From my point of view, a book is a literary prescription put up for the benefit of someone who needs it.

S.M. Crothers

 
 
 
 
 
Tác giả: Nam Dã Lâm Nhi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: 电竞恋人
Biên tập: Vô Tranh
Số chương: 37
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: /
Cập nhật: 2021-07-20 19:01:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11: Đồng Hành Là Lời Tỏ Tình Dài Lâu Nhất (1)
iễn cưỡng nuốt hai cái bánh sủi cảo lạnh xuống bụng, dạ dày Khâu Anh buồn nôn, chạy vào nhà vệ sinh ói đến nửa ngày. Sau khi đứng dậy lại cảm thấy khó ngực tức thở, cô ngửa đầu ngã xuống ghế sô pha phòng khách, thở dốc, giống như con cá sắp chết đuối vậy.
Làm việc và nghỉ ngơi hỗn loại như vậy, quả nhiên là ông trời đòi mạng.
Cuối tuần này cô suốt đêm livestream giải đấu Iconquer Bắc Mỹ, không được ngủ, mỗi ngày đều đặn liên tục bình luận trong 12 tiếng đồng hồ, lúc kết thúc trận cổ họng đau muốn rách, uống chút nước lại tiếp tục tìm trận mới bình luận. Khắp ứng dụng điều bị điệu bộ này của nàng dọa một trận, liên tục khuyên cô giữ gìn sức khỏe nếu không muốn chết, đêm khuya người online đã ít, gương mặt xinh đẹp như vậy thức đêm nhiều quá cũng không tốt.
Khâu Anh cười khổ một tiếng, nhưng cô thực sự ngủ không yên, sợ không thể vượt qua chính mình được.
Từ khi nghe thấy những lời dị nghị của mấy nam sinh trong quán nét của Tôn Trạch Nghị, tần suất ra ngoài của Khâu Anh giảm đi rất nhiều. Mặc dù Lâm Dật Hiên đã giải thích, nhưng trong lòng cô vẫn có chút khúc mắc. Dù sao nhìn cái dáng vẻ này, cô vẫn là nhớ tới mấy lời " Trước đây tôi rất ghét cô ta" "Hàng fake" "Đào mỏ" "Trêu đùa tình cảm người khác". Sau khi biết được chuyện tình trường bí mật của Quý Hướng Không và Miya, tâm trạng Khâu Anh không dễ chịu lại tiếp tục phản ứng càng ngày càng mãnh liệt.
Bắt đầu vốn chỉ là muốn giải tỏa tâm trạng, mãi đến khi vài chuyện xảy ra.
Lúc đó cô như thường lệ bên cạnh Quý Hướng Không leo rank, xung quang bắt đầu ồn ào truyền đến một vài chuyện. Trên ứng dụng livestream Du tinh, có người đăng một video cảnh nữ MC hot Nghiên Yến thay quần áo, trong chốc lát bị lưu truyền rộng rãi. Trong video có thể thấy rõ được, cô ấy lúc đó đã tắt livestream, đóng máy ghi hình, không biết rằng máy thu vẫn tiếp tục quay, mọi chuyện sau đó bị Du Tinh nghi ngờ là trang web của cô ấy bị người khác động tay dộng chân, lâp tức báo cảnh sát.
Các trang lớn bắt đầu nắm chắc cơ hội này đem tin tức xào đi xào lại, đem tin tức xào đi xào lại, thật giả lẫn lộn - "Ứng dụng livestream lại có biến! Nữ MC cố tình như không có gì làm chuyện trước máy ghi hình." Ngoài trừ một số người đồng tình với người bị hại, phần lớn dư luận đều cười trên sự đau khổ của người khác.
Khâu Anh ngồi ở quán nét tìm kiếm, video đã bị xóa, không thiếu người ở phần bình luận lên tiếng, "Đã duyệt, Nguyên Yến loại C, quản nhiên những nữ MC này đều độn ngực mà" "Email của tôi là XXXX, xin hãy gửi video" "Cầu xin admin phát video lần nữa".....
Đối diện là hai tên nam nhân lớn tiếng bình luận: "Cô gái này là một trong 'tứ đại trà xanh gái đ**m' của Du Tinh mà, cũng chơi game chán, không nổi thì liền bán chân bán ngực, ai biết chuyện vừa rồi có phải tự biên tự diễn không, hiện tại bề ngoài giả bộ đáng thương, nói mình chơi game chỉ vì tích góp độ hot, tương lai hy vọng có thể trở thành người chuyên nghiệp...."
"Trời ạ, người low như vậy còn không chịu tiến vào giới diễn viên!"
Bọn họ rõ ràng là không nói cô, cũng không biết vì sao, Khâu Anh cảm thấy như sau lưng mình có một cái gai, đặc biệt là khi nghe được "Du Tinh tứ đại trà xanh gái đ**m", Lâm Dật Hiên cảnh giác nháy mắt cùng mấy người khác, còn định bò qua bịt miệng bọn họ lại.
Khâu Anh nghe được mấy câu liền thở dài.
Giống ngành thể thao điện tử, MC livestream cũng là một loại nghề nghiệp đại chúng, người có giá trị cá nhân hơn mấy trăm ngàn triệu cả nước có được mấy người. Khâu Anh đã từng bị chỉ trích, một MC không có chút danh tiếng nào, chỉ có mấy trăm mấy chục fan, phong thái ổn định nhưng chỉ kiếm được số thu nhập ít ỏi.
Nghiên Yến trong livestream được nhiều người yêu mến, mặc dù không quá nổi tiếng, nhưng tốt xấu gì cũng dũng cảm xông từ trong biển người mênh mông. Khuôn mặt đẹp chính là thứ vũ khí của cô, nhưng nội dung livestream lại vô cùng hạn chế nên bị gắn mác bán sắc. Cô ấy đã từng đùa giỡn nói với Khâu Anh, từng bước từng bước đi lên, sau khi có được thù lao, không chừng sẽ có đạo diễn tới mời tôi đóng phim đấy.
Đại khái là bởi vì quá khứ, người trên mạng mới cùng một lúc lao vào chửi bới như vậy, biết được phía sau cô ấy phải nỗ lực trả giá rất lớn, vì thế không hy vọng người thừa cơ hãm hại cô ấy, Khâu Anh cụp mắt, căn nhẹ môi, hướng về phía đối diện nói: "Tôi quen cô ấy, cô không phải là loại người vì muốn nổi tiếng mà tùy tiện làm mấy thứ như vậy, hẳn là bị người ta nhằm vào rồi."
Cô dừng một chúy, lại nói tiếp: "Giới diễn viên cũng như vậy, ngư long hỗn tạp, sau lưng cũng có thể có người thâu tóm bôi đen, không dễ dàng hơn nơi khác là bao."
"Nữ minh tinh không giống nữ MC." Nam sinh đối diện vừa bị phản bác liền nâng cao âm lượng, "Ví dụ Quý thần thích Firework, người ta chính là nỗ lực vững chắc, đối diện với khó khăn vẫn gắng sức theo đuổi giấc mơ!"
Dứt lời, hắn ta liền tranh công nhìn về phía Quý Hướng Không, tìm kiếm sự ủng hộ.
Khâu Anh không nhịn được nghĩ, cái gì chứ, Phó Di Nhã đến cuối cùng không phải dựa vào scandal để ổn định độu hot, đem tình yêu vứt bỏ sạch sẽ...Nhận ra ý xấu của chính mình, trong đầu Khâu Anh căng thẳng, cô nghĩ như vậy, không phải là giống y hệt mấy cái tin đồn vô căn cứ trên mạng, nghe mưa chém bão sao?
Cô đang tự chấn tĩnh bản thân, bỗng nhiên nghe thấy tiếng Quý Hướng Không chậm rãi nói: "Đúng vậy, đại minh tinh chắc chắn là phải chăm chỉ nỗ lực, kiên cường tiến về phía, mang lại hy vọng cho mọi người, chứ không phải cái loại dựa vào nhan sắc về ngoài để lấy lòng khán giả."
Câu nói này như chọc phải chỗ đau của Khâu Anh, cô há miệng, trong mũi nổi lên một trận chua xót, khóe miệng mím chặt rồi lại thả lòng, nửa ngày một chữ cũng nói không được.
Lần đầu gặp mặt, cô không phải là cố hết sức để làm anh hài lòng sao? Vào lúc ấy, anh đáng lẽ phải cực kỳ chán ghét cô.
Khâu Anh không dám suy nghĩ sâu xa, có rất ít người biết được, bên dưới vẻ ngoài xinh đẹp ngăn nắp của cô, cất giấu một trái tim nhát gan tự ti.
Quý Hướng Không tiếp tục nói: "Còn nữa, nhảy múa có thể so sánh với Firework sao? Ngôi sao màn bạc đại lục có khi còn chưa bằng."
Tuy rằng trên mặt anh mang theo ý cười, nhưng Khâu Anh có thể cảm nhận được, anh không quan tâm lắm.
Buổi tối ngày biết được đoạn tình trường cay nồng ấy của anh, Khâu Anh cuối cùng cũng hiểu được tại sao Quý Hướng Không lại coi cuốn album không tái bản như ngọc quý luôn mang bên mình, mà trước đây cô còn từng cho rằng là anh tâm lý trân trọng món quà của cô. Ngực cô như bị khoan đục một cái lỗ, gió lạnh không ngừng thổi ồ ạt đến, lục ngủ ngũ tạng bắt đầu đau.
Sau đó, Quý Hướng Không không nói gì về chuyện này nữa, anh không nói, Khâu Anh cũng không hỏi.
Có lẽ suy đoán của Lâm Dật Hiên là đúng, Quý Hướng Không thực sự rất yêu Phó Di Nhã, đến bây giờ vẫn còn vô cùng yêu thích. Trái tim của anh vô cùng thủy chung mơ màng, bỏi vì trong lòng anh chỉ có chỗ chứa cho một người, anh đang đợi cô ấy.
Hôm đó Khâu Anh kiếm đại lý do mau chóng rời đi, trước đó còn bị Tôn Trạch Nghị gọi lại. Tôn đại thần chiều cao gần một mét chín đeo tạp dề, đưa cho cô hai cái túi. Đó là thịt bò anh làm, đưa cô mang đến trường ăn, tổng cộng có ba vị, cùng nước sốt đặc biệt, màu sắc hộp khác nhau, luôn dặn cô đừng lầm nhẫn.
Khâu Anh liên tục nói cảm ơn, nhìn mặt mày anh ôn hòa thân mật, trong lòng cô dâng lên một làn nước ấm áo, mọi oan ức khổ sở lúc trước như bị biến mất khỏi thế gian. Đợi sau khi Tôn Trạch Nghị quay trở lại sảnh lớn, cô mới không nhịn được tiến về phía Quý Hướng Không cảm thán: "Tôn ca thật toàn năng, chuyện gì cũng biết làm!"
Quý Hướng Không đang bóc quýt, động tác tự nhiên đưa tới một bên khuôn miệng đỏ của cô, một vẻ đàng hoàng trịnh trọng nói: "Đương nhiên, Tôn ca trong lúc tự huấn luyện đã có được tính nhẫn lại, anh ấy còn biết thêu thùa cơ đấy."
"Thật á?" Khâu Anh hai tay cầm đồ vật trước mặt, bị lời nói của anh hấp dẫn, không nghĩ nhiều, há miệng ăn quả quýt bên cạnh, trong miệng mơ hồ nói không rõ, "Anh ấy có theerdayj tôi một chút không? Tôi vẫn luôn muốn học cái đó."
Thấy cô gái trước mặt đôi mắt nhấp nhoáng những vì sao, Quý Hướng Không thấy buồn cười, duỗi thẳng ngón tay thuận thế bên miệng cô khẽ phủi một cái: "Đùa thôi."
Khâu Anh tức giân trừng mắt nhìn anh, làm dáng muốn cắn người, bỗng lại được Quý Hướng Không un dung tránh tội hỏi: "Ngày mai vẫn đến chứ?"
"Ngày mai tôi có tiết."
"Cũng đúng, cô vẫn là một sinh viên mà."
Khóe miệng Khâu Anh cong lên: "Anh nói như anh già lắm ấy."
Quý Hướng Không cười đến mặt mày cong cong: "Đúng mà, tôi lớn hơn cô, cô phải gọi tôi là Hướng Không ca ca."
Chẳng biết từ lúc nào, túi trên tay cô đã bị tay trái anh cầm lên từ bao giờ, Khâu Anh thấy tay phải anh tùy ý nghịch ngợm chiếc chìa khóa xe, định đưa mình về, liền vội vã nói: "Tôi đi tàu địa ngầm cũng được, xe của anh quá khoa trương rồi, bạn học của tôi đều hoài nghi tôi có phải cặp kè đại gia gì không."
Đáy mắt Quý Hướng mang ý cười sâu xa, nghẹo đầu, khuôn mặt không đứng đắn: "Một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy, lão gia ta quả thực muốn cặp kè."
Khâu Anh trong lòng căng thẳng, biết anh lại tiếp tục đùa giỡn, gò má có chút đỏ, rất nhanh nỗi oan ức chua xót lại chi chít dâng đến. Anh đối với cô càng ôn nhu thân mật, cô lại đang thu mình lại.
Cô rất muốn mở miệng nói: "Nếu như không thích tôi, thì đừng đối xử tốt như thế với tôi.", nhưng lại không muốn anh xa lánh cô.
Khâu Anh chán ghét dáng vẻ bản thân như vậy, lo được lo mất, nhát lại lại lập dị, thế nhưng phải làm sao đây, lời nói thốt ra khỏi miệng cái gì cũng có thể mất.
Mấy ngày sau, cô không tới quán nét của Tôn Trạch Nghị, Quý Hướng Không nhắn tin hỏi, cô liền nói mình có tiết. Vừa vặn bây giờ đang là giải đấu nội địa Bắc Mỹ, tâm tình Khâu Anh vì công việc mà bị đè nén tới phát tiết, cả ngày cả đêm bình luận miệt mài, có thể nói là chiến sĩ thi đua của toàn ứng dụng. Âm thanh cô vui tươi, nói chuyện thông minh hài hước, rất được khán giả yêu thích, dần dần có tỷ lệ người xem đứng đầu ứng dụng "Con báo."
Một buổi trưa Khâu Anh nằm trên giường, cuối cùng bị tiếng kêu phản kháng của cái bụng gọi dậy.
Vội ăn chút gì đó, cô như thường lệ ở giờ hoàng đạo mở livestream, vừa mới bắt đầu không lâu, màn hình đột nhiên như bạo loạn, "Đối thủ xuất hiện" "Chiến trường thảm khốc bắt đầu", như hàng ngàn con binh mã cuồn cuộn vào tư thế chuẩn bị.
Cô còn chưa lấy lại tinh thần chống đỡ, một bảng thông báo của Iconquer bỗng hiện ra khiến cô hú hồn chim én.
Sau khi nhìn thấy Kiều Hinh gửi đoạn tin nhắn đến, màn hình bùng nổ, Khâu Anh mới hiểu được, lúc trước Kiều Hinh ở livestream khiêu khích cô, tuyên bố không có thao tác kỹ xảo Iconquer, bình luận căn bản không thuyết phục. Yêu cầu Khâu Anh cùng cô ta tới trung lộ đấu 1vs1. Công ty chủ quản của Kiều Hinh hình như thuê người, trên màn hình khán giả bắt đầu lao vào, nói Khâu Anh làm việc bất chính để ngồi vào ghế bình luận viên giải đấu mùa thu, lúc thi đấu tranh nói, để Kiều Hinh không có cơ hội lên tiếng, từ từ biến thành một biển sóng lớn mênh mông.
Bất luận ở lĩnh vực gì, thứ mọi người căm phẫn nhất chính là có người chống lưng, một màn so đấu súng thật đạn thật được công chúng mong ngóng kết quả. Ngay trước mặt mấy triệu khán giả, Khâu Anh tiến thoái lưỡng nan, cân nhắc tới khoảng thời gian huấn luyện không ít dưới tay Quý Hướng Không, không còn là bình hoa di động của trước đây, cô cắn môi, cứ mãi do dự rồi mới quyết định chấp nhận lời thách đấu.
Trung lộ solo, 1vs1 đấy tay đôi, thông thường được gọi là "Phòng phụ tử", thua phải gọi thắng là bố, chuyên trị các thể loại không phục, là phương thức thô bạo giải quyết nội bộ Iconquer đơn giản nhất.
Mọi chuyện phát sinh sau đó như một cơn ác mộng, cuộc tranh tài này khiến Khâu Anh cảm nhận sâu sắc được, cái gì gọi là đem đối thủ đánh đến tâm can vỡ vụn. Kiều Hinh không vội đẩy cô đến gần tháp, giết tướng của cô, một lần lại một lần nữa, thao tác mang tính áp đảo đưa cô trêu đùa ngay trong lòng bàn tay. Lính bị Kiều Hinh vững vàng khống chế lại, Khâu Anh không có cách nào farm, trang bị lạc hậu, càng ngày càng yếu, không thể đối sang hướng chủ động tấn công. Một lần lại một lần chết ngồi đếm giây hồi sinh, một lần lại một lần đứng ở gần trụ sợ hãi chống đỡ, như chú chó nhỏ trên vòng cổ chạy tới chạy lui, nhìn hy vong ở nơi xa rồi lại bị người ta tàn nhẫn mà giết hại gục ngã trên đất.
Kiều Hinh giết tới thần thánh, đặt vài mũi tên ở tháp cuối của Khâu Anh, thi đấu kết thúc.
Miệng Khâu Anh mím chặt, trên lưng đổ đầy mồ hôi lạnh, tay nắm chặt con chuột không ngừng được run lên.
Một trận thảm hại khuất phục đầy cực đoan ngột ngạt.
Mỗi lần cô chết, màn hinh sẽ hiện lên hàng loạt lời chê bai cười nhạo.
"Đây là cứ đè mặt người ta ra mà đánh này!"
"Nếu muốn làm bình luận viên, đáng nhẽ cũng phải luyện tập một chút thao tác chứ, đánh ngu như vậy còn dám binh fluaanj cho giải đấu chuyên nghiệp sao?"
"Nói cô bình luận tốt hóa ra chỉ là học thuộc giả tạo, không hiểu đang nói cái quái gì!"
Những người này, tất nhiên đều là từ livestream của Kiều Hinh bay sang, cũng có thể gọi là từ nơi khác chạy tới cười trên nỗi đau của người khác, thời khắc này đang vô cùng đoàn kết nhất trí, căm phẫn sôi sục công kích Khâu Anh, cảm giác như bản thân có cái loại cảm giác "Tinh thần trọng nghĩa".
"Nội tình đen tối: "Mau giở khăn trải giường lên ghế mà bình luận".....Những từ chửi rủa vô cùng khó nghe.
Mà Kiều Hinh giờ này chắc cũng đang dịu dàng, hô hào mọi người thông cảm cho sự khó xử của nữ MC: "Loại đấu Iconquer này đòi hỏi thao tác và chiến thuật chơi rất cao siêu, muốn chơi ngay thực sự rất khó, Khâu Anh dù sao cũng là nữ sinh không có gì, mọi người đừng nghiêm khắc quá với cô ấy."
Cô ta ngừng, ôn nhu nói: "Khâu Anh, lần này tôi thấy kẻ chống lưng cho cô nên tức nhịn không nổi, nhất thời kích động, mới gọi cô lên trung lộ solo, làm cô khó chịu, thật ngại quá."
Lời này vừa nói ra, màn hình bắt đầu nâng cao Kiều Hinh, khen cô ta kỹ thuật vững vàng còn thiện lương rộng lượng, lại càng chửi rủa Khâu Anh trắng trợn không thèm kiêng dè.
Khâu Anh khoảng thời gian này thể lực tiêu học, quá độ mệt nhọc, tâm tình vốn đã nằm dưới đáy vực, nhìn màn hình tràn ngập những lời lẽ đặc biệt, cô đã nỗ lực như vậy,, họ lại bỡn cợt cô không tiếc thân, lồng ngực chua xót một khoảng, toàn thân bốc lên ngọn lửa giận dữ.
Các ngươi dựa vào cái gì mà nói cô chỉ có nhan sắc? Các người từng xem qua video bình luận của cô sao? Cô có chỗ nào phân tích không đúng sao?
Tại sao phải nhiều lần so sánh với một người tanh bẩn đánh cho không vươn mình lên được? Tại sao rõ ràng cái gì cũng không biết nhưng lại phải dùng những từ dơ bẩn xấu xa nhất với một người mà mình không quen biết?
Khoang ngực kịch liệt phập phồng, Khâu Anh hai tay nắm chặt, đầu ngón tay dường như có thể bị bấm ra máu. Máy thu hình còn chưa tắt, cô không thể khóc khó coi, bị đánh ép cũng không phải ngày một ngày hai, cô đã sơm quyết định, tuyệt đối sẽ không để bọn họ toại nguyện!
khâu Anh bình tĩnh lại, đẩy màn hình mưa bom bão đàn ra một bên, tiếp tục hoàn thành nội dung livestream đêm nay. Vừa tắt livestream, cô liền nhận được điện thoại của Lục Y Y, đối phương vừa bắt đầu đã gắt gỏng: "Lần khiêu chiến này cậu không chấp nhận không được sao! Giải đấu CPL mùa thu mọi người đều tán dương biểu hiệu của cậu hơn hẳn Kiều Hinh, Kiều Hinh làm vậy chính là cố ý chèn ép cậu! Cô ta nhất định là chuẩn bị rồi mới đánh, sao cậu lại có thể ngây thơ như vậy hả?"
Khâu Anh cúi đầu: "Thực lực chơi game của cô ta hơn tôi rất nhiều, chỉ có thể tiếp tục cố gắng thôi."
Giọng điệu Lục Y Y giận dữ: "Bình luận viên không có nghĩa là phải chơi giỏi, Kiều Hinh đây chính là muốn dời chú ý sang khía cạnh khác!"
Khâu Anh gần như cắn nát môi mình, trúng phải kịch độc của người khác, xem ra mấy ngày tiếp theo không chừng sẽ không mấy dễ chịu đây. Tình cảm, công việc, mọi thứ đều khiến đầu óc cô rỗi loạn.
DDienj thoại Lục Y vừa kết thúc, trên màn hình lại hiện ra cuộc gọi của Quý Hướng Không, Khâu Anh tim đột nhiên đập nhanh, trời ạ, anh không phải vừa nhìn trận solo mất mặt khó chịu mà mất mặt chứ!
Anh bỏ ra nhiều công sắc dạy cô chơi, kéo cô lên rank cao, cô vẫn thua kém, vẫn không tiến bộ, trước mặt triệu người bị Kiều Hinh bắt nạt như vậy......
Khâu Anh ngồi trên ghế sô pha cuộn mình thành một cuộn, bên cạnh là điện thoại di động vang lên rất lâu, tựa như không có ý dừng lại, cô cuối cùng cũng không nhịn được liền kéo nút trả lời.
"Vừa nói chuyện tán gẫu với ai thế? Đường dây bận lâu như vậy."
Khâu Anh cuống họng khô khốc, nghe thấy tiếng nói của anh, đột nhiên nước mắt rơi đầm đìa.
"Đừng buồn, đánh thua là vì tôi, vì tôi chit dạy không tốt." Thanh âm của Quý Hướng Không chính là một loại ma lực, khàn khàn ôn hòa, mạng theo cái sủng nịch nhìn không ra, "Cô đánh rất tốt, thật đấy."
Lời nói của anh như chiếc lông vũ nhẹ nhàng mơn trớn trên trái tim cô, làm nỗi lòng cô chập chùng từ từ bình tĩnh lại. Khâu Anh biết mình vô tư, anh liền đối xử tốt một chút với cô, cô đều cẩn thận từng chút ẩn đi sự thích thú, xem con đường này là lỗi đi cay đắng duy nhất trong cuộc sống.
Quý Hướng Không lo lắng cho tình hình của cô, có ý muốn đưa cô ra ngoài hóng gió, sau khi về đến nhà, anh lại gọi điện thoại cho cô.
"Dạo này bận lắm sao?"
Khâu Anh buông mí mắt xuống, chột dạ nói: "Tôi có tiết..."
Quý Hướng Không trầm ngâm nói: "Ngày mai là ngày nghỉ cuối cùng, tôi phải trở về tập trung cho câu lạc bộ rồi."
Tim Khâu Anh như bị đấm một quyền - cho ngươi lập dị, cho ngươi trối anh, bây giờ cơ hội gặp lại cũng không có rồi. Cô khịt khịt mũi, lưu luyến nói: "Mùa giải mới, cố lên."
"Cô cũng vậy, cố lên."
Lúc nói ngủ ngon định tắt điện thoại, Quý Hướng Không đột nhiên thấp giọng nói: "Nếu giải đấu mới mở chậm chậm một chút thì quá tốt rồi."
nhịp tim phút chốc bị chậm nửa nhịp, Khâu Anh cầm lấy vạt áo, mãi đến khi tin hiệu báo máy bận vang lên cực lâu, tâm trí cô vẫn chưa trở về trạng thái bình thường.
Mấy ngày sau, Khâu Anh bỗng dưng nhận được một bưu kiện từ "Mộng Lữ Nhân". Cô lúc trước là khách quen ở "Mộng Lữ Nhân", mỗi lần xuất hiền đều hấp dẫn một lượng lớn ánh mắt của game thủ bên trọng, giám đốc cũng ấn tượng sâu sắc với cô, cố ý hỏi dò tình hình cô dạo này thế nào.
Từ ngày hay đến quán nét của Tôn Trạch Nghị tìm Quý Hướng Không, Khâu Anh không còn lui tới ở "Mộng Lữ Nhân", giám đốc ở đó hướng về cô tung một hông báo: Chủ Nhật nhân viên tạp vụ cùng thành viên khu VIP miễn phí toàn bộ nội dung, còn có thù lao kếch xù. Người khu VIP vỗn dĩ rất ít, quần bar cũng có máy tính, bây giờ Khâu Anh cần luyện tập, vừa vặn có chỗ mời, cô liền đồng ý.
Không nghĩ rằng ngày đầu tiên ở đó cô đã gặp Bùi Hy, dù sao cũng là quán của mình, thật chăm chỉ làm việc.
Khâu Anh cung kính đưa đồ uống cho hắn, ngồi về vị trí của mình, thấy hắn vẫn như cũ nhìn mình chằm chằm, cô ngẩng đầu lạnh lùng nói: "Tôi nghiêm túc đi làm, đừng lúc nào cũng nghĩ tôi có cái ý đồ gì đó."
Giải đấu mùa thu kết thúc, hắn tự dưng nói xấu chỉ trích cô, cô còn chưa tìm hắn tính sổ đây!
Bùi Hy nhàn nhạt mở miệng: "Cô dạo này đánh Iconquer có chút tiến bộ."
"....Anh xem tôi đánh à?" Khâu Anh khó có thể tin được, tại sao một đại thần thao tác kinh sợ như vậy có thể xem những thao tác sứt sẹo của mình chứ?"
"Đồng đội của cô, có phải là Quý Hướng Không không?"
Được rồi, cô hiểu rồi.
Khâu Anh gật gù: "Đều bị anh phát hiện rồi...."
Bùi Hy không nói, hắn có theo dõi Weibo của Quý Hướng Không, nhưng tần suất họat động rất thấp, căn bản không biết thêm được bất cứ tin tức mới mẻ nào.
Khâu Anh đóan ra tâm tư của hắn, liền nâng quai hàm, hướng cằm về phía anh dương dương tự đắc: "Anh muốn biết vài chuyện về Quý Hướng Không à, để tôi nói cho cô biết nhé."
Bùi hy liếc mắt nhìn cô, sống lưng ưỡn thẳng, nét mặt phảng phất tựa như sắp ăn thịt cô đến nơi.
Khâu Anh hơi nheo mắt lại, ngoắc ngoắc ngón tay: "Anh lại đây."
Bùi Hy bất đắc dĩ tới gần cô, động tác cứng ngắc, giống như người máy vậy.
Khâu Anh nhỏ giọng giục: "Tới gần chút nữa."
Bùi Hy chỉ có thể xanh mặt làm theo.
Khâu Anh hai tay khoanh lại, hướng về lỗ tai của anh nói: "Những thứ anh đoán trước đây đều là sai, tôi không có lợi dụng Quý hướng Không, tôi thật sự yêu thích anh ta."
Cự ly có chút gần, cô nói chuyện nhiệt khí phun ra tận ngoài da, lỗ tai đỏ ửng, không tự nhiên đứng xa một chút, chau mày. Ai quan tâm đến cái này? Hắn chỉ muốn biết dạo này anh chơi vị trí gì, gần đây đang luyện anh hùng nào.
Khâu Anh đột nhiên hướng lòng bàn tay về phía hắn, ánh mắt sáng quắc, ngữ khí chân thành: "Sau này chúng ta là đối thủ cạnh tranh rồi, bắt tay cái."
Khóe miệng Bùi Hy co rụt một hồi, Khâu Anh suy đoán hắn nhất định muốn mắng người, có thể vì ở quán nhà mình nen không dám làm gì, chỉ có thể kìm nén đôi chút. Rốt cuộc cũng có thể mở miệng là ác khí phảng phất đâu đây, Khâu Anh còn không quên quạt gió thổi lửa lộ ra mặt quỷ của mình.
Bùi Hy sắc mặt đặc biệt âm trầm, dáng đi bực tức, lộ ra dáng vẻ một chút cũng không muốn nói nhiều với Khâu Anh.
Hắn chưa đi được bao xa đã nghe thấy tiếng Khâu Anh ngâm nga đằng sau: "Tôi biết rất nhỏ mí mật về anh ấy, sẽ không nói cho anh đâu, sẽ không nói cho anh đâu, sẽ không nói cho anh đâu."
Một tuần lễ vượt qua binh hoang mã loạn, Khâu Anh từ từ hồi phục lại trạng tháo tự nhiên, đem nhiều tình thần tập trung nâng cao trình độ của bản thân.
Buổi tối thứ hai, cô nhận được thông báo, phải thay thế dượng dì đang nghỉ phép ở Mỹ, đến họp phụ huynh cho người em họ Cố Giai Di, kết quả không đơn giản là trong phòng học không nghe lão sử giảng, Cố Giai Di phậm vào vấn đề học sinh, cần phụ huynh đến nói chuyện. Cô ấy lúc ở trên lớp, lấy bạn học cùng lớp biết thành tiểu thuyết.
Lão sư thao thao bất tuyệt quở trách với Khâu Anh về tội trạng của Cố Giai Di: "Em gái cô viết tiểu thuyết ngôn tình, hai nam nhân! Cái gì mà đi chung với nhau, cái gì mà bất giác cầm tay lên, ôi tiểu cô nương này, trong óc chứa cái gì cơ chứ?"
Cố Giai Di thanh minh cho chính mình: "Em viết tình bạn trong sáng lành mạnh! Lão sư, thầy đúng là không có mặt nhìn!"
Khâu Anh đỡ không nổi.
Điện Cạnh Luyến Nhân Điện Cạnh Luyến Nhân - Nam Dã Lâm Nhi