Books are embalmed minds.

Bovee

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Miên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Đặng Thị Bông
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4783 / 10
Cập nhật: 2015-11-22 03:58:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27
ừa đến đại sảnh Lâm Tạo đã nói ngay:
- Cô vào trước đi, tôi ra đây 1 lát.
Bội Cầm bước vào trong.
Trên sân trước đã có khoảng 12 người khách đến dự. 1 người hầu mặc chế phục đi quanh mời khách dùng sâm- banh. Từ ngoài cổng nhiều khách khứa lần lượt tới.
Nàng tới gần bà Lam Hằng rồi nói:
- Biệt thự đẹp quá, bác à!
Bà Lam Hằng ngó dáo dác rồi hỏi:
- Lâm Tạo đâu rồi?
- Anh ấy có việc gì đấy.
- Con thấy cậu ta thế nào?
- Là 1 trong những mẫu đàn ông lý tưởng để các cô gái chọn làm chồng đấy.
- Trong đó có con không?
Nàng nói đùa:
- Bác này! Chẳng phải bác đã hứa giới thiệu con cho ông chủ Hoàng Lâm Thao rồi sao?
Bà Lam Hằng mỉm cười:
- À! Thì ra cuối cùng con đã thú nhận là đã đồng ý yêu cầu của bác rồi à? Phải, như vậy mới khôn chứ. Ai đời lại chọn 1 kẻ như Nhật Nam làm chồng chứ, vừa nghèo vừa cao ngạo, khó ưa.
Chẳng lẽ lúc này nàng lại lên tiếng bênh vực Nhật Nam. Phải, nàng đã yêu tất cả những cái đó của anh mất rồi.
Nàng lảng sang chuyện khác:
- Sao con không thấy cô con gái của ông Lâm Triết vậy, thưa bác?
- Có lẽ cô ta đang ở đâu đó thôi.
Nàng thấy từ xa 1 người đàn ông đang tiến về phía nàng. Ông ta vô cùng sang trọng, có lẽ ông ta là Lâm Triết.
Ông ta tới gần nàng, gật đầu chào và khẽ mỉm cười.
Ông ta cất tiếng nói:
- Bà Lam Hằng! Thật hân hạnh được gặp bà.
Bà Lam Hằng cười tươi:
- Tôi cũng thấy vui mừng được ông mời tham dự buổi tiệc tối nay.
Rồi bà nhìn sang Bội Cầm nói tiếp:
- Ông Lâm Triết! Tôi xin hân hạnh giới thiệu với ông đây là Bội Cầm. Cô ấy là người trợ lý mới của tôi đấy.
- Thế còn Lâm Thủy?
- Tôi đã cho ngỉh việc rồi, cô ấy hư quá.
Ông Lâm Triết xoay qua nhìn nàng:
- Xin chúc mừng cô, cô Bội Cầm à. Cô được làm việc cho bà Lam Hằng đây là tốt lắm đấy. Cố gắng đừng cãi lời bà ấy.
Nàng nói khẽ:
- Dạ, con sẽ cố gắng. Bác khỏe chứ?
- Cô xem đấy. Hôm nay là sinh nhật lần thứ 60 của tôi đấy. Cô thấy tôi vẫn khỏe mạnh như thanh niên.
Nói xong ông Lâm Triết quay người nhìn vào đám đông các quan khách, nhìn thấy 1 thanh niên ông bèn gọi to.
- Lâm Tạo!
Người thanh niên xin lỗi nhóm người đang nói chuyện với anh. Rồi tiến về phía ông Lâm Triết, bước đi của anh thật vững chãi.
- Dạ thưa ba gọi con.
Ông Lâm Triết cho con trai lại gần mình và nói:
- Lâm Tạo này! Ba giới thiệu với con đây là cô Bội Cầm, trợ lý mới của cô Lam Hằng đấy.
Lâm Tạo mỉm cười:
- Con và cô ấy đã biết nhau rồi.
- Thế thì hay quá, sẽ khỏi phải ngượng ngùng. Buổi tiệc hôm nay ba giao nhiệm vụ cho con là phải săn sóc lo lắng cho cô ấy đó nhé.
- Dạ, ba khỏi phải nói điều đó.
Ông Lâm Triết xoay qua nhìn Bội Cầm nói:
- Nó là con trai của tôi đấy. Hư lắm! Không chịu được! Đã lớn rồi mà tối ngày chỉ biết bông với hoa, không lo tìm bạn gái. Tôi sợ rằng nó sẽ ế vợ đó cô à.
Lâm Tạo liếc xéo cha:
- Trước mặt các cô gái đẹp, cha không nên nói xấu con như vậy chứ.
Nói xong ông nắm lấy tay bà Lam Hằng:
- Nào chúng ta lại đằng kia đi để khu này lại cho bọn trẻ.
Lâm Tạo mỉm cười và đưa cánh tay cho nàng nắm:
- Nào bây giờ hãy đi theo tôi.
Nắm tay Lâm Tạo, Bội Cầm bước đi theo cạnh. Nàng đi quanh khu tiếp tân. Anh giới thiệu nàng với mọi người và đến đâu nàng cũng nhận được những lời khen ngợi.
Nào là:
- Cậu khéo chọn bạn gái quá, Lâm Tạo à.
Hoặc:
- Cô à! Kiếm được bạn trai như Lâm Tạo đây không phải dễ đâu. Nhớ giữ lấy đó nhé.
Nàng cũng chẳng muốn đính chính về sự hiểu lầm của mọi người. Thật sự anh cũng làm cho nàng hãnh diện lắm.
Rồi sau đó Lâm Tạo dẫn nàng đến phía cuối sân, rồi mời nàng ngồi bên 1 chiếc bàn.
- Thế là xong 1 nhiệm vụ bây giờ tôi xin dành riêng 1 buổi tối đẹp trời này để tiếp cô. Cô thích uống gì? Có lẽ cô nên uống 1 ly rượu nho nhé.
Nàng lắc đầu:
- Không, không! Tôi không biết uống rượu.
- Rượu nho nhẹ lắm. Do chính tay tôi hái trái nho ngoài vườn và tự làm đấy. Cô không uống tức là cô khi dễ tôi đấy.
Nàng khẽ nói:
- Vậy cũng được. À rượu nho làm như thế nào vậy.
- Nho ép lấy nước ngâm lâu ngày. Đơn giản thế thôi. Cô cứ uống thử đi, tôi bảo đảm cô không có chết đâu mà sợ.
Anh đi 1 lát rồi trở lại với 2 ly rượu nho trên tay.
Bội Cầm nhấp 1 chút rồi mỉm cười:
- Tuyệt lắm.
- Nào bây giờ nói cho tôi biết. Cô đã đi tham quan được những đâu trong vòng nửa tháng nay?
- Đa số là xem biển, tôi còn đến công viên Lâm Viên và câu lạc bộ bãi biển nữa.
- Như thế thì thích lắm. Nếu cô đồng ý thì ngày mai tôi sẽ đưa cô tham quan nhiều nơi nữa.
- Điều đó tùy thuộc vào bà Lam Hằng thôi, tôi còn pải làm công việc nhiều.
- Cô yên trí đi. Chỉ cần cô đồng ý là được. Bà Lam Hằng thương tôi lắm. À! Cô làm việc cho bà Lam Hằng đoực bao lâu rồi?
- 2 tuần.
- Còn công việc, cô có thích không?
- Thích lắm.
- Ngày mai, 8 giờ tôi đến Bách Hoa Lâm đón cô nhé! Đi tham quan cho biết, cô chỉ ở lại đây 10 ngày thôi mà.
Lời nói của Lâm Tạo như thức tỉnh nàng. Trời ơi! nàng chỉ còn được ở lại cái thiên đàng này 10 ngày nữa thôi sao. Ôi! Sao tự nhiên giờ phút này nàng lại nhớ Nhật Nam vô cùng. Nàng mong được gặp lại anh quá. Nàng không làm sao tránh khỏi việc so sánh Nhật Nam với Lâm Tạo trong lúc này. Người thanh niên ngồi trước nàng vô cùng giàu có và đẹp trai lịch lãm, ăn nói thì nhỏ nhẹ duyên dáng. Anh sống trong 1 ngôi biệt thự cực kỳ lộng lẫy nguy nga. Ngồi trong ngôi biệt thự này nàng lại nhớ tới căn nhà ổ chuột của Nhật Nam, và cái áo sờn vai của anh đối lập hoàn toàn với bộ veston mà Lâm Tạo đang mặc trên người.
Đột nhiên nàng cảm thấy yêu Nhật Nam nhiều hơn.
Giờ phút này đây nang đang mong muốn được ngồi bên cạnh anh hơn là Lâm Tạo. Nếu anh thấy nàng ngồi đây với Lâm Tạo và đi chơi với Lâm Tạo thì anh sẽ cho nàng là kẻ trọng phú khinh bần.
Giọng nói Lâm Tạo vang lên:
- Cô đang suy nghĩ gì thế, Bội Cầm.
Nàng giật mình:
- Sao anh biết tôi đang suy nghĩ?
- Nhìn mặt cô là tôi biết liền.
Nàng đỏ mặt quay nhìn đi chỗ khác. Và lập tức, ngay lúc này cảm giác có ai theo dõi lại vồ lấy nàng. Nàng xoay nhanh mắt lại thì cũng như những lần trước tại công ty Vạn Thăng, nàng chỉ thấy bóng dáng to cao khuất thật nhanh vào khóm trúrc.
Nàng bắt đầu run rẩy lo sợ.
Lâm Tạo hỏi tiếp:
- Cô làm sao vậy hả?
- Đâu có. Tôi đang nghĩ không biết ngày mai bác Lam Hằng có cho tôi đi chơi với anh không?
- Điều đó không quan trọng, chỉ cần cô thích đi với tôi không mà thôi.
Tiếng nói của Lam Hằng đột ngột vang lên:
- Trời ơi! Con ở đây mà bác tìm gần chết. Bác chuẩn bị ra về rồi đây.
Nhìn Lâm Tạo bà nói:
- Tại sao con không dẫn Bội Cầm ra ngoài chơi hả, Lâm Tạo? Cô ấy sẽ buồn chết nếu như tối ngày cứ ở bên cạnh 1 người đàn bà như tôi.
Nàng nói nhanh:
- Không! Con không buồn. Con đến đây để làm việc.
Lâm Tạo chen vào:
- Nghĩa là cô không muốn đi với tôi?
Bà Lam Hằng mỉm cười:
- Ý của Bội Cầm không phải như vậy đâu. Ngày mai con cứ đến đưa cô ấy đi chơi. Bây giờ bác về trước với ba con. Lát nữa con đưa Bội Cầm về nhé.
- Bội Cầm! Đây là cơ hội tốt đấy con.
Đóa Hồng Nở Sớm Đóa Hồng Nở Sớm - Dạ Miên Đóa Hồng Nở Sớm