Sở dĩ bạn thất bại là do bạn dám tiên phong đi tìm vùng đất mới, phương pháp thực hiện mới, và những cách thức thể hiện mới.

Eric Hoffer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 160 / 16
Cập nhật: 2020-06-24 21:49:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Phần IV - Chương 16
ột điều không may xảy ra với Trán Dô. Đó là việc Lông Trụi ra lệnh đóng tất cả các cửa từ khu cống ngầm và trung tâm chế tạo bom dịch hạch lên mặt đất. Không một ai được phép ra vào những nơi đó. Tất cả những kẻ nào có hành động khả nghi đều bị bắt. Tình báo của Lông Trụi cài ở khu vực đường ngầm ở Viện bảo vệ sự sống đã báo cho Lông Trụi biết rằng: hình như kế hoạch ném bom dịch hạch bị tiết lộ ra ngoài. Bắt đầu từ sáng nay, toàn bộ các chuyên gia chống dịch hạch của Viện này được triệu tập khẩn cấp. Khi nghe tin đó, gã Quân sư Rết cho rằng có tình báo của Viện bảo vệ sự sống cài trong hàng ngũ chúng ta. Lông Trụi hỏi:
“Nếu vậy thì là kẻ nào?”.
Gã Quân sư Rết vẻ suy nghĩ:
“Xem xét tất cả một cách kỹ lưỡng thì chỉ có một kẻ của bọn hai chân đang sống với chúng ta mà thôi”.
Lông Trụi tỏ vẻ ngạc nhiên nói:
“Ngươi định nói Hiệp sĩ Trán Dô phải không?”.
Quân sư Rết:
“Tôi không dám chắc chắn. Nhưng dạo này tôi thấy Hiệp sĩ hay rời khỏi khu cống ngầm vào ban đêm”.
Lông Trụi bậm môi suy nghĩ và nói:
“Không thể thế được. Hiệp sĩ Trán Dô đã hoàn toàn thuộc về chúng ta từ lâu rồi. Anh ta đã lập được nhiều chiến tích. Hơn nữa, anh ta luôn luôn căm thù thế giới của bọn hai chân”.
Quân sư Rết cười nhạt:
“Đại vương nói quả là đúng. Nhưng tôi đề nghị Đại vương cho người bám sát Hiệp sĩ thì tốt hơn”.
Lông Trụi nói:
“Ngươi muốn làm gì thì làm, nhưng không được để cho Hiệp sĩ biết”.
Quân sư Rết cúi đầu:
“Xin tuân lệnh”.
Ngay sau đó, Quân sư Rết cho một nhóm thường xuyên theo dõi Trán Dô.
Đã gần hai giờ sáng mà Trán Dô không tìm được cách để đi gặp ông già Tửu. Mỗi lần Trán Dô định bước ra khỏi phòng ngủ thì lại có ngay hai tên vệ sĩ chuột lăm lăm vũ khí trong tay đứng trước cửa phòng Trán Dô. Trong lúc đó vô cùng lo lắng và sốt ruột, Trán Dô buột miệng gọi tên Mèo Cụt. Và ngay lập tức Mèo Cụt hiện ra. Trán Dô mừng rỡ:
“Ông Mèo Cụt. Cháu đang không biết làm cách nào để đến được ngôi nhà của ông già Tửu bây giờ. Cháu có việc rất gấp”.
Linh hồn Mèo Cụt nói:
“Chính vì thế ta hiện về để giúp cháu đây”.
Trán Dô mừng rỡ:
“Ôi hay quá. Nhưng ông giúp cháu bằng cách nào?”.
Mèo Cụt nói:
“Ngay dưới gầm giường của cháu có một đường ngầm bỏ lâu ngày mà bọn chuột không đi lại nữa. Cửa hầm ngầm đã bị lấp. Cháu phải đào mới thấy. Đường ngầm này dẫn đến nhà kho”.
Trán Dô vui mừng nói:
“Cám ơn ông Mèo Cụt”.
Mèo Cụt giục Trán Dô:
“Cháu bắt tay vào đi, nếu không sẽ không đủ thời gian đâu vì đường ngầm này lâu không có người qua lại nên sụt lở nhiều. Chúc cháu may mắn”.
Nói xong Mèo Cụt biến mất. Trán Dô mang một bình rượu đưa cho bọn chuột đứng gác ngoài cửa và nói:
“Tôi sẽ dậy muộn, các anh đừng cho ai quấy rầy tôi nhé”.
Hai tên vệ sĩ chuột vui vẻ nói:
“Ngài hiệp sĩ cứ việc ngủ ngon, không đứa nào dám làm phiền ngài đâu”. Trán Dô đóng cửa lại và bắt đầu đào đất dưới gầm giường để tìm cửa đường ngầm. Sau gần nửa tiếng đồng hồ. Trán Dô đã đào thông được cửa đường hầm. Vì bị bịt kín quá lâu ngày, nên khi thông cửa đường ngầm, một luồng hơi tanh tưởi xộc vào mũi Trán Dô. Trán Dô choáng váng. Trán Dô phải lấy tay bịt mũi một hồi lâu mới dám đi xuống đường ngầm. Đường ngầm tối om. Trán Dô dùng một mẩu củi mục có lân tinh làm đèn. Đường ngầm rải rác đầy xương chuột đã mục. Dọc đường ngầm thi thoảng lại sụt xuống từng tảng đất lớn. Trong lúc đang lần mò trong đường ngầm, Trán Dô bỗng nghe thấy tiếng la hét của một bầy chuột từ cuối đường ngầm vọng lại. Trán Dô giật mình nghĩ bọn chuột đã phát hiện ra mình và đang đuổi theo. Trán Dô vội nép sát vào vách đường ngầm. Tiếng la hét của bọn chuột mỗi lúc một gần. Và ngay sau đó, Trán Dô nhìn thấy một đàn chuột nhe những chiếc răng vàng khè nhọn hoắt lao tới. Chúng cứ thế lao thẳng vào Trán Dô. Phải tiêu diệt bọn chuột mới có thể đi qua được. Trán Dô nghĩ và vung thanh gươm xương lợn lên chém vun vút vào bầy chuột. Bỗng tiếng la hét của bầy chuột biến mất. Trán Dô nhìn quanh và không thấy bóng dáng một con chuột nào cả. Trán Dô ngạc nhiên không hiểu bầy chuột biến đâu mất. Rồi trước mặt Trán Dô lại hiện lên một bầy chuột cái, theo sau chúng là hàng trăm con chuột con đỏ hỏn vừa đi vừa kêu khóc. Và thoắt một cái chúng lại biến mất. Lúc này Trán Dô nhận ra đó là những con ma chuột. Từ lúc đó Trán Dô không để ý đến những con ma chuột nữa. Trán Dô vội vã đi. Đi được một đoạn đường ngầm dài Trán Dô gặp một nhóm búp bê mà Trán Dô chưa bao giờ gặp. Những con búp bê này đầu tóc rũ rượi, mặt trắng như quét vôi, lừ đừ tiến về phía Trán Dô. Trán Dô rút gươm ra và hỏi:
“Các ngươi là ai?”.
Những con búp bê quỳ xuống khóc và nói:
“Chúng tôi là những con búp bê do ông già Tửu làm ra. Cách đây mấy năm, chúng tôi bị bọn Lông Trụi bắt xuống đây. Sau đó chúng đã giết chết chúng tôi. Bởi vậy oan hồn chúng tôi cứ lởn vởn ở đây”.
Trán Dô thở dài buồn bã và tra gươm vào vỏ:
“Tôi có việc phải đi gặp ông già Tửu. Việc hệ trọng lắm. Chúng tôi đang tìm cách ngăn chặn một cuộc chiến tranh do Lông Trụi gây ra”.
Tất cả những oan hồn búp bê kêu lên:
“Vậy chàng phải đi ngay đi, đi ngay đi”.
Nói xong những oan hồn búp bê biến mất. Trán Dô đi như chạy trong đường ngầm. đi được một đoạn, Trán Dô lại thấy những tiếng khóc i i. Trán Dô dừng bước và nhận ra rất nhiều những nàng Hoa hồng trong suốt cứ bám chặt lấy Trán Dô. Đó là linh hồn những nàng Hoa hồng bị bọn chuột giết hại. Trán Dô vô cùng hoảng hốt nhưng không dám làm gì. Những linh hồn Hoa hồng túm áo, túm gươm Trán Dô và kéo lại. Trán Dô sợ quá nói to:
“Hãy để cho tôi đi. Tôi cần gặp ông già Tửu để tìm cách ngăn chặn bọn dịch hạch”.
Thật lạ lùng, vừa nghe Trán Dô nói thế, linh hồn những Hoa hồng bỗng tan biến. Người Trán Dô lúc đó đầm đìa mồ hôi. Trán Dô đứng thở một lúc rồi vội đi.
Khi Trán Dô lên đến sân nhà ông già Tửu thì ông không còn ở đấy nữa. Trán Dô vội lao về phía ngôi nhà. Trán Dô vui mừng nhận ra ông già Tửu vẫn chưa đi ngủ. Cửa ngôi nhà vẫn hé mở. Bên chiếc bàn trong nhà, ông già Tửu ngồi im lặng uống trà chờ Trán Dô. Cùng ngồi với ông có một người đàn ông đeo kính cận. Những con búp bê gỗ trong tủ kính nói với ông già Tửu rằng chẳng đời nào Trán Dô tìm đến nữa và khuyên ông hãy đi ngủ. Ông đã nổi giận với những con búp bê gỗ đó. Và đây là lần đầu tiên ông có thái độ như vậy với những con búp bê mà ông vô cùng yêu quý. Trán Dô vội đẩy cửa bước vào. Thấy Trán Dô, ông già Tửu choàng đứng dậy:
“Ta đợi cháu lâu quá. Nhưng ta tin cháu sẽ đến và ta đã thức để chờ cháu”.
Trán Dô nói:
“Bọn Lông Trụi nghi kế hoạch ném bom dịch hạch của chúng bị lộ nên chúng tăng cường canh gác và không cho ai ra ngoài khu vực của chúng cả. Nhưng ông Mèo Cụt hiện về và mách cho cháu một đường ngầm bị lấp bỏ lâu ngày. Cháu đã theo đường ngầm đó tới đây”.
Ông già Tửu mừng rỡ:
“Tốt quá. Ông đã báo tin của cháu cho các chuyên gia chống dịch hạch của Viện bảo vệ sự sống. Họ đã có cách để phá kế hoạch ném bom dịch hạch của Lông Trụi. Và đây là một chuyên gia chống dịch hạch đang chờ cháu”.
Người đàn ông đeo kính cận mỉm cười và bắt tay Trán Dô.
Trán Dô vội hỏi:
“Chúng ta ngăn chặn kế hoạch ném bom dịch hạch bằng cách nào?”.
Ông già Tửu nói:
“Bây giờ chúng ta đến Viện bảo vệ sự sống. Các chuyên gia đang chờ chúng ta ở đó”.
Mọi người vội vã ra cổng. Một chiếc xe hơi đã chờ sẵn. Tất cả bước lên xe. Chiếc xe lao vút trong đêm.
Các chuyên gia chống dịch hạch đã ngồi đông đủ quanh một chiếc bàn tròn lớn. Trên bàn đặt một quả cầu thủy tinh chứa một dung dịch màu xanh da trời.
Một chuyên gia đứng lên nói:
“Thưa tất cả, đây là phương pháp chống lại dịch hạch của chúng ta. Trong quả cầu thủy tinh này chứa một dung dịch đặc biệt. Chúng tôi đặt tên cho quả cầu này là Quả cầu sự sống. Khi nổ, dung dịch trong quả cầu gặp không khí bốc thành hơi. Hóa chất này sẽ làm tê liệt mọi hoạt động của bọ chét và giết chết chúng sau đó vài phút đồng thời tiêu diệt vi rút dịch hạch có trong cơ thể bọ chét. Điều khó khăn nhất là chúng ta phải đưa được Quả cầu sự sống vào trung tâm chế tạo bom dịch hạch và cho nổ. Ai sẽ đưa quả cầu sự sống vào đó? Tất nhiên trong chúng ta không ai làm được ngoài Hiệp sĩ Trán Dô”.
Mọi người đều đứng dậy nhìn về phía Trán Dô và vỗ tay. Vị chuyên gia nói tiếp:
“Quả cầu sự sống có một bộ phận nổ cùng với đồng hồ hẹn giờ. Nếu chúng ta không đưa được Quả cầu sự sống vào trung tâm chế tạo bom dịch hạch thì nghĩa là chúng ta phải chịu thất bại trước Lông Trụi. Và như vậy, toàn bộ thị xã của chúng ta sẽ...”
Nói đến đó, vị chuyên gia dừng lại. Một không khí nặng nề bao trùm trong phòng. Vị chuyên gia bước đến bên Trán Dô vào nói:
“Thưa Hiệp sĩ, tất cả thị xã này trông cậy vào ngài”.
Trán Dô nhìn mọi người và nói chậm rãi:
“Tôi rất tự hào về sự tin tưởng của mọi người. Tôi cố gắng”.
Ngay sau đó, một chuyến xe đặc biệt đưa Trán Dô và Quả cầu sự sống trở lại ngôi nhà ông già Tửu. Đêm đó, Trán Dô đã bí mật đưa Quả cầu sự sống về đến căn phòng của mình.
Theo yêu cầu của Trán Dô, các chuyên gia chống dịch hạch đã thực hiện một kế hoạch giả nhằm đánh lạc hướng Lông Trụi. Sáng sớm hôm sau, tất cả các tờ Nhật báo Giấy vàng đưa tin về sự xâm nhập của một đội quân vi rút lạ vào một số thành phố phía Nam. Đội quân vi rút này có thể gây nên bệnh mù cho trẻ em. Và các nhà khoa học đã tập trung lớn cho chiến dịch chống lại đội quân vi rút này.
Sau khi nghiên cứu tin tức đó, Lông Trụi hoàn toàn không còn nghi ngờ gì nữa về sự thành công của kế hoạch ném bom dịch hạch xuống thị xã. Lông Trụi gọi gã Quân sư Rết đến và mắng:
Ngươi đúng là đồ ăn hại. Suốt đời ngươi chỉ nghĩ đến đầu độc người khác. Nếu bọn hai chân biết kế hoạch ném bom dịch hạch của chúng ta thì chúng nó đã cho đào cả thị xã này lên rồi, chứ lại để cho chúng ta yên lành như thế này sao”.
Nghe Lông Trụi mắng chửi như vậy, gã Quân sư Rết cúi đầu im lặng. Nhưng gã vẫn cho bọn tay chân bí mật theo dõi Trán Dô không một phút lơi là.
Con Quỷ Gỗ Con Quỷ Gỗ - Nguyễn Quang Thiều Con Quỷ Gỗ