Sở dĩ bạn thất bại là do bạn dám tiên phong đi tìm vùng đất mới, phương pháp thực hiện mới, và những cách thức thể hiện mới.

Eric Hoffer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 792
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4019 / 41
Cập nhật: 2015-11-12 01:00:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 760-2: Bài Học Cho Tên Mập
ở Thiên đang muốn nói chuyện thì chợt có một luồng ánh sáng lóe lên và lướt qua thật nhanh.
Sau đó, có bốn năm người chạy đến thở hổn hển và nói:
- Hạ, Hạ tiểu thư quả nhiên cô đang ở đây. Võ cục trưởng đêm nay đến thăm và muốn cùng cô dùng bữa.
Sắc mặt của Hạ Thu Địch trở nên khó coi và tỏ ý không thích, lắc đầu trả lời:
- Trợ lý Vân, phiền anh về nói lại với Võ cục trưởng tôi cảm ơn thiện ý của ông, cũng cảm ơn vì ông ấy đã đến tận Hải Nam này ngỏ ý, nhưng bây giờ khuya quá rồi tôi không thấy đói bụng nên không muốn ăn, hơn nữa tôi cần nghỉ ngơi để sáng mai kịp chuyến bay lúc 6 giờ nữa.
Nhờ vào trí thông minh sắc sảo của mình thì Sở Thiên thông qua thần sắc của Hạ Thu Địch có thể đoán được là Võ cục trưởng muốn là một người dùng quy tắc ngầm, giống như Văn cục trưởng của Trùng Khánh, hễ có nữ minh tinh đến Trùng Khánh diễn xuất, để có được các cô gái này, ông ta đã nghĩ đủ mọi cách như là dùng tiền mua chuộc, lợi dụng điểm yếu của các nữ minh tinh để uy hiếp, miễn sao là được lên giường cùng với mấy ngôi sao nữ này.
Điều này dường như đã trở thành định luật bất thành văn.
Hạ Thu Địch vừa dứt lời, tên đại diện mập mạp liền lộ ra vẻ ngượng ngùng, cố nén cơn tức giận nói:
- Hạ tiểu thư, tuy rằng tôi chỉ là trợ lý tạm thời, nhưng cô cũng đừng có mà qua cầu rút ván hả? Tôi đã thay cô đồng ý cùng Võ cục trưởng ăn cơm, cô mới có thể biểu diễn ở nhà hát lớn Hải Nam, giờ đã đạt được những nhận xét tốt thì cô định trở mặt hả!
Tên mập mạp tức giận đến nỗi nói không ra lời.
Hạ Thu Địch hơi nhướn mày, nói:
- Trợ lý Vân, không phải tôi muốn qua cầu rút ván, Hạ Thu Địch là người thế nào anh sớm đã rõ rồi, chứ không vì muốn lăng xê danh tiếng mà bán rẻ bản thân, anh cũng thừa biết đó đâu chỉ là ăn đêm, ẩn ý trong đó hẳn là anh còn hiểu rõ hơn cả ta, vậy nên thứ cho tôi khó lòng mà vâng lệnh.
Sở Thiên nhìn cô một cách đầy hứng thú, cô gái nhỏ này quả là có hơi cố chấp.
Tên mập mạp hậm hực thở hắt ra, nghiến răng nghiến lợi mà nói:
- Tôi phải làm sao bây giờ? Cô không đi khác nào đẩy tôi vào hố lửa, Võ cục trưởng tuyệt đối sẽ không tha cho tôi đâu, hơn nữa, sự nghiệp của cô vừa mới bắt đầu, chẳng lẽ cô đã muốn biến mất khỏi tầm mắt của công chúng hay sao? Võ cục trưởng nhất định sẽ có biện pháp hãm hại cô, cho cô bị vùi dập vĩnh viễn
Hạ Thu Địch nét mặt thoáng hiện lên một chút bi thương, nhưng ngay lập tức kiên định trả lời:
- Tôi không sợ cho dù từ nay về sau biến mất ở thế giới giải trí này, tôi cũng sẽ không phá vỡ nguyên tắc của bản thân, hơn nữa, là anh tự ý hứa hẹn với Võ cục trưởng trong khi tôi không hề biết gì, có chuyện gì thì há chẳng phải là anh gieo gió gặt bão tự chuốc vạ vào thân hay sao? Anh nhận được bao nhiều tiền thì nên trả về bấy nhiêu đi.
Tên mập sững sờ, nhưng y cũng không từ bỏ ý định đưa ra con át chủ bài:
- Võ cục trưởng nói, sau khi ăn khuya xong sẽ cho cô năm trăm ngàn
Sở Thiên trong lòng có chút ngạc nhiên thán phục, giá của bữa tiệc này quá cao. Bàn tiệc lớn thương hiệu ngôi sao Lâm tiểu thư cũng đã là 800 nghìn đô la Hồng Kông, không ngờ Võ cục trưởng lại đồng ý đưa ra cái giá trên trời cho một bữa ăn khuya thế này, cho dù đó là quy tắc ngầm nhưng quả thật y có quá nhiều tiền, như vậy hiển nhiên thấy, Võ cục trưởng nhất định phải có cho bằng được
Xem ra Hạ Thu Địch đêm nay khó lòng mà được kết quả như ý muốn.
Hạ Thu Địch dùng sức khẽ cắn môi, hàm răng trắng nõn và đôi môi đỏ bừng xen lẫn nhau làm nổi bật hơn hẳn, vẻ đẹp ấy lóe lên làm rung động lòng người, bộ dạng như suy tư làm cho tên mập đắc ý.
Nhất định phải đề nghị Võ cục trưởng quay video lại, về sau còn có thể tống tiền.
Nghĩ đến đây, tên mập ngẩng cao đầu, không đưa ra ý kiến gì thêm mà hỏi:
- Hạ tiểu thư tính sao đây?
Im lặng hồi lâu, Hạ Thu Địch phóng ra ánh nhìn sắc bén rồi nói:
- Cút!
Vậy là trở mặt, trong mắt tên mập cũng lộ ra vẻ dữ tợn, ngẩng đầu lên và lớn tiếng quát:
- ĐMM, cái đồ không biết xấu hổ, đêm nay ông đã nói cho mày biết rồi đấy, bây giờ dù muốn hay không cũng phải theo, mày chỉ là ngôi sao hạng ba mà cũng dám vênh váo với Võ cục trưởng sao? Thật đúng là không biết trời cao đất rộng.
Mấy tên bên cạnh tên mập cởi bỏ áo phông, để lộ ra phần bên eo có xăm hình chiếc dao găm ngắn.
Nhưng tình thế đúng là kẻ cắp gặp bà già, Hạ Thu Địch rút điện thoại ra ánh mắt như mũi nhọn và khẽ nói:
- Trợ lý Vân, ông muốn làm gì? Ta phải gọi điện thoại cho người đại diện của ta, ta muốn ông ấy và ông phải hủy bỏ hợp đồng, ông không chỉ làm trái những thỏa hiệp đã quy định, mà cón dám cả gan uy hiếp nghệ sĩ, thật không có đạo đức nghề nghiệp.
Tên mập không hề tỏ ra giận dữ, trái lại còn cười, lạnh lùng nói:
- Cô không thấy được người đại diện nữa đâu!
Người đại diện là bà con xa của Hạ Thu Địch, cô bấm số liên tục nhưng trong điện thoại chỉ vang lên tiếng tút tút, trong lòng vô cùng khiếp sợ, cô gay gắt nhìn chằm chằm tên mập tức giận quát lớn:
- Ông đã làm gì cô ấy? Bây giờ cô ấy đang ở đâu hả? Nếu cô ấy có mệnh hệ gì ta sẽ bắt các ngươi đền mạng.
Sở Thiên từ đầu chí cuối như bị lãng quên, lúc này hắn giống như một tảng đá vậy.
Đang ở thế chủ động, tên mập ha hả cười lạnh lùng, đưa ánh mắt ngạo nghễ quét trên cơ thể của Thu Địch và dừng lại nơi ngực cô, trả lời đầy thâm ý:
- Dì của cô đang ở một nơi rất an toàn, chỉ cần cô đồng ý ăn khuya cùng với Võ cục trưởng cũng khiến ông ấy vừa lòng, như vậy trước khi trời sáng là có thể gặp được cô ta rồi, còn nếu không thì cô trở về Đài Loan một mình đi.
Y vừa dứt lời, bóng của Sở Thiên lao nhanh xuống, còn không kịp phản ứng, hai cái tát liên tiếp giáng xuống trên mặt y, lúc đó y chỉ thấy trong mắt đầy một bầu trời sao, bụng thì hứng trọn trọng quyền, đau như chết đi sống lại vậy, y ngã ngay xuống mặt đất lúc này mới nhìn thấy rõ khuôn mặt kẻ đã đánh úp mình, một chàng trai trẻ tuổi có gương mặt thanh tú.
Sở Thiên không ý kiến gì phủi phủi tay, thản nhiên nói:
- Vốn dĩ ta không muốn giáo huấn ngươi, nhưng ta ghét nhất sự xúc phạm, ngươi lại đem ân oán can hệ đến thân nhân người trong cuộc, hơn nữa lại là thân nữ nhi liễu yếu đào tơ, nói mau, dì của Hạ Thu Địch đang ở nơi nào? Còn nữa, tên Võ cục trưởng chết tiệt đang ở đâu?
Đứng trên tảng đá ngầm Hạ Thu Địch có chút lo sợ ngẩn ngơ, không thể ngờ rằng Sở Thiên lại thay cô ra tay, chỉ có điều cô không biết có phải người thanh niên này bị kích động trong nháy mắt mà hành động hay không, nếu như không có sức mạnh thì khó có thể ra tay đối phó với mấy tên mập này được, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, khổ nhất là bị Võ cục trưởng bắt được thì Sở Thiên cũng khó mà tránh được tra tấn.
Sở Thiên cũng không hề có ý muốn tính toán đối phó với Võ cục trưởng, chẳng qua là cảm thấy ngày mai cùng y đi ăn ở nhà hàng Hải Nhật là một lựa chọn không tồi, được đối mặt với tên quan chức cao đó, tuy nhân phẩm con người này cũng không ra gì, nhưng vị trí của y lại có thể có tác dụng, Khương Trung muốn mai phục giết người, lẽ nào cũng muốn nhằm vào Võ cục trưởng sao?
Tên mập quay đầu nhìn xung quanh, tay ôm lấy bụng đang đau đớn hô:
- Các anh em, đánh nó cho ta
Vài tên tùy tùng đi theo tên mập, lập tức vào tư thế chuẩn bị tấn công, tên mập từ trước đến nay luôn làm việc cẩn thận từng chút một, lúc y đến đây hẵn đã biết là Hạ Thu Địch chắc chắn không nghe lời, cho nên liền dẫn thêm vài tên đệ tử, chủ yếu là để bắt lấy cô về cho Võ cục trưởng, không thể ngờ được là lại dùng để đối phó với Sở Thiên.
Trông thấy đám người vây lấy Sở Thiên, Hạ Thu Địch sắc mặt tái nhợt.
Bỗng nhiên lúc đó xung đột ngay lập tức xảy ra, mọi người chỉ cảm nhận được trước mắt có bóng người thoáng hiện qua, mấy tên tùy tùng ngay cả vũ khí bên hông còn chưa kịp rút ra, đều đã bị đả thương trầm trọng, và Sở Thiên sau khi thực hiện một tổ hợp các động tác, tất cả bọn họ đều té ngửa trên mặt đất, hai tay bưng lấy bụng mà kêu rên.
Sở Thiên tiến lên trước vài bước tới tên mập đang giương mắt đờ đẫn chết lặng, cầm lấy đầu y mà quát:
- Đứng nghiêm! Tên mập chết tiệt, không muốn làm người, lại muốn làm chó săn cho Võ cục trưởng, đêm nay ta không có ở đây, há chẳng phải là Hạ Thu Địch đã bị các ngươi chà đạp? Tất cả các ngươi thật chẳng ra gì
Tên mập cảm giác như da đầu của mình sắp bị Sở Thiên xé ra đến nơi rồi
Bộ dạng của Sở Thiên hừng hực khí thế, tát cho hai tát, tên mập kia mặt đang trắng bệch bỗng nhiên sưng đỏ tấy lên, mười dấu vân tay có thể nhìn thấy rõ mồn một:
- Không ai phản đối tình yêu nam nữ bình thường, dùng tiền bạc để mua chuộc tình yêu cũng không phải là điều hiếm thấy, nhưng các người mặt dày làm càn, còn bắt người thân ra mà uy hiếp
- Thì chính là không tuân theo lẽ tự nhiên, Võ cục trưởng ở đâu?
Tên mập không chỉ có thịt. Cơ thể bị Sở Thiên làm cho thương tổn, ngay cả tinh thần cũng bị dày vò, cho nên nghe được câu hỏi liền vội vã trả lời:
- Ngay tại ‘phòng cho tổng thống’ ở khách sạn Lang Nham, chúng tôi cũng không nhốt dì của Hạ tiểu thư, là do cô ấy nhận của Võ cục trưởng 500 ngàn, sau đó chủ động đề nghị chúng tôi làm theo cách đó, còn nói kế này khả thi nhất có hiệu quả nhất
Sở Thiên sững sờ, còn có nội tình cực kì bi thảm như thế?
Hắn lập tức nhận thấy sắc mặt của Hạ Thu Địch tái nhợt, men theo tảng đá ngầm ẩm ướt nhảy xuống, tiến về phía tên mập quát to:
- Không thể như thế được, dì của ta không phải loại người như vậy!
Sở Thiên đảo mắt, tên mập ngay lập tức hít vài hơi khí lạnh, chỉ vào khách sạn Lang Nham cách đó không xa nói:
- Cô không tin có thể đi nhìn xem, dì của cô cũng ở phòng khách quý, không chừng hiện đang đếm số tiền kiếm được
Hạ Thu Địch cắn môi, tiến về hướng khách sạn.
Sở Thiên vỗ vỗ bả vai tên mập, thản nhiên nói:
- Dẫn đường đi!
Đô Thị Thiếu Soái Đô Thị Thiếu Soái - Nhất Khởi Thành Công Đô Thị Thiếu Soái