I speak in hugs & kisses because true love never misses I will lead or follow to be with you tomorrow.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 160 / 16
Cập nhật: 2020-06-24 21:49:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15
rán Dô đến góc sân nhà ông Tửu theo đúng giờ hẹn với Kiến Đen. Từ xa, Trán Dô đã nhìn thấy ông già Tửu chống gậy đứng nhìn về phía nhà kho tối đen. Khi nhìn thấy Trán Dô, ông già Tửu vội cất tiếng gọi khẽ:
“Trán Dô, Trán Dô”.
Trán Dô bước đến trước mặt ông già Tửu và dừng lại. Hai người đứng nhìn nhau rất lâu. Ông già Tửu nói, giọng ông còn rất yếu:
“Cháu hãy tha lỗi cho ta. Ta có lỗi với cháu. Nhưng ta không còn sống được lâu nữa. Ta muốn cháu trở về ngôi nhà của chúng ta”.
Lúc đó, Trán Dô thấy có bóng ai đó đi trên bờ tường. Trán Dô ngước nhìn lên và nhận ra linh hồn Mèo Cụt đang đứng đó nhìn Trán Dô. Và Trán Dô nghe vọng từ bên trong lòng mình giọng nói của Mèo Cụt nói với Trán Dô trước khi chết. Mèo Cụt đã chết, ông già Tửu cũng chẳng sống mãi được. Trán Dô biết ông già Tửu đã già lắm rồi. Thấy Trán Dô vẫn im lặng, ông già Tửu bước đến gần Trán Dô hơn và nói:
“Dù cháu không tha lỗi cho ta thì ta cũng mong cháu trở về ngôi nhà này. Đó là ngôi nhà của cháu. Cháu được quyền sống trong ngôi nhà đó như tất cả mọi người”.
Ông già Tửu nói đến đó vội đưa bàn tay ôm lấy ngực và thở nặng nhọc. Người ông nghiêng đi. Trán Dô cảm thấy nếu không có chiếc gậy đang chống thì ông không thể nào đứng được. Rồi ông ho. Tấm thân già yếu của ông như gập gãy sau mỗi tiếng ho. Trán Dô thấy lòng mình bồn chồn, nhưng Trán Dô vẫn không nói với ông một lời. Sau cơn ho ông già Tửu lại nói. Ông vừa nói vừa thở:
“Ta đã làm cho cháu đau khổ. Nếu cháu không thứ lỗi cho ta và không trở về sống trong ngôi nhà này thì ta chết không nhắm mắt được”.
Đến lúc này Trán Dô mới bật lên tiếng kêu:
“Ông già Tửu, ông đừng nói nữa”.
“Trán Dô, cháu Trán Dô”.
Rồi cả hai người bước vội về phía nhau. Ông già Tửu buông chiếc gậy chống, choàng ôm lấy Trán Dô. Ông già Tửu khóc, Trán Dô cũng khóc. Kiến Đen đứng từ xa chứng kiến cảnh hai người gặp nhau cũng khóc.
Ông già Tửu:
“Cháu hãy tha lỗi cho ông”.
Trán Dô cầm lấy bàn tay xương xẩu của ông già Tửu:
“Ông hãy tha thứ cho cháu. Cháu đã trở thành kẻ thù của những người trong ngôi nhà này, trong thị xã này”.
Ông già Tửu:
“Tất cả chúng ta đều phải làm lại. Chúng ta không thể tiếp tục sống như chúng ta đang sống nữa”.
Trán Dô đỡ ông già Tửu ngồi lên hiên nhà. Ông già Tửu nói:
“Ông muốn cháu vào nhà để ông báo cho mọi người biết”.
Trán Dô vội từ chối:
“Bây giờ chưa được ông ạ. Cháu phải trở về. Cháu báo cho ông một tin vô cùng cấp bách: bọn Lông Trụi chế tạo bom dịch hạch và sẽ ném bom vào thị xã khoảng một tuần tới”.
Ông già Tửu kêu lên:
“Trời ơi, bọn dịch hạch, thị xã nguy mất rồi”.
Trán Dô lo lắng hỏi:
“Chúng ta phải làm gì bây giờ?”
Ông già Tửu vội vã:
“Phải báo ngay cho viện bảo vệ sự sống. Chỉ có các nhà khoa học ở đó mới có thể phá được kế hoạch này của bọn Lông Trụi. Bây giờ cháu trở về khu cống. Đêm mai cháu quay lại đây gặp ta để ta thông báo tình hình cho cháu biết”.
Nói đến đó, ông già Tửu ôm chặt Trán Dô:
“Thay mặt mọi người, ta cám ơn cháu. Nếu không có cháu báo tin này thì sự sống con người ở thị xã này sẽ nguy hiểm biết chừng nào. Cám ơn cháu nhiều lắm. Thôi cháu đi đi”.
Trán Dô vội vã chia tay ông già Tửu và lẩn vào đêm tối. Cả đêm ấy trong khu cống ngầm Trán Dô vô cùng lo lắng và không hề chợp mắt. Mãi đến gần sáng Trán Dô mệt quá ngủ thiếp đi. Trong giấc ngủ Trán Dô mơ thấy cuộc ném bom dịch hạch xuống thị xã Đông. Và đây là giấc mơ khủng khiếp nhất của Trán Dô kể từ khi Trán Dô sinh ra đến nay.
Vào lúc hai giờ sáng thì toàn bộ năm quả bom dịch hạch đã được bọn Lông Trụi đưa đến đúng mục tiêu của chúng. Lúc đầu, chúng định dùng các phi cơ muỗi ném bom xuống thị xã Đông, nhưng các đội bay của muỗi đã thử thao tác nhiệm vụ này một số lần và độ chính xác không cao. Vì vậy phương án dùng các phi cơ muỗi ném bom không thể thực hiện được. Cuối cùng chúng quyết định vận chuyển những quả bom đến mục tiêu theo đường ngầm dưới lòng thị xã. Tất cả các đường ngầm này do bọn Lông Trụi kiểm soát toàn bộ. Hơn nữa vận chuyển trong đường ngầm là sở trường của bọn Lông Trụi. Năm quả bom được đặt ở các điểm: đầu cầu thị xã, trung tâm thị xã, trường phổ thông trung học thị xã, và ở vành đai thị xã.
Lúc bốn giờ sáng Lông Trụi đến trung tâm điều khiển chiến tranh từ xa. Từ đây gã dùng bộ đàm liên lạc và kiểm tra công việc của các đội đặc nhiệm của gã.
Bốn giờ năm mươi phút, Lông Trụi cùng các tên chuyên gia bom dịch hạch lại kiểm tra bằng bộ đàm một lần nữa. Tất cả các đội đặc nhiệm chuột báo cáo cho Lông Trụi toàn bộ tình hình trước khi cho bom nổ.
Bốn giờ năm mươi lăm phút, Lông Trụi ra lệnh cho các đội đặc nhiệm của gã rút về các đường ngầm.
Bốn giờ năm mươi chín phút. Ngón tay của Lông Trụi đã đặt vào nút bấm. Lúc này ở trung tâm điều khiển chiến tranh từ xa im lặng như tờ. Một sự im lặng của cái chết. Và cũng lúc này, thị xã vẫn thanh bình và không một ai hay biết gì về một cái chết khủng khiếp đang đến.
Đúng năm giờ. Lông Trụi ấn nút. Năm quả bom dịch hạch mở tung. Lúc này những tia nắng đầu tiên của một ngày mới chiếu vào những con bọ chét trong các quả bom. Và như một phép phù thủy, hàng tỷ con bọ chét trong các quả bom thức dậy.
Năm giờ mười lăm phút. Thị xã hừng lên trong nắng. Hàng tỷ con bọ chét có cánh bay ra. Những người dân thị xã kinh hoàng nhận thấy một đám mây khổng lồ bọ chét bao phủ trên những mái nhà thị xã. Đám mây chết chóc này sà thấp xuống và tấn công những ngôi nhà đó. Dịch hạch đã truyền vào toàn bộ thị xã. Cả thị xã dậy lên tiếng kêu thét.
Và sau đó, thị xã rơi vào im lặng tuyệt đối. Sự sống hoàn toàn biến mất.
Tại trung tâm điều khiển chiến tranh từ xa. Lông Trụi nâng cốc chúc mừng chiến thắng man rợ của gã. Thật kinh khủng. Bóng tối như hắc ín được quét lên tất cả các ngôi nhà, trường học, công sở, cây cối, hoa lá. Lông Trụi ngửa mặt lên cười. Tiếng cười của gã làm cho thị xã trở nên giá lạnh.
Tiếng cười của Lông Trụi trong mơ làm cho Trán Dô tỉnh giấc. Người Trán Dô đầm đìa mồ hôi. Trán Dô hoảng loạn, chạy lung tung trong phòng ngủ. Một lúc sau Trán Dô mới biết là mình mê ngủ. Nhưng cái chết của bọn dịch hạch trong mê vẫn làm Trán Dô kinh hãi. Trán Dô xem đồng hồ. Lúc đó mới hơn bốn giờ sáng. Trán Dô phải đợi đến tối mới có thể gặp được ông già Tửu để biết được tin tức về việc chống lại cuộc ném bom dịch hạch như thế nào.
Con Quỷ Gỗ Con Quỷ Gỗ - Nguyễn Quang Thiều Con Quỷ Gỗ