Love is like a butterfly, it settles upon you when you least expect it.

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 87
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 831 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:33:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 78: Chương 78
êm nay, một cặp vợ chồng mất ngủ.
Cõi lòng Du Du tràn đầy tâm sự, cô trằn trọc trăn trở, phát hiện Bạch Ngôn Sơ nằm bên cạnh cũng không tốt hơn là mấy. Sau khi trở mình mấy lần, hai người bình tĩnh nhìn nhau.
"Còn tức giận sao?" Anh đưa tay nhéo má cô, dịu dàng hỏi.
Du Du đỏ mặt, rũ lông mi xuống không nói.
Anh cười thán, liền đưa tay vuốt ve cái cổ trắng ngần của cô. Cô tức giận trợn mắt, khẽ gọi: "Đừng làm loạn! Tối nay em không muốn phục vụ anh."
Anh dịu dàng nói,"Chuyện của Giang Tâm Di, anh sẽ đi xử lý."
Cô buồn bã cười một tiếng: "Có lẽ, số mệnh con người đã sớm được an bài rồi."
"Đừng nghĩ nhiều. Ngủ đi!" Bạch Ngôn Sơ vòng một tay qua ôm cô, cằm tựa vào trán cô. Lắng nghe được hô hấp ấm áp của anh, cô cảm thấy trong lòng an bình hơn không ít.
Đang lúc cô sắp ngủ thì anh lại nhẹ nhàng hôn vào mi tâm của cô.
Trong lúc mơ mơ màng màng, Bạch Ngôn Sơ cảm giác mình đang đi vào trong bóng tối. Bóng tối kiên cố bao trùm khắp nơi, giống như ánh sáng bên ngoài đã bị chặn lại, không thể lọt vào nổi dù chỉ một tia sáng.
Anh không dám đi về phía trước, mà chỉ dừng bước chân lại.
Trừ âm thanh hít thở của mình ra, thì không hề có bất kỳ tiếng động nào.
Anh không biết đây là đâu.
Trong lúc đang mơ màng, bên kia đột nhiên chiếu tới một tia sáng yếu ớt. Anh dựa vào ánh sáng mà nhìn, thì thấy bên kia có một lối bậc thang dài. Mà ở trên bậc thang cao nhất, có hai bóng hình đang đứng đó.
Anh vội vàng bước qua, sau đó thấy rõ cả hai người. Bên trên một là Du Du, một người khác là Giang Tâm Di.
Giang Tâm Di chỉ tay vào Du Du, lớn tiếng mắng: "Đường Du Du! Tại sao cô lại lấy được anh ta? Cô đúng là đáng chết! Loại phụ nữ như cô nên chết đi cho rồi!"
Bạch Ngôn Sơ ngừng thở, cất bước định tiến lên lại phát hiện thân thể bị một năng lượng vô hình kìm chặt, cho dù có dùng sức ra sao cũng không bước nổi dù chỉ một bước.
Mà bên kia, Du Du quay đầu lại, trông thấy anh, trong ánh mắt tràn đầy đau đớn cùng kinh ngạc.
Bạch Ngôn Sơ bị ánh mắt của cô thiêu đốt, liền nói: "Du Du! Đừng nghe theo cô ta! Tới đây!"
Bên kia Du Du lại chua xót cười một tiếng, lúc xoay người thân thể lại không tự chủ được mà nghiêng đi, ngã xuống dưới bậc thang......
Cả người Bạch Ngôn Sơ trở nên cứng đờ.
Anh chứng kiến rõ ràng cảnh Du Du ngã xuống từng bậc từng bậc một, cuối cùng nặng nề dừng lại bên cạnh mình.
Anh nhìn thấy mặt đất dính đầy máu, đều là từ sau đầu cô chảy ra. Ánh mắt của cô mở to, tựa hồ đang nhìn cái gì, thậm chí như muốn nhìn thấu điều gì đó.
"Du Du......" Một tiếng hét như tê tâm phế liệt vang lên, là của anh.
Năng lượng kìm chặt anh vẫn chưa biến mất, anh vẫn không thể nhúc nhích dù chỉ một bước. Còn người phụ nữ mà mình yêu sâu đậm, thì lại bất động nằm ngay trước mặt anh.
Cuối cùng cô cũng nhắm mắt lại, từng giọt nước mắt chảy xuống từ khóe mắt.
Anh cảm thấy đáy lòng như bị xé rách, xé mạnh tới nỗi cả người anh đau như cắt. Anh liên tục gọi tên của cô, cho đến khi sức cùng lực kiệt mới thôi.
Đang lúc bóng tối lại tiếp tục bao trùm, một giọng nói lo âu hỏi: "Anh làm sao vậy?"
Bạch Ngôn Sơ khó khăn mở mắt ra, thấy bóng tối bị chẻ đôi ra, trước mắt là một khuôn mặt xinh đẹp nho nhã. Trên mặt đều là nóng nảy cùng lo lắng.
Anh cực kỳ kinh hỉ, kêu lên: "Du Du!"
Thật sự là cô? Cô không có chết? Đây chỉ là cơn ác mộng!
Anh bất chấp tất cả ôm lấy cô, toàn thân phát run, tự lẩm bẩm: "Du Du! Em vẫn ở đây, vẫn ở đây!"
Anh không rõ đã là lần thứ mấy mơ thấy cơn ác mộng này. Lần đầu tiên gặp nó, là vào đêm thứ hai sau khi cô đề xuất li hôn, nhưng anh chưa hề nhắc đến việc này với cô.
Sở dĩ ban đầu anh đi tìm Âu Dương Uyển âm hỏi thăm, cũng là bởi vì giấc mộng này.
Du Du biết anh thấy ác mộng, liền nhẹ nhàng nói: "Anh hét to như vậy, làm em sợ muốn chết."
Thế nhưng anh vẫn ôm chặt cô như cũ, nói: "Anh mơ thấy em ngã xuống từ trên cầu thang, đều là máu!"
Lần này đến phiên Du Du chấn động. Giấc mộng anh mơ thấy giống như tình cảnh trước khi chết của cô? Tại sao có thể như vậy?
Anh buông lỏng cô ra, lại thấy sắc mặt cô trắng bệch, ánh mắt đờ đẫn, liền lắc lắc bả vai của cô hỏi: "Em sao thế?"
Du Du hồi hồn lại, cười gượng, "Không có việc gì, ngủ đi thôi." Rồi nằm xuống.
Anh ôm lấy cô từ phía sau, giống như làm như vâyk mới có cảm giác an toàn.
"Bà xã, về sau ngoại trừ anh ra, không nên tin bất luận kẻ nào." Anh ôn nhu nói với cô, nhưng lại giống như đang
Chồng Trước Có Độc Chồng Trước Có Độc - Khu Khu Nhất Nhật