Thất bại đến với ta không phải làm ta buồn mà giúp ta thêm tỉnh táo, không làm ta hối tiếc mà khiến ta trở nên sáng suốt.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Nhan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 34
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1053 / 6
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4.3
ượu, thời gian lựa chọn ra rượu cần lưu lại, đều là chọn ở thời khắc rạng sáng.
Theo nước táo nấu chín, trộn lẫn khúc lên men, mãi cho đến cất, đều cần hết sức tỉ mỉ chu đáo.
Chưng rượu trước tiên phải nhóm lửa, để cho lửa cháy lan ra, mỗi bước đều phải nghiêm khắc xem kĩ theo bí phương, ra rượu lúa mạch phải đỏlừng, chỉ chừa lại rượu tốt nhất để lưu lại.
Các nam nhân đang làm việc trong tửu phường, chính là việc khuân rượu ra, bọn họ mỗi người đều dáng người cao lớn, thô kệch, trên tay dài đầy kiển (cái nì trong từ điển nó bảo là “mạng nhện”, em cũng chả hiểu lun).
Khi những người đó phát hiện Khương Thế Dung đến cùng một nữ tử xa lạ ở phía sau thì lập tức mọi ánh mắt toàn trừng lên hướng về phía nàng.
Theo như trong ánh mắt của bọn họ, Tử Vi cảm thấy một cỗ khinh miệt, giống như đang nói, một cô nương gia như thế nào đi vào nơi nhưỡng (cất) rượu thiêng này; Lại càng không hiểu được, chủ tử bọn họ vì sao lại mang nữ nhân tới đây.
“Tất cả đều thuận lợi chứ?” Khương Thế Dung hỏi.
Người hắn hỏi là sư phụ của tửu phường, cùng hắn đều có quá mệnh giao tình, đối với hắn tuyệt đối trung thành và tận tâm, trong đó có một người, nhìn như là đốc công (người quản lí, đôn đốc mọi người làm việc), đối Khương Thế Dung vỗ ngực cam đoan nói.
“Lão đại, lần này nguyên liệu đưa tới, tất cả đều là hàng thượng hạng, là do ta tự mình chọn lựa.”
Khương Thế Dung gật đầu.” Ngươi chọn lựa nguyên liệu, ta đương nhiên yên tâm, bất quá để đề phòng, gần đây không hề thiếu bọn đạo chích xâm nhập các tửu phường khác, Đức Phong tửu phường đã bị đánh cắp hơn mười vò rượu.”
“Lão đại ngài yên tâm, có chúng ta ở đây, nhưng kẻ nào vọng tưởng xâm nhập tửu phường cấm địa, đều ăn không xong đâu.”
Đốc công lớn tiếng nói, các sư phụ tửu phường khác, cũng đồng thanh phụ họa.
Bọn họ người người cường tráng khôi ngô, hơn nữa cũng tất cả đều là luyện công phu, chưa có sự cho phép của họ, người ngoài không thể tiến vào tửu phường, cũng bởi vậy cho đến bây giờ, không người có thể trộm được Như Ý tửu phường nhưỡng rượu bí phương.
Những người này, nghiễm nhiên là quân đội trong vương quốc của Tửu Vương Khương Thế Dung.
“Lão đại, nha đầu kia là ai?”
Từ khi nàng đặt chân đến đây cho tới bây giờ, nam nhân đó, một ánh mắt cũng chưa rời đi trên người nàng, hại nàng [như đứng đống lửa, như ngồi đống than].
Khương Thế Dung hướng nàng ngắm liếc mắt một cái, khóe môi câu mạt cười.
“Là nha hoàn làm ấm giường cho ta.”
Mọi người nhướng mày. Thì ra là thế, lão đại dù sao cũng là nam nhân, đều có nhu cầu của nam nhân, đi kỹ viện rất phiền toái, có cái nha hoàn ở bên người, xác thực thuận tiện rất nhiều.
“Nơi này không phải nơi nữ nhân có thể tới, vì sao lại đem nàng mang đến?”
Không được sao!
Tử Vi mặc dù nghe xong trong lòng có tức giận, nhưng là nàng sẽ không biểu hiện ở trên mặt, mà là đem cảm xúc giấu ở tận sâu trong đáy lòng.
Nàng trong lòng thanh minh, biết càng là nam nhân tự đại, càng thích nữ nhân khúm núm, nàng liền biểu hiện thật thấp kém, khiêm tốn, dù sao cũng không ăn mệt.
Khương Thế Dung cười cười, nói:” Nữ nhân khác, ta sẽ không mang đến, nhưng nàng, là ngoại lệ.”
“Nha?”
Các nam nhân kia, một loạt ánh mắt hướng lên trên nười nàng đánh giá.
“Trừ bỏ nhan sắc xinh đẹp, dáng người yểu điệu bên ngoài, ta thật sự nhìn không ra nàng có điểm gì đặc biệt.”
“Nàng có thể phân biệt các loại rượu.”
Phân biệt các loại rượu?
Đoàn người ánh mắt thi nhau toả sáng, đối nàng sinh ra tò mò.
“Hắc — việc này quả là ngạc nhiên,nữ nhân biết uống rượu ta đã thấy, nhưng là các bà chị biết phận biệt rượu, đây thật là lần đầu tiên nghe được nha.”
Tử Vi rốt cục hiểu được mục đích Khương Thế Dung mang nàng tới đây, quả nhiên, ở phần giữa các hang được đào dưới đất, hắn đi đến một cái đào hang trong đó, dùng thìa múc lên một muỗng, đưa đến trước mặt nàng.
Nàng ngửi ngửi, đạm nói:” Lực thạch rượu.”
“Ngươi cũng biết, lực thạch rượu vì sao lại có tên như vậy?”
“Rượu lực to lớn, trọng như thạch (nặng như đá).”
“Nữ nhân này không cần uống rượu, liền biết được tên, còn hiểu được ý nghĩa của chúng, xác thực có chút tài năng.” Một gã hán tử nói.
Khương Thế Dung trong mắt có khen ngợi, đem rượu rót vào trong chén, đưa cho nàng.
“Uống thử xem.”
Hành động này của hắn, làm cho mọi người có chút kinh ngạc cùng ngoài ý muốn, bọn họ biết rất rõ, lão đại cũng không bao giờ cho những nhưỡng rượu sư phụ ở trong tửu phường bình phẩm về rượu cũng như uống rượu, nay lại tự mình rót rượu cho một nha hoàn.
Tử Vi sắc mặt khác thường, nhưng chỉ chợt lóe lướt qua phút chốc, cúi đầu nói:” Đa tạ đại thiếu gia, nô tỳ chỉ cần nghe ngửi thấy được mùi rượu, liền đã thấy thoả mãn rồi.”
“Không được, ngươi khải uống một ngụm.”
Nàng thoáng lui từng bước, hèn mọn nói:”Rượu này trân quý, không nên lãng phí ở trên người nô tỳ.”
Khương Thế Dung nhíu mày, nàng đây chính là muốn cự tuyệt?
“Ta chuẩn ngươi nếm thử.”
Tử Vi nhìn rượu, không còn cách nào tiếp tục lùi từng bước, công nhiên cự tuyệt hắn.
“Ta không uống.”
HẾT CHƯƠNG 4
Đại Thanh Tửu Vương Đại Thanh Tửu Vương - Mạc Nhan