Books are embalmed minds.

Bovee

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Nhan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 34
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1053 / 6
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2.1:
gươi đang làm cái gì?”
m thanh trầm thấp hùng hậu, từ trong bóng đêm truyền đến, làm Đỗ Tử Vi sợ tới mức cả người nhảy dựng lên, hoảng sợ trừng mắt nhìn tứ phương.
Nguy rồi! Bị phát hiện!
Nàng không nhìn thấy đối phương, bởi vì trong kho rượu tiếng vang lớn, làm cho nàng không thể xác định nam tử đang nói chuyện hiện đang ở nơi nào, thẳng đến một nam tử chậm rãi theo hướng âm u đi ra, đứng cách nàng chừng năm bước chân, trên cao nhìn thẳng xuống nàng.
Gương mặt lạnh lẽo uy nghiêm, đường cao khắc hoạ xuất bạc,khí lực cao lớn cường tráng bao quanh nàng, nàng cảm thấy một cỗ gió lạnh Mạn Bắc thổi qua, làm nàng không khỏi lạnh cả người.
Nam nhân vừa xuất hiện liền làm cho người ta hít thở không khí khó khăn, làm nàng ngây ngốc hồi lâu, ngơ ngác nhìn đối phương.
“Ngươi là ai?”
Câu hỏi mang hàn khí lãnh trầm lại lần nữa vang lên, mang theo vị nồng đậm nguy hiểm, hội như muốn chuốc cho người ta say rượu, làm ngươì nàng bất giác đổ mồ hôi lạnh.
Trên người nam nhân mang hơi thở âm lãnh lỗ mãng, làm trái tim Tử Vi nhảy dựng, mà âm thanh của hắn đột nhiên tới gần, nhưng lại làm cho người ta không hề cảnh giác.
Tử Vi cố gắng bảo trì trấn định, áp chế ngực không nên kích động, cung kính lễ phép hướng đối phương đáp “Tiểu nữ tử Đỗ Tử Vi, là nữ tử nha hoàn.”
Mắt ưng lọi hại, chậm rãi mị tế ” Ta chưa thấy qua ngươi.”
“Tiểu nữ tử là mới tới.”
Bạc môi hừ ra lãnh trào.” Theo ta thấy, ngươi là đến trộm rượu đi.”
Lời này làm đôi mi thanh tú của nàng kinh ninh, càng thêm phần cẩn thận ứng đối.
“Tiểu nữ tử là má Lưu tự mình chọn lựa vào, đại gia nếu không tin,có thể đi hỏi má Lưu, hơn nữa những vò rượu này mỗi một đàm ít nhất có trọng lương hơn mười cân, ta một cái thiếu nữ tử thế nào khiêng được? Đại gia quá đề cao ta.”
Nam tử đột nhiên hướng nàng tới gần, làm nàng cả kinh, theo bản năng lui lại từng bước ra sau, nhưng đại chưởng hữu lực đã khóa trụ nàng cẩn thận ở gáy nàng.
Nam nhân mắt sáng như đuốc, đem mặt nàng chuyển qua một nơi có ánh sáng, cẩn thận xem xét.
Rõ ràng, đối phương là một nam nhân không dễ chọc, đại chưởng khoá ở hầu nàng.
“Nha đầu khá khen nhanh mồm nhanh miệng.”
Nàng mặc dù rất sợ hãi, nhưng vẫn như cũ bình tĩnh mà chống đỡ. “Tiểu nữ tử không phải là nhanh mồm nhanh miệng, mà chính là ăn ngay nói thẳng thôi, nếu người nào ở trong này liền là tỏ vẻ muốn trộm rượu, vậy thì đại gia ở trong này, hay không cũng phải là đến trộm rượu?”
“Hừ, nơi này là của ta, đương nhiên ta có thể đến.”
“Không, nơi này từ thảo mộc đến gạch ngói, từ một vò rượu đến một tấc đất, tất cả đều là của Khương Thế Dung thiếu gia.”
Nam tử mày rậm vi chọn, mắt hiện lên ánh sáng kỳ lạ.
Thật nhiều buồn cười, nha đầu này tự ý xâm nhập cấm địa của hắn, lại ở trước mặt hắn bảo vệ hắn, mà cũng không hiểu được, đứng trước mặt nàng chính là Khương Thế Dung, là đại chủ nhân ở đây.
Nha đầu kia thoạt nhìn chỉ mười bảy tuổi, mà gan mật thật không nhỏ.
“Nếu biết nơi này là của Khương Thế Dung, ngươi cũng nên hiểu được, kho rượu này, không phải bất luận kẻ nào cũng có thể bước vào.”
“Ta không phải cố ý, nếu không có mùi hương của Vân Nam rượu này, ta cũng sẽ không bị hấp dẫn đến đây.”
Đáy mắt lãnh đạm, hung hăng càng sâu:”Ngươi làm sao biết đó là Vân Nam rượu?”
Vò rượu này cũng không có ghi chú rõ, thế nhưng nàng như thế rõ ràng,làm hắn càng thêm hoài nghi, đại chưởng ở cổ nàng siết thêm vài phần, làm mặt nàng khẽ biến.
“Ta chỉ ngửi mùi hương, liền có thể đoán ra.”
“Hừ, bậy bạ!”
“Nếu không tin, chúng ta có thể đánh cược, đại gia tuỳ tiện chọn một vò, ta nhất định có thể nói ra trong đó là rượu gì.”
Khẩu khí thật lớn! Nhưng lại khiến cho hắn hứng thú.
“Như thế nào cược?”
“Nếu như tiểu nữ tử đoán đúng, đại gia vu oan ta một chuyện, phải hướng ta giải thích, sau đó để ta đi.”
“Còn nếu ngươi đoán sai?”
Nàng sẽ không đoán sai đâu, bởi vì nàng từ thuở nhà đã làm bạn với rượu, cùng với rượu lớn lên, mặc kệ là rượu đế, rượu vang, đạm rượu, liệt rượu, nàng đều có thể phân biệt được, cho dù đoán không ra tên rượu, đại khái cũng có thể đoán ra nguyên liệu làm rượu, chắc tới tám chín phần mười, hơn nữa nàng không còn lựa chọn nào khác, vì quyền thoát li bị hắn nắm trong tay, nàng vội vàng nói.
“Nếu đã đoán sai, sẽ theo đại gia xử trí đi.”
Mày rậm khẽ nhếch.”Ngươi nắm chắc như vậy?”
Đương nhiên! Nếu không nắm chắc, nàng làm chi khẩu khí lớn như vậy a.
“Không biết đại gia có dám cược?” Nang biết, nam nhân này nhất định chịu cược, bởi vì trên người hắn phát ra cuồng ngạo, tuyệt sẽ không cho phép hắn cự tuyệt.
Khương Thế Dung khóe môi gợi lên nụ cười bạc, buông ra nàng.
Cơ hồ hai tay hắn vừa buông lỏng kiềm chế, nàng lập tức nắn gáy chình mình, khụ vài tiếng, hít thở không khí.
Nam nhân này cánh tay lực mạnh mẽ, liền làm đau nàng.
Hắn thân thủ chỉ một vò rượu nơi góc tường. “Kia là loại rượu gì?”
Nang chỉ cần liếc mắt một cái, liền đáp “Đinh xa lực thạch rượu.”
Khương Thế Dung sửng sốt, không tin nàng lại lợi hại như vậy, chỉ chỉ một vò khác. “Đây là rượu gì?”
Nàng không chút do dự trả lời:” Sơn tra rượu.”
Kế tiếp, mặc dù hắn chỉ vò nào, nàng chỉ cần hơi ngửi thấy một chút, liền có thể hiểu được là loại rượu gì, mặc kệ là rượu xuất xứ từ nam hay bắc, đại mạc hay đông bắc, tây vực hay Giang Nam, nàng đều có thể đoán được không sai một chữ.
Cặp mắt kia căn bản con ngươi đen trong thanh đạm, nay cũng nhìn nàng bằng ánh mắt khác xưa.
“Thế nào? Còn rượu nào muốn thử ta, mau mang hết ra đây.” Nàng nghiễm nhiên bày ra bộ mặt nắm chắc phần thắng lợi.
Hắn trầm ngâm một lát, nhân tiện nói:” Còn có mấy vò, nếu ngươi có thể đoán ra, đương nhiên ngươi thắng.”
“Không thành vấn đề.” Nàng nâng lên cằm, tràn đầy tự tin.
“Đi theo ta.”
Hắn dẫn dắt nàng, hướng bên trong kho rượu đi tới, mở ra một phiến cửa đá khác, nàng bây giờ mới hiểu được, nguyên lai kho rượu này còn có những phòng khác thông nhau a.
Nàng đi theo phía sau hắn, tiến vào một gian thạch thất khác, trong này không gian không lớn, vò rượu tất cả đều là thùng mộc, hình dạng kích thước lớn nhỏ không giống nhau.
“Trong đay là cái gì rượu?” Khương Thế Dung chỉ một cái thùng mộc trong đó, muốn nàng trả lời.
Nàng nghe nghe, trên mặt xuất hiện vẻ hoang mang, đáp:” Rượu nho.”
Xem hắn không phủ nhận, làm cho nàng nhẹ nhàng thở ra.
“Còn cái này?”
Nàng đi lên phía trước, nghe nghe, lần này, trên mặt hiện vẻ hoang mang càng nhiều.
Không phải rượu trắng phương Bắc, cũng không phải cao lương, thiệu hưng hoặc mao thai, loại rượu này, nùng liệt không đồng nhất, mùi thơm ngát không đồng nhất cùng bên ngoài này rượu hoàn toàn bất đồng, làm cho nàngcau mày. Nàng nghĩ đến, chính mình đối với đại giang nam bắc rượu đã biết được rất nhiều, lại gặp phải hương rượu xa lạ.
Nàng không ngừng đổ mồ hôi lạnh, mà hắn, động tác ung dung chờ đáp án của nàng, tà khí cười ngân, bạc môi hai bên mở rộng, làm cho lòng của nàng càng hoảng.
Cuối cùng, nàng rốt cục thất bại buông tha. Mặc dù không cam lòng, nhưng đành chịu thua.
“Được rồi, ta không biết đây là rượu gì, ngươi thắng.” Nàng cắn môi, mười đầu ngón tay khẩn trương xé góc áo chính mình, không yên bất an nhìn hắn.
“Cho nên, ngươi để mặc cho ta xử trí.” Ý cười kéo dài tới tận đáy mắt hắn, đã tính toán xử trí con mồi trong tay như thế nào.
Chap sau có cảnh hơi hot 1 xíu, 1 xíu thôi, 16+ thôi!:panda55::panda::panda22:
Đại Thanh Tửu Vương Đại Thanh Tửu Vương - Mạc Nhan