The wise man reads both books and life itself.

Lin Yutang

 
 
 
 
 
Tác giả: Chu Sa Lan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: zzz links
Số chương: 16
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2387 / 16
Cập nhật: 2016-02-19 20:59:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
uát dừng lại trước cánh cửa sơn màu xanh đậm. Hít hơi dài để cho mình bớt hồi hộp anh giơ tay gõ cửa. Cánh cửa mở ra liền như bên trong có người chờ để mở cửa. Người ở bên trong cửa và người ở bên ngoài cửa nhìn nhau. Không còn có giới hạn thầy trò nữa. Chỉ có người với người. Chỉ có người yêu người. Mắt người nào cũng ướt. Cuối cùng người ở bên ngoài thì thầm.
- Cô ơi...
Duyên ngã vào vòng tay của người mà nàng đã đợi chờ quá lâu. Giọng của nàng nhẹ như hơi thở.
- Quát ơi...
Quát ôm trong tay thân thể của người mà nhiều năm qua không lúc nào anh thôi mơ yêu và tưởng nhớ. Anh hít hương tóc dịu dàng. Anh hôn lên khuôn mặt mà mỗi lần hình dung tới nó như là niềm tin mạnh mẽ để anh sống sót trong gần bốn năm lao tù và ba năm xa xứ.
Khuya đêm đó, ngồi nơi phòng khách, tay trong tay hai người kể cho nhau nghe khoảng đời gian truân của họ sau ngày chia tay ở Tân Uyên. Nhìn người học trò, người tình xưa ngồi trước mặt mình Duyên hỏi với giọng chứa nhiều âu yếm và cũng nhiều tinh nghịch.
- Quát tìm ra câu đối chưa?
Quát bật lên tiếng cười. Sau mấy năm xa cách Duyên cảm thấy tiếng cười của anh không khác ngày xưa bao nhiêu.
- Bốn năm trong tù lúc nào Quát cũng nghĩ tới câu đối của cô. Nó khó quá. Quát tìm ra nhưng không chỉnh lắm...
Duyên cười thánh thót. Nắm tay người tình vừa gặp lại sau thời gian xa cách nàng hăm he.
- Đâu Quát đọc cho cô nghe đi... Đối không chỉnh là bị phạt nghe chưa...
Nhìn đắm đuối vào mắt cô giáo Quát mỉm cười thì thầm.
- Ông Quát vẫn nhớ Tân Uyên...
Duyên cười thánh thót. Hai má nàng hồng lên vì vế đối của Quát gợi lại kỹ niệm tuyệt vời đã qua.
- Nghe hay và có ý nghĩa nhưng mà không được chỉnh lắm. Chịu phạt chưa?
Quát cười hôn lên mái tóc nhuộm màu thời gian của cô giáo.
- Dạ... Cô muốn phạt gì em cũng chịu...
Dụi đầu vào ngực người học trò mà mình yêu thương suốt đời Duyên thì thầm.
- Cô phạt Quát từ đây về sau phải ở bên cô suốt đời...
- Cô không phạt Quát cũng xin ở bên cô suốt đời cô ơi...
Duyên mỉm cười nhìn người tình năm xưa.
Bây giờ nàng hiểu được một điều là hạnh phúc không khó tìm nếu người ta yêu nhau.
Đông 2009
Còn Nhớ Tân Uyên Còn Nhớ Tân Uyên - Chu Sa Lan Còn Nhớ Tân Uyên