They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Tác giả: Duyên Anh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 9
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4732 / 104
Cập nhật: 2016-06-18 11:25:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2: Chương Còm
HẰNG CÒM NHOM GIƠ CAO TAY. Kẻ chiến bại Hậu nhẩy xô vào ôm lấy nó.
- Mày "chì" quá cỡ...
Bọn học trò lớp nhất bao vây nó, khen ngợi:
- Tay mày bọc sắt, hở?
Có đứa nắm bàn tay thằng còm:
- Đưa xem nào, cứ như tay Wong Bang Phu í!
Thằng còm nhòm khiêm tốn:
- Tao gặp hên đó mà...
Nhưng bọn nhóc không cần khiêm tốn. Cái nhục mất mấy con dế cho Hưng mập tưởng chẳng bao giờ rửa được, đã nhờ thằng còm nhom mà thanh toán xong khiến bọn nhóc hết lời công kênh thằng còm nhom.
Thằng còm nhom đưa tay vẫy chú bé cầm hộp dế. Chú bé nhào lại. Nó mở hộp, bắt đủ tám con dế chiến lợi phẩm của Hưng mập bỏ vào túi chú bé:
- Đem về mà nuôi em nhé!
Còn cái hộp và con dế vô địch, thằng còm nhom đem trả Hưng mập:
- Đùa tí chơi mày đừng giận tao nhé, Hưng mập.
Hưng mập bĩu môi:
- Dóc tổ!
- Thiệt mà.
- Tao ở đây bốn năm rồi, đâu có gặp mày lần nào.
- À, tao mới tới tối qua, tao ở nhà bác tao. Mày biết bác tao làm báo không?
Hưng mập vỗ bụng bốp một cái:
- Lạ gì, "thằng cha" còm nhom gặp ai cũng toét miệng cười chào phải không?
- Ừa.
- Mày là cháu "thằng cha" đó hả?
- Ừa, sao mày lại gọi bác tao là "thằng cha"?
- Ờ ờ tại "thằng cha" ấy nhộn lắm. Lão khoái rỡn với tụi tao. Hôm nọ tao đấm lão một cái, vợ lão ta phải mua dầu nóng bóp cả tuần.
Hai đứa trẻ đã bắt đầu thân nhau. Chúng nó nói nói, cười cười nổ giòn như bắp rang, Hưng mập ngắm nghía thằng còm nhom một lát rồi hỏi:
- Tên mày là gì?
- Tao là Chương, bọn thằng Dũng Đakao gọi tao là Chương còm.
Hưng mập đưa bàn tay to tướng của nó rờ lên vai Chương còm:
- Mày còm như bác mày í!
- Ừa.
Chương còm nhắy mắt. Hưng mập hiểu ý nói luôn:
- Thằng nhóc tì này tên là Hải, nó có con chị bằng tuổi tao, làm bộ một cây.
Nhóc tì Hải vênh mặt, bênh chị:
- Anh Hưng mập nói dóc, ai bảo anh cứ cởi trần...
Hưng mập chưa kịp nói năng gì và bọn nhãi lớn nhất đang há hốc miệng kinh ngạc thì kiểng trường điểm hết giờ ra chơi. Bọn nhãi sắp hàng vào lớp. Còn lại ở ngõ B có Hưng mập, thằng còm nhom, chú nhóc tì, người bán dế và vài bà bán quà bánh vặt vãnh.
Hưng mập lắc đầu:
- Tao thua cuộc mà.
Thằng còm nhom đưa tay mời Hưng mập níu nó đứng lên. Nhưng Hưng mập có một vẻ gì ngượng nghịu. Khiến thằng còm nhom phải vỗ lưng Hưng mập, thân thiện:
- Bụng mày rắn như tường, tao dùng mẹo mới dấm được mà tay tao còn nhức.
Nó xoay qua người bán dế:
- Cho xin lại năm đồng đi uống nước mía coi, ông hàng dế!
Người bán dế trả thằng còm nhom năm đồng. Nó mời Hưng mập:
- Ra ngõ uống nước mía với tao nhé?
Nó xoa đầu chú nhóc tì:
- Cả em nữa, đi uống nước mía với anh không?
Chú nhóc tì gật đầu liền. Để Hưng mập bớt vẻ xa lạ, thằng còm nhom mau miệng:
- Tao cũng ở ngõ D, số nhà 17, gần nhà Hưng mập.
Chương còm chợt nhận ra con nhà Hưng mập mặc trần sì cái quần dài. Hưng mập chữa thẹn:
- Nóng thấy mồ, mặc áo khó chịu lắm.
Nhóc tì Hải lè lưỡi:
- Đâu phải, chi Hảo em bảo tại anh nhiều mỡ, mặc áo mỡ chảy ra thấm vào áo, bọn kiến lên ăn mỡ no rồi đốt anh, anh sợ kiến chả dám mặc áo.
Chương còm và Hưng mập cười khúc khích. Cao hơn Hưng mập một cái đầu, Chuơng còm đứng giữa. Nó vươn hai cánh tay sếu vườn bá vai Hưng mập và nhóc tì Hải, dìu hai thằng ra ngõ uống nước mía. Hưng mập giắt hộp dế vào cạp quần. Còn nhóc tì Hải một tay quàng qua mông Chương còm một tay nắm chặt túi ắo đựng đầy nhóc dế.
- Uống nước mía xong, về nhà tao, tao kể chuyện Dzũng Đakao cho tụi mày nghe...
Hưng mập và nhóc tì Hải thấy khoái khoái Chương còm. Hai đứa thay phiên nhau liếc Chương còm. Khiến Chương còm hơi xấu hổ. Ra đầu ngõ, mỗi đứa uống hai ly nước mía. Chương còm trả tiền. Sau đó, Hưng mập rủ Chương còm và nhóc tì Hải về cửa nhà nó chơi.
Nhà Hưng mập trồng giàn hoa giấy. Buổi trưa, nắng cách mấy mà trải chiếu dưới giàn hoa ngồi tán dóc vẫn mát như ngồi trong rạp xi nê máy lạnh, Hưng mập và hai thằng bạn nó khỏi cần chiếu. Ba đứa ngồi phệt xuống đất, Hưng mập mở đầu câu chuyện:
- Mày bảo mày kể chuyện Dzũng Đakao, vậy Dzũng Đakao là thằng nào?
Chương còm liếm môi:
- Là thằng Dzũng Đakao...
Nhóc tì Hải nói leo:
- Như là guốc ở Đakao gọi là guốc Đakao hé!
Chương còm bẹo tai nhóc tì Hải:
- Ừa.
Hưng mập trề môi ra:
- Chuyện gì buồn thế?
- Mày đã nghe đâu mà buồn, Dzũng Đakao là bạn tao, đánh nhau ở sân Hoa Lư đến mười thằng lận. Vui kinh hồn. Tao làm đại tướng.
Hưng mập ngắt lời thằng bạn mới:
- Đại tướng Chương còm?
Chương còm cười toe:
- Chứ sao. Giờ Dzũng Đakao lên Ban Mê Thuột rồi. Nó viết thư cho tao bảo là tụi nó đi đánh nhau với khỉ, đánh nhau với bọn con cái chủ đồn điền Tây bênh tụi Ra-đê oắt tì khiến tao phát thèm.
Hưng mập vụt đứng dậy:
- Mày khoái uýnh nhau không?
- Khoái là cái chắc.
Nhưng Hưng mập lại gieo tấm thân nần nẫn thịt của nó xuống nền xi măng:
- Mày còm nhom đánh nổi ai?
Nhóc tì Hải được dịp "kê" Hưng mập và lấy lòng Chương còm:
- Còm mà anh ấy đấm anh té nhào.
Hưng mập với tay chụp tóc nhóc tì Hải. Thằng nhóc nhanh hơn ngã người về phía sau. Hưng mập hụt. Nhóc tì Hải hỉnh hỉnh mũi:
- Lại còn chối à?
Nó chỉ tay vào túi:
- Tám chú dế đá.
Và cười khúc khích. Chợt nhớ lời Chương còm, nó chạy vù về kiếm hộp đựng dế. Còn lại hai thằng. Hưng mập hỏi:
- Mày học "thái cực đạo", hả?
- Ừa.
- Nói phét, lúc nãy mày bảo mày gặp hên thôi.
- Ừa, tao dùng mẹo.
Hưng mập nghĩ về cái bụng rắn chắc của nó. Bao nhiêu thằng đã đấm đều phải ngán mà nay nó bị Chương còm hạ đo ván, tuy không cáu, nhưng nó vẫn thắc mắc. Trong cái cư xá nhỏ nhoi này, nó chi ngán mỗi một thằng. Thằng này ở ngõ F, con ông thầy cãi Toàn. Tên nó là Thiện. Mười hai tuổi rồi mà đầu nó chả thèm mọc tóc. Nó dữ lắm. Học trường Tây cơ mà. Bọn nhãi cư xá đặt cho nó một cái biệt hiệu là Thiện Mông cổ vì nó vừa dữ vừa không có tóc. Đầu nhẵn thín tựa cái mõ ông thầy chùa.
Thiện Mông cổ đấm thi với Hưng mập, thua là cái chắc. Song nó có một đảng gồm năm thằng lau nhau. Nó đọc kiếm hiệp không thua gì Quyên Tân định nên nhận mình là Dượng Chí Tôn tức Lệnh Xé Xác. Đảng Lệnh Xé Xác hỗn như gấu chuyên bắt nạt con nít và trêu ghẹo con gái.
Chị thằng nhóc tì Hải bị Thện Mông cổ trêu chọc luôn. Con bé nhiều lần khóc sướt muớt. Hưng mập muốn bợp tai Thiện Mông cổ nhưng nó chỉ có cái bụng rắn chắc như tường thôi, còn về tài đấm thì nó thua đứt Thiện Mông cổ.
Nay bỗng dưng, Hưng mập gặp Chương còm. Nó đang muốn rủ Chương còm uýnh nhau với Thiện Mông cổ. Song nó sực nhớ thàng bạn mới của nó còm nhom quá. Nó chẳng có "thái cực đạo", cũng chẳng có "bốc". Nó cho Hưng mập đo ván là nhờ mẹo.
Hưng mập lắc đầu thất vọng:
- Mày dùng mẹo à?
- Ừa.
- Dùng mẹo thì làm sao ăn nổi Thiện Mông cổ.
Chương còm hỏi:
- Thiện Mông cổ là thằng nào?
Hưng mập kể qua về Thiện Mông cổ cho Chương còm nghe. Thằng còm nhom bèn đứng lên, cởi phăng áo ra:
- Mày muốn thử bụng tao không?
Hưng mập đưa lưỡi liếm mép:
- Sợ mầy gẫy xương sườn à...
- Còn khuya.
- Đừng nói phét nữa, cha còm.
Chương còm kháy Hưng mập:
- Tao gẫy xương sườn hay mày vẹo cổ tay?
Hưng mập chống tay:
- Nào thì thử....
Hưng mập thấp hơn Chương còm. Nó đã đứng trước mặt thằng còm nhom:
- Lên gân bụng đi!
- Khoan đã.
- Khoan cái gì?
- Mày vươn tay tao coi có đến bụng tao không. Sợ mày mập, tay mày ngắn.
Hưng mập tưởng thật vươn tay ra. Chương còm đo chỗ đứng vừa tầm tay, Hưng mập sắp phóng. Nó bảo:
- Chơi như thế vận hội nghe mày. Tao vẽ một đường, cấm mày nhích chân qua.
- Ừa, lẹ lên.
Chương còm nhặt cục gạch khoanh cái vòng tròn đóng khung đôi chân Hưng mập trong đó.
- Hễ mày nhích chân qua cài vạch này kể như mày hạng bét nghe chưa, Hưng mập?
Chương còm lại đứng đối diện Hưng mập. Nó gật đầu:
- Xong rồi, mày đấm đi!
Hưng mập ngạc nhiên:
- Mày không gồng à?
- Khỏi cần gồng.
- Nhỡ mày chết thì sao?
- Thì mày vào tù.
Hưng mập bắt đầu ngần ngại:
- Thôi, tao chắc mày gục quá.
Chương còm cười:
- Chưa đấm mà đã lên mặt. Tao sợ mày vẹo cổ tay thì có.
Thấy Chương còm vẻ làm tàng quá, Hưng mập nói:
- Tao đấm khẽ thôi nhé?
- Cứ đấm mạnh di.
Hưng mập do dự một lát, đưa nắm đấm lên miệng hà hơi. Nó hạ nắm đấm xuống:
- Tao đấm, đây mày...
- Đấm đi.
Hưng mập phóng trái đấm vô địch của nó ra. Nó mở mắt thật to, mặc dù, mắt của nó thật bé, nhìn Chương còm vẫn đứng nguyên không nhúc nhích. Thằng còm nhom còn toét miệng cười. Hưng mập phóng trái đấm thứ hai. Rồi nó bước khỏi vòng tròn, ôm lấy Chương còm, khen ngợi rối rít:
- Mày "chì" quá cỡ.
Chương còm nhặt áo mặc vào người. Nó vuốt cái lưng nhễ nhãi mồ hôi của Hưng mập:
- "Chì" khỉ khô gì đâu, tao chỉ dùng mẹo. Nhỏ thó như tao mà không có mẹo "lúa" hé, mày?
- Ừa.
Nhưng Hưng mập muốn biết cái mẹo của Chương còm ra sao mà vừa hạ nổi nó và vừa chịu đuợc hai trái đấm của nó. Nó hỏi:
- Mày khát nước không?
- Có.
- Uống nước lạnh nhé!
Tao khoái uống nước lạnh để trong tủ lạnh.
- Thế thì nhà tao có cả chục chai.
Hưng mập chạy vô xách chai nước lạnh và hai cái ly nhựa ra. Nó rót mời Chương còm. Đợi Chương còm nốc cạn ly nước. Hưng mập mới gạ:
- Mày cho tao biết cái mẹo của mày nhé!
- Dễ ợt mà.
- Ai bảo mày đó?
- Thằng Quyên Tân định.
- Bây giờ hãy nói cải mẹo đấm ngã tao đã...
Chương còm khoái chí cười. Nó liếm môi lia lịa:
- Cái mẹo đấm ngã mày là trêu cho mày nổi giận. Mày nổi giận thì mày hết đường lấy gân bụng. Tao chỉ đấm khẽ là mày ngã à...
Hưng mậy phát đùi đét một cái:
- Hèn chi.
Nó hỏi tiếp:
- Thế cái mẹo chịu cú đấm của tao?
Chương còm xoa tay:
- Tao chỉ việc thót bụng cong người lại là trái đấm của mày đi đoong ngay.
Hưng mập phát đùi cái nữa.
- Hèn chi mày bầy cái trò vẽ vòng để tao khỏi đưa tay dài hơn! Chương còm với chai nước rót uống. Uống đã cơn khát, nó dí ngón tay trỏ vào cái bụng bự của Hưng mập:
- Thế mới gọi là mẹo...
Hưng mập không tin Chương còm dùng mẹo nữa. Trong đầu óc nó vừa nẫy ra ý nghĩ mới. Nó cho rằng Chương còm "chì" thật sự nhưng giấu tài. Hưng mập bắt đầu chiêm ngưỡng cái thân hình còm của Chương còm. Nó toan nói cái gì với Chương còm thì ba ông nhãi sấp si tuổi nó đã xuất hiện ở đầu ngõ.
Ba thằng nhãi hãy còn xa lạ đối với Chương còm. Chứ, đối với Hưng mập thì chúng đã quá quen thuộc. Ba thằng nhãi cao hứng rẽ vô ngõ D. Hưng mập xích gần Chương còm bấm chân nó:
- Đàn em của Thiện Mông cổ đó, mày ơi!
Chương còm làm bộ sợ hãi:
- Pỏ pố rồi, chẩu chứ!
Hưng mập biết Chương còm giả vờ, bấm nó đau hơn:
- Mày dùng mẹo "át giọng" bọn Lệnh Xé Xác đi, mày!
Chương còm nheo mắt đứng dậy. Ba thằng nhãi Lệnh Xé Xác phăng phăng bước rất hiên ngang. Bất thần nhóc tì Hải ở nhà chạy vụt ra. Bọn Lệnh Xé Xác túm lấy áo nhóc tì Hải:
- Nộp năm quả ổi chưa?
Nhóc tì Hải co rúm người lại:
- Bố tao ở nhà, tao không dám hái.
Bọn Lệnh Xé Xác bẹo tai nhóc tì Hải cảnh cáo:
- Thế chiều nay nộp mười quả nhé!
Nhóc tì Hải gật đầu. Chương còm lừng lững bước tới. Nó nắm cổ áo nhóc tì Hải lôi ra khỏi vòng kiềm tỏa của bọn Lệnh Xé Xác. Rồi nhe răng cười hề hề. Một thằng trong bọn Lệnh Xé Xác đá Chương còm một cú. Chương còm giơ cẳng lên xuýt xoa. Nó lắc đầu ú a ú ớ. Nhóc tì Hải định mò mẫm tại chỗ Hưng mập. Nó nói thầm:
- Tụi nó bắt nạt anh Chương còm mất...
Hưng mập bịt miệng nhóc tì Hải:
- Chương còm sắp dùng mẹo hạ cả ba thằng đó, rồi mày coi.
Chương còm giơ tay chỉ trỏ lung tung. Miệng nó vẫn ú a, ú ớ. Và cười sằng sặc. Khiến bọn Lệnh Xé Xác ngẩn ngơ một lát rồi cũng phá ra cười.
- Con nhà này câm tụi bây ạ!
- Ờ nhỉ, nó câm.
Vỗ vai Chương còm một cái thật mạnh, thằng ôn giục:
- Nói đi mày, nói tụi tao nghe chơi!
Thằng ôn khác đùa:
- Nó đựng đầy "nữa bồ xương khô" hé, tụi bây?
Thằng thứ ba phụ họa:
- Chỉ vừa một cái túi dết thôi...
Chương còm cười toe toét. Bỗng nó nghiêm mặt về phía sau lưng bọn Lệnh Xé Xác. Ba ông ôn quay hết lại. Nhanh như
cắt. Chương còm "xin bát cơm nguội" một thằng. Ông ôn này ngã quỵ, hai thằng kia chưa kịp trở tay, Chương còm đã túm đúng dây thun quần sà lỏn của tên ôn khác, lôi về chỗ Hưng mập. Nó dọa:
- Tụi mày nhào vô ông cấu rốn thằng này à...
Hai ông ôn Lệnh Xé Xác ức muốn chảy máu mắt. Chương còm ra lệnh:
- Hưng mập, mày khóa cổ thằng này cho tao.
Hưng mập ngài ngại chưa dám "hưởng ứng", Chương còm nói kháy:
- Bộ mày to con thế mà ngán bọn chim chích này à?
Hưng mập bốc máu liền:
- Ngán cái con tôm khô đây nè...
Và nó chồm lên, dùng hai tay luồn vào nách tên Lệnh Xé Xác. Thế khóa của bồ nông Hưng mập chặt chẽ vô cùng. Tù binh Lệnh Xé Xác hết dám giẫy giụa, Chương còm cởi phăng áo ra:
- Một chọi một, hai thằng mày dám không?
Kể thì dám lắm. Thấy cài bộ xương cách trí của Chương còm, hai tên Lệnh Xé Xác chỉ muốn búng thử. Khốn nỗi, bạn mình đang bi Hưng mập siết chặt. Mà Chương còm vừa dọa sẽ cấu rốn tù binh nếu chúng nó động thủ. Một thằng hỏi Chương còm:
- Mày là lính mới ở cư xá hở?
Chương còm hểnh mũi:
- Đừng rỡn, tao là đại tướng đâu thèm là lính...
- Nói phét thành thần.
- Mày biết Dũng Đakao không?
Tên Lệnh Xé Xác dọa:
- Mày biết Thiện Mông cổ không?
- Biết.
- Là ai?
- Là thằng nhãi con lão thầy kiện, đầu nó không có sợi tóc nào. Nó chuyên bắt nạt con nít và trêu chọc con gái, hay ho gì mà mày khoe.
- Tên mày là gì?
- Chương còm.
- Tao là Hội lé.
Chương còm phì cười:
- Mắt mày cặp bà lời lé mắt bé mắt to, mắt có lò xo mắt to mắt bé" đí.
Hội lé cải:
- Ông chỉ hơi hơi lé thôi. Bạn ông đây là Tâm mặt mụn còn thằng bị mày vồ là Bình sún.
Chương còm khen một câu xỏ:
- Mây chọc cười như tuồng cải lương í, thằng mắt đèn pha đèn cốt ạ!
Tâm mặt mụn nhổ bãi nước miếng. Hành động của tên này sao mà giống hành động anh chị của Quyên Tân định thế! Nó lẩm bẩm:
- Chốc nữa mày sẽ biết tay Thiện Mông cổ.
Hưng mập cáu hai thằng Lệnh Xé Xác siết cổ Bình sún mạnh hơn. Làm Bình sún há hốc miệng, trợn trừng mắt.
Chương còm khuyến khích Hưng mập:
- Cho miệng nó há to chút nữa mày!
Hưng mập cao hứng ghì chặt. Bình sún há miệng to hơn. Chương còm hỏi nhóc tì Hải:
- Có quả ổi nào không?
Nhóc tì Hải xun xoe:
- Có một trái nhỏ thôi.
- Đưa đây.
Chương còm cầm trái ổi nhét vào mồm Bình sún:
- Này thích bắt địa ổi...
Nó dạng chân, khuỳnh tay:
- Bọn cạc ké Thiện Mông cổ kia, hãy xem ta "tra tấn" tù binh.
Nó vỗ vai nhóc tì Hải:
- Lấy cái hộp dế của Hưng mập ra đây.
Nhóc tì Hải bưng hộp dế tới. Chương còm thộp cổ một con. Nó vén áo con nhà Bình sún cho dế cắn rốn Bình sún. Con dế cắn thật sự. Bình sún co rúm người, hét ầm ì. Chương còm xỉ vả:
- Lệnh Xé Xác gì hèn vậy. Dế mới cắn rốn đã la lối um sùm...
Bình sún nhăn nhó:
- Đau thấy mồ.
Chương còm hỏi:
- Mày có biết bơi không?
- Hỏi làm gì?
- Hỏi cho biết.
- Tao không biết bơi.
Chương còm cười ha hả:
- Thế thì chịu khó để dế cắn rốn mày nghe chưa. Nó cắn ba miếng là mày bơi cừ ngay. Thi bơi chiếm giải nhất là cái chắc. Chương còm sắp sửa cho con dế vô địch của Hưng mập cắn rốn Bình sún miếng thứ hai. Bình sún la lối om sòm. Chương còm chỉ tay về phía hai tên Lệnh Xé Xác đang trố mắt nhìn bạn mà không biết cứu cách nào.
Chương còm quát:
- Hai thằng kia cút đi không tao cho dế cắn tai tên tù binh này bây giờ!
Hai ông ôn Lệnh Xé Xác nghĩ chỉ còn cách về báo tin cho Thiện Mông cổ hay là ổn nhất. Hai đứa co giò chạy. Chương còm bảo Hưng mậy mở khóa cho Bình sún. Nó thấy Bình sún có con vụ sừng. Chương còm tước luôn. Nó đá Bình sún một cú, cảnh cáo:
- Từ nay đừng lai vãng vào ngõ này bắt địa ổi nữa nhé! Ngõ này của tao. Về bảo thằng Mông cổ của mày rằng, muốn lấy con vụ này lại, thì nó phải dẫn xác tới đây lạy ba lạy nghe chưa. Bình sún ức hộc máu mồm. Nó lầm lủi bước, thỉnh thoảng, lại quay lại, lè lưỡi chửi thầm. Bọn Chương còm, Hưng mập, nhóc tì Hải cười khoan khoái.
Chương Còm Chương Còm - Duyên Anh Chương Còm