Trong mỗi khó khăn đều ẩn chứa một cơ hội.

Albert Einstein

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: James Bond
Số chương: 593
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2147 / 70
Cập nhật: 2016-03-09 17:02:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 29: Bố Cục (3)
hìn hoàn cảnh xung quanh, Tiếu Ân phát hiện trong không khí còn sót lại mùi vị của vong linh khói độc. Điều này nói lên một điều, vong linh nguỵ thần đã sử dụng vong linh khói độc, nhưng kết quả cuối cùng nằm ngoài dự đoán của dự đoán của hắn.
Người từ cửa động đi ra đã sớm có chuẩn bị hoặc giống như Matt Lazo, có thể chất đặc thù, không sợ khói độc.
Cho nên đôi bên giao thủ với nhau, cuối cùng vị vong linh nguỵ thần này chết, hơn nữa ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có.
Nhìn động khẩu trước mặt, trong lòng Tiếu Ân có chút tò mò, đối phương là ai?
Có thể trong thời gian ngắn tìm ra con đường chính xác, sau đó di ra bị vong linh khói độc tập kích, vậy mà vẫn giết chết được vong linh nguỵ thần. Năng lực của người này tuyệt đối không thể khinh thường.
Tuy nhiên nếu người này có thể thuận lợi rời khỏi thông đạo, như vậy trên người hắn có bảo vật.
Từ trước tới nay, Tiếu Ân chưa bao giờ nghĩ mình là người may mắn độc nhất vô nhị. Nếu hắn có thể tìm được tấm thuẫn và tị thuỷ châu thì người khác cũng có được kỳ ngộ không kém.
Tìm kiếm xung quanh một lát, trừ phát hiện vừa rồi, không ngờ ngay cả Nhất Hào cũng không tra ra tin tức gì. Điều này khiến TIếu Ân cảm thấy ngạc nhiên.
Người đi ra khỏi thông đạo là một người có tâm tư cẩn thận. Chỉ có điều không biết hắn có biết chuyện thế lực vong linh gồm hơn ngàn người đổ bộ vào đây không. KHông biết người này sẽ lựa chọn như thế nào. Đến tột cùng là địch hay bạn.
Suy nghĩ một chút, hắn lắc đầu, mình đúng là nhiều chuyện, cần gì phải biết tên đó là dạng người gì.
Hắn nhìn thoáng qua một chút, để lại hình ảnh cầu, xoay người, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Khi hắn rời đi một lúc lâu, Tower Belli xuất hiện, xử lý thi thể mà không biết người này không phải do Tiếu Ân giết.
Hoàn thành xong mọi chuyện, Tower Belli chuyển tới mục tiêu kế tiếp.
Ngay khi hắn rời đi, một thanh niên mặc áo bằng trắng yên lặng nhìn động tác của hắn.
Khuôn mặt anh tuấn của người này có thể phân cao tấp với Purcell. Chỉ là trên người hắn không có hào quang chói chang như Purcell, ngược lại tản ra một hơi thở âm nhu. Nhưng loại hơi thở này không âm trầm đáng sợ mà khiến mọi người cảm thấy tin nhiệm và yên tâm.
Hắn nhấp nhô vài cái, lơ lửng giữa không trung, xem nội dung trong hình ảnh cầu lầu bầu nói:
_Hoá ra là như thế. Thật là kỳ quái, hơn một ngàn nguỵ thần vong linh hệ và hắc ám hệ? Vì sao ta không dự cảm được? Chẳng lẽ thực sự là do thần linh ra tay.
Giọng nói của hắn trầm thấp mang theo một loại lực lượng khiến người khác tín phục. Nhưng đáng tiếc, không có ai trả lời vấn đều của hắn.
o O o
Những dãy núi dài vô tận.
Hai người cẩn thận đi qua nơi này. Tuy tốc độ của bọn họ không nhanh, nhưng trên đười đi, hơn phân nửa lực chú ý đều quan sát tới hoàn cảnh xung quanh nhưng đuổi tới đây chỉ mất một ngày.
Hai người này là Day Ville và Boha. Dãy nói này là nơi ước định gặp nhau của bọn họ.
Đánh giá toàn cảnh xung quanh, Day Ville thở dài một tiếng nói:
_Hoàn cảnh ở đây không sai, mật độ ma pháp nguyên tố cũng đủ. Có thể định cư ở chỗ này trong một thời gian lâu.
Quả thật, bất kể là phong cảnh hay mật độ nguyên tố ma pháp, nơi này hơn đại lục thần tạo một bậc.
Nếu cấp cho nhóm mma pháp sư sơ cấp hoàn cảnh định cư này, chắc chắn khả năng tiến giai của bọn họ sẽ tăng lên.
Còn nhóm ma đạo sỹ cứu tinh do thực lực đã tới trình độ nhất định nên hoàn cảnh tu luyện bên ngoài không có tác dụng nhiều đối với bọn họ.
Muốn tiến giai thành truyền kỳ, thậm chí là nguỵ thần, phải đưa vào lĩnh ngộ của mỗi người.
Tất nhiên những nơi có mật độ nguyên tố ma pháp nồng đậm có sức hấp dẫn lớn với ma pháp sư. Những thứ như vậy đã khắc sâu trong lòng bọn họ, rất khó xoá bỏ.
Boha nhìn bốn phía, trong lòng đồng cảm, hắn nói:
_Đáng tiếc, nơi này là luân hồi giới, một khi tới giờ sẽ tự động đóng cửa. Một trăm năm mới mở một lần. Định cư ở đây là một chuyện không có khả năng.
Day Ville cười ha ha, nói:
_Ta b iết, vừa rồi ta chỉ thuận miệng nói mà thôi.
Hai người đứng lại trong một thung lũng u tĩnh. Day Ville nói:
_Chúng ta ở nơi này dựng một trận pháp phòng ngự cỡ trung.
_Tốt.
Boha lên tiếng. Khi nhắc tới việc dựng trân pháp, thanh âm của hắn không khỏi cao lên. Trong đám nguỵ thần, tuy mỗi người đều tinh thông trận đồ, nhưng hắn tuyệt đối là một người nổi bật.
Nguyên liệu ma pháp đã được chuẩn bị từ trước, bọn họ bắt đầu tiến hành bố cục trong thung lũng.
Boha hăng hái thực hiện, nhưng biểu hiện của Day Ville cũng không kém chút nào.
Tuy nhiên Boha không chú ý, tinh thần Day Ville có một nửa không đặt trên phương diện này.
Một lúc lâu sau, khi trận đồ sắp hình thành, trên người Day Ville xuất hiện một tia dao động mỏng. Bán thần vực của hắn chợt ẩn giấu trong trận đồ ma pháp không ngờ không lộ ra chút nào.
Cho dù là gần trong gang tấc như Boha cũng không cảm ứng được.
Day Ville cười, giấu được một cao thủ cấp nguỵ thần, hắn làm sao mà không hài lòng?
_Ở nơi nào?
Thần niệm của hắn truyện vào trong bán thần vực.
Khong ngờ ở đó truyện tới tinh thần dao động rất nhỏ. Bản đồ dãy núi lập tức xuất hiện trong đầu hắn, trong đó có một toạ dộ đánh dấu đỏ to đùng. Đó là trung tâm của dãy núi.
Day Ville vừa lòng gật đầu. Trong lòng hắn thầm than, chỉ mong Vô Danh không chữa lợn lành thành lợn què.
Hai người chờ ở đây một ngày, Boha không nén nổi muốn dò xét phụ cận xung quanh. Dù sao bọn họ ở lại chỗ này cũng không có tác dụng gì.
Đề nghị của hắn lập tức được Day Ville tiếp nhận. Dưới sự dẫn dắt của Day Ville, hai người tới trung tâm của dãy núi.
Với tốc độ của bọn họ, muốn tới dãy núi trung tâm, tự nhiên là rất nhanh. Khi tới dãy núi trung tâm, Day Ville và Boha ngẩn ra, bọn họ cảm ứng được một cỗ hơi thở tuy mỏng nhưng ẩn chưa năng lượng mênh mông.
Loại hơi thở này tràn ngập ý vị uy nghiêm tới mức không thể dùng lời để hình dung.
Nếu đây là uy nghiêm của cao thủ thần cấp thì cũng không hề xa lạ.
Bởi vì đó là thần uy của thần linh.
Nhưng ở trong luân hồi giới, thần không thể nhưng tay vào. Dường như ở đây có năng lực đặc thù cường đại, những vật phẩm có thần lực không thể phát huy tác dụng ở đây.
Như vậy có thể xuất ra thần uy chỉ có một khả năng.
Day Ville và Boha ngơ ngác nhìn nhau nửa ngày, đều nhận ra sự hưng phấn của đối phương.
Tuy nhiên hai người hoàn toàn khác nhau. Một người thì hoàn toàn giả vờ còn một người thì chân chính vui mừng.
Hơn nữa ở trong mắt của Boha còn biểu lộ vẻ dữ tợn, huỷ diệt va tham lam. Một khi bộc phát đủ để hắn làm một số chuyện.
Lông mày của Day Ville khẽ nhíu lại. Hắn hút sâu một hơi, dường như khôi phục một chút thần sắc, thâm ý nhìn Boha nói:
_Bày trận, trước hết ẩn giấy hơi thở của nơi này.
Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Dị Giới Chi Quang Não Uy Long - Thương Thiên Bạch Hạc Dị Giới Chi Quang Não Uy Long