When you reread a classic you do not see more in the book than you did before; you see more in you than was there before.

Clifton Fadiman

 
 
 
 
 
Tác giả: subin2510
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 626 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:33:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap17: Người Mẫu Quảng Cáo
ả một đêm nằm suy nghĩ kết quả như sau...
Lâm Vũ Uy vừa bước vào cửa Lâm Thương, đẩy chiếc cửa kính xoay ở ngoài sảnh, uy nghiêm bước vào, hết thảy các nhân viên đều mở to mắt mà nhìn... Rồi bọn họ lại xoay sang cô gái đang loay hoay nơi bàn tiế tân tìm giấy viết... Sao mắt hai người họ lại giống gấu trúc thế này?! Ôi!!! Lâm tổng yêu dấu của các cô gái nay còn đâu...
Lâm Vũ Uy nhìn quanh, khó hiểu, hơi cau mày với ánh mắt của mọi người, bước một hơi đến cửa thang máy nhấn nút... Nhưng mắt vẫn không quên nhìn cô gái đang đứng ở bàn tiếp tân...
Soạt...
Chuếc cửa kính lại được đẩy vào... Một cô gái có dáng người xinh đẹp nảy lửa, bận đồ không khác gì Dung Đình là mấy, chiếc đầm ngắn ôm sát người, hở vai.. Chân đi đôi giày cao gót hơn cả tất... Mặt to son dậm phấn rất nhiều... Đại mĩ nhân!!!
Các nhân viên trong sảnh khách sạn lại trầm trồ huýt sáo trước cô gái vừa bước vào, bỗng nhân viên tiếp tân tò mò nói lớn
- a là cô gái hôm qua!!
Lâm Vũ Uy hơi nghiêng đầu nhìn về phía sau, hơi cau mày, im lặng, đợi cô gái đi đến gần mình thì khó chịu quay đi... Mùi nước hoa trên người cô gái nồng quá... Hắn khó chịu... Không phải là mùi thoang thoảng thơm như của Hàn Băng Di...
- anh Vũ Uy... Mới không gặp vài giờ, người ta đã nhớ chết rồi
Âu Dương Tử Kỳ nũng nịu ôm lấy một bên cánh tay hắn, Lâm Vũ Uy khó chịu, hơi đẩy ra.. Từ khi nào hắn và ả lại thân như vậy chứ?! Hàn Băng Di lúc này mới ngước lên nhìn.. Cô thật không dễ chịu chút nào, vờ cầm bộ hồ sơ đi đến
- a đây là chỗ làm, vị tiểu thư này nên xem trọng quy tắc ở chõ của chúng tôi một chút, dù là khách sạn cũng không nên quá dễ dãi, có thể cùng nhau về nhà rồi làm gì tuỳ thích
Hàn Băng Di cười mỉm, nụ cười đó làm cho hắn choáng váng... Có thể cùng nhau về nhà rồi làm gì tuỳ thích?! Ý cô là gì?!
- à Lâm tổng, anh nhanh chóng duyệt hồ sơ này, chút nữa có lẽ Hạo Phong sẽ đến lấy nhanh thôi
Keng...
Thang máy cũng vừa mở, vài người khách từ trong bước ra... Hàn Băng Di thì đi vào trong bấm nuat tầng cao nhất... Cánh cửa vừa khép lại... Hắn nghiến răng, đẩy Âu Dương Tử Kỳ sang một bên, gọi hắn là Lâm tổng xa lạ, gọi Anh là Hạo Phong thân mật...?!
Keng...
Cửa thang máy mở, Hàn Băng Di bước ra, hôm nay tầng này không có người.. Nếu là mọi lần có lẻ Lan Lăng đang ngồi đây, hôm nay chị ta lại cáo bệnh xin nghỉ phép... Khẽ thở dài, cô bước vào, để hồ sơ lên bàn ngồi xuống ghế... Có phải lúc nãy cô có nói gì quá đáng không?! Thừa biết rằng nói như vậy sẽ rất đau nhưng không làm sao kiềm chế được khi thấy hắn và cô ta như vậy... Hàn Băng Di cô từ trước đến nay luôn tự chủ rất rất tốt... Mọi chuyện sẽ giải quyết rất nhanh chóng chứ không vòng vo... Cho đến khi cô gặp hắn... Mọi thứ lại hoàn toàn rối tung cả lên
Cạch
Cửa phòng làm việc của Lâm Vũ Uy được mở ra, Hàn Băng Di bước vào, nhìn đến chiếc ghế sofa trước mắt lại thấy cảnh tượng ngày hôm qua... Xoay mặt đi đến bàn làm việc, chiếc ghê snayf có phải hắn vẫn hay ngồi không?! Cô lại muốn được ôm hắn quá... Muốn chuyện này may chóng kết thúc quá...
Trở lại sảnh...
Hắn hất tay Âu Dương Tử Kỳ ra thì cô ta lại vẫn lì lợm bâm lấy hắn... Bị kéo vào phòng chờ... Âu Dương Tử Kỳ tức giận
- anh không thích em nữa sao?! Lúc trước anh luôn muốn quen em còn gì?!
- tôi căn bản đã không còn như vậy, cô phiền quá, nếu không có việc gì mau về cho
- Âu Dương.... Tử Kỳ?!
Tiếng Vương Hạo Phong kinh ngạc ở cửa, tiếp đó là ánh mắt ngạc nhiên của Dung Đình, hai người bọn họ vừa vào tới cửa thì đã nghe nhân viên bàn tán nên đi vào đây
- cô làm sao lại ở đây?!
Dung Đình khó hiểu, đi đến khoanh tay nhìn một lượt từ trên xuống dưới Âu Dương Tử Kỳ
- tôi?!
Âu Dương Tử Kỳ chỉ tay vào chính mình rồi phủi tay vẻ cười khinh bỉ
- tới để ký hợp đồng làm người mẫu quảng cáo với Lâm Thương, làm sao?! Có chuyện gì bất mãn?!
- cô?! Hơ buồn cười, thử hỏi xem, Hạo ca, anh có duyệt cô ta làm người mẫu không?! À hay là Vũ Uy anh thấy thế nào?! Cô ta thích hợp không?!
Dung đình vờ ngây thơ, xoay từ Lâm Vũ Uy đến Vương Hạo Phong hỏi, cả hai đều nhìn nhau rồi nhẹ lắc đầu
- đấy, bọn họ đều không đồng ý, cô nói xem, cô có nên rời đi chưa?!
Từng đợt tia lửa điện cháy nổ giữa Dung Đình và Âu Dương Tử Kỳ, trong giới nghệ sĩ hay cả ngoài đời thường, không ai là khôg biết đến hai đại minh tinh Dung Đình và Âu Dương Tử Kỳ là kẻ không đội trời chung, bọn họ luôn đấu đá nhau từng giây từng phút khi gặp, khi có sự kiện đặc biệt nếu có Dung Đình chắc chắn sẽ không có Âu Dương Tử Kỳ và ngược lại...
Âu Dương Tử Kỳ tức đến rung người, nhếch môi ôm lấy cánh tay hắn
- là Lâm chủ tịch mời tôi đến... Ông ấy cũng nhờ em nhắn cho anh
Ả khẽ kéo lại áo cho Lâm Vũ Uy, nói nhỏ vào tai hắn
- anh còn hai tháng nữa để về nhà gặp ông ấy
Lần này hắn không nhịn được nữa rồi, im lặng từ đầu đến cuối là quá sức của hắn rồi, xoay người lại, đẩy sát Âu Dương Tử Kỳ vào tường... Mặt cúi xuống gần cô... Từng hơi nóng phả vào mặt Âu Dương Tử Kỳ
- à ra vợ sắp cưới của tôi là cô đây sao?! Ngạc nhiên thật, nhưng cho cô biết dù là nằm mơ thì tôi cũng sẽ không lấy cô, nếu tôi đã không đồng ý thì hôn nhân này cũng sẽ không được cử hành đâu
- anh...
Âu Dương Tử Kỳ trợn mắt nhìn hắn, tức giận... Hắn vẫn bình tĩnh, đứng thẳng lại kéo lại tay áo
- à việc hợp tác với công ty, nếu đã là ba tôi sắp xếp cũng không sao, nhưng mà để kí được hợp đồng thì đừng có lại gần tôi nữa.. À cô cũng nên tiếc kiệm tiền đi, mỗi ngày sịt cả một chai nước hoa lên người thì cũng phí quá
Hắn lách người đi ra cửa, Dung Đình cùng với Vương Hạo Phong cũng khẽ nhếch môi nhìn cô gái đang đứng ở kia, mặt tối đen lại..
Lâm Vũ Uy giơ tay lên nhìn vào đồng hồ, cũng đã 11 giờ rồi... Cũng nên rủ cô đi ăn trưa chứ nhỉ?! Nhưng đó cũng chỉ là nghỉ chứ hắn lại không làm, bởi vì đã có người cướp mất cơ hội đó
Trước mắt hắn là chiếc xe cửa tên Tần Lạc Dương, cậu ta đang niềm nở nói cười với Hàn Băng Di... Một trận núi lửa như bùng phát trong hắn, đẩy cửa đi ra ngoài
- Bảo b...
Cạch
Tiếng cửa đóng lại, tiếp đó là tiếng xe phóng đi, hắn nắm chặt bàn tay... Nhíu mày nhìn theo... Hắn mím môi... Hắn và cô tại sao lại cứ cùng trò chơi đuổi bắt như vậy?!
_____
Hì hì:>
Mong mọi người ủng hộ ạ
Cơ mà nếu như cảm thấy không hài lòng với ngôn từ hay cách diễn đạt mong mọi người góp ý nha!!!
Rất rất hoang cmt từ mn a❤️❤️❤️
Đệ Nhất Bạn Gái Tổng Tài Đệ Nhất Bạn Gái Tổng Tài - subin2510