Books are not made for furniture, but there is nothing else that so beautifully furnishes a house.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngọc Linh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 105
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 997 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 05:53:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 61: Mạo Hiểm
ó lạnh lùng đối mặt với Trầm Mặc, khẩu súng trên tay nó cũng đang chĩa thẳng vào ông ta. Ông tiếp tục đánh vào tâm lí nó.
- -Hưc, Zanker, cô dám bắn tôi sao? - Trầm Mặc hỏi nó. Đôi mắt liếc nhìn xung quanh.
- Sao tôi lại không dám bắn ông? - Nó hỏi ngược làm TM ngạc nhiên ''Con điên này, nó đang có ý gì đây?''
- Ông bắn đi, tôi không quan tâm, dù gì ở đây cũng có cảnh sát, ông bắn họ, tôi lại bắn ông cả hai cùng vào tù. Không phải chuyện vui sao? - Nó bắt đầu kế hoạch mạo hiểm của mình.
- Tại sao? Xem ra, họ đối với cô không quan trọng nhỉ. Vậy tôi bắn đây. - Tiếp tục dùng kế tấn công vào tâm lí nó, nhưng ông đã lầm. Nhưng còn anh chị nó phía sau nó thì nhiều người đã hiểu lầm nhất là hai anh nó. Họ không hiểu nó đang nghĩ những gì sao lại muốn ba mẹ mình chết đến vậy.
- Fasmin, em đang làm gì vậy. Đó là ba mẹ chúng ta đó. - Jesty bất mãn nói, câu sau còn có thêm sự đồng tình của mọi người.
- Tôi không phải con của họ, tôi chỉ là một đứa mồ côi được họ nhận nuôi thôi. Lợi dụng tôi quản lí công ty giúp họ kiếm lợi nhuận sao? Còn lâu tôi mới tin họ. - Nó tỏ vẻ rất hận ba mẹ nó nhưng nó phải diễn vậy, những lời này nó nói ra nó cũng thấy có lỗi lắm chứ, mọi người hiểu lầm nó hiểu, nhưng nó không thể giải thích ngay lúc này, bởi đây là một việc vô cùng mạo hểm, nó dùng ba mẹ cùng Sany và cả nó đánh cược. Ba mẹ nó nghe lời nó nói tưởng là thật vội vàng giải thích. Người ở phía sau nó cũng chen lời vào làm phía bên Trầm Mặc có phần ù tai loạn cả lên. Nhưng ông ta cũng rất thông minh.
- Nếu cô hận họ như vậy, được dù sao tôi và cô cũng vào tù, tôi cho cô bắn một trong hai bọn họ. Nào lại đây. - Nó nghe lời hắn, hành động này của nó là hắn và Justy phẫn nộ vùng lên nhưng bị Rin và Min ngăn lại. Mark, Zeny và cả Mary cùng có chung suy nghĩ là sao hôm nay nó lại nghe lời người khác đến vậy, họ nghi ngờ hành động của nó có phần ẩn mật phía sau. Những suy nghĩ của ba người họ nó đều biết bởi hôm nay nó không mang găng tay, chứng tỏ nó lợi dụng điều này đọc suy ngĩ tất cả mọi thứ kể cả lão cáo già kia đang lợi dụng nó để giết người.
Đứng kế bên mẹ nó và giữ bà ấy trong tay, mọi người nhìn nó với ánh mắt hoảng hốt riêng hắn hắn thấy khiếp sợ nó hơn vì ngay cả mẹ nó nó cũng dám giết. Puy hiểu ý ba cô đứng sang một bên trên tay vẫn còn con dao đầy máu Sany, Trầm Mặc đắc ý thách nó.
- Sao, dám không? - Ông ta thách thức.
- Ông giết một đôi vợ chồng mà lại để vợ chết trước chồng chết sau là sau nhỉ, bọn họ xuống dưới sao làm vợ chồng nữa đây. - Nó nói những lời này mà lòng đau lắm nhưng vẫn phải lạnh lùng tàn nhẫn nói ra, làm cho ba mẹ nó nhìn nó trong nước mắt, mọi người phía bên kia nhìn nó đầy thất vọng, người em, người bạn mà mọi người yâu quý đâu mất rồi giờ lại thấy nó như một ác quỷ lạnh lùng tàn nhẫn. Mắt Ren giờ đã nhoè đi, nhưng nhận thấy ánh mắt sắc bén của nó như muốn nói điều gì ''Tớ tin cậu, tớ mãi tin cậu'' Ren vội lau nước mắt nói.
- Được, ta đếm đến 3 cô và ta cùng nổ súng. - 1.......2...... Nó lên nòng súng. Mọi người hồi họp chờ đợi. Justy lao ra nhưng được Zeny giữ lại. ''Hãy tin Fasmin'' Zeny thầm nói đủ cho bọn họ nghe.
.......3......''ĐOẢNG....ĐOẢNG''
''Fasmin, cẩn thận'' mọi người lo cho nó.
''Sau khi Trầm Mặc đếm tới ba, nó và ông ta cùng chuẩn bị bắn, ba mẹ nó nhắm mắt lại đầy tuyệt vọng nhưng ''ĐOẢNG'' họ không bị bắn trúng mà hai phát súng nó bắt vào chân tay đang khống chế ba nò, tính toán nó rất chính xác, Trầm Mặc đanu quá bỏ tay ra, đồng thời bóp còi, viên đạn hướng về mẹ nó đồng thới nó ý thức được con dao của Puy đang chuẩn bị đâm lén, nó vội đá mạnh ra sau làm Puy bị đá văng ra xa. Còn về phần viên đạn do quá gần nó không còn cách nào khác đành phải dùng sức mạnh đó thôi. Dùng lực vừa phải nó đành liều xô mẹ nó qua bên kia, nơi mà mọi người đang hốt hoảng chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Và đưa tay ra nắm lấy viên đạn ấy. Điều này làm Trầm Mặc bất ngờ, viên đạn đâu rồi ''Xoảng'' Nó mở tay để viên đạn tự nhiên rơi xuống.
''Sao....Sao có thể'' Trầm Mặc còn đang ngạc nhiên chẳng hiểu chuyện gì xảy ra thì nhận ngay cú đá của nó làm ông tỉnh ra.
- Đưa Sany cấp cứu, bảo vệ họ đi song M(Nó thường gọi như vậy, song M: Mark, Mary), Ren và Zeny. Nó nói nhanh rồi quay sang Trầm Mặc ông ta giờ như con quỷ khát máu, hai mắt đỏ ngầu.
''Mày dám lừa tao. Muốn giống 11 năm trước sao?'' Ông ta đã lên đạn.
''Tôi đã cho ông sống 11 năm, giờ chính là ngày tàn của ông Trầm Mặc. Tôi sẽ bắt ông trả giá trước những việc mình đã làm.'' Màu mắt của nó cũng thay đổi, ánh mắt nó sâu hơn không còn màu caffe cuốn hút nữa mà thay vào đó là màu của máu....là MÁU
Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng - Ngọc Linh