Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 160 / 16
Cập nhật: 2020-06-24 21:49:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
hi bóng tối chìm xuống thì cái nhà kho trở nên nhộn nhịp. Đêm nay Trán Dô cùng bọn Lông Trụi ăn mừng chiến thắng đêm hôm trước. Lũ đom đóm làm nhiệm vụ kết đèn. Hàng trăm ngọn đèn đom đóm tỏa ra một thứ ánh sáng lành lạnh đến rợn người. Đại tiệc đã chuẩn bị đầy đủ. Lông Trụi khoác trên mình một chiếc áo choàng màu đỏ. Chiếc áo đó chính là mảnh vải nhung của mẹ Nghĩa mà bọn tay chân của Lông Trụi lấy được. Khi tất cả đã có mặt đầy đủ, Lông Trụi lên tiếng:
“Hôm nay chúng ta ăn mừng vì chúng ta đã thực hiện được khát vọng của Hiệp sĩ Trán Dô. Chúng ta đã dạy cho bọn búp bê một bài học thích đáng. Chúng ta đã bắt được tù binh và thu được rất nhiều chiến lợi phẩm. Vậy xin nâng cốc chúc mừng Hiệp sĩ Trán Dô, một người hùng của Vương quốc bóng tối chúng ta”.
Lông Trụi nói xong nâng cốc rượu lên cao. Tất cả những kẻ dự tiệc làm theo và hô to: “Chúc mừng, chúc mừng”. Sau khi uống xong một tuần rượu, Lông Trụi phẩy tay ra hiệu cho một tên chuột. Gã chuột này bưng một cái nắp chai Coca-cola ra. Trong cái nắp chai có đựng một vật hình tròn sáng lấp lánh nhiều màu. Lông Trụi đứng lên bước lại bên Trán Dô và nói:
“Trong trận tấn công đêm qua, chúng ta thu được một bảo bối. Đó là một viên ngọc bảy màu. Vì sự phụng sự của Hiệp sĩ Trán Dô đối với Vương quốc bóng tối và vì sự tôn xưng của chúng ta đối với Hiệp sĩ, ta quyết định tặng cho Hiệp sĩ Trán Dô viên ngọc quý này”.
Nói xong, Lông Trụi thận trọng cầm lấy viên ngọc bảy màu mà thực chất là viên bi ve của cậu bé Nghĩa trao cho Trán Dô, Trán Dô xúc động đón lấy và nói:
“Cám ơn ngài Lông Trụi. Cám ơn các bạn”.
Tất cả những kẻ có mặt trong buổi tiệc đứng dậy vỗ tay hoan hô mãi không ngớt làm cho Lông Trụi phải vẫy tay ra hiệu. Khi tiếng vỗ tay ngừng, Lông Trụi nói:
“Trong bữa tiệc hôm nay chúng ta cũng cần biết những tên tù binh của chúng ta. Hãy đưa hai tên tù binh ra đây”.
Bọn vệ sĩ chuột đưa Thư Sinh và Tóc Xoăn từ trong cái hang chuột ở góc nhà sát chân tường ra. Chúng dẫn Thư Sinh và Tóc Xoăn đến trước mặt Lông Trụi và Trán Dô. Lông Trụi nhìn hai con búp bê đầu tóc rối tung, quần áo, mặt mũi lem luốc và ôm bụng cười sặc sụa. Khi thấy Thư Sinh và Tóc Xoăn, Trán Dô quay mặt đi hướng khác. Lông Trụi chỉ tay về phía Trán Dô hỏi Thư Sinh và Tóc Xoăn:
“Các ngươi có biết ai kia không?”.
Chàng Thư Sinh và Tóc Xoăn liếc mắt về phía Trán Dô rồi lại cúi mặt xuống.
Lông Trụi rít lên:
“Có biết ai kia không?”.
Đến lúc đó Thư Sinh và Tóc Xoăn mới nói:
“Đó là thằng Quỷ gỗ”.
Nghe vậy, Trán Dô giận tím người, tay nắm chặt vào đốc thanh gươm xương lợn, Lông Trụi lại rít lên:
“Nói láo. Đấy là Hiệp sĩ Trán Dô người hùng của Vương quốc bóng tối chúng tao”.
Nói xong, Lông Trụi vác cái bụng tròn căng đến bên Trán Dô và nói:
“Hai tên tù binh này tùy Hiệp sĩ xử tội. Ngài chỉ cần ra lệnh một tiếng là bọn vệ sĩ sẽ thực hiện ngay”.
Một tên vệ sĩ chuột đến trước Trán Dô và Lông Trụi cúi đầu thưa:
“Thưa đại vương Lông Trụi và Hiệp sĩ Trán Dô, với hai tên tù binh này thì cứ treo cổ chúng là xong. Nếu không thì ngài Quân sư Rết cho một ly rượu độc của Quân sư thì cả hai sẽ đi đời ngay ạ”.
Lông Trụi hỏi Trán Dô:
“Ngài nghĩ thế nào, Hiệp sĩ?”.
Trán Dô vẫn quay mặt đi hướng khác, nói:
“Tôi không thèm giết chúng cho bẩn tay. Tôi muốn chúng trở nên xấu xí như những con quỷ rồi thả chúng về ngôi nhà với ông già Tửu của chúng”.
Nghe Trán Dô nói vậy, Lông Trụi quát to:
“Chúng bay đâu, hãy làm cho hai con búp bê này trở thành xấu xí rồi thả chúng về”.
Ngay lập tức bọn vệ sĩ chuột xông đến lôi Thư Sinh và Tóc Xoăn vào chiếc hang tối om. Một lúc sau, tiếng kêu thét đau đớn của Thư Sinh và Tóc Xoăn vọng ra nghe thật thương tâm. Bọn vệ sĩ chuột đã cắn đứt tai, vẹt mũi Thư Sinh và Tóc Xoăn. Gần sáng hôm đó, một nhóm vệ sĩ chuột đã trói chặt Thư Sinh và Tóc Xoăn, nhét giẻ vào mồm rồi bí mật mang họ đặt vào giường ông già Tửu.
Buổi sáng tỉnh dậy, ông già Tửu giật mình nhận thấy có hai kẻ lạ mặt bị trói và bịt mồm nằm trên giường mình. Ông cởi trói, lấy giẻ nhét trong mồm Thư Sinh và Tóc Xoăn ra. Thư Sinh và Thư Sinh nức nở khóc:
“Ông già Tửu ơi, chúng cháu đây, hãy trả thù cho chúng cháu”.
Ông già Tửu tròn mắt nhìn và hỏi:
“Các ngươi là ai mà leo lên giường ta kêu khóc thế này?”.
“Chúng cháu là Thư Sinh và Tóc Xoăn của ông đây mà”.
Ông già Tửu:
“Thư Sinh và Tóc Xoăn à? Nhưng nhìn các ngươi lạ lắm”.
Thư Sinh và Tóc Xoăn khóc và nói:
“Thằng Quỷ gỗ ra lệnh cho bọn chuột làm cho chúng cháu trở nên xấu xí như thế này”.
Lúc này ông già Tửu đã nhận ra hai con búp bê xinh đẹp và yêu quý của ông. Ông già Tửu kêu lên thất thanh và ôm lấy chúng. Hai con búp bê khóc thảm thiết hơn làm ông già Tửu khóc theo. Trưa hôm đó, ông quyết định mở cuộc truy lùng Trán Dô. Ông mở hết mọi cửa trong cái nhà kho và vứt hết những đồ đạc, dụng cụ hỏng ra sân. Ông dỡ cả tấm trần cót ép xuống. Nhưng ông không tìm được Trán Dô và một con chuột nào. Tất cả đã theo một đường hầm bí mật thoát ra khỏi nhà kho. Chỉ có bọn gián là bị tiêu diệt khá nhiều. Ông già Tửu thất vọng trở về ngôi nhà. Ông nhìn Thư Sinh và Tóc Xoăn trở nên xấu xí, lòng ông buồn vô hạn.
Con Quỷ Gỗ Con Quỷ Gỗ - Nguyễn Quang Thiều Con Quỷ Gỗ