One does not fall “in” or “out” of love. One grows in love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Miên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Đặng Thị Bông
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4783 / 10
Cập nhật: 2015-11-22 03:58:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
ẫn trên chiếc giường êm ấm ngày nào nàng thường ngủ rất ngon, rất ngọt. Nhưng đêm nay lạ quá! nàng không tài nào chớp mắt được. Nỗi vui sướng đã choáng ngợp cả tâm hồn nàng.
Mới 1 tháng trước đây, nàng còn lâm vào cảnh thất nghiệp. Tiền của dành dụm bấy lâu đã tiêu tan gần hết. Và trước mắt nàng là 1 viễn cảnh đen tối. Nàng sợ phải lâm vào cảnh khốn cùng của cha mẹ nàng ngày xưa. Mẹ nàng, 1 đôi dép rách nát cũng không có tiền để thay đổi mới. Cha nàng bị phổi không có tiền chạy chữa thuốc thang mà chết, và sau đó ít năm mẹ nàng cũng vậy.
Nàng còn nhớ như in. Trước lúc lâm chung mẹ nàng còn thì thào với nàng rằng:
- Bội Cầm à! Mẹ xin lỗi con! Mẹ sinh con ra mà không nuôi nổi con. 1 con búp bê mà mẹ cũng không có tiền để mua. Con không bằng chúng bạn, mẹ buồn lắm. Con cố gắng đừng đi phải con đường nghèo khó của cha mẹ nhe, Bội Cầm.
Nàng còn nhớ lúc đó, nàng đã ôm thi thể gầy yếu của mẹ gào to:
- Con không cần. Con không cần búp bê. Con cũng không cần dép mới. Con cần có mẹ mà thôi.
Mẹ nàng thều thào:
- Mẹ không thể ở mãi với con được đâu, Bội Cầm à. Con hãy nghe rõ những lời mẹ dặn đây này: Cố gắng đừng dẫm phải con đường nghèo khó của cha mẹ.
Nàng nghẹn ngào:
- Con sẽ cố gắng mẹ à. Con hứa sẽ học thật giỏi để đi làm có tiền về nuôi mẹ. Nhưng mẹ phải hứa là phải sống bên con đấy nhé.
- Đừng khóc... đừng khóc con gái cưng của mẹ. Mẹ chỉ muốn nhìn thấy con cười thôi, vì con khóc trông xấu lắm.
- Được! Con cười. Con sẽ cười cho mẹ xem đây.
Giọng nói của mẹ nàng thều thào:
- Bội Cầm! Trước lúc chết mẹ vẫn không có gì để tặng cho con cả. Cũng như không có 1 đồng nào cho con để làm của hồi môn, chỉ có sợi dây chuyền này.
Bà rút trong túi ra sợi dây chuyền bằng bạc. Đối với mọi người có lẽ sợ dây chuyền bạc này chẳng đáng là bao. Nhưng đối với bà, nó là cả 1 gia sản.
Bà tiếp:
- Dây chuyền này là của ba tặng cho mẹ trong ngày cưới. Bây giờ, con hãy cầm lấy nó và lo toan mọi việc.
Nàng òa khóc lớn:
- Không, con không bán. Có chết con cũng không bán. Con sẽ giữ nó mãi bên mình cho tới già, tới chết.
Bà Thục Nhàn đưa đôi bàn tay gầy yếu vuốt mái tóc đen mượt mà của con gái:
- Sau khi mẹ chết, con chỉ cần quấn mẹ trong 1 chiếc chiếu và đem thiêu mẹ là được rồi.
Nàng gục đầu vào lòng mẹ:
- Mẹ ơi! Mẹ đừng nói vậy, mẹ ơi. Con sẽ không sống nổi nếu không có mẹ đâu.
- Đời người ai cũng 1 lần sinh ra và 1 lần chết đi, con à. Mẹ chỉ buồn là phải bỏ con lại còn quá nhỏ để phải chịu nhiều sóng gió ở đời.
Hơi thở của bà Thục Nhàn có vẻ như yếu đuối dần:
- Con hãy nhớ những lời mẹ nói nha, Bội Cầm.
- Dạ... Dạ con xin nghe những lời mẹ dạy, mẹ ơi...
Thế rồi, trong cái đêm giông bão ấy, thần chết đã cướp mất đi mẹ nàng và cướp mãi mãi.
Đám tang mẹ nàng được những người hàng xóm tốt bụng lo toan và 1 người hàng xóm ở cùng cũng đã nhận nàng về nuôi. Nhưng khi nàng tròn 18 tuổi thì bà cũng qua đời.
Từ đó, nàng biết mình cần phải làm gì trong những ngày tháng còn lại.
Ấy thế mà đã 3 năm trôi qua. Di vậy của mẹ vẫn còn đây, nhưng lời hứa với mẹ ngày nào vẫn chưa thực hiện được. Nàng vẫn là 1 cô gái nghèo khó.
Nàng đứng dậy tiến về phía bàn thờ. Nơi đây, được đặt 3 di ảnh. Cha mẹ nàng và người mẹ nuôi.
Nàng đốt vài nén nhang rồi cắm vào lư hương.
- Cha ơi, mẹ ơi! Con đã có việc làm. Từ đây, con gái của cha mẹ sẽ không còn phải khổ cực nữa rồi. Cha mẹ hãy mỉm cười và vui với hạnh phúc của con đi.
Những nén hương tàn dần, nàng lại đốt thêm những nén hương khác. Những làn khói trắng mong manh bay lên quyện quanh 3 di ảnh tạo nên 1 không gian huyền ảo.
Đồng hồ treo tường điểm 12 tiếng rời rạc buồn bã.
Nàng bước về giường và cố tìm giấc ngủ, dù đã quá muộn màng.
Nhưng nàng cũng không tài nào ngủ được, cái cảm giác có người theo dõi nàng trong công ty Vạn Thắng lại đến.
Thật ra, người đàn ông ấy là ai? Tại sao lúc nào hắn cũng theo nàng? Có mục đích gì?
Nàng rất tiếc là không thấy được mặt hắn ta để mà đề phòng. Bởi vì nàng chắc chắn là kẻ xấu. Từ trước đến nay chưa có cái nhìn nào làm nàng lo sợ đến như vậy.
Nhưng cuối cùng rồi nàng đã ngủ.
Và đêm nay, nàng đã có 1 giấc mơ thật đẹp.
Đêm vẫn tiếp tục trôi xuôi và ngoài trời đêm cơm mưa vẫn tí tách rơi.
Đóa Hồng Nở Sớm Đóa Hồng Nở Sớm - Dạ Miên Đóa Hồng Nở Sớm