không tính toán, đến với nhau bằng con tim hăng hái, nồng nhiệt và nóng hổi nhất. Về sau, nhiều mệt mỏi và nghi kị làm tình yêu trở nên lí trí hơn, khi ai cũng muốn tạo đường lui và giảm thiểu tổn thương cho mình. Còn khoảng cách nào lớn hơn thế cho một tình yêu?
Bên đời, nhìn về mối tình đầu. Thầm cảm ơn người, trong những tháng ngày đã qua, trên những đoạn đường sắp tới. Phần tình yêu để dành, chắc chắn đủ cho cả một phần đời về sau.
Độc Thoại Hai Mươi Độc Thoại Hai Mươi - Mạc Thụy Độc Thoại Hai Mươi