Love is as much of an object as an obsession, everybody wants it, everybody seeks it, but few ever achieve it, those who do will cherish it, be lost in it, and among all, never… never forget it.

Curtis Judalet

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Miên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Đặng Thị Bông
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4783 / 10
Cập nhật: 2015-11-22 03:58:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
ừa bước vào trong khuôn viên câu lạc bộ bãi biển. Bội Cầm hỏi ngay:
- Anh nói gì mà họ cho anh vào dễ dàng vậy?
Nhật Nam mỉm cười:
- Anh nói anh nghèo, thế là họ cho vào.
- Em không tin.
- Có ai nỡ lòng nào đuổi anh về đâu. Anh nói, nếu anh không được vào thì suốt cuộc đời này chết sẽ không được nhắm mắt. (cái tên xạo wá)
- Nhưng hình như đây không phải là lần đầu anh đến đây.
- Lần đầu đấy. Anh chỉ nghe nói về câu lạc bộ này mà thôi. May thay hôm nay có em anh mới có dịp chứng kiến vẻ thật của nó.
Cả 2 cùng đi về phía bờ hồ.
Ở đây có 2 bồ bơi lớn chứa nước mặn, ngăn cách khỏi vách bằng những bức tường đá khổng lồ. Bên dưới mỗi bức tường có chỗ thông với vách.
Dọc theo cả 2 hồ đều có ghế dựa, và xích đu, rải rác có những chiếc dù đủ màu để che nắng cho khách. Có 1 quầy giải khát di động quanh bờ hồ. Xa xa, đằng cuối bờ hồ có những bàn ăn và 1 nhà hàng ăn tự phục vụ khách ăn trưa. 1 tấm bản lớn màu xanh trắng che mát nhà hàng và các bàn ăn. Những cây cọ cao đung đưa trong gió nhẹ, những đóa hoa đủ màu chạy quanh ngọn đồi vươn lên từ trong vịnh. Ôi! 1 cảnh trông thật là tuyệt mỹ.
Anh rành rọt hướng dẫn nàng đủ điều và đủ mọi trò chơi. Nàng có cảm tưởng như anh biết từng ngõ ngách trong câu lạc bộ rộng lớn này vậy. Nàng không tin anh chưa đến đây lần nào, có lẽ anh thường đến đây với Lâm Thủy.
Chiều về, anh nói:
- Em muốn bơi lội mang ống lặn, hay nằm phơi nắng chiều.
Anh vừa nói vừa chỉ tay về phía cái buồng nhỏ có để dụng cụ để lặn.
Bội Cầm đưa mắt nhìn theo hướng chỉ tay của anh rồi nói.
- Em chưa lặn lần nào, em muốn mang ống hơi để lặn thử.
Nhật Nam liền đi về phía cái buồng nhỏ. Anh nói chuyện 1 lát với người thanh niên làm việc ở đấy. Sau đó anh lấy mặt nạ ống thông hơi, chân bơi rồi tiến về phía nàng.
Nàng thấy bao nhiêu cặp mắt của các cô gái đổ dồn về thân thể cường tráng của anh.
Nhưng anh không nhìn ai cả. Điều này làm cho nàng cảm thấy vui sướng.
Nhật Nam giúp nàng mang ống thông hơi, đeo mặt nạ và gắn chân bơi vào. Anh dẫn nàng đến 1 hồ lớn, chứa nước biển gần chỗ ngồi của 2 người.
Anh chỉ cách cho nàng hơi thở, chỉnh 2 ống chân ếch cho ngay ngắn rồi anh nhào xuống nước 1 cách thành thạo. Bội Cầm làm theo anh nhưng nàng không thể bơi như anh được. Nhưng không sao, anh đã bơi ngược lại với nàng.
Bây giờ nàng lại tiếp tục ngây ngất trước vẻ đẹp dưới mặt nước. Những đàn cá nhỏ tung tăng bơi lội trước 2 cánh tay giang rộng của nàng. Nàng mải miết say sưa với cảnh đẹp trong hồ. Lòng sung sướng vô ngần cho đến khi Nhật Nam vỗ tay lên vai nàng và ra dấu cho nàng trồi lên mặt nước.
Khi lên đến mặt nước nàng đẩy tấm kín của mặt nạ lên, đưa tay vuốt những sợi tóc lòa xòa ra sau.
Nàng nhìn anh mỉm cười mặt mày rạng rỡ.
- Thật tuyệt.
Anh gật đầu, mỉm cười đáp:
- Tuyệt đấy! Nhưng chúng ta phải nghỉ thôi. Nếu không thì lưng của em sẽ phồng lên hết. Nước hấp thụ ánh sáng mặt trời, mà em thì cứ phơi nắng mãi.
Anh nói có lý, nhưng nàng vẫn quá tiếc vì phải chấm dứt cuộc vui quá sớm. Nàng nhìn kho tàng quý giá dưới mặt nước 1 lần chót với vẻ luyến tiếc rồi thong thả bơi vào hồ.
Anh nắm cánh tay nàng lôi nàng lên rồi cả 2 cùng cười ngặt nghẽo. nàng tháo 2 chân ếch ra 1 tháo luôn mặt nạ, sợi dây cao su vướng vào tóc, nàng kêu lên.
- Ôi! Đau quá! Em không tháo được.
- Quay người lại anh tháo cho.
Anh tháo cho nàng, xong nhìn nàng, anh nói:
- Em cắt tóc ngắn đi nhé.
Nàng hỏi:
- Tại sao?
- Để khi đeo mặt nạ lặn cho khỏi vướng. Nhưng điều chính yếu là để anh thấy được chiếc cổ xinh đẹp của em. (đồ dzê xồm)
Nàng đỏ mặt:
- Chuyện trơ trẽn hết sức mà anh nói được sao?
- Thật là vậy mà.
Nàng bỗng nhiên im lặng không nói gì. Nàng đang suy nghĩ không biết rồi đây nàng có được cùng anh vui chơi như thế này nữa không? Khi thời gian 1 tháng làm việc tại Bách Hoa Lâm đang gần kề.
Thấy nàng im lặng khá lâu anh hỏi:
- Em đang suy nghĩ à?
- Phải!
Anh cười:
- Không nên suy nghĩ gì cả. Ở nơi này em hãy vui chơi cho thư giãn. Nơi đây là nơi dành riêng cho ánh nắng mặt trời, cho nước biển cho cát và cho cả tình yêu.
2 má nàng ửng hồng. Phải chăng cuộc vui ngày hôm nay nàng đã làm cho anh hiểu lầm? Phải chăng anh nghĩ rằng nàng đến đây là hưởng tình cảm của anh dành cho? Không được! Nàng phải tỏ thái độ cho anh biết là nàng chỉ xem anh như bạn. Mặc dù điều này nàng chẳng muốn chút nào.
Nàng đưa tay vuốt lấy khuôn mặt đầy nước rồi nói:
- Chưa hẳn những người đến đây là vì tình yêu đâu. Cũng có thể đâu đó trong những đôi trai gái họ chỉ đơn giản là bạn của nhau.
Nhật Nam mỉm cười. 2 hàm răng trắng toát trên khuôn mặt nám nắng. Anh đưa tay đỡ dưới cằm nàng, nâng mặt của nàng ngửng lên 1 chút.
- Anh có nói anh và em là người yêu của nhau đâu mà em đính chính. Anh biết thân phận của mình mà. Anh không bao giờ dám nghĩ đến điều đó đâu.
Sợ rằng anh sẽ hiểu lầm như lần trước, nàng hốt hoảng la lên.
- Không, không! Ý em không muốn nói như vậy.
- Vậy chứ em nghĩ như thế nào.
Nàng suy nghĩ mãi nhưng không biết phải trả lời câu hỏi của anh như thế nào, bèn lảng sang chuyện khác.
- Em muốn về. Cũng không còn sớm đâu.
- Ngày mai chúng ta vẫn có thể gặp nhau chứ.
- Em không hứa.
Nói xong nàng lặng lẽ bước vào phòng thay đồ.
Anh đứng lặng nhìn theo mỉm cười.
Đóa Hồng Nở Sớm Đóa Hồng Nở Sớm - Dạ Miên Đóa Hồng Nở Sớm