I find television to be very educating. Every time somebody turns on the set, I go in the other room and read a book.

Groucho Marx

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 87
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 831 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:33:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 86: Chương 86
ạch Ngôn Sơ ngơ ngẩn, một diêndanlqdđ tay nắm lấy tay cô gái đang ở trong lòng mình. Cô cười cười, máu trào ra từ khóe miệng, sau đó nhắm mắt, vô lực khuỵu xuống.
Lại một hồi tiếng súng vang lên ở đầu ngõ, tên da đen đầu trọc bắn súng đột nhiên hét lên rồi ngã xuống đất, không nhúc nhích. Hiển nhiên, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau.
"Phỉ Na!" Bạch Ngôn Sơ hét lên, bất chấp tất cả ôm lấy Phỉ Na ngã trên mặt đất. Áo sơ mi màu vàng nhạt của anh đã dính máu của Phỉ Na.
Cô vì cứu anh, chắn đạn thay anh. Anh ôm lấy cô, thân thể cô dần trở nên co quắp.
Tiếng bước chân dần dần tràn vào trong ngõ nhỏ, mấy bóng người màu đen đi tới. Bạch Ngôn Sơ cúi người xuống, ôm lấy thân thể đang run rẩy của Phỉ Na. Khóe miệng cô co rúm, phát ra âm thanh rên rỉ khe khẽ. Bạch Ngôn Sơ cúi đầu xuống, đưa lỗ tai đến gần bờ môi dính đầy máu tươi của cô để lắng nghe.
Sau lại mấy người kia cũng không có tiến lên, mà là ngơ ngác nhìn một màn diêndanlqdđ này. Một người đàn ông tóc đỏ cẩm đầu, trên cánh tay tráng kiện xăm hình con bọ cạp màu nâu đỏ.
"Phỉ Na." Bạch Ngôn Sơ trầm giọng nói.
"Bạch! Em yêu anh......" Phỉ Na cố hết sức nói xong câu này, khóe miệng cuối cùng cũng dần dần khép lại. Con ngươi cũng trở nên bình định, vẻ rực rỡ biến mất trong nháy mắt.
Tay vô lực rũ xuống, súng lục cũng rớt xuống mặt đất.
Bạch Ngôn Sơ nhắm mắt lại, đưa tay ôm lấy cô. Thân thể của cô vẫn ấm áp hương thơm như cũ. Đáng tiếc, anh đã mất đi người đồng minh đáng tin cậy.
Cô vì cứu anh mà chết. Điều này làm anh trọn đời khó quên.
Người của "Hồng Hạt Tử" đều giơ súng lên, từng bước một chậm rãi tiến tới gần anh. Thế nhưng Bạch Ngôn Sơ không hề cầm lấy súng lục để phòng bị gì, mà chỉ vô cảm nhìn bọn họ, trong mắt cũng không có bất kỳ gợn sóng nào.
Anh không sợ hãi chút nào lại làm mấy người kia cảm thấy nghi ngờ, ngoài động tác giơ súng lên cũng không hề làm gì tiếp.
Cuối cùng Bạch Ngôn Sơ ngẩng đầu lên, đặt thi thể của Phỉ Na xuống rồi nói: "Giết chết tôi rồi cô ấy cũng không sống lại được. Tốt nhất là mấy người về nói lại với cha cô ấy, nói ông ấy có một cô con gái tốt!"
Người đàn ông cầm đầu cúi đầu, sau đó phất phất tay với mấy người phía sau, bảo bọn họ bỏ vũ khí xuống.
Sau đó, hắn cười lạnh với Bạch Ngôn Sơ: "Anh! Theo chúng tôi trở về chứ?"
=== ====== ====== ===
Sau cơn mưa giữa trưa trời có chút nóng bức. Du Du ngồi trên ghế sa lon uống Hồng Trà, liếc nhìn thời gian trên điện thoại di động.
Còn nửa tiếng nữa, là có thể tới nhà trẻ đón con gái được rồi.
Mới vừa đặt cái cốc màu trắng xuống, chị Tiên đi tới, có chút chán nản nói: "Tiểu thư, vị Trình thiếu gia đó lại tới. Đang đứng ở cửa!"
Du Du cau mày, trái tim dâng lên nỗi phiền muộn.
Đã một tháng rồi, Trình diêndanlqdđ Tử Thông vẫn không có ý tứ buông tha. Lúc thì mời đi du thuyền, lúc thì muốn mời ăn bữa tối dưới ánh nến, hôm nay không biết lại có tiết mục gì đây.
Cô không chán ghét Trình Tử Thông. Thật ra anh ta là người đàn ông lịch sự tao nhã, được giáo dục tốt, phong độ phi phàm, nói năng đúng mực. Rất nhiều phụ nữ sẽ thích người đàn ông tri thức lễ độ này.
Nhưng, cô thật sự không có hứng thú với anh ta.
Trình Tử Thông đã đi vào rồi. Có lẽ là khẩn trương, trên khuôn mặt thanh tú có chút xanh xao. Anh ta đi lên phía trước, cung kính cười nói: "Đường tiểu thư, hôm nay cô có khỏe không?"
Du Du cố gắng nặn ra một nụ cười: "Cám ơn, tôi ổn." Sau đó lại nói thêm một câu, "Trình thiếu gia, về sau anh không cần phải vất vả như vậy."
Đã rất rõ ràng rồi chứ? Chỉ mong anh ta hiểu.
Nhưng, câu trả lời của anh ta lại làm cho cô cảm thấy chán nản: "Tôi biết Đường tiểu thư muốn cự tuyệt tôi, nhưng tôi không muốn buông tha. Tối thiểu, tôi sẽ cố gắng dành được cơ hội mà em dành cho tôi!"
Du Du bất đắc dĩ cười khổ: "Tính khí tôi rất kém, không thích hợp với anh!"
"Tôi sẽ khoan dung với người phụ nữ tôi yêu." Trình Tử Thông dịu dàng cười nói.
Chị Tiên không biết từ lúc nào thì xuất hiện bên cạnh anh ta, thở dài nói: "Trình thiếu, không phải là tôi hắt nước lạnh vào cậu! Cậu rất tốt, nhưng so với cậu chủ, thì vẫn còn kém hơn một chút!"
Nói xong, chị tự biết mình lỡ lời, liền xin lỗi với Du Du: "Tiểu thư, tôi không có ý đó!"
Du Du lại cười nói: "Không sao! Chị đi xuống đi!" Sau đó lại ngạo nghễ nhìn về phía Trình Tử Thông, "Trình Tử Thông, diêndanlqdđ anh nghe thấy rồi đấy. Anh không cần phải lãng phí thời gian với tôi nữa, còn có rất nhiều người phụ nữ đang mong anh theo đuổi đấy, anh không nhất thiết phải để ý đến mẹ góa con côi chúng tôi! Cho dù tôi có tiếp nhận anh, nhưng chưa chắc con gái tôi đã thế! Trong lòng con bé chắc hẳn chỉ có chắc cha nó, điều này không thể thay thế được!"
Có mấy lời nói ra dĩ nhiên làm người khác rất đau đớn, nhưng cô vẫn phải nói. Thay vì cho anh ta ảo tưởng, chẳng bằng việc trực tiếp dập tắt tư tưởng tiến thủ của anh ta.
Trình Tử Thông than thở, rũ tay xuống cười nói: "Có lẽ, tôi không nên khư khư cố chấp!" Sau đó xoay người đi về phía cửa chính.
Đang lúc này, điện thoại di động của Du Du vang lên, là Kha Triết Nam gọi tới.
"A lô? Du Du, tớ đã ở cửa nhà trẻ rồi! Đợi lát nữa tớ sẽ đưa Đồng Đồng về, cậu yên tâm!"
Du Du cười than: "Sao cậu lại chạy đi đón nó rồi?"
Có vẻ cậu ấy quá xứng với chức cha nuôi rồi?
Bên kia Kha Triết Nam lại nói: "Ừ, dù sao tớ cũng không bận gì. Cậu cứ thoải mái mà tưới hoa uống trà đi."
Du Du có chút áy náy nói: "Tiểu Nam, gần đây cậu luôn bận bịu chăm sóc tớ với Đồng Đồng, bỏ quên Hội Lý Tử cũng không hay!"
Kha Triết Nam lại ha ha cười không ngừng: "Ai, nếu cô ấy đến chuyện này cũng ăn dấm, thì cũng không cần làm bạn gái của Kha Triết Nam tớ nữa rồi!"
Du Du tức giận nói: "Tớ đang nhắc nhở cậu phải quan tâm nhiều tới người ta hơn đấy!"
"Được rồi được rồi! Ai, tớ thấy bọn trẻ đi ra rồi, không thèm nghe cậu nói nữa."
Du Du không thể làm gì khác hơn là cúp điện thoại. Nhưng ngay sau đó lại có điện thoại gọi tới. Cô nhìn thấy hiển thị cuộc gọi đến, trong lòng khẽ run.
Là giáo viên của Đồng Đồng, cô giáo Trầm.
"Chào cô, cô giáo Trầm!"
"Đây là phụ huynh của em BẠch Đồng phải không ạ? Xin lỗi vì đã quấy rầy! Cô có thể tới nhà trẻ một chuyến được không? Đồng Đồng mới vừa xảy ra tranh cãi với một bạn khác, nói bạn đó nói xấu cha em ấy, khóc rất thảm thương! Chúng tôi khuyên mãi nhưng em ấy cũng không ngừng khóc. Cô có thể tới đây không ạ?"
Du Du vội vàng đứng lên nói: "Cô giáo, tôi đến ngay! Cám ơn cô!"
Vì vậy, cô vội vã lên xe, lái xe đến nhà trẻ. Sau khi đi đến phòng làm việc của giáo viên, liền gặp được Kha Triết Nam đang ôm khóc Đồng Đồng khẽ khuyên lơn, mà cô giáo Trầm đứng một bên cũng đang nói chuyện với một cô bé khác. Du Du đoán, điều này cũng cho phép chính là cùng Đồng Đồng xảy ra tranh chấp người
Chồng Trước Có Độc Chồng Trước Có Độc - Khu Khu Nhất Nhật