Tôi không thể cho bạn một công thức thành công, nhưng tôi có thể cho bạn một công thức cho sự thất bại, đó là: cố gắng làm vừa lòng mọi người.

Herbert Bayard Swope

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 456
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2752 / 53
Cập nhật: 2015-03-20 15:58:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hồi 335: Trung Thành (thượng)
hành....thành thủ đại nhân, ngài thật sự là La Địch hay sao?
Hiện nay đã là ngày thứ hai từ sau chiến dịch phản công và giải vây tại Liệt Duyên bình nguyên. Mọi việc đều diễn tiến theo dự liệu, phe nhân loại đã thu được toàn thắng trong trận chiến xoay chuyển thế cờ. Ngoài việc quân đoàn thứ hai do Đặc Lạp Đa thống lãnh được thuận lợi thoát khốn ra, họ lại còn kết hợp với những quân đoàn "ám độ trần thương" như thứ ba, thứ tư, và thứ năm cùng nội ứng ngoại hợp phát động một đòn phản kích như sét đánh ngang tai, tiêu diệt gần hết số lượng ma thú còn ở lại Liệt Duyên bình nguyên. Còn đơn vị bình dân giả làm kỵ binh do Mộ Dung Thiên thống lãnh thì vẫn được trở về bình yên vô sự, đồng thời còn mang về một tin tức chấn động nhân tâm - ma thú thủ lĩnh là Cùng Kỳ đã bỏ mình tại đầm Phong Ấn.
Chiến dịch kinh điển này hầu như rất xứng đáng để lưu lại trong sử sách của Tát La, thậm chí là cả toàn bộ đại lục nữa. Năm cánh quân sau khi cách biệt lâu ngày, hôm nay gặp lại đáng lý phải là thời khắc để ăn mừng mới đúng, nhưng lúc này đang là hội nghị của toàn quân, bầu không khí không có một chút vui mừng nào, bởi vì trong đầu mọi người có mặt tại đây đều đang bị một vấn đề làm cho nhức óc, mà nhân vật chính lại chính là vị thành thủ đại nhân vừa thống lãnh họ đoạt được chiến thắng vẻ vang kia.
Ở trên Thần Phong đại lục này, tội bất trung là một tội khiến cho người người đều phỉ nhổ, vô luận là trong tình bằng hữu, hôn nhân, gia tộc, hoặc là công hội cũng vậy, mà nhất là quốc gia thì lại càng khiến cho người ta căm hận đến tận xương tủy. Phàm là người đã mang trên vai hai chữ "phản bội", vậy thì suốt quãng đời còn lại, hắn sẽ chỉ đón nhận được những ánh mắt ghẻ lạnh và luôn luôn bị người khác đề phòng. Lúc đó hắn đừng hòng được một ai chân thành tín nhiệm nữa. Vì vậy, cho dù Mộ Dung Thiên có lập được bao nhiêu chiến công hiển hách đi nữa, nhưng hắn vĩnh viễn sẽ không thể nào xóa đi được vết nhơ của mình.
Dù sao đi nữa, La Địch cũng là một kẻ phản quốc, nếu hắn đã có thể phản bội Lam Nguyệt đế quốc, vậy có phải là hắn cũng sẽ phản bội Tát La, phản bội Mễ Kỳ Tư hay không?
Thành thủ đại nhân đã từng phản bội một lần, vậy sau này có nên tin tưởng hắn nữa hay không?
Người vừa lên tiếng hỏi là một bạch ngân kỵ sĩ đang ngồi ở hàng đầu của hội nghị. Nguyên bản gã vốn không có tư cách lên tiếng cắt ngang lời thống soái trong các buổi hội nghị như thế này, bằng không thì sẽ bị xử phạt theo quân kỷ nghiêm minh. Thế nhưng kỵ sĩ là một chức nghiệp được hun đúc bởi lòng trung thành và sự chính trực sâu dầy nhất, tinh thần kỵ sĩ đã ăn sâu tận gốc rễ trên người gã, vì vậy mà đối với ác danh của chủ soái, gã không thể không mạo phạm thượng cấp mà nêu ra vấn đề ấy.
Thanh âm của bạch ngân kỵ sĩ không hề vang dội, vốn không đủ lớn để cho toàn thể quân đoàn đều nghe thấy, nhưng vấn đề ấy lại lan đi nhanh như gió, vì nó chính là việc mà ai nấy cũng đều quan tâm đến.
Sau khi cơn rối loạn qua đi, toàn thể quân đoàn liền trở nên im lặng như tờ. Với một số lượng người đông như vậy mà không có một chút tiếng động nào, vì các binh sĩ đều đang chờ đợi Mộ Dung Thiên trả lời.
- Im miệng! Tư Uy Đặc Lạc, nơi đây không phải là chỗ cho ngươi lên tiếng!
Tổng chỉ huy của kỵ sĩ là Nặc Khắc liền lớn tiếng quát mắng thủ hạ vì tội vô lễ.
Nhưng trên thực tế, câu hỏi của gã kỵ sĩ kia cũng là việc mà y muốn biết, nói chính xác hơn thì tất cả mọi người ở đây đều muốn biết câu trả lời là thế nào.
Chỉ là việc này hơi có phần khó chấp nhận, vì nào ai muốn vị thủ lĩnh tài giỏi của mình lại có liên quan với kẻ phản quốc đến từ nước khác đâu chứ.
Vô luận là nhìn từ khía cạnh nào, song phương có phải là hai người hay không, dù cho có biết rõ ràng sự thật ở trước mặt đi nữa thì "Bạo phong tuyệt sát" với "Hắc Ám lôi bạo" chính là hai môn tuyệt kỹ đã được đóng nhãn hiệu "La Địch" lên rồi. Ngoài ra, La Địch vốn là thiên tài dược sư nổi tiếng nhờ đã chế luyện ra nhiều loại thuốc mới lạ, lại thêm nàng Nghĩ linh sứ lần đầu tiên xuất thủ tại đầm Phong Ấn, đã điều khiển tượng đất để giữ chặt Cùng Kỳ. Chức nghiệp này cực kỳ hiếm thấy, mà bên cạnh La Địch cũng vừa khéo có một nữ Tinh Linh tên là Lộ Thiến. Sao lại có nhiều sự trùng hợp như thế?
Trong cuộc ám sát Cùng Kỳ tại đầm Phong Ấn, vì Khắc Lý Tư Đế và Áo Lâm Na cũng có tham dự trong đó, và họ đã dùng "Triệu hoán linh hồn" để khiến cho Cùng Kỳ bị thương nặng, bằng không thì không ai dám bảo chứng Tật Phong sẽ được thuận lợi mà giết chết con ma thú kiêu hùng kia. Do đó mà hai nàng cũng có ghế ngồi trong hội nghị.
Lúc này hai nàng nữ sứ giả của Cuồng Sa thành cũng rất quan tâm đến câu trả lời của Mộ Dung Thiên.
Khi các quốc gia trung lập đang ở trong thời kỳ chấp hành nghiêm ngặt chính sách bài ngoại, một người đến từ nước khác có thể đường đường chính chính kiếm được huy chương chức nghiệp của Tát La đã là không tệ rồi, vậy mà hắn lại còn từ từ bò lên vị trí cao thì đúng là khó có thể tưởng tượng được, huống chi hắn lại còn là một kẻ phản bội nữa.
Trước hàng ngàn hàng vạn ánh mắt đang chăm chú nhìn mình, Mộ Dung Thiên không hề tức giận hay hoảng loạn chút nào. Hắn không trả lời câu hỏi mà lại cười nói với gã kỵ sĩ kia:
- Ngươi nói thử xem nào?
Thanh âm của hắn thông qua hệ thống Khuếch âm ma pháp mà truyền đi thật xa, và lọt vào tai từng binh sĩ một rất rõ ràng.
Tư Uy Đặc Lạp lúng túng hồi lâu:
- Cái này.....cái này....
Gã rất muốn trả lời thẳng, nhưng bỗng nhiên lại không có dũng khí, bởi vì gã phát hiện ra uy vọng cao vời của thành thủ đại nhân ở trong lòng mình không biết từ lúc nào mà đã vững như bàn thạch rồi, điều đó cũng giống như nền giáo dục phải luôn trung thành của giới kỵ sĩ vậy, tuyệt đối không thể lay động được.
Hiện trường đông nghịt người như thế mà lúc này lại vắng lặng như tờ, thật khiến cho Tư Uy Đặc Lạc phải luống cuống cả chân tay.
Ngay khi gã còn đang tiến thoái lưỡng nan thì chợt có người lên tiếng giải nguy cho gã. Thì ra Sát Đạt Mễ La đã đứng bật dậy và nói lớn:
- Ta chỉ biết mỗi một điều, đó là thành thủ đại nhân đã cứu nguy cho Mễ Kỳ Tư chúng ta, là một vị anh hùng chân chính của bổn thành!
Gã nói như vậy tức là gián tiếp biểu lộ thái độ của mình, vô luận Mộ Dung Thiên là Đan Ni Tư hay La Địch, lúc nào gã cũng sẽ đứng ở bên cạnh hắn.
Sau khi Sát Đạt Mễ La nói dứt, toàn bộ những người có mặt tại hiện trường đều cảm thấy xấu hổ ngay.
Dị Giới Dược Sư Dị Giới Dược Sư - Vô Xỉ Đạo Tặc Dị Giới Dược Sư