Chuyên nghiệp là biết cách làm, khi nào làm, và làm điều đó.

Frank Tyger

 
 
 
 
 
Tác giả: Quai Quai Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 377
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 681 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:33:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 343: ‘Lần Đầu Tiên’ Vào Năm Ấy Của Đàm Dịch Khiêm (2)
ạ Tử Du vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ mà lại quên mất tình cảnh hiện tại của mình.
Vào lúc cô vừa hoàn hồn trở lại thì anh đã không còn kiên nhẫn được nữa mà xông thẳng tiến vào.
"Ưm...."
Không thèm để ý đến hậu quả về sau, lúc này cứ mặc cho dục vọng nhấn chìm, anh dừng lại trong cơ thể cô, hôn lên vành tai cô đồng thời cũng thì thầm bên tai cô, "Bà xã, anh sẽ cẩn thận không để em bị thương đâu...."
Nhìn những giọt mồ hôi lớn tuôn ra trên trán anh, cô biết anh đã kiềm chế quá sức lắm rồi.
Thấy vẻ mặt ngẩn ra của cô anh lo lắng hỏi, "Sao thế? Có phải thấy khó chịu ở chỗn nào rồi không?"
"Không phải...."
Đàm Dịch Khiêm hoàn toàn không nghĩ tới, giây phút này Hạ Tử Du đã vòng chân lên hông anh lại còn kẹp chặt lấy anh.
Anh vui sướng, "Em...."
"Em cũng rất muốn anh...."
Dường như ngay trong khoảnh khắc Hạ Tử Du vừa dứt lời thì Đàm Dịch Khiêm đã ra sức chuyển động trong cơ thể cô.
-
Sau khi kết thúc, Hạ Tử Du tựa lên cánh tay chắc khỏe của Đàm Dịch Khiêm.
Hạ Tử Du kéo qua chăn đắp lên người, hô hấp hỗn loạn vẫn chưa bình tĩnh lại được.
Đàm Dịch Khiêm hôn lên những sợi tóc thấm ướt mồ hôi của cô, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
"Ông xã nè, có một chuyện mà xưa nay em vẫn luôn rất muốn hỏi anh..... Trước kia thực sự là em không dám hỏi anh, nhưng bây giờ chúng ta đã là vợ chồng rồi, là bạn đời của nhau trên thế giới này, em nhận thấy rằng giữa chúng ta nên thẳng thắn với nhau, cho nên, em muốn hỏi anh...."
Lông mày của Đàm Dịch Khiêm nhíu xoắn lại, "Hử?" Giữa họ còn có bí mật gì chưa nói rõ hay sao?
Hạ Tử Du lấy đầu ngón tay ấn ấn nhẹ lên ngực Đàm Dịch Khiêm, lí nhí hỏi, "Anh có còn nhớ cái khách sạn ‘Tứ Quý’ mà ngày trước chúng ta gặp nhau hay không...."
Đàm Dịch Khiêm hôn lên trán Hạ Tử Du, "Sao anh có thể quên được."
Hạ Tử Du ngượng ngùng nói ra, "Anh lúc đó đúng là xấu xa....."
Chỉ cần một cái liếc mắt Đàm Dịch Khiêm cũng biết được Hạ Tử Du đang quanh co lòng vòng không biết nên làm sao để đi vào vấn đề chính, dứt khoát hỏi thẳng cô, "Bà xã, em muốn hỏi gì?"
Hạ Tử Du nhìn gương mặt điển trai của Đàm Dịch Khiêm mà hai gò má cô đỏ lựng, lắp bắp nói, "Thôi được, em là muốn hỏi anh, cái đó....Lúc em biết anh thì anh có vẻ như là người đã từng trải qua hàng trăm trận rồi vậy, nhưng trước kia em có nghe Robert kể lại hình như anh cũng không có hay gần gũi với một phụ nữ nào cả, vậy anh...." Ánh mắt Hạ Tử Du trượt từ vòng eo mạnh khỏe của anh xuống tới chỗ nửa người dưới.
"Em hỏi cái này để làm gì."
Hạ Tử Du nhìn lên anh, "Em muốn biết mà!!" Đây thực sự là điều mà từ trước tới nay cô vẫn luôn thắc mắc....
Đàm Dịch Khiêm im lặng không nói.
"Ông xã, nói đi, nói đi mà, người ta rất muốn biết thật mà...." Hạ Tử Du lắc lắc người anh, "Mau nói cho em biết đi!"
Đàm Dịch Khiêm nhắm mắt lại, "Chồng em mệt rồi, lúc khác nói sau."
"Em không chịu đâu...." Sau đó Hạ Tử Du nhíu mày hỏi, "Bây giờ anh có chịu nói không?"
Đàm Dịch Khiêm vẫn không mảy may nhúc nhích.
"Này! Đàm Dịch Khiêm!" Hạ Tử Du nhướng cao hàng mi dài nhìn anh, sau đó đùng đùng hỏi, "Anh không chịu nói có phải là vì anh sợ em sẽ trách anh trước kia có quan hệ với phụ nữ khác đúng không.....Em thề với anh, em sẽ không giận đâu mà.....Còn nữa, trước kia Robert thường xuyên ăn chơi rượu chè, anh ấy nhất định sẽ lôi cả anh theo làm loạn, cho dù trước kia anh có chạm đến người khác, nhưng suy cho cùng thì người phụ nữ kia đối với anh cũng chẳng là cái gì cả, em đâu có gì mà phải để bụng, em chỉ là tò mò muốn biết thôi mà."
Đàm Dịch Khiêm mở mắt ra, nhỏm dậy chống tay nghiêng người quay sang nhìn cô, "Thật là em sẽ không giận chứ?"
Hạ Tử Du gật đầu thật mạnh.
Đàm Dịch Khiêm nhếch môi lên cười nói, "Có chuyên gia đã từng nói, người phụ nữ lúc muốn lừa gạt người đàn ông nói những chuyện có liên quan đến quá khứ thì chắc chắn là phải kiên trì đến cuối cùng không thể nói thật với phụ nữ được."
Hạ Tử Du bò lên người của Đàm Dịch Khiêm, nghiêm túc bắt bẻ lại, "Nhưng cũng có chuyên gia đã từng nói, nếu giữa nam và nữ không có sự thành thật thẳng thắn với nhau thì tình cảm sẽ rất dễ xảy ra vẫn đề."
Đàm Dịch Khiêm hôn lên môi Hạ Tử Du, "Em muốn biết thật à?"
"Ừm."
Đàm Dịch Khiêm chỉ cười không nói.
Phát hiện ra vẻ mặt gian trá của anh, Hạ Tử Du biết mình cần phải dùng biện pháp ‘ép hỏi’ hữu hiệu hơn mới có thể bắt anh nói ra sự thực.
Kết quả là, Hạ Tử Du cúi đầu xuống thè chiếc lưỡi dài nhỏ xinh xắn vô cùng mê hoặc ra bắt đầu liếm láp từ cổ anh rồi dần xuống trước ngực gặm cắn....
Đàm Dịch Khiêm quả nhiên không chịu đựng được sự quyến rũ đó ngay lập tức trở nên cương cứng dưới sự trêu chọc của cô.
"Em là cái đồ yêu tinh...."
Đàm Dịch Khiêm lật người một cái đè lên cô lần nữa.
Ai ngờ Hạ Tử Du đã đoán trước được phản ứng của anh, cô đã sớm cầm chặt lấy “cái đó”....
Cô nhìn anh chớp chớp mắt nói, "Bây giờ anh đang bị em nắm ở trong tay rồi, em muốn anh phải thẳng thắn đối mặt mà trả lời vấn đề khi nãy của em...."
Đàm Dịch Khiêm cố chống chọi lại với cơ thể đang căng lên, nghiến răng gọi tên cô, "Hạ Tử Du!"
Hạ Tử Du kiên trì nói, "Anh nói đi."
"Buông ra!"
"Em không buông!"
Đàm Dịch Khiêm nhíu lại lông mày vì chưa được thỏa mãn dục vọng.
Hạ Tử Du cảm giác được thứ trong tay cô đang dần dần cương lớn hơn, biết rõ vật ‘cầm thú’ của anh một khi đã thức dậy thì cô tuyệt đối sẽ không khống chế được vì thế cô thừa thắng xông lên hỏi, "Anh nói mau đi...."
"Bà xã, em sẽ hối hận khi uy hiếp anh như thế đấy."
Hạ Tử Du còn chưa kịp phản ứng, Đàm Dịch Khiêm đã đưa tay men theo bụng của cô lần mò xuống phía dưới.
"Ái!" Hạ Tử Du hết hồn thốt lên ngay lập tức liền buông bàn tay đang nắm cái kia của anh ra, dùng sức đẩy mạnh ra ngón tay như muốn sắp tiến vào đến nơi của anh.
Cũng cùng lúc đó, ngón tay Đàm Dịch Khiêm đã tiến thẳng vào....
Tiếp theo thì Hạ Tử Du đã không thể nói gì được nữa rồi, bởi vì toàn bộ quyền chủ động giờ đây đã thuộc về bên Dịch Khiêm....
....
Cuối cùng của cuối cùng chính là Hạ Tử Du bị anh ăn sạch bách, mà bộ mặt hiện tại của Đàm Dịch Khiêm lúc này chính là gian kế đã được thực hiện như ý.
Hạ Tử Du tức giận quay mặt đi đưa lưng về phía anh.
Đàm Dịch Khiêm từ đằng sau vòng tay lên ôm lấy cô dỗ dành gọi, "Bà xã...."
Hạ Tử Du không rảnh mà để ý.
"Giận sao?"
Hạ Tử Du tức giận nói, "Em không nói chuyện với anh nữa, anh chỉ bắt nạt em thôi."
Đàm Dịch Khiêm vô tội hỏi, "Anh bắt nạt em bao giờ?"
Hạ Tử Du tức đến mức quay phắt lại nhìn anh, "Anh còn dám nói là không bắt nạt em.....Anh chỉ cho phép quan binh phóng hỏa mà không cho dân chúng thắp đèn!"
"Nói anh nghe thử xem?"
"Anh đừng có giả ngu với em, anh thừa biết mà."
Cô làm sao quên được trước kia anh đã ‘ép’ cô nói ra lời thật lòng như thế nào chứ? Chỉ tiếc rằng sức lực của cô không thể bằng anh, không có cách nào mà dùng được chiêu này với anh, kết quả là tiền mất tật mang.
Đàm Dịch Khiêm điểm nhẹ lên chóp mũi cô, "Được rồi, tất cả đều theo em, em hỏi anh đáp, được chưa nào?"
Nghe được sự thỏa hiệp của Đàm Dịch Khiêm lúc này Hạ Tử Du mới cảm thấy hài lòng, cô đưa tay ôm lấy Đàm Dịch Khiêm cười hì hì nói, "Vậy anh mau nói cho em biết đi!"
Đàm Dịch Khiêm không dám tin lắm hỏi lại, "Em thật sẽ không giận chứ?"
Hạ Tử Du mở tròn hai mắt ra vẻ rất bảo đảm.
Đàm Dịch Khiêm suy nghĩ một chút, sau đó ghé vào tai Hạ Tử Du thỏ thẻ thì thầm.
Cũng không có ai ngờ được, sắc mặt chính khí của Hạ Tử Du sau khi nghe xong lời Đàm Dịch Khiêm nói đột ngột biến đổi, đang từ trời trong nắng ấm chuyển thẳng thành mây mù vần vũ.
Hạ Tử Du lập tức quấn chăn lên người ngồi bật dậy, dùng sức đẩy anh bạn Đàm nào đó ra, bực tức nói, "Đàm Dịch Khiêm, không ngờ anh lại thực sự đã chạm vào người phụ nữ khác, hừ!!"
Đàm Dịch Khiêm vốn còn đang chưa kịp hiểu chuyện gì đột biến thì Hạ Tử Du đã nhảy luôn xuống giường, nhặt lên áo ngủ bị vứt lộn xộn trên đất nhanh chóng mặc vào.
Đàm Dịch Khiêm chống tay nhỏm dậy, "Bà xã, em đi đâu hả?"
"Em sang ngủ với Ngôn Ngôn, hứ!"
Nghe vợ nói muốn sang ngủ với con gái Đàm Dịch Khiêm liền mặc áo vào nhảy xuống chạy đuổi theo.
Rầm ——
Đàm Dịch Khiêm chưa kịp bước đến ngưỡng cửa thì tiếng đóng cửa cũng cùng lúc vang lên, may mắn là Đàm Dịch Khiêm chưa bị cánh cửa nện vào cho dập mũi.
Đàm Dịch Khiêm bất đắc dĩ mở cửa phòng ra, ôn tồn đi đến trước cửa phòng của Liễu Nhiên, gõ nhẹ vào cửa, "Bà xã à, em mở cửa ra đi...."
....
Bên trong phòng, bởi vì Hạ Tử Du đột ngột xông vào trong chăn nên đã làm cho Liễu Nhiên giật mình thức giấc.
Liễu Nhiên dụi mắt hỏi, "Mẹ...."
Hạ Tử Du nhỏ giọng dỗ dành con gái, "Ngôn Ngôn ngoan, tối nay mẹ ngủ với con.... Con ngoan ngủ đi."
"Dạ."
Liễu Nhiên vui vẻ giơ tay ôm lấy Hạ Tử Du, tiếp tục chìm trong giấc mơ đẹp.
Đàm Dịch Khiêm vẫn đang ở ngoài gõ cửa.
Liễu Nhiên vừa nhắm mắt lại chợt nghe thấy tiếng của ba mình, cô bé mở to mắt không chắc chắn nhìn mẹ mình, "Mẹ à, là ba đang gọi mẹ sao?"
Hạ Tử Du tức giận nói, "Mặc kệ ba con!"
Liễu Nhiên nhạy cảm hỏi, "Mẹ lại cãi nhau với ba ạ?"
Hạ Tử Du cười nói, "Ba mẹ đâu có cãi nhau, mẹ chỉ muốn phạt ba ngủ một mình tối nay thôi."
Liễu Nhiên không hiểu, "Nhưng sao phải làm vậy?"
"Bởi vì....Bởi vì ba con đã làm một chuyện khiến cho mẹ rất tức giận."
Thật ra thì cũng không phải là giận anh nữa, chỉ là khi biết trước kia anh đã từng có người phụ nữ khác thì trong lòng thấy hơi có chút khó chịu....
Nhưng khi nghĩ lại, thật ra thì anh cũng rất vô tội....
Theo như lời anh kể, năm đó Robert vẫn cứ luôn nghi ngờ anh là gay, cho nên vào một buổi tối trước khi tốt nghiệp đại học, Robert đã âm thầm gài bãy để anh ngủ với một cô gái.....
Anh luôn luôn tự chủ rất tốt, nhưng tối hôm đó Robert đã sớm bỏ thuốc vào trong rượu của anh....
Đối mặt với người phụ nữ tự dâng mình tới tận cửa, cộng thêm tác dụng của rượu và thuốc kích thích, nên đêm đó anh đã mất đi lý trí....
Dĩ nhiên, sau khi sự việc đó xảy ra ngay cả mặt mũi của cô gái kia thế nào anh cũng chẳng còn nhớ....
Sau đó Robert đã lấy chuyện này ra mà giễu cợt anh cả một thời gian dài....
Cho nên, cũng không thể trách anh được....
Liễu Nhiên rất thông cảm với ba mình nói, "Nhưng ba ở bên ngoài có một mình thật là rất đáng thương!"
Hạ Tử Du mạnh miệng nói, "Mặc kệ ba con đi!"
....
Đáng thương thay cho Đàm Dịch Khiêm, tối nay nhất định thế nào cũng một mình gối đầu khó ngủ....
Tại sao mình lại có thể tin tưởng được phụ nữ sẽ không mẫn cảm trong vấn đề nhạy cảm này chứ?
Định Mệnh Anh Và Em 2 Định Mệnh Anh Và Em 2 - Quai Quai Băng