Tính cách không thể được hình thành trong yên bình. Chỉ có trải nghiệm mới hun đúc tâm hồn, làm rõ tầm nhìn, sản sinh ra tham vọng, và giúp đạt được thành tựu.

Helen Keller

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 557 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:07:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20
hiên Ngoại
ĐÔNG CHÍ
Tuyết phủ trắng xa toàn bộ thế giới, trời đất vạn vật hầu hết đều bị đóng băng, nên tất cả mọi thứ có vẻ như rất yên tĩnh an nhàn.
Trần Uyển Các, Huyền Trần nằm nghiêng ở trên giường ngủ đọc sách uống trà, một bên Thanh Long cùng Huyền Vũ đang đánh cờ.Nhưng hấp dẫn ánh mắt ba người lại không phải đồ trong tay bọn họ, mà là trong sân thân ảnh nhỏ nhắn gây nên tiếng cười cho bọn hắn.
" Băng Nhi! Nàng tại sao lại hôn Bạch Hổ? Thật không công bằng!" Rất thích lên giọng oán hận, toàn Huyền Băng môn ngoài Chu Tước ra còn ai vào đây nữa?
" Tiểu Tước, ngươi có thể không đòi phần thưởng, ta chỉ là cùng Tiểu Bạch nhất trí trao đổi mà thôi!" Làm một mặt quỷ thật lớn, Huyền Băng trốn ở sau cây tùng đáp lại.
" Đúng a, Băng Nhi thương ta nhất, không thích ngươi đâu cái đồ heo!" Bạch Hổ ném quả cầu tuyết vào Chu Tước, vui vẻ nói.
" Tốt! Có bản lĩnh các ngươi đừng để ta bắt được!" Tránh được một lượng lớn quả cầu tuyết, Chu Tước híp mắt, dữ tợn nói.
"Tới a tới a ── ai nha!"Còn ở sau cây tùng nhăn mặt huyền băng đột nhiên sợ hãi kêu thành tiếng, gặp phải Chu Tước lắc mình một cái đi tới trước mặt nàng, vác nàng lên vai, vỗ vỗ mông nàng.
"Xem nàng còn kiêu ngạo!"Liệt miệng, Chu Tước vác huyền băng hướng gian phòng đi tới!
" Tiểu Tước chơi xấu! Rõ ràng là Nói sẽ không dùng võ công!" Tại vai của Chu Tước đánh vài cái không có kết quả, Huyền Bằng ồn ào kháng nghị.
" Đúng đó, đầu heo Tước rất thích chơi xấu." Bạch Hổ ở phía sau đuổi tới, tay hướng tới Huyền Băng, muốn ôm nàng xuống đất.
" Vậy ta đành làm tới cùng" Nhận thấy Bạch Hổ ở phía sau đang " Tác quái", Chu Tước, càng ôm sát huyền băng, nhất quyết không buông ra
Bạch Hổ không trả lời, tay trong lực đạo gia tăng ba phần, gắng phải cùng Chu Tước đối lập.
Bạch Hổ không trả lời, tay tăng thêm ba phần lực đạo, cùng Chu Tước đối đầu.
Hai người đều không buông tay, Huyền Băng làm như thể nào cũng không được, ba người giằng co ở trong sân nhỏ.
" Ca ca, bọn hắn bắt nạt ta! Trêu ta khiến vai cùng với bắp đùi ta đều đau quá nha" Huyền Băng không khách khí, mở miệng kêu.
" Vậy không cùng bọn hắn chơi nữa, đến đây với ca ca đi!" Mang theo tiếng cười trong thanh âm đột ngột xuất hiện,Huyền Trần chẳng biết từ lúc nào đã đi tới chỗ ba người họ.
" Vẫn là ca ca tốt nhất." Xoay người lại, rơi vào vòng tay của Huyền Trần, Huyền Băng quàng tay lên cổ hắn, dùng lực cọ xát.
" Ngoan, xem nàng này nhìn giống như mèo nhỏ vậy, đi tắm đi không lại cảm mạo". Mỉn cười hôn lên trán Huyền Băng, Huyền Trần thấy lòng mình nhẹ nhàng, hai cánh tay dứt khoát bế nàng lên hướng phòng tắm đi tới.
" Băng Nhi thật là thiên vị!" Nhìn bóng lưng Huyền Trần, Chu Tước cùng Bạch Hổ đồng thanh oán hận, đuổi theo sau.
"Kia ── "Ghé vào bờ vai Huyền Trần, hướng Chu Tước Bạch Hổ làm mặt quỷ. Hưởng thụ ca ca hai cánh tay mạnh mẽ của ca ca ôm mình, hít hơi ấm quen thuộc, khiến nàng vui vẻ vô cùng. Cho tới hiện tại,thứ nàng cần chính là vòng tay ôm ấp mang theo ấm áp này. May mà mẫu thân "Thuốc hay", mới khiến cho người cố chấp như Huyền Trần vứt bỏ hết tất cả băn khoăn ôm nàng vào lòng... Nhiều năm chờ đợi, nhiều năm say đắm, cuối cùng cũng đạt được ước muốn. Huyền ở tại vai Huyền Trần, nỗ lực kìm chết suy nghĩ muốn cười lớn nhưng vẫn là cười khẽ ra một tiếng.
"Băng Nhi rất vui sao?" Nhận thay đầu vai truyền tới chấn động, Huyền Trần nghiêng đầu vuốt ve tóc huyền băng, nắm thật chặt cánh tay.
"Vâng!"Khẽ gật đầu, huyền băng thoải mái chia sẻ cùng ca ca
"Nha đầu ngốc."Nghiêng đầu nhôn cổ nàng, Huyền Trần thở dài nỉ non, cảm thấy rất vui mừng, hận không thể đem nội tâm này phần sung sướng này ghi lại thành văn tuyên bố khắp thiên hạ.
Bước vào phòng tắm, hơi nước bốc lên khiến người đi vào nhất thời ấm áp, Thanh Long cùng Huyền Vũ đã chuẩn bị tốt dụng cụ tắm gội liền đi ra.
"Băng Nhi xuống tắm đi? Nếu không lát nữa sẽ cảm mạo."Ôm huyền băng đi tới bể tắm, cởi bỏ quần áo nàng, Huyền Trần hạ thấp thanh âm hướng bé yêu nói.
"Nha..."Không cam tâm buông lỏng tay ra, huyền băng cởi bỏ quần áo tiến vào trong nước. Nhìn Huyền Trần đứng cạnh bờ không làm gì cả, nhãn châu xoay động, ra sức phất tay thông qua từng đợt sóng nước, vừa lòng phải xem đến Huyền Trần biến thân trở thành ướt sũng.
"Băng nhi nàng lại làm trò gì?"Bị huyền băng đùa ướt toàn thân, Huyền Trần vẫn đứng yên một chỗ, chỉ nhíu mày ôn nhu hỏi.
"Người ta muốn chàng chăm sóc ta cùng nhau tắm."Cong miệng, huyền băng kéo kéo ống quần Huyền Trần làm nũng nói.
"Thật nghịch ngợm!"Nhìn nước mắt lưng tròng trong mắt nàng, Huyền Trần cổ họng động động, chậm rãi bắt đầu cởi quần áo chính mình đi tới.
Mở to mắt, nhìn quần áo nhanh nhẹn rơi xuống đất, thân thể cường tráng dần dần lộ ra, huyền băng cắn cắn môi mong đợi "Cảnh đẹp " phía dưới. Bờ vai rắn chắc, bộ ngực rộng lớn, khối thịt phân minh ở bụng, còn lửa nóng dục vọng đang khẽ ngẩng đầu... Huyền băng nuốt nuốt nước miếng, nhìn hai chân thon dài đem đến thân thể mê người tiến vào trong nước đến bên cạnh nàng.
"Thích sao?"Hơi cúi người xuống, nhìn khuôn mặt huyền băng lên, Huyền Trần nhẹ chụp gò má gọi nàng hoàn hồn.
"Vầng."Không cần che dấu, huyền băng gật đầu, tuyên bố chính mình bị nam sắc mê hoặc.
"Có bao nhiêu thích?"Nâng gương mặt huyền băng lên, Huyền Trần cười khẽ hôn chóp mũi nàng, môi để lên môi nàng, mê hoặc hỏi.
Huyền Trần cười nhướng chân mày nhìn nàng, huyền băng cuối cùng cũng hiểu vì sao mọi người thường. Ví phong phú người trong lòng nhất tiếu, khuynh quốc Khuynh Thành lại thì sao lẩm bẩm? Vậy chút hoặc quốc yêu nghiệt cũng bất quá ô này đi?"So thích càng thích."Chăm chú nhìn Huyền Trần thâm tình hai tròng mắt, huyền băng nói nhỏ.
"Không kịp ta..."Cong lên khóe miệng, Huyền Trần Khuynh trên thân trước, ngậm chặt vậy song mê người môi mọng.
Mượn từ này vừa hôn, kích tình trong nháy mắt bị châm, 2 cái lẫn nhau thâm ái người, vội vã đòi lấy lẫn nhau.
Đông Chí tới gió lạnh bị tình yêu ngăn cản ở bên ngoài, ngoài trời tuyết rơi trắng xoá, cũng không ngăn được trong phòng tắm lửa tình đang được đốt cháy, mùa đông năm nay quả là không lạnh.
_______________________________
XUÂN PHÂN
ió xuân ấm áp thổi, ôm chặt lấy người trong lòng Huyền Trần nhẹ hôn tóc nàng, năm thật chặt dây cương của tuấn mã khiến ngựa đi chậm lại
" Công Tử, áo choàng của Băng Nhi." Thành Long, cầm áo choàng nhích lại gần, Huyền Trần gần đầu cười nhạt nhận lấy áo choàng phủ lên người Băng Nhi.
" Công Tử, trời không còn sớm, nhanh chóng đi thôi?" Theo sau là Huyền Vũ, nhìn bầu trời xuất hiện một chút mây đen, lo lắng trời có mưa.
" Biệt viện có còn xa không?" Ôm trong tay bé yêu đang ngủ, Huyền Trần hỏi lại.
" Bẩm công tử, còn hai mươi dặm nữa". Huyền Vũ cung kính trả lời.
Huyền Trần nhẹ giọng ra lệnh" Vậy người cùng Bạch Hổ đi trước tới biệt viện thông báo trước với quản gia đi, Thanh Long,Chu Tước và chúng ta sẽ tới sau.
" Ô... ô " Huyền Băng ở trước ngực Huyền Trần, khẽ động thân thể, nàng trong mộng nhẹ giọng nói thầm, mở mắt ra nhìn sương mù vây quanh. Huyền Trần thâm tình khẽ mỉm cười, nàng bĩu môi, dụi dụi đầu vào hắn tiếp tục ngủ.
Từ phía sau Huyền Vũ thúc ngựa xuất hiện sau lưng Bạch Hổ, ôm quyền bẩm báo: " Thỉnh công tử, người cần phải cẩn thận." Dứt lời, Huyền Vũ và Bạch Hổ phóng nhanh về phía trước, bỏ lại Thanh Long cơ thể mệt mỏi đang được một bên Chu Tước
Huyền Trần chăm chú ôm trong tay bé yêu, ánh mắt lại bị hình ảnh Chu Tước bênh cạnh liên tục gật đầu hấp dẫn, không khỏi quan tâm thăm hỏi:" Chu Tước, ngươi có vấn đề gì sao?"
"Bẩm công tử, Chu Tước không có chuyện gì!" cố gắng giữ vững tinh thần, Chu Tước nỗ lực trợn to mắt đã hằn lên tơ máu.
"Thật sao? Không phải thân thể không thoải mái sao?"Nhìn Chu Tước đang cố gắng bày ra dáng vẻ bình thường, Huyền Trần hoài nghi hỏi.
"Công tử, đừng lo, hắn không chết được đâu, đợi lát nữa đến biệt viện nghỉ ngơi liền tốt hơn." Thanh Long đứng một bên giải thích, thuận tiện dùng cây đánh Chu Tước
"Bang "Chu Tước giật mình.
"Đại ca! Sao lại đánh ta?"Bị nhánh cây đánh vào mặt, sắp ngủ gật Chu Tước liền trợn mắt, nhìn Thanh Long không cam lòng oán hận.
"Đi nhanh thôi, ngươi mệt mỏi rồi!"Không như Huyền Trần nói chuyện ôn nhu, với Chu Tước, Thanh Long ngược lại nghiêm nghị ra bộ dạng của ca ca.
"A ── biết rồi!"Ngáp một cái thật to, Chu Tước cố gắng chống đỡ đứng người dậ nhìn, ghen tị với Huyền Băng ở trong ngực công tử ngủ thật ngọt.
"Chu Tước cùng Băng Nhi sao lại thiếu ngủ a?"Nhìn Chu Tước biểu hiện tính khí trẻ con, Huyền Trần buồn cười không nhịn được mở miệng hỏi thăm.
"Còn không phải do tiểu tử thối cùng Băng Nhi tối hôm qua cùng nhau cá cược!"Không đợi Chu Tước đáp lại, Thanh Long liền cướp lời mở miệng trước, cuối cùng còn hung hăng lườm Chu Tước.
"A? Cá cược? cá cược cái gì?"Cẩn thận cởi áo choàng trên người Huyền Băng, Huyền Trần tò mò hỏi.
Cướp lại lời nói của ca ca, Chu Tước vội vàng gạt bỏ trách nhiệm: " Không trách ta nha! Băng Nhi nói thi xem ai gan lớn! Sau đó chúng ra liền ngồi ở sau hậu viện khách sạn thắp nến kể chuyện ma quỷ... Rồi sau đó...!"
" Rồi sau đó liền kể cả đêm?" Lắc đầu cười, Huyên Trần ôn nhu vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn đang hiện lên vành mắt thâm quầng của Huyền Băng, thương tâm nói "'Lần sau không được như thế nữa! Thức đêm không tốt cho sức khoẻ."
" Vâng! Nhanh chóng gật đầu nhận lời, Chu Tước lè lưỡi đem lời chưa nói hết nuốt xuống. Thật ra ban đầu là kể chuyện xưa nửa sau là bàn về đề tài quỷ hút dương khí, nói qua nói lại hai người còn đóng vai nữ quỷ và thư sinh đến kịch liệt hoan ái... Bất quá nội dung phía sau tốt nhất là công tử không cần biết. Nếu như công tử uống phải dấm, cấm Huyền Băng buổi tối cùng mình thân cận, vậy sẽ mệt hơn a.
" Hoan nghênh đại công tử và đại phu nhân ghé tới!" Tiếng nói hân hoan đã lôi từ trong suy nghĩ của chính mình tỉnh lại, hắn mới phát hiện trước mắt mình đã là biệt viện, đi đầu là Huyền Vũ cùng quản gia.
" Tốt, quản gia người lui xuống đi!" Hất tay ra lệnh mọi người lui xuống, Huyền Trần ôm Huyền Băng phi thân xuống ngựa.
" A?" Huyền Băng Bị Huyền Trần ôm trong tay, giờ phút này, mắt buồn ngủ, nhìn xem xung quanh, vẫn chưa hoàn toàn tình táo..
" Băng Nhi tỉnh? Có muốn ngủ thêm một lát không?" Hôn lên khuôn mặt đáng yêu đang ngây ngốc của Huyền Băng, Huyền Trần ôn nhu hỏi thăm, chân bước nhanh tới nội viện
" Đến rồi à?" Huyền Băng chớp đôi mắt vẫn còn có chút mơ hồ hỏi.
" Nha đầu ngốc, còn chưa tình ngủ sao?" Yêu thương cắn nhẹ mũi, bế nàng đặt lên giường, thấy nàng cong miệng lên, Huyền Trần sủng nịnh nói, " Tối qua phá cả đêm rồi, giờ ngủ bù thêm một lát được không?"
" Vầng" Ngoan ngoãn gật đầu, Huyền Băng ngồi dậy, bắt đầu cởi y phục.
" Công tử, Băng nhi, chúng ta lui xuống đi rửa mặt chải đâu" Thanh Long bưng tới một chậu nước ấm, nhìn chính mình toàn bụi đất, xin nghỉ nói.
" Đi đi " Huyền Trần gật đầu cho Thanh Long lui, lấy một mảnh vải ướt, cưởi áo sơ mi lau cho Huyền Băng.
" Băng Nhi nàng ngủ đi, khi nào ăn tối ta sẽ gọi nàng." Huyền Trần đang muốn xoay người rời khỏi, vạt áo liền bị kéo lại.
" Ca ca ở lại chăm sóc ta đi..." Lười biếng nằm ở trên giường, Huyền Băng dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn Huyền Trần, lay cánh tay cầu xin nói.
" A" Vừa có ý định cự tuyệt, nhưng lại nhìn thấy trong mắt Huyền Băng sự chờ đợi như trong quá khứ, hắn lập tức sửa lại lời nói, " Vậy ta ngủ bên ngoài".
" Ca ca tốt nhất!" Vui vẻ lui vào giữa giường, Huyền Băng nhìn Huyền Trần cởi quần áo, nằm xuống bên cạnh nàng, động tác nhanh chóng khác xa trong quá khứ. Giống như một tiểu sủng vật đang gấp gáp cần an ủi, nàng gắt gao ôm chặt bộ ngực của Huyền Trần.
" Ngủ đi..." Thở dài đưa tay cho Huyền Băng gối lên cánh tay mình.Huyền Trần liền nhắm mắt lại.
Ngoài cửa sổ mưa rơi tí tách, mùi bùn đất tràn ngập ở trong không khí.
Mở mắt ra, màu xanh của màn được phủ khắp gường, ánh vào mắt, nghiêng mặt. Ngoài cửa sổ vẫn như cũ Xuân Vũ đang kéo dài...
" Ưm " Ôm trong tay bé yêu đang nhẹ nhàng rên rỉ, Huyền Trần liền hôn nàng vừa lòng nhìn Huyền Băng, hô hấp đều đều, Bởi vì nằm n có chút đỏ ửng, nhìn động lòng người.Ôm nàng nhiệt độ cơ thể ấm áp đi thẳng đến lồng ngực, mùi vị của hạnh phúc tràn đầy trong lòng hắn, khiến hắn say đắm.
Ba năm nay, tình yêu của hắn giành cho nàng không có chút nào suy giảm, ngược lại ngày càng mãnh liệt.
" Băng Nhi ta yêu nàng" Từ mặt xuống tới cổ, hắn chậm rãi thò tay vào vạt áo, Huyền Trần cầm một bên ngực nàng, nhẹ nhàng xoa nắn, hài lòng nghe Huyền Băng rên rỉ. Tiếng rên rỉ như tiếng mèo nhỏ dường như đã câu dẫn dục vọng của Huyền Trần, ban đầu là trêu đùa nàng, nhưng bây giờ ngón tay lại bắt đầu nghiêm túc lên.
" Ưm - Ca ca?" Mở mắt ra, Huyền Băng nhìn khuôn mặt tuấn tú đang gần trong gang tấc, liền an tâm hơn rất nhiều, nhưng lại có chút không hiểu rõ, thế nào lại không ngủ mà toàn thân lại nóng lên?
" Ngoan, Băng Nhi, gọi ta Trần." Huyền Trần thấp giọng dụ dỗ, đông thời cở ra quần áo của hai người. Ngón tay dài ôn nhu ở trên người nàng khơi lên những ngọn lửa nhỏ. Tất cả những chỗ mẫn cảm đều được hắn chăm sóc. Hóa ra nàng không ngủ được là do hắn trêu trọc, toàn thân xụi lơ, vô lưc ghé vào Huyền Trần.
" Trần - ta muốn -" Nàng làm nũng khẽ gọi, đủ để người nghe mềm nhũn, trong nháy mắt dục vọng nguyên thuỷ trỗi dậy. Nhìn đôi môi đỏ mọng khẽ mở như mời gọi hắn.
Xoay người, nhẹ nhàng áp chế bé yêu, miệng ngậm chặt hai mảnh đỏ mọng, chầm chậm liếm láp, nhấm nháp. Mùi vị ngọt ngào làm cho không người nào có thể cưỡng lại được, thẳng đến khi hai người đều không thở được, hắn mới buông miệng nàng ra:" Băng Nhi..." Môi kề môi hơi thở của hai người giao nhau ở cùng một chỗ giống như tâm của hai người nhẹ nhàng lồng vào nh
" Trần, cho ta..." Huyền Băng làm nũng tới gần, đôi chân thon dài câu lên eo hắn hơi dùng sức, hai người liền dính sát một chỗ.
“ Cho nàng cái gì?” Huyền Trần giả vờ không hiểu hỏi lại, thân hơi động đậy nhích ra, do hai người dán sát vào nhau không có khoảng cách, vật cứng để giữa hai chân nàng cùng với hoa nguyệt ở chung một chỗ “ Nàng là muốn cái này sao?” nhếch thân, cự long cứng rắn ở tại hai bối thịt hơi hơi ma sát, hài lòng nhìn Huyền Băng nhắm mắt lại toàn thân khẽ run. Mỉm cười mem theo cằm nàng thuận thế hôn xuống, tay trái buông ra một bên nhũ tiêm, há miệng ngậm chặt “ Hay là cái này?” Găm cắn, liếm hôn, tỉ mỉ một lúc, Huyền Trần ngẩn đầu lên hỏi.
“ Tất cả đều muốn! Trần cho ta … toàn bộ cho ta!” Hai chân vòng lên mông hắn, Huyền Băng vội vã cầu xin.
“ Được Băng Nhi, đều cho nàng’’ Mang theo ý cười buông ra nhũ hoa có chút sưng đỏ.Cắn nhẹ chóp mũi nàng, bên dưới dùng lực, cự long to lớn chen vào hoa nguyệt ướt át của Huyền Băng.
“ A –“ Vật to nóng bất ngờ đâm vào lấp đầy khoảng trống trong cơ thể nàng, Huyền Băng nhíu mày, thét chói tai cảm nhận cự long to lớn đang mang tới khoái cảm cho nàng,Huyền Trần ra vào mỗi lúc một nhanh đâm sâu vào trong hoa tâm của nàng dường như làm nàng mất đi ý thức.
“ Băng Nhi …. Còn tốt không?” Không dám động mạnh sợ chính mình làm nàng bị thương, Huyền Trần cường chế dục vọng, thấp giọng hỏi.
“ A … Trần … Cho ta …” Mở nửa mắt ra, Huyền Băng duỗi thẳng cánh tay, sờ lưng hắn, khao khát hắn dùng sức ra vào trong cơ thể nàng. Nàng luôn mong muốn hắn đến sủng ái nàng, luôn muốn có được thân thể hắn, nàng khát khao có được toà của hắn. Đó là khát vọng của nàng, bắt đầu từ ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy hắn, cho đến nay, chưa bao giờ kết thúc.
“ Ngoan … Đừng gấp… đều cho nàng… tất cả đều là của nàng…” Huyền Trần yêu thương đặt trên mặt nàng một nụ hôn, hắn thở gấp bắt đầu chậm rãi rut ra đâm vào, năm căn thô nóng ở tại hoa nguyệt hoạt động.
"Trần... Mau chút..."Tận lực chậm dần tốc độ, đối huyền băng tới nói, không thể nghi ngờ là loại biến tướng được đày đọa. Vậy tráng kiện long hành không ngừng ma sát trong cơ thể nàng điểm mẫn cảm, thượng diện nộ ngây người ra gân xanh càng là qua lại kích thích trong huyệt nàng non mềm da thịt, đó mùi vị tuy mất hồn, lại không pháp đưa nàng đến vui vẻ đỉnh điểm. Huyền băng gương mặt ửng đỏ, móng taymóc tiến Huyền Trần bờ vai, không ngừng đong đưa bờ eo, kẹp chặt hai chân, phất đầu mơ tưởng càng khoái càng nhiều.
“ Trần …. Nhanh lên.. “ Tốc độ châm dần đối với Huyền Băng mà nói, không thể nghi ngờ đây loại đầy đọa ngọt ngào. Vật tráng kiện không ngừng ma sát trong cơ thể nàng.
" Băng nhi... Băng nhi... tất cả đều cho nàng..." Để tay ở dưới lưng nàng, nâng mông lên Huyền Trân tăng tốc, ở sâu trong người Huyền Băng năm căn khổng lỗ, nhanh chóng được rút ra đâm vào, cuồn nhiệt tấn công vào sâu trong hoa nguyệt, mãnh liệt đem hai người lên đỉnh.
Ngoài cửa sổ mưa chẳng biết từ lúc nào đã ngừng lại, nhẹ nhàng gió xuân lay động cành cây, trong không khí đem theo một chút lạnh của mùa xuân. Vậy mà sắc xuân trong phòng lại nhiệt tình từng trận khiến người không thể nào cảm nhận được không khí man mát của mùa xuân. Mải mễ kích tình dây dưa triền miên với bé yêu, không thềm đếm xỉa gì tới cảnh đẹp ngoài cửa sổ, càng không chú ý tứ đại thị vệ đàng ngồi ngoài cửa từ sớm, chờ bọn hắn " Xong Vi.
Đa Tình Đa Tình - Khủng Long Ăn Cỏ