A book is like a garden carried in the pocket.

Chinese Proverb

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 87
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 831 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:33:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 79: Chương 79
ditor: Nam Cung Nguyệt
Hai ngày nay, A Sơn vẫn không có bất cứ tin tức gì. Mà hai ngày nay, ngày nào Bạch Ngôn Sơ cũng làm việc đến nửa đêm mới trở về nhà.
Đêm nay, anh không về nhà ngủ. Mà gọi điện thoại cho cô, nói sẽ ngủ ở văn phòng.
Trước khi ngủ, Du Du thấy một tin tức mới ở trên TV: " Một căn nhà cũ ở khu biệt thự Thanh Thủy đã bốc cháy mười lăm phút trước. Nguyên nhân bốc cháy không rõ, cảnh sát đã tham gia điều tra."
Khu biệt thự Thanh Thủy? Chỗ đó, con đường kia, quả thực quá quen thuộc! Đây chẳng phải là nhà của Chu Tuyết Phi mẹ của Bạch Ngôn Sơ ở khi còn sống sao? Sao lại cháy được?
Lập tức cầm điện thoại di động lên, tìm một dãy số. Nhưng, đầu kia không có người nào nghe máy.
Bạch Ngôn Sơ không nghe điện thoại.
Trong lòng cô rất sợ, một loại hoảng loạn trước nay chưa có đè nặng trong lòng cô.
Nghe tin khu biệt thự kia bị cháy, trong lòng cô như có lửa đốt, làm cho cô vô cùng lo lắng.
Mười phút sau cô lại gọi cho anh, nhưng vẫn không có người nào nghe máy, sau đó cô nhắn lại vào hộp thư.
Bạch Ngôn Sơ đang làm gì? Cô không dám tưởng tượng. Nhà của mẹ anh bị bốc cháy, anh có biết không?
Cuối cùng, cô chán nản nằm xuống giường, lật qua lật lại. Cô vẫn như vậy cho đến rạng sáng.
Trong lúc đó, cô không ngừng gọi điện thoại cho Bạch Ngôn Sơ. Nhưng anh vẫn không nghe máy.
Cả đêm cô không ngủ được, cô rất sốt ruột.
Buồn bực, cô để cho con gái đi ngủ với chị Tiên.
=== ====== =========
Sáng sớm hôm sau, khi Du Du mở mắt ra liền thấy có một người đàn ông ngồi bên giường, cô bị dọa sợ giật mình ngồi dậy.
Áo sơ mi trắng sạch sẽ, nụ cười câu người, đôi mắt tối tăm thâm thúy. Bạch Ngôn Sơ đang nhìn cô hết sức chăm chú, cô có chút bối rối.
Cô lo sợ không yên hỏi, "Anh về nhà lúc nào?"
Anh mỉm cười, đưa tay vén tóc bên tai cô: " Anh mới về. Nhìn em ngủ ngon như vậy, cũng không muốn gọi em dậy."
"Tối hôm qua anh đã đi đâu?" Cô hỏi.
Một tia mơ hồ bất an vẫn còn ở trong lòng cô.
"Không phải anh đã nói rồi sao? Anh ở công ty." Anh mỉm cười ôm cô.
Lồng ngực ấm áp, mùi nước hoa quên thuộc, còn có mùi hương đặc biệt trên người anh. Cô nằm trong ngực anh, dần dần bình tĩnh lại.
Anh dịu dàng nói: "Bảo bối, tháng sau chúng ta sẽ đi châu Âu chứ? Anh tính ở đó lâu dài đấy."
Du Du kinh ngạc hỏi: "Công ty thì sao?"
Gần đây anh luôn nói muốn đi châu Âu, cô cũng đã cảm thấy kỳ quái. Anh có thể bỏ được công ty sao?
"Anh sẽ sắp xếp." Anh ôm chặt cô, không buông lỏng.
Du Du lại hỏi: "Nhà của mẹ anh đã bị người khác đốt, anh có biết không?"
Nhìn ánh mắt kinh ngạc của cô, anh cười nhạt: "Anh vừa mới biết."
"Là ai đã làm vậy?" Du Du vội vàng hỏi.
Ai to gan như vậy, lại dám đốt nhà của mẹ tổng giám đốc Hoa An?
Bạch Ngôn Sơ cười yếu ớt: "Một người điên mà thôi, đã không sao rồi."
Mặc dù anh nói rất nhẹ nhàng, nhưng Du Du lại cảm thấy trong mắt của anh như có một tia đau thương, bất đắc dĩ, lại có một tia thoải mái. Hơn nữa, tia máu trong mắt anh, có một loại yêu dã khác thường.
"Đồng Đồng đâu? Đồng Đồng đã tỉnh chưa?" Anh lại hỏi, đem đề tài chuyển đến trên người con gái.
Du Du vội vàng nói: "A, Đồng Đồng ở chỗ chị Tiên."
Bạch Ngôn Sơ nhanh chóng hôn cô, nói: "Anh đi
Chồng Trước Có Độc Chồng Trước Có Độc - Khu Khu Nhất Nhật