No man can be called friendless who has God and the companionship of good books.

Elizabeth Barrett Browning

 
 
 
 
 
Tác giả: Asaki Yuumi
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 55
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 530 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:41:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
~ Chương 30: Trả Thù - Lần 2. Đa Nhân Cách ~
gày hôm sau...
Akina phát hiện ra một mảnh giấy trắng nằm gọn trong hộc bàn của mình. Lạ thật! Bình thường mình dọn hộc bàn kĩ lắm mà...
Cô lấy tờ giấy ra xem thử, sẵn tiện đi bỏ vào thùng rác luôn... Nhưng cô hơi khựng lại khi đọc xong mảnh giấy...
"Chào chị, là em, Harumi Hoshi đây.
Hôm trước, chuyện em tát chị, chỉ là do hiểu lầm. Em xin lỗi.
Xin chị hãy nghe em giải thích trực tiếp. Làm ơn đi!
Hẹn chị ở nhà kho sau khi tan học chiều nay."
Chẳng phải khó tin hay sao... Một người ngày hôm trước tát ngày hôm sau không giải thích mà để đến tận hôm nay. Nhưng mà... nể tình "bạn bè", cô sẽ đi...
Hình như, trong trường chỉ có Akina không biết rằng nhà kho là hang ổ của Hắc hội, bọn đánh thuê có tiếng.
- Nya~ Akina, bồ đang xem cái gì đó? - Nariko bám dai như đĩa. Sáng nay khi Akina gặp Nariko đã phải vắt giò lên cổ và chạy. Nhưng... cô lại không thể ghét Nariko được...
Akina nhanh chóng vo tròn tờ giấy và nhanh chóng bỏ vào cái thùng rác to đùng.
- Không có gì đâu! - Akina quay sang chối, rồi cô trở về chỗ ngồi.
Nariko lạc quan yêu đời kia mặc nhiên không hề bận tâm suy nghĩ về mảnh giấy đó mà lại chuyển sang chuyện khác...
- Nè, Akina, bồ có coi tập Naruto hum qua không? Hơi bị hay luôn à nhá...
~Chiều.
Akina đụng nhẹ vào áo Kiyoshi, người đang vui vẻ choàng vai mình. Kiyoshi quay sang nhìn cô:
- Có chuyện gì vậy?
- Em chợt nhớ ra em để quên bài tập ở lớp. Để em vô lấy, anh về trước đi. - Akina không thể nói sự thật, vì thể nào Kiyoshi cũng ngăn cô vì anh nghĩ Hảumi là người xấu à xem.
- Ừm... Cũng được... Lấy nhanh nhe! Về nhà có món cà-ri sẽ chờ em đó! - Anh hôn má Akina một cái rồi nháy mắt, chạy nhanh về nhà chuẩn bị...
Akina mỉm cười. Nhưng rồi nụ cười trên khuôn mặt cô bị dập tắt. Cô cảm nhận được nguy hiểm đang gần kề. Dao găm trong túi. Chỉ cần Harumi mà hiện nguyên hình là giết. Cô có thể tự xoay xở được...
Nhà kho nằm khuất phía góc trái trường Sojika. Trông nó thật hoang tàn và gây cảm giác rợn người khi đứng gần. Nếu là một người nhát gan thì chắc Akina đã bỏ chạy liền ngay lập tức. Nhưng không...
"Cốc cốc cốc"
Cánh cửa bật mở.
Bên trong tối đen như hũ. Akina bước vào...
Cánh cửa đằng sau đột ngột đóng lại, kèm theo tiếng khoá...
- Chào mừng cô đến với hang ổ của bọn ta! - Một giọng nói ồm ồm vang lên.
Akina quay đầu về phía giọng nói đó đúng lúc tất cả các đèn được bật lên. Cô trông thấy tên Đại ca để tóc mohawk, ngồi trên đống sắt vụn.
Không sợ hãi...
Thực ra cô không mong chờ đụng độ với "con người". Nhưng thôi kệ...
- Harumi Hoshi đâu? - Akina hạ giọng hỏi.
- Ai cơ? Tao không biết ai tên thế hết! Thôi không dong dài nữa! Tụi bây, tìm cách trói chặt chân tay nó lại cho tao! Có vẻ như nó còn trong trắng, vậy tao sẽ là người đầu tiên!
- Cho em tiếp theo nha Đại ca!
- Em nữa!
- Em em nữa!
- Cho em nữa Đại ca!
...
4 tên cấp dưới hò hét inh ỏi.
- Tuỳ tụi bây. Cuối cùng chúng ta cũng phải giết nó nên cứ tận hưởng niềm vui trước đi! Bắt nó!
- OK Đại ca!
4 tên thành viên Hắc hội, tên nào cũng xăm đầy mình, thân người rắn chắc cơ bắp cuồn cuộn... đang tiến về một cô gái có thân hình nhỏ nhắn, trông thật mỏng manh, dễ vỡ...
"Chúng đô con quá! Không lẽ... mình phải dùng đến cái nhân cách ấy ư...?..." Akina nghĩ. Được rồi, nếu không chuyển ngay bây giờ thì cô sẽ gặp nguy hiểm mất!
Akina chầm chậm lùi về sau... Những tên kia cũng chầm chậm tiến tới...
"Chát"
Cô dùng tay đánh mạnh vào khuôn mặt mình không thương tiếc. Một bên má dần ửng đỏ... Và... Đôi mắt cô... chuyển dần thành màu đỏ... Đỏ của máu...
- Định dùng khổ nhục kế với tao sao? Không ăn thua đâu! - Tên Đại ca cười lớn.
Cô nhếch mép... "Thật đáng khinh bỉ! Ghê tởm!" Cô sẽ cho chúng bài học, nhất là cái tên Đại ca kia. "Thích làm gì thì làm hả? Không có chuyện đó đâu!"
Đây là nhân cách thứ 3 của cô - yandere*. Ở trong nhân cách này, mặc dù tàn bạo hơn nhưng nó lại giúp cô trở nên mạnh hơn bao giờ hết, và cô vẫn còn một chút lý trí...
(*: tính cách có hơi hướng bạo lực và suy nghĩ bệnh hoạn, vô cùng mạnh)
4 tên giang hồ kia vẫn tiếp tục tiến đến...
Chúng đột ngột tăng tốc độ và lao vào Akina như những con thú đói...
Tên đầu tiên bị Akina tặng ột cú đá vào bụng và phụt máu. Tên thứ hai và tên thứ ba đồng loạt đánh, cô cúi người xuống né và tặng ỗi người một cú đấm móc làm lệch cả quai hàm. Đấm, đá, né, né, đấm,... Mọi động tác đều được cô thực hiện hoàn hảo đến từng mi-li-mét...
- Tôi không ngờ trường mình có nuôi chó cơ đấy! - Akina cười to, một nụ cười... tàn bạo. Rồi mặt cô nhanh chóng tối sầm xuống ngay...
Những tên kia sức khoẻ như trâu, chúng điên cuồng lao tới, trút cạn sức lực cuối cùng của mình chỉ để hạ... một cô gái trông "yếu đuối" cơ đấy!
"Crack... Crack... Crack... Crack"
4 tên Hắc hội nằm dài ra sàn, thở phì phò, mặt đau đớn vô cùng. Không người nào còn khả năng di chuyển nữa, ít nhất là bây giờ.
Biểu cảm khuôn mặt Akina không thay đổi... Vẫn nụ cười tàn bạo cùng ánh mắt lạnh lùng...
Tên Đại ca sôi máu, lao tới Akina. Cô chỉ nắm cổ hắn, nhấc bổng hắn lên và quẳng đi với một tay, khiến hắn nằm lăn ra sàn, gương mặt đường đường là một Đại ca mà nhăn nhó không thua gì những tên kia...
Akina tiến lại... Khoan đã! Sau khi hạ được Hắc hội rồi thì cô phải trở về trạng thái cũ chứ!... Ôi không! Mọi chuyện đã vượt quá tầm kiểm soát rồi!...
Cô nhẹ nhàng ngồi lên bụng hắn, nắm lấy tay hắn một cách... "tình tứ" hết sức. Cô cười nhẹ, trông dễ thương làm sao!...
1...
2...
3...
"Crack!"
- AAAAAAA!!!
Akina cười thoả mãn. Cổ tay phải của hắn đã bị xoắn lại và bẻ gãy không thương tiếc.
- Tiếp theo là... xương sườn!... Tôi không muốn anh chết nên tôi sẽ làm thật nhẹ nhàng thôi nhé! Đủ cho anh cảm thấy đau đớn chứ không bất tỉnh hay chết được đâu! - Akina nói, giọng hết sức ngọt ngào. À không... Người này không còn là cô nữa rồi!...
"Crack... Crack... Crack..."
3 chiếc xương sườn của hắn liên tiếp bị bẻ gãy...
- AAAAAAAAAAAAAA!!! - Hắn la trong đau đớn...
Bỗng...
Akina khựng lại...
Cô ngã vật xuống sàn, ôm lấy đầu, la to:
- KHÔNG! KHÔNG! KHÔNG!
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
~Nhân cách 1 (NC1): Nhân cách 3, ngươi dừng tay lại mau! Người tốt thì không bao giờ làm những việc như vậy.
Nhân cách 3 (NC3): Hứ, mày im đi! Tao đã bị ngươi kìm hãm bấy lâu nay! Tao sẽ không đầu hàng ngươi đâu! Tao là kẻ mạnh nhất ở đây!
NC1: Tôi không đơn độc, biết chứ! Tôi có Nhân cách 2 và 4 làm bạn mà.
NC3: Tụi bánh bèo đó thì làm được gì chứ?
NC2 + NC4: Tụi tui là bánh bèo. Nhưng họp sức lại thì có thể chống lại ngươi đấy!
NC1: Được rồi! Hãy nhường quyền kiểm soát cho ta! Ngươi phải nhận hình phạt!
NC3: KHÔNG! KHÔNG! KHÔNG! Grừ... Được lắm! Một ngày nào đó ta mạnh lên thì các ngươi biết tay ta!
NC1: Tôi sẽ chờ đến ngày hôm đó!
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
~Akina khẽ mở mắt ra, đôi mắt cô đã trở về màu đen sâu thăm thẳm vốn dĩ của nó...
Cô nhìn sang kế bên, tên Đại ca đang nhìn cô như nhìn vào một kẻ tâm thần... Ừ thì, bệnh này cũng có thể coi là một triệu chứng của tâm thần dạng nặng... Hội chứng đa nhân cách có ý thức (cái này mình tự nghĩ ra, mấy bạn đừng kiếm)... Cô đã bị như vậy từ khi ba nuôi của cô mất...
Khi bước vào trường cấp 3, nhân cách thứ 1 của cô đã thề là phải giam cầm các nhân cách khác lại, bởi vì khi ở nhân cách thứ nhất - dandere**, cô điều khiển được tất cả các nhân cách khác của mình và hành động theo lý trí.
(**: tính cách ít nói và cố xu hướng xa lánh xã hội)
3 nhân cách bị giam cầm còn lại là:
- NC2 - tsundere
- NC3 - yandere
- NC4 - deredere (luôn luôn vui vẻ, yêu đời, ngọt ngào, và dễ thương cả trong lẫn ngoài, xuất hiện khi Akina khóc)
Nhưng...
Kể từ khi Kiyoshi bước vào cuộc đời cô, dường như tất cả các nhân cách đã bị mở khoá và giải phóng.
Cô không quan tâm điều đó, cho đến ngày hôm nay...
Cái cô lo ngại nhất chính là nhân cách thứ 3. Nếu nó xuất hiện thì có người bị giết mất... Tệ hơn nữa nếu đó chính là Kiyoshi...
Và bây giờ nó lại xuất hiện trở lại rồi!...
Cô đứng lên, đưa ánh mắt quét lên quét xuống người tên Đại ca như chiếc máy dò tìm kim loại, rồi cô nói:
- Bị gãy 16 chiếc xương cổ tay, mất 6 đến 12 tháng để lành; 3 chiếc xương sườn, mất 6 đến 8 tuần lành. Nhớ mang băng dính dán quanh ngực và uống thuốc giảm đau. Xin lỗi, tôi không cố ý!
Tên Đại ca trợn tròn mắt nhìn Akina. Điên thật rồi! Từ nay mình hứa sẽ không bao giờ đi đánh thuê nữa!
- Alô!... Cho 3 chiếc xe cấp cứu đến đây.... Có 5 người bị thương... Nhà kho ở góc trái trường Sojika... Vâng, cảm ơn. - Akina móc điện thoại gọi cấp cứu rồi quay lại tên Đại ca, buông 1 câu lạnh lùng:
- Nhớ. Nguyên nhân bị thương: đánh nhau với các thành viên trong hội.
Lời nói của Akina như có ma lực, tên Đại ca run lẩy bẩy gật đầu lia lịa một cách khó khăn.
Akina chậm rãi trở về nhà, như chưa có chuyện gì xảy ra...
Akina Yuumi, tốt hay xấu?...
Một cô nàng bí ẩn...
Hết chương 30
Cô Nàng Bí Ẩn Cô Nàng Bí Ẩn - Asaki Yuumi