The man who does not read good books has no advantage over the man who can't read them.

Mark Twain, attributed

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 897
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3483 / 80
Cập nhật: 2015-11-15 22:58:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1215-1216: Hỗn Trướng
ực lượng đủ cường đại, tạm thời coi như cũng chống lại được lực lượng thôn phệ trong cơ thể Trình Lam, chí ít làm hắn không có biện pháp thôn phệ lực lượng của bọn họ nữa.
Nhưng thời điểm này lực lượng Trình Lam hấp thu đã đạt đến trình độ khủng bố, ngay cả thân thể cũng sinh ra biến hóa, sau đó lại trực tiếp tạo ra vòng xoáy màu đen, bao phủ rất nhiều nhân viên trong Trình gia, thậm chí thôn phệ mấy chục vạn người trong Vân Ca thành, dần dần lực lượng của Trình Lam đã cường đại đến mức ngay cả đám người Lý Chấn Nam, Tiểu Phong Tử liên thủ cũng khó trấn áp.
- Tỉnh táo, ha ha... Bây giờ ta rất tỉnh táo, chưa từng có tỉnh táo như thế.
Đầu Trình Lam cũng có thể hoạt động, hơi ngửa về đằng sau, hai mắt mang theo điên cuồng, máu tanh nhìn Trình lão gia tử cười nói.
- Tỉnh táo cái lông, ngươi có biết ngươi đang làm cái gì hay không, mấy chục vạn người trong Vân Ca thành đều vì ngươi mà chết, lập tức dừng tay.
Vừa nghe Trình Lam nói chuyện, Trình lão gia tử càng giận không kiềm chế được.
- Dừng tay, tại sao ta phải dừng tay, nói với ngươi hiện tại ta tỉnh táo vô cùng, ta chưa từng tỉnh táo như thế. Thế nào, hiện tại các ngươi không ngăn được liền bảo ta dừng tay sao.
- Ngươi... Ngươi hỗn trướng!
Trình lão gia tử vừa nghe xong, đã sắp tức kiên lên.
- Đúng, ta là hỗn trướng, xưa nay ngươi không nhìn ta thuận mắt, ta không phải hỗn trướng thì là cái gì. Từ nhỏ đến lớn bất luận ta ưu tú thế nào ngươi cũng không thèm nhìn, trong mắt ngươi chỉ có tên phế vật kia. Hắn cả ngày vô học, nhưng các ngươi lại nâng hắn ở trong tay.
- Mà ta, lúc nào các ngươi chú ý tới ta, khi nào ngươi coi ta là tôn tử của ngươi. Nếu các ngươi đã như vậy, cũng đừng trách ta, hiện tại ngươi muốn cầu xin tha thứ, đã chậm.
Vừa nghe Trình lão gia tử mắng hắn, Trình Lam giống như bị kích thích, đột nhiên điên cuồng gầm rú.
- Phụt...
Lượng lượng trong cơ thể Trình lão gia tử không ngừng bị thôn phệ, hắn không có như đám người Tiểu Phong Tử có thể ngưng tụ lực lượng thành một khối, bởi vì ban đầu hắn chạy tới trấn áp Trình Lam, lực lượng vẫn bị Trình Lam cắn nuốt, nếu như hắn vẫn dùng đan dược còn tốt hơn một chút, giờ khắc này một khi không dùng đan dược, lực lượng thôn phệ sẽ nhanh chóng rút khô hắn, mà lời này của Trình Lam càng khiến hắn bị đả kích, trực tiếp phun ra một ngụm máu.
- Ta... Ta không lo cho ngươi, không coi ngươi là tôn tử của ta, khi nào ta không lo cho ngươi, khi nào không coi ngươi là tôn tử của ta, lẽ nào sau khi ngươi gặp rắc rối ta không giúp ngươi. Ngươi luôn cho là ta thiên hướng Trình Cung, đó là bởi vì Trình Cung luôn đi gây sự, ta vẫn cho rằng ngươi là hài tử hiểu chuyện, kết quả sau đó ngươi càng chạy càng lệch. Ngươi nói ta mặc kệ ngươi, năm đó vì mẫu tử các ngươi, mẫu thân Trình Cung bị hại, Trình Cung suýt nữa chết từ trong trứng nước, cả nhà từ nhỏ đều quan tâm hắn, là cảm giác hắn rất thua thiệt. Phụt...
Trình lão gia tử không nghĩ tới Trình Lam sẽ nói ra những lời như vậy, nói xong lại phun ra một ngụm máu, nhưng hắn không tiếp tục dùng đan dược. Bởi vì hắn có thể cảm nhận được, từ vừa bắt đầu Trình Lam vẫn thôn phệ lực lượng của hắn, còn có lực lượng của những người bình thường bị cuốn vào. Nếu như lại để cho hắn lớn mạnh thêm như thế, Lý Chấn Nam, Tiểu Phong Tử cùng rất nhiều người liên thủ hình thành áp chế cũng sẽ bị phá tan, bây giờ Trình Lam này đã tựa như ma điên.
Nhìn như thanh tỉnh, nhưng một thân máu tanh giết chóc, oán hận, thật giống như người trong thiên hạ đều thiếu nợ hắn. Giờ khắc này Trình lão gia tử không có biện pháp thoát khỏi, cũng không có biện pháp hội hợp cùng đám người Tiểu Phong Tử, đã như vậy hắn thà để mình bị hút khô cũng sẽ không bổ sung lực lượng, sau đó để cho Trình Lam không ngừng thôn phệ.
- Lão già, ngươi lại không dùng đan dược, không phải Trình Cung có rất nhiều đan dược sao? Ngươi còn dám nói ngươi coi ta là tôn tử của ngươi, thời điểm ta bị Trình Cung giẫm các ngươi ở đâu, thời điểm ta bị gia tộc vứt bỏ các ngươi ở đâu. Ta ở trong huyệt động vạn độc gặp phải dằn vặt thống khổ các ngươi ở đâu? Từ đầu đến cuối, ngươi căn bản không coi ta là cháu của ngươi, Trình gia có tài nguyên gì đều không cho ta hưởng dụng, xưa nay cũng không ủng hộ ta. Nếu như ta có tài nguyên cường đại chống đỡ, bây giờ ta so với Trình Cung còn mạnh gấp trăm lần. Trước đây cho ta mấy viên đan dược Nhân cấp tuyệt phẩm coi như là chí bảo, ta nhổ. Ngươi âm thầm cho hắn bao nhiêu đan dược, ngươi âm thầm cho hắn bao nhiêu tài nguyên, bằng không làm sao hắn có khả năng quật khởi, làm sao hắn có khả năng phong quang như vậy ở Vân Ca thành. Tại sao vậy, tại sao ngươi lựa chọn ủng hộ tên ngu ngốc, phế vật, phá gia chi tử kia mà không ủng hộ ta. Ta có cái gì không bằng hắn.
Trình Lam liều mạng giẫy giụa, đồng thời cuồng loạn gào thét với Trình lão gia tử.
- Trình gia ủng hộ hắn!
Trình lão gia tử cười thảm nói:
- Trừ trước đây hắn ở Vân Ca thành gây rắc rối ta chống lưng cho hắn ra, Trình gia ta căn bản chưa từng ủng hộ hắn cái gì, ngược lại là tất cả Trình gia đều bởi vì hắn mà thay đổi. Muốn nói tài nguyên, là hắn cho Trình gia, bây giờ Trình gia là hắn một tay tạo thành, nguyên bản Trình gia bất quá chỉ là một gia tộc nhỏ của thế tục. Trình Tiếu Thiên ta đối đãi tử tôn đều là như vậy, chỉ cần các ngươi dám đi làm. Gây ra họa gì gia tộc đều giúp ngươi gánh chịu, còn các ngươi tranh đấu cùng lứa tuổi, xưa nay ta không bao giờ đi quản. Còn sau đó ngươi nói gia tộc vứt bỏ ngươi. Lúc nào gia tộc vứt bỏ ngươi, đi theo Vũ Thân Vương là lựa chọn của ngươi, sau đó thời điểm thực lực gia tộc tăng trưởng không cần e ngại hoàng gia, ta một mực điều tra tin tức của ngươi, chuẩn bị không tiếc tất cả cứu ngươi trở về từ trong tay Vũ Thân Vương. Nếu như nói Trình gia vì các ngươi trả giá, ngược lại là vì ngươi mà trả giá rất nhiều...
- Ha ha...
Trình Lam như nghe được chuyện cười lớn, cười to nói:
- Đến bây giờ ngươi lại dám trợn mắt nói loại lời này, lẽ nào ngươi cho ta là tiểu hài nhi ba tuổi, không có Trình gia ủng hộ, hắn có thể có ngày hôm nay, Trình gia không có lực lượng ẩn giấu, ngươi sao có khả năng đột nhiên trở thành Nhân Anh đỉnh phong. Hiện tại càng là Địa Anh đỉnh phong, những người này ở đâu ra, ngươi đừng nói cho ta tất cả những thứ này đều là Trình Cung làm, ngươi cho rằng loại chuyện ma quỷ này ta sẽ tin tưởng sao, đừng tưởng rằng như vậy ta sẽ tha các ngươi. Nếu các ngươi không coi ta là người Trình gia, ngày hôm nay ta liền triệt để tuyệt diệt Trình gia. Sau này ta muốn tự mình chế tạo tất cả một lần nữa, sau này Nam Chiêm Bộ Châu, không, Cửu Châu đại địa cũng sẽ ở dưới chân của ta, ha ha...
- Ngươi... Phụt...
Trình lão gia tử cảm giác hiện tại Trình Lam căn bản là không thể nói lý, căn bản nói không rõ, vừa nói chuyện lại phun ra ngoài một ngụm máu, mà thân thể của hắn đã cấp tốc héo rút, người giống như bị rút khô.
- Đại soái, tiểu tử này đã không có thuốc nào cứu được, không nên để ý tới hắn, nói nhảm nhiều với hắn. Ngươi mau chóng nghĩ biện pháp bảo vệ mình, nhanh dùng đan dược, tiếp tục như vậy sẽ không được.
Nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Trình lão gia tử, Tống Chiến Thiên vội vàng rống giận.
- Lão gia tử nhanh dùng đan dược, dù có lực lượng của ngài hay không, bây giờ chúng ta cũng đã rất khó khống chế được hắn, chuyện nơi này ân chủ đã biết, tất cả chỉ có thể chờ ân chủ đến nghĩ biện pháp giải quyết. Chỉ là là một U Minh hoàng tộc mà thôi, ân chủ tới sẽ dễ dàng giết hắn, nhưng lão gia ngài tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, ngài mau dùng đan dược bảo hộ mình, một hồi chúng ta cùng nhau đánh hắn vào lòng đất, sau đó tranh thủ thời gian rời khỏi nơi này, chuyện còn lại tự nhiên sẽ có người xử lý, hắn huyên náo lớn như vậy, Chấp pháp giả cũng sẽ không tha hắn.
Tiểu Phong Tử cũng ở một bên nghe, đã sớm nghe đến phổi cũng muốn nổ tung, lập tức nhìn về phía Trình lão gia tử nói.
- Vì sao như vậy... Vì sao như vậy...
Trình lão gia tử cũng biết giờ khắc này Trình Lam như ma điên, căn bản không thể nói lý, một màn một màn năm đó hiện lên trong lòng. Tuy sớm biết tuổi thọ của Trình Vũ Dương không nhiều, nhưng trước đó đạt được tin tức của Trình Cung, biết cuối cùng Trình Vũ Dương chết đi, người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh vẫn khiến hắn bị đả kích rất lớn. Mười mấy năm trước Trình gia gặp đại nạn, tuy cuối cùng hai Tôn nhi đều được bảo vệ, nhưng lúc nhỏ linh trí của Trình Cung chưa mở hoàn toàn, vẫn biểu hiện không ra sao. Mà hai tức nữ (con dâu) một cái mất tích, một người chết đi, hai nhi tử cũng bởi vậy mà bị đả kích nghiêm trọng, đả kích liên tiếp khiến Trình lão gia tử cũng sa sút.
Cũng may Trình Lam vẫn rất ưu tú, kỳ thực trong lòng Trình lão gia tử vẫn khá vui mừng, cũng chính vì như thế cho nên thời điểm hắn quản Trình Lam tương đối ít, Trình Cung hay gây rắc rối, hắn phải chú ý đi quản Trình Cung. Hơn nữa Trình lão gia tử giáo dục hài tử, sẽ không giống những gia trưởng khác, sẽ dành cho bọn họ không gian tự do rất lớn, lại không nghĩ rằng sẽ biến Trình Lam thành như vậy.
Trước đây Trình gia đối mặt Hoàng thất, nhiều nhất chỉ có thể nói làm cho bọn hắn kiêng kỵ, nhưng tuyệt đối không cường đại đến mức không nhìn bọn họ. Mà lúc kia Trình Lam lựa chọn đi theo Vũ Thân Vương đối kháng Trình Cung, Trình lão gia tử cũng không ngăn cản, dù sao đối với hậu đại gia tộc lớn mà nói, con cháu trong gia tộc đứng ở trận doanh bất đồng là chuyện rất bình thường, như vậy bất luận ai lựa chọn đúng, đến thời điểm cần thiết đối với toàn gia tộc mà nói đều là có lợi.
Chỉ là Trình lão gia tử không nghĩ tới chuyện biến hóa nhanh như vậy, dưới sự giúp đỡ của Trình Cung, hắn đầu tiên là trực tiếp đạt đến Nhân Anh kỳ đỉnh phong, sau đó Trình gia lại một đường cường thịnh, thậm chí cuối cùng tiêu diệt Hoàng thất, triệt để thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu.
Vào lúc này Trình Lam đã bị Vũ Thân Vương đưa đi, Trình lão gia tử cũng âm thầm điều tra nghĩ biện pháp, lại không nghĩ rằng Trình Lam sẽ biến thành như vậy. Những lời này của Trình Lam, so với trước hắn biến thành người không ra người, quỷ không ra quỷ còn làm Trình lão gia tử đau lòng hơn.
- Lão gia tử...
Nhìn thấy Trình lão gia tử căn bản không nghe bọn họ nói, Tiểu Phong Tử hô to lần thứ hai, thậm chí mượn thần niệm muốn cho Trình lão gia tử tỉnh táo, nhưng căn bản không có hiệu quả gì. Nếu tiếp tục như thế nữa, không đợi trấn áp Trình Lam này, Trình lão gia tử sẽ chết trước. Không được, ân chủ từng nói tuyệt đối không thể để người nhà của hắn có chuyện, Tiểu Phong Tử biết tầm quan trọng của Trình lão gia tử đối với ân chủ.
- Đánh hắn xuống đi.
Thần niệm Tiểu Phong Tử hơi động, thông báo đám người Lý Chấn Nam.
- Không được, đánh xuống như vậy rất nhanh hắn sẽ có thể phá tan phong ấn lao ra.
Lý Chấn Nam lo lắng nói.
- Không quản nhiều như vậy, Trình lão gia tử tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, sau khi hắn trùng kích ra, cùng lắm thì chúng ta trước nghĩ biện pháp cuốn lấy hắn, thực sự không được ngươi lập tức cầu viện về gia tộc của ngươi, hoặc là dùng biện pháp để chấp pháp giả mở cánh cửa không gian chạy tới. Mười hơi thở sau, ta sẽ động thủ.
Tiểu Phong Tử không phải là đang thương lượng với hắn, ân chủ bàn giao chuyện gì hắn tuyệt đối phải hoàn thành. Từ nhỏ hắn được ân chủ nuôi lớn, mà Trình lão gia tử là gia gia đời này của ân chủ, hiện tại hắn đối với Trình gia cũng có một cảm giác cực kỳ thân thiết, vì lẽ đó bất luận từ góc độ nào mà nói, hắn sẽ không để cho Trình lão gia tử có việc.
Lý Chấn Nam bất đắc dĩ, chỉ có thể lập tức thông báo người bên cạnh mình phối hợp.
- Gia hỏa không biết phân biệt, chờ ân chủ trở về, nhìn hắn trừng trị ngươi làm sao, mở cho ta.
Mười hơi thở vừa đến, trong hai mắt của Tiểu Phong Tử bắn ra Tiên Thiên linh quang, trong nháy mắt oanh kích vào đầu Trình Lam.
Oanh...
Đầu Trình Lam còn có thể động, mà trước đó hắn đã đụng phải nhiều lần đả kích từ Tiên Thiên linh quang của Tiểu Phong Tử, có thể nói hắn vẫn không thể thoát khỏi ràng buộc, cũng là bởi vì Tiên Thiên linh quang này khiến hắn trọng thương nhiều lần, này uy lực của Tiên Thiên linh quang này hắn tự nhiên rõ ràng. Giờ khắc này ba cái sừng trên đỉnh đầu đột nhiên chỉa vào Tiên Thiên linh quang của Tiểu Phong Tử.
Ba cái sừng mọc trên đầu Trình Lam cũng là một loại lực lượng mạnh mẽ, thiên phú, nhưng dù sao vừa mới sinh ra, gặp phải Tiên Thiên linh quang cũng xuất hiện một vết rạn, trên đầu của hắn bắn mạnh máu tươi, đau đến mức làm Trình Lam kêu rên liên hồi.
Hắn kêu thảm vung vẩy đầu, thân thể Trình lão gia tử đã sắp bị hút khô bị quăng qua một bên.
- Đại soái...
- Lão gia tử!
Phản ứng của Tiểu Phong Tử so với Tống Chiến Thiên càng nhanh hơn một bước, thân hình trực tiếp xông qua, ôm lấy Trình lão gia tử, lực lượng mạnh mẽ tuôn vào trong thân thể Trình lão gia tử, trong tay đã sớm nắm một viên đan dược nhét vào trong miệng Trình lão gia tử.
Ầm…
Lúc này, đám người Lý Chấn Nam đồng thời bộc phát lực lượng, trong nháy mắt đánh thân thể Trình Lam vào trong lòng đất.
Sắc mặt mỗi người bọn hắn đều không dễ nhìn, cũng may Trình Lam này liên tiếp bị đả kích, tuy cắn nuốt rất nhiều lực lượng, nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không có biện pháp dung hợp hoàn toàn, giờ khắc này lại bị oanh kích xuống đất mấy nghìn mét, vòng xoáy màu đen bao phủ toàn bộ trên bầu trời Vân Ca thành rốt cục cũng ngừng lại.
Sau đó Tống Chiến Thiên, đám người Lý Chấn Nam đều xuất hiện ở bên cạnh Tiểu Phong Tử.
- Đại.. Đại soái hắn...
Âm thanh của Tống Chiến Thiên cũng đang run, cả đời đi theo Trình lão gia tử, không nghĩ rằng ngày hôm nay xảy ra chuyện như vậy.
- Cũng may không có chuyện gì, nhưng nguyên khí đại thương.
- Phù!
Nghe Tiểu Phong Tử nói như thế, Tống Chiến Thiên cũng thở dài một cái, sau đó nghĩ đến Trình Lam, sắc mặt chìm xuống nói:
- Tiểu súc sinh này, lại dám ra tay với chúng ta, chết không hết tội.
Bất Hủ Đan Thần Bất Hủ Đan Thần - Thắng Kỷ Bất Hủ Đan Thần