Hãy tiến lên và cứ phạm sai lầm. Phạm thật nhiều sai lầm. Bởi vì đó là nơi bạn sẽ tìm thấy thành công ở phía sau những sai lầm này.

Thomas J. Watson, Sr.

 
 
 
 
 
Tác giả: Thạch Trư
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 223
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2591 / 30
Cập nhật: 2015-11-11 07:29:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 118: Sát Cơ Trọng Trọng
rương Đức Bưu trong lòng chiến ý đằng đằng dâng lên, từ khi hắn ngưng tụ ra quyền ý thần niệm của chính mình, gặp được cao thủ nhiều vô số, nhưng có được quyền ý thần niệm chỉ có hai người Long Kị Cấm Quân Trụ Quốc Đại Tướng Quân Áo Mẫu Tư Đinh và lão quái vật Tông Ma La của Ma La tộc.
Ohm Đại Trụ Quốc là Kiếm Thánh, căn bản không có cơ hội cùng hắn giao thủ, mà cho dù có giao thủ cũng nhất định sẽ bị một chiêu đánh gục. Tông Ma La thì không có sát ý, Trương Đức Bưu cùng Ma La Hoàng Kim Thần Toạ quyền ý của hắn đã từng đối kháng một lần, nhưng chỉ là vừa chạm liền thu, không có sử xuất toàn lực.
Cùng cao thủ ngưng tụ ra quyền ý thần niệm giao chiến, bất luận đối với kẻ nào mà nói đều là thể nghiệm khó được. Trương Đức Bưu chỉ cảm thấy bản thân hưng phấn đến xương cốt bắt đầu run rẩy: "Đập chết nó thôi!"
Bên ngoài quảng trường mọi người tuy là đệ nhất dũng sĩ của các tộc, thậm chí mấy vị trưởng lão cùng Bố Nạp Lạc Già tu vi đều vượt xa hai tên Trương Đức Bưu và Hầu Nhân Ma Ni, nhưng không có ai ngưng tụ ra quyền ý thần niệm.
Cho dù những người này không nhìn ra quyền ý thần niệm của bọn hắn, lại có thể cảm nhận được giờ phút này tinh khí thần cả hai tựa hồ đồng thời phát sinh biến hoá. Trên người Hầu Nhân Ma Ni tràn ngập tử khí khến người ta hít thở không thông, phảng phất hoang sơn mộ viên, lão thụ đầy quạ, khô cốt đầy đất, làm người khác cảm thấy lực lượng của cái chết.
Mà hoàn toàn bất đồng với hắn chính là Trương Đức Bưu giờ phút này lại tràn đầy chí quyết tiến tới, khí thế Ta Là Vô Địch, như đao quang bắn ra duệ khí tứ phía, bổ vào tử khí nặng nề của Hầu Nhân Ma Ni!
Bố Nạp Lạc Già lộ ra thần sắc bất an. Mặc dù Trương Đức Bưu sử xuất Long Mông Bảo Tượng lục hùng chi lực, cùng đệ tử hắn Hầu Nhân Ma Ni lấy cứng đối cứng, thậm chí khiến Hầu Nhân Ma Ni hơi rơi xuống hạ phong, hắn cũng chỉ khiếp sợ một thoáng rồi bình tĩnh trở lại.
Bởi vì hắn biết rõ thực lực và thiên phú người đệ tử này của mình. Mặc dù Đức Bưu Man Chuy này vừa hung vừa ác, chỉ cần Hầu Nhân Ma Nhi sử ra quyền ý thần niệm của mình, cho dù Long Mông Bảo Tượng cũng phải sụp đổ!
Nhưng thế cục hiện tại giữa sân vừa nhìn liền hiểu, hiển nhiên Hầu Nhân đã tiến vào cảnh giới thần bí kia, nhưng cùng lúc đó, Trương Đức Bưu thế mà cũng tiền vào bên trong quyền ý của chính hắn.
Không ngờ cái tên nhìn như thiếu niên Man tộc này thực lực vậy mà lại cường hoành như vậy, hơn nữa so với Hầu Nhân Ma Ni càng trẻ tuổi hơn, lại khiến cho trong lòng Bố Nạp Lạc Già sát cơ đại động!
"Hiện tại hắn tuổi còn trẻ đã như thế, sau khi lớn lên ai có thể trị được hắn nữa?"
"Gì?"
Nham Thạch Man Chuy nhìn chăm chú trong sân, đột nhiên kêu nhẹ một tiếng, lộ ra biểu tình kinh nghi bất định. Titan trưởng lão một bên không khỏi tò mò, hán tử Nam Cương này trước giờ mặt như đá tảng, cho dù Hầu Nhân Ma Ni sử ra Đại Uy Thiên Long Quyết mặt hắn vẫn không đổi sắc, như thế nào bây giờ lại động dung rồi?
"Nham Thạch, ngươi sao thế?"
Nham Thạch Man Chuy lại khôi phục gương mặt đờ đẫn, lắc đầu nói: "Không có gì."
Titan trưởng lão lắc đầu thầm nói: "Cả cái nhà Man Chuy này, nhỏ đích thị quái thai, mà già cũng là quái thai nốt…"
Nham Thạch Man Chuy tuy biểu tình khôi phục bình thường, nhưng trong lòng lại phiên giang đảo hải. Giờ khắc này hắn quả thực không thể tin được những gì mình đang chứng kiến!
Trong mắt hắn, trong sân trên người Hầu Nhân Ma Ni hiện ra một bộ khô lâu cự đại. Đây là một khung xương của một con Đại Cự Hoàn Long Xà, khớp xương lởm chởm, bắt đầu cuộn quanh thân thể Hầu Nhân Ma Ni, trên đỉnh đầu của hắn một cái sọ rồng thật lớn dựng lên, thò ra phía trước, dữ tợn vạn phần!
Ngay sau đó, một cốt mâu cự đại lặng yên dựng thẳng lên, chính là cái đuôi của Đại Cự Hoàn Long Xà, mỗi đoạn khớp xương biểu hiện cái đuôi này sắc bén đến mức náo
Mà ở một phía khác, dưới chân Trương Đức Bưu lại hiện ra một chiếc cầu dài, một đường trải rộng, kéo dài đến trước người Hầu Nhân Ma Ni.
Cây cầu kia cực hẹp, trên thành cầu sừng sững đủ loại phù điêu cường hoành ma thú: Cự Long, Đại Xà, Địa Ngục Khuyển, Trì Quỳ, Liệt Viên, Cự Hi…
Con Đại Cự Hoàn Long Xà kia thân hình chậm rãi du động, trườn xuống cây cầu kia, quấn quanh không biết bao nhiêu vòng trên cầu, cái đầu dựng đứng phía trên, hung hăng nhìn chằm chằm vào Trương Đức Bưu.
Giống thật đến như vậy, đến mức Nham Thạch Man Chuy tựa hồ có thể nghe được thanh âm răng rắc của xương cốt nó phát ra lúc trườn!
"Cuối cùng là thứ gì vậy?" Trong lòng Nham Thạch Man Chuy thì thào không thôi, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ chỉ có ta có thể thấy được, những người khác nhìn không được? Tu vi của tiểu hỗn đản A Man này, cuối cùng đã đến trình độ nào rồi…"
Kì thật Đại Cự Hoàn Long Xà cũng là một loại Thánh cấp ma thú, sau khi chết biến thành vong linh sinh vật, bị vong linh Thánh Ma Đạo Sư quy thành Cốt Long nhất tộc. Mặc dù trở thành vong linh Cốt Long, thực lực loại ma thú này y nguyên không giảm bớt chút nào.
Vị Thần Vương điện trưởng lão đưa Đại Uy Thiên Long Quyết cho thần điện phía nam kia chính là một vị vong linh Thánh Ma Đạo Sư, bởi vì đối với Hầu Nhân Ma Ni cực kì yêu thích cho nên cố ý triệu hồi ra Đại Cự Hoàn Long Xà, ngày đêm làm bạn với Hầu Nhân Ma Ni, cuối cùng khiến hắn ngộ ra loại quyền ý tràn ngập địa ngục tử khí này!
Tuy trên danh nghĩa Bố Nạp Lạc Già là đạo sư của hắn, nhưng chính thức dạy bảo Hầu Nhân Ma Ni thành tài chính là vị trưởng lão Thần Vương điện kia!
Trong sân, một khắc khi Đại Cự Hoàn Long Xà quần quanh Sinh Tử Kiều, Trương Đức Bưu cũng bắt đầu cùng Hầu Nhân Ma Ni giao thủ. Quyền ý thần niệm của hai người rung chuyển lẫn nhau, nếu như quyền ý biết phát ra âm thanh, giờ phút này tuyệt đối là nổ mạnh cuồn cuộn, không chút nào kém thanh thế giao đấu vừa rồi của cả hai!
Trương Đức Bưu tuỳ ý Đại Cự Hoàn Long Xà của Hầu Nhân Ma Ni rung chuyển Sinh Tử Kiều của mình, từng bước một tiến về phía trước, bước chân rơi xuống, khí thế liền tăng vọt một phần.
Nếu là lúc trước, hắn cảnh giới bất ổn, nói không chừng Sinh Tử Kiều còn có thể bị Đại Cự Hoàn Long Xà chấn động, nhưng trải qua ma luyện trong chiến trường của không gian Thánh Nguyên Vương Toạ, cảnh giới của hắn ổn định vượt xa tưởng tượng của người khác!
Cước bộ của hắn càng lúc càng nhanh, cuối cùng đã biến thành chạy nước rút, chớp mắt đến giữa cầu, khí thế Trương Đức Bưu rốt cuộc kìm nén đến đỉnh phong, khí thế gió cuốn mây bay, mọi người bên ngoài sân phảng phất nghe thấy thanh âm nộ triều liệt ngạn (thuỷ triều lớn tràn bờ), chỉ thấy một đạo đao mang dài hơn hai mươi mét xé rách trường không, chém xuống đỉnh đầu Hầu Nhân Ma Ni!
Đao mang cự đại như thế, mang theo vô cùng vô tận uy thế, phóng thẳng lên trời, Hầu Nhân Ma Ni không khỏi biến sắc, điên cuồng hét lên một tiếng, quyền ý thần niệm lần nữa ngưng tụ, song quyền đánh ra, đấu khí hình thành Đại Cự Hoàn Long Xà đầu rồng đuôi rắn, điên cuồng nghênh tiếp đao mang!
Nhưng thấy một đao kia chém xuống, quyền ý Đại Cự Hoàn Long Xà của Hầu Nhân Ma Ni lập tức sụp đổ tan nát!
Đao thế không hề trở ngại hạ xuống, Hầu Nhân Ma Ni lần nữa giận dữ gầm lên, trong thanh âm lộ ra vô cùng tuyệt vọng, mắt thấy hắn sắp bị một đao phân hai. Chính vào lúc này, một đạo bóng trắng nhanh như thiểm điện cắt ngang chiến trường, song chưởng giao thoa, bộp một tiếng, hướng Trương Đức Bưu công tới!
Thanh âm kia như hai cái thanh la đồng mạnh mẽ đập vào nhau, đấu khí vô cùng thuần chính, trầm trọng, vậy mà so với quyền ý của hai người còn kinh người hơn, đúng là Bố Nạp Lạc Già xuất thủ!
Vị trưởng lão thần miếu phía nam này trong lòng sát ý đại động, xuất thủ liền toàn lực mà làm. Trương Đức Bưu chỉ cảm thấy một loại cảm giác nguy hiểm đột nhiên xông lên đầu, đao mang khó khăn lắm mới rơi vào trên tóc Hầu Nhân Ma Ni, lập tức đảo ngược lên, tao ngộ với đại thủ của Bố Nạp Lạc Già!
Đao mang ầm ầm vỡ vụn, thế công của Bố Nạp Lạc Già cũng thoáng bị ngăn trở. Vị trưởng lão thần miếu phía nam này thấy hắn thế mà có thể tiếp được một kích toàn lực của mình, trong nội tâm sát ý càng thịnh, càng lúc càng nóng, cười ha hả nói: "Tiểu bối, bổn sự không kém, đón thêm một chiêu của ta thử xem!" Lập tức thủ chưởng khẽ đảo, từng chưởng hướng phía trước đánh ra, tầng tầng điệp gia cùng một chỗ, uy thế trong chớp mắt liền tích tụ đến đỉnh phong!
Đúng lúc này, sáu đạo nhân ảnh rơi vào trong sân, bao vây hắn lại, sáu cổ khí thế bay thẳng đến hắn!
Bố Nạp Lạc Già cười lớn một tiếng, lập tức tán đi khí thế của mình, cười tủm tỉm nói: "Vị Đức Bưu Man Chuy hiền chất này thật sự là hảo bản sự, thần miếu phía nam chúng ta thua, tự nhiên sẽ thực hiện lời hứa, xáp nhập với thần miếu phương bắc. Các vị sư huynh, việc hợp nhất quan hệ trọng đại, tiểu đệ còn phải về thần miếu, hướng trưởng lão hội thần miếu nói rõ tình huống, chúng ta ngày khác gặp lại!" Lập tức thản nhiên ra khỏi vòng vây, mang theo Hầu Nhân Ma Ni xuống núi.
Đề Thản trưởng lão mắt lộ sát cơ, nhìn về phía Đồ Mông Di Lặc, thấp giọng nói: "Lão gia hoả này vừa rồi không có hảo ý, chúng ta có nên truy xuống núi làm thịt hắn?"
Đồ Mông Di Lặc chần chờ một thoáng, lắc đầu nói: "Không được, hắn dù sao cũng là trưởng lão thần miếu phía nam, tiêu diệt hắn rồi nam bắc thần miếu không có khả năng hợp nhất nữa." Nói xong quay đầu hướng Trương Đức Bưu: "A Man trưởng lão, lần này thật sự là nhờ có ngươi rồi, bất quá sau này ngươi gặp lão tặc Bố Nạp Lạc Già này nhất định phải coi chừng. Lão gia hoả này thoạt nhìn hào sảng, nhưng tâm nhãn cực nhỏ…"
Trương Đức Bưu nhẹ gật đầu, hắn có thể cảm giác được sát ý của Bố Nạp Lạc Già đối với mình.
Titan trưởng lão cười nói: "A Man, tu vi của ngươi tăng trưởng ngày càng nhanh, vậy mà có thể cùng lão già Bố Nạp kia liều mạng một chiêu, thiếu chút nữa có thể đuổi kịp lão tử rồi! Ngươi rốt cuộc là tu luyện thế nào vậy?"
Trương Đức Bưu thẹn thùng cười cười, nói: "Nói ra dài dòng lắm, các vị trưởng lão, chúng ta vào trong thần miếu nói chuyện!"
Bố Nạp Lạc Già mang theo Hầu Nhân Ma Ni cấp tốc xuống núi, đến chân núi mới ngừng lại, lẩm bẩm: "Đao khí thật lợi hại, tiểu tử kia thoạt nhìn tuổi không lớn, như thế nào lại có tu vi cao thâm như vậy? Hầu Nhân, lần này ngươi đã biết nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên rối chứ?"
Hầu Nhân Ma Ni cúi đầu, cung thanh nói: "Lần này đệ tử không phòng bị, cho là hắn không cô đọng ra quyền ý, cho nên mới rơi xuống hạ phong. Nếu như đệ tử biết trước, chắc chắn sẽ không để cho hắn chiếm được tiện nghi!"
"Thất bại một hai lần, đối với ngươi mà nói cũng không phải chuyện xấu, hấp thụ giáo huấn mới có thể tiến bộ."
Hầu Nhân Ma Ni lộ ra thần sắc không cho là đúng, hiển nhiên không để trong lòng. Bố Nạp Lạc Già thấy thế, thầm than một tiếng, lòng nghĩ: "Người đệ tử này của ta, thật sự quá ngạo khí rồi. Tự thị thiên phú kinh người, ngay cả ta nói mà cũng chẳng nghe!"
Nhưng Bố Nạp Lạc Già cũng không có cách nào. Hầu Nhân Ma Ni tuy trên danh nghĩa là đệ tử hắn, nhưng hắn cũng chỉ là mang cái danh phận mà thôi. Trên thực tế truyền thụ võ học tri thức cho Hầu Nhân Ma Ni lại là vị trưởng lão Thần Vương điện kia. Bố Nạp Lạc Già không dám đắc tội Thần Vương điện, nên giáo huấn đệ tử của mình cũng có chút bó tay bó chân.
"Nam bắc thần miếu tất nhiên phải xác nhập làm một, bất quá muốn xác nhập thì phải xác nhập trên danh nghĩ thần miếu phía nam!" Bố Nạp Lạc Già trầm ngâm một lát, quay đầu nhìn lại thần miếu trên Thánh Sơn, lẩm bẩm: "Lần này bị thần miếu phương bắc chiếm thượng phong, xem ra thủ đoạn hoà bình vô dụng rồi, đành phải ra tay độc ác, thủ tiêu những mấy lão già kia thôi…"
Hầu Nhân Ma Ni trong mắt hiện lên một đạo hào quang nóng bỏng nói: "Đạo sư, lần sau gặp mặt tiểu tử kia, nhất định phải để cho ta!"
"Vậy trước tiên ra tay với tiểu tử này trước, để cho hắn sống lâu hơn một ngày, hắn liền tiến bộ một ngày, vẫn là diệt trừ trước thì hơn!"
Dã Man Vương Tọa Dã Man Vương Tọa - Thạch Trư Dã Man Vương Tọa