A dirty book is rarely dusty.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Linh Lạnh Lùng
Upload bìa: Thanh Hoa
Số chương: 17
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3561 / 170
Cập nhật: 2017-05-06 00:42:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17: Hãy Yêu Người Luôn Ở Cạnh Mình
ôi thích ghi nhớ và chia sẻ những nghĩa cử tốt đẹp hơn điều ngược lại, bởi nó như thứ nước uống tinh khiết mà kẻ hành khất tìm thấy trong những ngày nắng gắt, xoa dịu sự khô cằn trong tâm hồn và cơ thể.
- Minh Nhật -
--------------------------------------------------
Tôi đã từng luôn nghi ngờ về lòng tốt của con người.
Một bộ phim rất nổi tiếng của đạo diễn Kim Ki Duk có tên Xuân, Hạ, Thu, Đông rồi lại Xuân có đề cập đến chủ đề này, mà trong đó ông đưa ra một lối suy nghĩ mới: Nhân chi sơ tính bản ác - mỗi người sinh ra vốn mang trong mình sự xấu xa, chính cuộc đời làm cho ta tốt lên, chứ không phải ngược lại. Ông có một cách lý giải hoàn hảo mà phải xem qua bộ phim đó, bạn mới có thể gật gù thừa nhận rằng đó cũng là một cách kiến giải mọi thứ trong cuộc đời.
Thực tế, tôi không cho rằng con người sinh ra đã ác. Nhưng tôi cũng hiểu được rằng lòng tốt không phải một chiếc đồng hồ ai cũng đeo lên tay mình và sẵn sàng giơ ra khi người khác muốn hỏi giờ. Ngay cả khi chẳng mất gì (có chăng thì một chút thời gian), làm điều gì tốt với một người xa lạ vẫn là điều hiếm hoi con người nghĩ tới. Và đặc biệt khi động tới lợi ích cá nhân của họ, thì điều đó lại càng hiếm xảy ra.
Thế nhưng, tôi muốn tin và sự kỳ diệu của cuộc sống và lòng tốt vô điều kiện của con người. Những trải nghiệm cá nhân khiến tôi hạn chế mở lòng khi tiếp xúc với một ai đó... quá tốt, tuy thế tôi dùng thời gian để đánh giá những người quanh mình. Và khi lòng tin được xác lập, tôi chấp nhận mọi điều mà họ làm bằng sự thành thật tuyệt đối.
Tôi biết một nhóm bạn, thường làm những chương trình từ thiện nhỏ và thực tế. Ví dụ đi phát áo ấm va đồ ăn Tết cho những côn nhân vệ sinh môi trường vào đúng giao thừa. Đơn giản, thiết thực, và lặng lẽ - như chính những người mà họ tặng quà. Họ không có tấm ảnh nào chụp lại, chẳng co gì để đưa lên mạng xã hội, không có nhu cầu lên báo, và đặc biệt cũng chẳng hào hứng kể những câu chuyện tốt đẹp này ra ở chốn đông người.
Tôi biết một cô gái xinh đẹp khác, bỏ dở việc học tại một trong những đại học hàng đầu thế giới để chạy quanh nửa vòng trái đất, tham gia vào một tổ chức phi chính phủ và dành hàng năm trời ở Nam Phi để giúp đỡ những trẻ em ở thế giới thứ ba. Cô bận rộn tới mức "không kiếm nổi" một tình yêu tử tế cho mình, cho dù các chàng trai ngỏ lời đã xếp một dãy như hàng người chờ mua Iphone mỗi khi Apple ra mắt sản phẩm mới. Thậm chí khi chat với tôi sau khi đã trở về Mỹ vài năm sau đó, cô vẫn chia sẻ rằng cô muốn trở về Nam Phi, sống và làm việc ở đó. Chỉ khi ở nơi đói nghèo nhất thế giới, và dang rộng vòng tay giúp đỡ những người thiếu may mắn, cô mới cảm thấy minh được sống, hoặc nói đúng hơn, được sống có ý nghĩa.
Điều gì khiến những người trẻ ấy làm như vậy?
Là cảm giác thỏa mãn khi theo đuổi những thôi thúc vô hình trong tâm thức. Đó chính là lòng tốt vô điều kiện, có những người sinh ra mang sẵn điều đó trong tim, và có những người không. Họ không cần bất cứ thứ gì khi làm điều đó, họ không chờ đợi đến khi giàu có hay rảnh rỗi, họ cũng không tìm kiếm sự đáp trả của người hay của đời - bởi thậm chí nhiều người trong số họ còn không tin vào luật nhân quả. Họ chỉ làm, vì cảm giác "phải" làm, như chúng ta cảm thấy phải ăn khi đói hay phải ngủ khi mệt. Chỉ đơn giản vậy thôi mà khó vô chừng.
Hemingway từng nói: "Chẳng có gì cao quý trong việc vượt lên người khác, sự cao quý thực sự là vượt lên trên chính con người cũ của ta." Câu nói được nhắc lại trong bộ phim được đề cử giải Oscar nổi tiếng The Internation Game về nhà khoa học đại tài Alan Turning - một trong những cha đẻ của thứ gọi là máy tính. Lòng tốt chính là thứ sẽ khiến chúng ta trở nên cao quý, bởi ngay khi làm điều đó, chúng ta đã vượt lên chính bản thân mình. Chúng ta vượt qua những điều xảy ra trong quá khứ, vượt qua những khó khăn chính mình gặp phải, vượt qua những bất công mà cuộc sống này đã hằn lên chúng ta sau khi ý thức được hình thành. Ta đưa một cụ già qua đường ngay cả khi hôm trước có kẻ vừa quats tháo ta vì "lỡ" dừng đèn đỏ đúng luật. Ta tặng áo ấm và sách vở cho trẻ em mồ côi dù rằng vừa đọc trên báo rằng có những kẻ ngày giả vờ què quặt xin ăn, tối lại nhậu nhẹt tưng bừng. Ta tận tình chỉ đường cho một người xa lạ ngay cả khi biết có đâu đó đã xuất hiện những vụ thôi miên lừa gạt chỉ qua dăm ba tiếp xúc bâng quơ.
Chúng ta không xấu đi, không chai sạn trái tim vì dòng đời xô đẩy, chúng ta không màng tới những vết bẩn trên trang giấy cuộc đời mà mỉm cười viết tiếp lên đó những dòng tốt đẹp. Đó là một lựa chọn. Đó cũng là sự cao quý mà mỗi chúng ta đều có thể tự tìm thấy.
Tôi thích ghi nhớ và chia sẻ những nghĩa cử tốt đẹp hơn điều ngược lại, bởi nó như thứ nước uống tinh khiết mà kẻ hành khất tìm thấy trong ngày nắng gắt, xoa dịu sự khô cằn trong tâm hồn và cơ thể. Từ lúc nào đó, người ta đã quên đi những điều giản đơn mình có thể làm, quên đi sức mạnh của lòng tốt, quên đi rằng sẽ đến một ngày nào đó chính chúng ta sẽ thành người lạc lối giữa sa mạc khô cằn và cần lắm một dòng suối trong lành giữa hoang đảo tình yêu - là một hoang đảo bởi nó hiếm hoi, nhưng rồi chúng ta sẽ còn lại gì nếu không phải những bờ vai và vòng tay dành cho nhau khi cần thiết?
Trên chặng đường dài đến miên man của cuộc đời, bất cứ khi nào, chúng ta cũng có thể trở thành người tốt.
Chúng Ta Rồi Sẽ Ổn Thôi Chúng Ta Rồi Sẽ Ổn Thôi - Gào - Minh Nhật Chúng Ta Rồi Sẽ Ổn Thôi