Books are delightful society. If you go into a room and find it full of books - even without taking them from the shelves they seem to speak to you, to bid you welcome.

William Ewart Gladstone

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngọc Linh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 105
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 997 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 05:53:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 73:...74.
3..
Tại phòng hiệu trưởng đang xảy ra một cuộc tranh chấp giứa học sinh, giáo viên với thầy hiệu trưởng đang diễn ra.
" Thưa thầy, em đề nghị thầy đuổi học bạn Trịnh Hàn Băng, Trang Thiên Linh, Châu Như Nguyệt vì lí do nghĩ quá số ngày quy định"
"Thưa hiệu trưởng, chúng ta phải làm sao, thật sự mấy ngày nay, 3 em ấy không có đi học. " bà cô vì nghe lời Mỹ Nhi nên cũng hùa theo.
..................................................................
Tại sân trường lúc này, đang ì đùng vì sự trở lại của hắn và Kon sau khi nghĩ vài ngày liên tiếp, các fan nữ hùa theo hỏi xem hắn tại sau nghĩ học hay bệnh gì đó, làm Zeny cùng Ren chói tay vô cùng.
- Nè, mấy người làm gì vậy hả? Không biết phiền hay sao vậy? - Zeny nói xong nắm lấy tay Ren tức tối bỏ đi, đề lại hắn và Kon ở đó chẳng hiểu lí do vì sao mình lại bị bỏ rơi như thế.
......................
Lớp đã bắt đầu tiết học, nhưg tại sao lớp vẫn còn chỗ trống, Rin, Jeny và Jesty, Justy đã nghĩ thì hắn biết nhưng tại sao...
- Cô xin thông báo cho các em biết, Rin, Jeny, Jesty, Justy, Jask và Zack đã bảo lưu lại việc học của mình để có chuyện cần giải quyết.Nên mấy em đừng thắc mắc nữa nhé.
- Thưa cô, còn Queen chúc ta thì sao? ý em nói là Fasmin á cô. - MO6t5 bạn trong lớp.
- Ờh thì...cô vẫn chưa biết thông tin gì em ấy, chắc có lẽ do em ấy bệnh nên nghỉ vài ngày thôi.
- Nghĩ quá số ngày quy định em đề nghị cô đuổi học bạn ấy.
"Hôm nay, em lại không đi học nữa sao? Có chuyện gì xảy ra với em vậy Fasmin.?' hắn nghĩ miên man về nó.
- Sao cô biết tôi nghĩ quá số ngày quy định. - Nó đứng ở cửa nói vào làm mọi người lạnh sống lưng, vẫn với cái vẻ lạnh lùng ấy nhưng hôm nay, nhìn nó hơi thiếu sắc.
- Thì cô....à không...bạn nghỉ mấy ngày nay còn gì.- Mỹ Nhi đang cố gắng tìm cái cớ.
- Cho là vậy, vậy cô lấy quyền đuổi tôi. - Nó vẫn đứng đó.
- Vì cô là học sinh của trường này, vi phạm kỉ luật trường này. -
- Được vậy tôi nghỉ. - Nó chỉ nghe có vậy vội mang balo của mình quay ra ngoài.
- TRƯƠNG MỸ NHI cô mới chính là người bị đuổi học đó. - Ren tức tối đứng dậy nghiến răng cảnh cáo Mỹ Nhi, sau đó đuổi theo nó.
............................................................
"Fasmin....Fasmin...chờ tớ đã." Ren chạy theo nó khi đã đến trước cỗng trường.
- Fasmin, sao cậu lại nghĩ học, còn nữa cậu không định về nhà của cậu sao? - Ren vừa thở vừa nói.
- Tôi có việc. còn nhà thì cậu cùng các anh chị ở đi, tôi vẫn chưa về đó được. - Nó nói rồi bước đi thong thả.
....................................................................................................................................................
"Win, chúng ta nên tiến hành điều tra về cái chết của Sin.
Trước hết Mary, cô và Mark điều tra tung tích của Sun đi. Nếu được đừng gặp Sun, và hãy âm thầm bảo vệ Sun.
Còn cái chết của Sin tôi sẽ điều tra. Cô và Mark có thể nhờ đồng nghiệp giúp đỡ nhưng nhất định k được để Zeny biết. Tôi đã cho Zeny ra khỏi vụ này rồi."
..........................................................
Cuộc gọi kết thúc. Nó nhìn lên đồng hồ rồi lại bắt taxi về nhà. Hôm nay nó muốn đi học nhưng lại gặp bọn Mỹ NHi gây chuyện nên nó quyết định nghĩ học luôn cho khoẻ, nó không rãnh hơi để đối phó với bọn ăn không ngồi rồi. Nó về đến nhà thấy nhà trống không, chắc là Bin chưa về, nó tự thưởng cho mình tách cafe và đem laptop ra phòg khách làm việc, làm đúng nhiệm vụ của nó.
74...
Nó vì làm mãi mà quên mất giờ uốg thuốc. Bin về đến nhà tgì thấy nhà tối om, laptop trên bàn vẫn còn sáng nó thì đã ngủ gật trên bàn, gió từ cửa sổ lùa vào làm tóc nó bay bay che mất đi khuôn mặt của nó. Bên cạnh là tách cafe còn uốg dở. Bin nhẹ nhàng đến chỗ nó. Nó ngủ day nên chẳng hay sự có mặt của Bin.
"Haizzz cô lại uống cafe nữa rồi".
Bin than thở một lúc tháo chiếc áo khoác của mình ra choàng lên cho nó, trời tối nó còn mở cửa sổ thế này, rất dễ bệnh.
Xong, anh về phòng mình thay đồ rồi xuống bếp làm bữa tối.
Hương thồm của thức ăn làm nó tỉnh giầc, chiếc áo rơi xuống, hôm nay nó đi học đâu có đem áo khoác. Nó chần chừ rồi nhìn vào bếp, đèn sáng trưng thấy bóng dáng Bin đang lay loay làm gì đó.
- Anh về lúc nào thế? - nó hỏi trong khi tay nó đang cầm tách chuẩn bị pha cafe.
- Từ giờ cô đừng nên uống cafe nữa. Dạ dày cô đã yếu, đây, cô uống cái này sẽ thích hợp hơn đấy. - Bin thấy nó như thế vội ngăn cản, liền pha ly sữa nóng có màu giống với cafe để trườc mặt nó.
- Sôcôla nóng sao? - nó hỏi và nhận được cáj gật đầu từ Bin.
- Cô lên phòng thay đồ đi rồi xuống ăn cơm. - Bin nói với nó
...................
- Nè, sao cô lại k về nhà. - Bin hỏi nó trong lúc ăn cơm
- Tôi có lí do của tôi. - Nó lại lạnh lùng
- ờh mà sao cô đi học gì mà về sớm vậy? - tôi nghĩ rồi.
- Bin, anh biết khám nghiệm k? Có chuyên khoa k?
- Không chuyên nhưng tôi biết chúc ít.Mà cô hỏi làm gì vậy?
- Lát nưa anh cùng tôi đến sở cảnh sát.- nó nói để lại cho Bin một bất ngờ lớn rồi bỏ lên phòng, anh nhìn phần ăn của nó. Nó ăn chưa đến 1/4 phần cơm anh chuẩn bị. Như thế này sao nó chịu nổi hay thế.
..............................
Lúc này là 23h15p nó và Bin đều ra khỏi nhà. Nó đơn giản trong chiếc áo pull trơn đen cùng với cùa da đen, đôi giày lưối đen. Khoác chic áo dạ đen, máj tóc buộc cao. Bin cũg giống giốg nó, áo pull xám tro, quần jean và giày thể thao,cùng với chiếc áo khoác da đen. Cả hai đang cùng nhau lên đường.
- chúng ta đến sở cảnh sát làm gì? Bin hỏi nó trong khi nó vẫn nhìn ra bên ngoài.
.........
Đang ngắm nhìn xung quanh cảnh đêm yên tỉnh thì nó thấy một đám người tụ tập với nhau, nó nhận ra ngay ngưối đứg đầu là Trầm Mặc, chắc định cướp tù nhân cứu Puy.
- Dừng lại. - nó nói xong liền phóng xuốg xe trong khi Bin xe vẫn chưa dừng lại hẵn, nó phóng ra ngã nhào lộn người một vòng nhưng k hề hấn gì đối với nó. Nó đứng dậy đuỗi theo bọn người Trầm Mặc. Còn về Trầm Mặc ông ta thấy nó liền bỏ chạy, thật ra dụ nó đến nơi hoang vắng hơn vì ông đang căm hận nó vô cùng, vì nó mà h ông trốn chui trốn nhủi.
- Ông hết đường chạy rồi Trầm Mặc. - nó nói khj đã dí ông ta đến ngõ cục của con hẻm.
- tao k thể bạj dưới một đứa vắt mũj chưa sạch như mày.- ông ta nói xong ra hiệu cho đám người lúc nãy xử nó. Nó đánh trả từng người một.
Nhiêu người đây thì có nhằm nhò gì với nó đâu chứ. Nó trả đòn quyết liệt quyết bắt Trầm Mặc về quy án. Bin lúc này cũg vừa đến, cảnh tượng trước mắt anh như trong phim vậy. Nó đang bay lên cao và thực hiện cú đá song phi ba vòng liên liếp những tên áo đen đều ngã xuống. Nó thật mạnh mẽ nhưng cũg thật cô độc.
- Win cẩn thận - Bin la lớn khj thấy Trm Mặc từ phía sau rút dao đâm nó. Nó phản xạ nhanh như tên lửa né người khỏi con dao đồng thời đá một cước làm văg con dao ra xa khốg chế trầm mặc. Từ phía thắt lưng nó lấy ra chiếc còng số 8 ra còng hai tay ông ta, và đưa ông ta đến sở.
Việc gì đang xảy ra trước mắt Bin vậy, làm sao nó có chiếc còng đó. Đâu phãj aj cũg giữ bên mình chiếc còng đó được. Bin đứg ở ngoàj sở đợi nó nhưg lại rối ren với nhều đóg suy nghĩ.
- xong rồi. Về thôi. - nó nói khj thấy Bin cứ đứg đơ ra đó.
- cô là aj? Sao lạj có chiếc còng đó.
- về nhà rồi nói....nói lên xe ngồi vào ghế phụ.xe lăn bánh mắt nó cũng từ từ khép lạj. Một vụ nữa đã xong, thật mệt mỏi.
Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng - Ngọc Linh