Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: James Bond
Số chương: 593
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2147 / 70
Cập nhật: 2016-03-09 17:02:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18: Tự Nhiên Lực (2)
hưng khi Vô Danh lơ lửng giữa không trang, trong lòng Tiếu Ân không hiểu sao lại sinh ra một cảm giác cực kỳ khác lạ, dường như lúc này Vô Danh đang hòa vào những cơn gió giữa trời thành một thể.
Không, không chi có gió trên trời, cảm giác này dường như vẫn còn tiếp tục tràn trải, chậm rãi, vô số thiên thạch nham nhở trên mặt đất kia. cả dòng dung nham nóng bóng dưới lòng đất kia, cả tinh cầu dường như cũng đã dung hòa với Vô Danh.
Cả Tiểu Ân và Day Ville đều đổi sắc, chuyện cực kỳ không thể tin nổi này cư nhiên lại xảy ra trước mắt. khiến cho cái nhìn của bọn họ có sự thay đôi long trời lở đất.
Vô Danh chủ động đi theo Tiếu Ân, nhiều năm như thế, chẳng qua cũng chi chủ động ra tay một lần, hơn nữa một lần đó cũng không phải do hắn động thủ, mà chỉ là một chưởng nước trong tay hắn mà thôi.
Tuy Vô Danh đã từng nói qua, hắn có khả năng đánh vỡ tinh bích, đủ để khiến cho bất cứ ké nào cũng không dám đến gần.
Nhưng đó cũng chi là lời nói thôi, chưa có cơ hội chiêm ngưỡng, Tiểu Ân cũng không để trong lòng.
Nhưng, hôm nay, sau khi được chiêm ngưỡng thần uy của Vô Danh, Tiểu Ân mới thật sự hiểu được sự đáng sợ của người này. Nếu chi cần nói một lời muốn thôi, hắn hoàn toàn có khả năng xung bá cả vũ trụ.
Khí tức của Vô Danh càng lúc càng mạnh, hơn nữa, khí tức hùng mạnh này cũng không truyền ra ngoài tinh cầu. chi lưu động quanh tinh câu mà thôi.
Tất cả năng lượng của tinh cầu này sán sinh ra lúc này đểu chảy vào trong cơ thể Vô Danh, khiến cho khí thế quanh thân hắn đạt tới một cực hạn mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Dần dần, thân thể Vô Danh dường như đã trở nên mờ ảo, đương nhiên Tiểu Ân biết nguyên nhân là vì năng lượng hắn đã hội tụ quá mạnh mẽ.
Đột nhiên trong đầu Tiếu Ân nảy ra một ý nghĩ, có thể hội tụ được năng lượng mạnh mẽ như thế nếu phóng xuất ra, thần lực của thẩn linh liệu có thể chống đỡ được không nhi?
Ý nghĩ này vừa mói lóe ra trong đầu hắn, trước mắt dường như lóe kim quang.
Sức mạnh lĩnh vực của mình nếu không ngừng tăng mạnh, không ngừng cô đọng, có thể có một ngày giông như thần khí đai lưng không? Trớ thành khắc tinh với thần vực của tất cả thần linh không?
Tiếu Ân cũng không biết, thực ra trong thần giới đã sớm có một người biến ý tướng này thành hành động.
Chẳng qua người kia làm cũng không phái nhắm vào thần vực của thần linh, mà uy hiếp ngay cả thần thể của bọn họ.
Nếu không có như thế, hắn cũng không có khả năng bị toàn thể thần linh căm thù, biến thành chuột chạy qua bàn ai cũng đòi đánh.
Năng lượng khổng lồ tiếp tục ra tăng, rồi bắt đầu bạo phát.
Lấy Vô Danh làm tâm, một cỗ sức mạnh thật lớn gợn sóng lan ra xung quanh. Phàm những nơi nào bị làn sóng này lướt qua lập tức bụi đất bay lên, cả mặt đất, trong vòng ba tấc, bất kể là những hòn đá cứng rắn cỡ nào trong nháy mắt đểu hóa thành bột mịn, sau cùng, trong cơn gió rít gào mà bay tản ra.
Tuy nhiên, cũng chi trong nháy mắt, gợn sóng này cũng đã ra xa cả cây số, hơn nữa thế đi mãnh liệt, bất kể là tốc độ hay uy lực cũng không chút suy yếu.
Trước mặt Vô Danh đã có một thông đạo có thể chứa được ba người.
Đây cũng không phái là dùng trận đổ ma pháp trận truyền tống để truyền tống vượt tinh cầu. mà là Vô Danh đã gom một lượng năng lượng khổng lồ mà tinh cầu này sinh ra trong một khoảng thòi gian mà đả thông thông đạo đi tới nơi xa xôi kia.
Có thể sử dụng được năng lượng khổng lổ như thế này, cho dù là Nhất Hào cũng không chắc có thể làm được.
Gợn sóng ba đào mành liệt nơi xa liên miên không dứt. lúc này thậm chí đã vượt quá cả giới hạn của tâm mắt.
Tiểu Ân thận trọng gọi:
- Vô Danh, đây có thể là trăm cấm chú sao?
- Đúng.
- Làn sóng đó đến thế nào mới dừng lại?
- Tới khắp cả tinh cầu sẽ dừng.
Tiểu Ân gật đầu thật mạnh một cái, sắc mặt trắng bệch, cùng với Day Ville vào trong thông đạo. Lúc này, hắn thật sự bội phục Vô Danh đến sát đất, thậm chí còn rất tin tưởng. cho dù là chúng thần cũng không có khả năng cao minh hơn hắn.
Có thể gom hết năng lượng trên một tinh cầu vào một chỗ đã là không thể tin nổi rồi mà Vô Danh lại còn hơn thế, khi hắn kích phát năng lượng, không ngờ phản lực của chúng cũng hoàn toàn trong tẩm tay.
Áp lực của việc khai thông truyền tống trận tạo thành tương đương với trên dưới một trăm cấm chú thật lớn cũng không phải bọn họ phái gánh chịu toàn bộ, mà là tinh câu này gánh.
Đối với thủ đoạn khống chế sức mạnh này. đã có thể được xưng là vô cùng kỳ diệu. Tiểu Ân mặc dù có tin tường Nhất Hào đi nữa. nhưng cũng biết chi bằng năng lực hiện tại của nó là không thể trong nháy mắt hoàn thành tất cà.
Tiếu Ân thẩm than trong lòng. Vô Danh đã khủng bổ như thế, thi lúc trước ai đã dựng lên cái trận đồ ma pháp lớn này? Người kia chẳng phải lại càng giỏi hơn sao.
Miên man suy nghĩ một lúc, bọn họ đã đi qua thông đạo.
Trước mắt thông đạo là một tinh cầu mênh mông bát ngát nhưng tuyệt không người không khói.
Khí hậu trên tinh cầu này cũng cực kỳ khắc nghiệt, thậm chí còn hơn xa tinh cầu lúc nãy, nhưng hoàn cảnh này vẫn không đủ để khiến đám người Tiếu Ân sợ hãi.
Day Ville vung tay lên, băng tuyết lập tức phóng ra, thứ này chẳng những có tác dụng vây khốn kè thù. hơn nữa còn có sức phòng hộ tương đương, mặc cho bên ngoài gió gào thét từng trận, đá roi như mưa, bọn họ ở bên trong cũng không có chút cám giác nào.
Tiểu Ân và Day Ville liếc nhau, giữa bọn họ. trong tình huống bình thường, căn bản là không cần dùng đến ngôn ngữ để nói chuyện, lúc này đã là tri kỷ có thể trao đổi qua ánh mắt.
Hiện tại, Tiểu Ân cám thấy trước kia quả thực mình đã xem nhẹ Vô Danh một cách trầm trọng.
Hít một hơi thật sâu, Tiểu Ân cười ha hả khen:
- Vô Danh, với thực lực của ngươi, cho dù là có bị thần linh đuổi tới cũng không cần sợ.
Vò Danh nghiêm túc nghĩ một chút mới đáp:
- Nếu ta không ra tay trước, tất nhiên không sợ, nhưng nếu đã ra tay một lần thì rất khó
nói.
Tiếu Ân khẽ gật đầu hỏi:
- Vừa mới rồi ngươi làm thế nào thế? Làm thế nào mới có thể hòa nhất khí tức của mình và cả tinh cầu? Có liên quan gì đến thần lực không?
Những lời này mới là hắn thật sự muốn hỏi, nếu là chính mình cũng có thể khống chế sức mạnh của tinh cầu. thì cho dù là nữ thần Ánh Trăng thật sự giáng lâm. Tiểu Ân cũng không sợ.
Thẩn linh tuy rang lợi hại, nhưng một số việc cũng khó có thể làm được.
Biểu hiện vừa rồi của Vô Danh, cho dù là chân thân nữ thẩn Ánh Trăng có tới cũng không làm gì được, đừng nói đến phân thân và hình chiếu.
Vô Danh nhìn hắn, cũng kể lại ti mi:
- Ta không dùng thẩn lực. Các thần linh này muốn vượt qua truyền tống tinh tế, là dựa vào thần lực của mình, nhưng ta dùng tự nhiên lực.
Tiểu Ân và Day Ville đều có chút sờ ngộ gật đầu.
- Sức mạnh tự nhiên có ở khắp nơi, không chỗ nào không có. Chi có điều ngươi nhìn không thấy và không kết nối được.
Vô Danh nhẹ giọng nói tiếp
- Nếu ngươi có thể cộng hưởng, tự nhiên có thể có sức mạnh để đối kháng với thần lực. nhưng nếu không thể cộng hướng với sức mạnh tự nhiên được thì vô kế khả thi.
Trên mặt Tiểu Ân có một tia cười khổ.
Sức mạnh tự nhiên khổng lồ và tinh túy, quả thực có thể sánh với thần vực, nhung muốn dung nhập với tự nhiên lại không phải chuyện dễ dàng.
Ngoại trừ Vô Danh sinh vật có trí tuệ kỳ quái này, các chủng tộc bình thường muốn lĩnh ngộ được tự nhiên lực gần như có thể hình dung là nói si nói mộng.
Thử hỏi có mấy người có thể cảm ứng, hấp thu và khống chế được năng lượng của tinh
cầu.
Điều này. chi sợ ngay cả thần linh cũng không làm được. Nếu tự chém chính mình thành trăm ngàn mảnh thì có lẽ có thê thử một chút.
Tuy nhiên, Tiểu Ân vẫn động lòng. Đúng vậy, một mình mình thì làm không được, nhưng hai mình, ba mình, một vạn mình thì sao?
Hắn có mảnh vỡ thần cách trong tay, cũng có thể không ngừng bồi dường sự phát triển của linh hồn, nếu cuối cùng bồi dưỡng thành hơn vạn ngụy thẩn như Cự Ma Thẩn, hoặc bồi dưỡng ra hơn vạn ngụy thần như Day Ville, thì ý tưởng này cũng không chắc là không thể thực hiện được.
Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Dị Giới Chi Quang Não Uy Long - Thương Thiên Bạch Hạc Dị Giới Chi Quang Não Uy Long