It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 160 / 16
Cập nhật: 2020-06-24 21:49:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
ọn Lông Trụi ăn uống và đàn hát chỉ làm cho Trán Dô thêm lo lắng. Đồng hồ đã chỉ mười hai giờ đêm. Đúng hai giờ sáng bọn chuột sẽ cho năm quả bom dịch hạch rời khỏi trung tâm đến mục tiêu. Như vậy Trán Dô chỉ còn gần hai tiếng đồng hồ nữa mà thôi. Trán Dô giả vờ say và đòi về phòng ngủ của mình. Hai tên vệ sĩ chuột dìu Trán Dô về phòng ngủ. Trán Dô nằm vật lên giường, giả vờ nói năng lảm nhảm. Nhưng khi hai tên vệ sĩ chuột đi khuất, Trán Dô liền vùng dậy, khóa cửa phòng đeo gươm và chui xuống đường ngầm. Trán Dô chạy theo đường ngầm mới đào của các chuyên gia Dế Mèn đến trung tâm chế tạo bom dịch hạch. Trán Dô bới đất lấy lên Quả cầu sự sống. Trán Dô ngồi trước Quả cầu sự sống và suy nghĩ. Nếu Trán Dô để hẹn giờ nổ cho Quả cầu thì có thể rất nguy hiểm. Vì với sự canh phòng vô cùng nghiêm ngặt của bọn chuột bảo vệ thì chúng sẽ phát hiện ra Quả cầu sự sống và sẽ phá hủy. Trán Dô tính toán từ cửa đường ngầm thông vào trung tâm phải mất một phút chạy thật nhanh. Đấy là chưa kể đến và gặp bọn lính bảo vệ hay bọn vệ sĩ, Trán Dô sẽ phải chiến đấu để lọt được vào khu để bom dịch hạch. Cuối cùng Trán Dô quyết định để thời gian nổ cho Quả cầu sự sống là ba phút.
Trán Dô đứng lặng trong bóng tối hồi lâu, lòng tràn ngập cảm xúc. Có thể không bao giờ Trán Dô trở về ngôi nhà được nữa, Trán Dô quá hiểu sự man rợ của bọn Lông Trụi. Bọn Lông Trụi quá đông và sự thật chúng là những tên sát thủ cao cường. Nếu biết Trán Dô phá kế hoạch ném bom dịch hạch thì Lông Trụi không bao giờ tha cho Trán Dô được sống. Hơn nữa, Trán Dô chỉ có một mình. Ông già Tửu không thể đến để giúp Trán Dô được. Mèo Cụt thì đã mất. Hy vọng trở về được ngôi nhà thật mỏng manh. Nhưng Trán Dô thấy thanh thản vô cùng. Trán Dô chỉ có mỗi nỗi đau khổ là bị xua đuổi khỏi cộng đồng của mình. Nhưng nay nỗi khổ đau ấy đã không còn nữa. Thay vào đó là lòng tin yêu của ông già Tửu và những người khác giành cho Trán Dô. Chính vì thế mà Trán Dô phải ngăn chặn bằng mọi giá cuộc nổ bom dịch hạch khủng khiếp này để chặn đứng sự hủy diệt đối với thị xã của Trán Dô. Trán Dô xem đồng hồ. Chỉ còn hơn một tiếng đồng hồ nữa. Trán Dô ôm Quả cầu sự sống lên và đặt giờ. Sau đó Trán Dô lao đến bức tường đất và đạp mạnh. Hình như sức mạnh của Trán Dô được tăng lên ngàn lần. Bức tường đất ngăn giữa đường ngầm bí mật và trung tâm chế tạo bom dịch hạch sụp đổ ngay cái đạp đầu tiên của Trán Dô. Trán Dô một tay cầm gươm, một tay ôm Quả cầu sự sống lao về phía khu để bom dịch hạch. Mặc dù được canh phòng vô cùng cẩn mật cùng với tính cảnh giác vô cùng cao, bọn chuột bảo vệ vẫn bất ngờ. Chúng vội chạy theo Trán Dô và gọi: “Xin Hiệp sĩ dừng lại, xin Hiệp sĩ dừng lại”. Còi báo động toàn khu vực trung tâm hú vang. Tất cả những tên lính chuột vào ngay vị trí chiến đấu. Một toán vệ sĩ chuột tuốt gươm chặn lối Trán Dô và kêu lên:
“Xin Hiệp sĩ dừng lại”.
Trán Dô thét to:
“Tránh ra cho ta đi”.
Bọn lính chuột bảo vệ đã hiểu ra một phần câu chuyện. Chúng xông vào Trán Dô chém như mưa. Trán Dô vốn là một Hiệp sĩ như các bạn đã biết. Bởi thế Trán Dô tránh đỡ được hàng chục lưỡi gươm chém tới tấp vào mình. Và mỗi lần Trán Dô ra đòn thì một tên chuột lại đi đời nhà ma. Cứ như thế, Trán Dô đi qua lớp lớp bọn lính chuột bảo vệ. Nhưng trên thân thể Trán Dô cũng đã bị nhiều vết thương. Máu chảy ra ướt đẫm áo Trán Dô.
Lông Trụi được thông báo ngay về những gì xảy ra ở trung tâm chế tạo bom dịch hạch. Mặt gã thất sắc. Gã đứng như trời trồng. Rồi như chợt tỉnh khỏi cơn mê, Lông Trụi thét lên:
“Phải chặn bằng được nó lại. không để nó lọt vào khu để bom”.
Sau đó Lông Trụi vội vã chạy về khu để bom. Theo sau gã là lũ lượt bọn tướng sĩ đã ngất ngưởng say vì uống quá nhiều rượu.
Khi Trán Dô vào được khu để bom thì Lông Trụi cũng đã tới. Trán Dô người đầm đìa máu đứng giữa năm quả bom trắng lạnh. Bên cạnh đó là Quả cầu sự sống đang nhích dần đến giờ hẹn nổ. Một đám vệ sĩ chuột đang lăm lăm gươm trên tay xiết chặt vòng vây Trán Dô. Lông Trụi ra lệnh cho bọn vệ sĩ dừng lại. Lông Trụi nhìn Trán Dô và nói:
“Sao lại xảy ra chuyện này hả Hiệp sĩ. Ngài hãy bỏ gươm xuống và chúng ta cùng nói chuyện”.
Trán Dô:
“Dù biết cũng phải cảm ơn ngươi vì những gì ngươi đối xử với ta, nhưng ta không thể để ngươi giết chết những người vô tội ở thị xã này”.
Lông Trụi:
“Vì sao Hiệp sĩ lại thương hại chúng nó đến như vậy”. Chúng nó chẳng xua đuổi Hiệp sĩ đi đấy sao? Ta còn muốn giết tất cả bọn hai chân vì ta không thể chung sống với chúng được. Ta phải trở thành Đại vương của cả thị xã này, của thế giới này. Vương quốc của ta không chỉ là cái nhà kho và khu cống ngầm. Hiệp sĩ, ngài hãy bỏ gươm xuống. Chỉ sáng mai thôi, Hiệp sĩ sẽ có tất cả những gì Hiệp sĩ muốn”.
Trán Dô:
“Dù thế nào thì những trái bom này cũng không được nổ. Ta có trách nhiệm ngăn chặn một cái chết khủng khiếp đối với thị xã”.
Lông Trụi:
“Hiệp sĩ biết rằng ngài không thể làm gì được nữa đâu. Bọn vệ sĩ của ta sẽ băm ngài ra trăm mảnh trong nháy mắt. Ngài chết như thế có ích gì và có chết ngài cũng chẳng sao ngăn nổi khát vọng tiêu diệt toàn bộ thị xã của ta”.
Trán Dô cười khẩy:
“Ngươi nhầm rồi. Người biết đây là cái gì không? Đây là Quả cầu sự sống do các nhà khoa học của Viện bảo vệ sự sống chế tạo. Chỉ một phút nữa thôi sức mạnh của Quả cầu sự sống sẽ làm những quả bom dịch hạch này trở nên vô hiệu”.
Nói xong, Trán Dô cười vang. Lông Trụi đã hiểu ra sự việc vô cùng nghiêm trọng. Gã gầm lên:
“Thằng phản bội, hãy giết chết nó đi”.
Nghe lệnh của Lông Trụi, bọn vệ sĩ gào lên và lao vào. Gươm chém vào nhau tóe lửa. Đứng ở một nơi gần đấy, linh hồn Mèo Cụt, linh hồn những búp bê bị Lông Trụi giết trước kia nhìn Trán Dô. Mèo Cụt dùng đôi mắt Linh Miêu để truyền sức mạnh cho Trán Dô. Lần lượt từng tên chuột bị chém gục chất chồng quanh Trán Dô. Khi chỉ còn một giây nữa đến giờ hẹn nổ của Quả cầu sự sống thì Trán Dô bị một nhát gươm đâm vào bụng. Trán Dô ôm bụng và gục xuống. Lúc đó Quả cầu sự sống nổ tung. Bọn Lông Trụi kêu kinh hãi chen nhau bỏ chạy. Một luồng khói xanh từ Quả cầu sự sống phun ra và trong chớp mắt đã phủ ngập trung tâm chế tạo bom dịch hạch. Cùng lúc đó, ông già Tửu mở cuộc tấn công vào khu cống ngầm. Ông phun khói theo các đường ngầm vào mọi hang ổ của Lông Trụi. Cả vương quốc bóng tối của Lông Trụi rối loạn. Kẻ nào kẻ nấy lo chạy thoát thân. Lông Trụi biết kế hoạch ném bom dịch hạch của gã đã bị thất bại. Gã mặc giáp, đeo gươm tìm đường rời khỏi khu cống ngầm.
Trán Dô ngất đi một lúc rồi từ từ tỉnh lại Trán Dô đứng dậy và dời khỏi trung tâm chế tạo bom dịch hạch. Khói mù mịt trong đường ngầm. Trán Dô đi về phòng ngủ của mình để từ đó theo đường ngầm về nhà kho. Và trong đường ngầm này, Trán Dô gặp Lông Trụi cùng một số vệ sĩ của gã. Lông Trụi bước đến trước Trán Dô cười gằn:
“Thằng phản bội kia, ngươi đã phá tan kế hoạch bom dịch hạch của ta. Nhưng ta sẽ làm lại. Còn ngươi, ngươi được cái gì? Bây giờ ta cho ngươi bỏ xác trong đường ngầm này. Không ai còn nhìn thấy ngươi nữa.
Trán Dô chống gươm nói:
“Dù ta có chết cũng vui lòng. Ta đã hoàn thành xứ mệnh của lương tâm”.
Lông Trụi rít lên:
“Câm mồm đi. Ta không muốn nghe thấy hai từ lương tâm. Vệ sĩ đâu, kết liễu đời nó đi.
Bọn vệ sĩ tuốt gươm nhảy vào. Trán Dô vung gươm. Những thanh gươm chém vào nhau tóe lửa. Bởi đường ngầm hẹp nên bọn vệ sĩ chuột không thể bao vây được Trán Dô. Chính vì thế mà Trán Dô chỉ phải đấu với hai hoặc ba tên vệ sĩ chuột cùng một lúc. Với tài dùng gươm điêu luyện cùng với khát khao được trở về ngôi nhà ấm áp dưới mặt trời đã cho Trán Dô một sức mạnh phi thường. Trán Dô hạ gục lần lượt từng tên vệ sĩ. Tên vệ sĩ cuối cùng sợ quá vứt gươm chạy trốn. Đến lúc này Lông Trụi mới rút gươm của gã ra. Gã bước từng bước về phía Trán Dô. Trán Dô đã quá mệt vì phải đấu với hơn chục tên vệ sĩ của Lông Trụi trước đó. Hơn nữa máu từ các vết thương ra quá nhiều làm cho Trán Dô gần như kiệt sức, Trán Dô tựa lưng vào vách đường ngầm thở. Lông Trụi cười sằng sặc:
“Ta không ngờ lại phải giết mày bằng chính tay tao”.
Khi Lông Trụi còn cách Trán Dô vài bước chân, Trán Dô vẫn một tay bưng vết thương ở bụng, còn một tay chống gươm và thở. Lông Trụi ngạo mạn bước tới và bằng cả hai tay từ từ giơ thanh gươm nhằm đầu Trán Dô bổ xuống. Lúc đó như có một sức mạnh kỳ lạ trỗi dậy trong người, Trán Dô vung gươm lên đỡ. Hai thanh gươm va vào nhau và phát ra một tiếng nổ lớn. Lông Trụi kêu lên và lùi lại. Lông Trụi ngạc nhiên nhìn Trán Dô. Lông Trụi nghĩ tới sức lực còn lại của Trán Dô thì Trán Dô không thể nào đỡ nổi cú đánh của gã. Gã gầm lên lao vào Trán Dô với những đường gươm lão luyện. Trong đường ngầm mờ tối, trận đấu có một không hai giữa Lông Trụi và Trán Dô làm rung cả đường ngầm. Từng mảng đất lở sụp xuống. Lông Trụi chém tả, chém hữu, bổ trên, đâm dưới. Gã múa thanh gươm nhẹ nhàng như người ta cầm một cái kim. Và với một cú đánh mạnh khủng khiếp, Lông Trụi đánh văng thanh gươm xương lợn của Trán Dô đi rất xa. Lông Trụi ngửa mặt lên cười sằng sặc. Gã lăm lăm thanh gươm trong tay tiến đến gần Trán Dô. Trán Dô lùi mãi và lưng chạm vào vách đường ngầm. Và khi Lông Trụi giơ gươm lên nhằm ngực Trán Dô để đâm thì một tiếng mèo gào lên. Lông Trụi giật mình, liếc mắt về phía tiếng mèo. Các bạn nhỏ thân mến, bọn chuột dù có khỏe và tàn ác đến đâu thì cũng sợ thanh danh của mèo, nhanh như cắt, Trán Dô tung chân đá văng thanh gươm của Lông Trụi. Lông Trụi vội đưa mắt tìm gươm. Trán Dô lao vào Lông Trụi. Trận đấu tay không diễn ra dữ dội. Lông Trụi nhe răng sắc lạnh, nhảy vào tấn công Trán Dô. Trán Dô phóng một cú đấm thẳng. Lông Trụi kêu rú lên. Những chiếc răng của gã gãy, bắn vung ra khỏi mồm. Lông Trụi choáng váng, Trán Dô tấn công liên tiếp. Lông Trụi gục xuống. và gã không bao giờ đứng lên được nữa. Trán Dô cũng kiệt sức hoàn toàn. Trán Dô từ từ quỵ xuống và ngất đi.
Đợi mãi ở nhà kho vẫn không thấy Trán Dô trở về, ông già Tửu vô cùng lo lắng. Cuối cùng ông cử một đội đặc nhiệm Kiến Đen đeo mặt nạ chống hơi độc lao vào các đường ngầm tìm Trán Dô. Đội đặc nhiệm Kiến Đen tìm thấy Trán Dô nằm bất tỉnh trong đường ngầm. Họ nhanh chóng đưa Trán Dô ra khỏi đường ngầm. Một chiếc xe cứu thương hú còi đưa Trán Dô vào bệnh viện búp bê. Khi tỉnh lại trong bệnh viện Trán Dô nói với ông già Tửu:
“Trong vườn sau của quán cà phê có một ổ tiêm chích ma túy”.
Ông già Tửu cầm tay Trán Dô xúc động và ứa nước mắt.
Con Quỷ Gỗ Con Quỷ Gỗ - Nguyễn Quang Thiều Con Quỷ Gỗ