I know every book of mine by its smell, and I have but to put my nose between the pages to be reminded of all sorts of things.

George Robert Gissing

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 978
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4035 / 120
Cập nhật: 2015-03-20 16:14:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 56: Khô Vinh Phong.
ách thứ ba...
Tiếng nói của Trịnh Hạo Thiên giống như sấm nổ giữa trời quang, ầm ầm vang vọng khấp cả đỉnh Phi Thiên phong.
Vô số người vào giờ phút này đều đưa mắt nhìn nhau, bọn họ tuy không dám lớn tiếng ồn ào, nhưng điều này cũng không thể ảnh hưởng bọn họ sử dụng một phương thức khác biếu đạt nổi kinh nghi trong lòng mình.
Mà kinh hỉ nhất trong những người này, không thể nghi ngờ chính là đám trưởng lão hạ phong rồi.
Bọn họ lúc đầu tuy động tâm, nhưng chỉ là động tâm mà thôi.
Bởi vì không ai ngờ tới, mấy người Trịnh Hạo Thiên lại chọn lựa con đường thứ ba.
Là một thành viên Vạn Kiếm tông, bọn họ rất rõ ràng Thiên Cơ động trên Phi Thiên phong có ý nghĩa thế nào.
Nếu đổi lại là bọn họ, bọn họ có thể khẳng định, lựa chọn đầu tiên của mình chính là tiến vào Thiên Cơ động tìm hiểu đại đạo, tiếp đó mới là lựa chọn thành lập một phong mới.
Bởi vì một khi đại đạo thành công, vậy tất cả mọi việc đều có thể thực hiện.
Người có tầm nhìn xa sẽ lựa chọn cách đầu tiên, còn người ánh mắt thiển cận, không thích tranh đấu sẽ chọn cách thứ hai.
Nhưng nếu lựa chọn con đường thứ ba....
Cho dù là kẻ lão luyện, kinh nghiệm phong phú nhất cũng không thể đoán ra được, rốt cuộc trong lòng bọn Trịnh Hạo Thiên đang nghĩ cái gì.
Bất quá vui mừng vẫn phải vui mừng.
Sau khi Trịnh Hạo Thiên đại biểu mọi người đưa ra lựa chọn, tất cả các trưởng lão hạ phong đều cười rạng rỡ.
Mấy tên đệ tử như vậy, nhất định sẽ lựa chọn gia nhập hạ phong. Mà bất kể là hạ phong nào, nếu có thể thu nhận được bọn họ, thì mấy chục năm sau, thực lực nhất định sẽ đại tăng, xưng hùng xưng bá.
Đến lúc đó, thế cục chắn vạc tam đại hạ phong lũng đoạn hạ phong bao năm qua có lẽ xuất hiện biến hóa mới rồi.
Cho nên, mấy trăm ánh mắt nóng bỏng lập tức chiếu về phía Trịnh Hạo Thiên. Chủ nhân những ánh mắt này đều là trưởng lão hạ phong. Nhìn bộ dáng bọn họ, tựa hả như chỉ hận không thể lập tức lao tới nuốt sống mấy người Trịnh Hạo Thiên vậy.
Trên bầu trời im lặng một hồi lâu.
Có lẽ bởi vì lựa chọn của Trịnh Hạo Thiên quá mức bất ngờ, cho nên ngay cả hai vị đại năng trên Phi Thiên phong cùng có chút vội vàng, chuẩn bị không kịp.
Tỷ muội Vân Thương Hải chớp chớp đôi mắt to tròn, cùng đồng thanh nói: “Tỷ tỷ, ngươi vào Phi Thiên phong với chúng ta đi. Thiên Cơ động vui lắm." Các nàng nói xong liền cùng trừng mắt nhìn Trịnh Hạo Thiên một cái, trong ánh mắt rõ ràng ẩn chứa một vẻ tức giận.
Rất rõ ràng, các nàng vẫn để trong lòng chuyện Trịnh Hạo Thiên vừa ra tay đã đánh cho các nàng chạy trối chết. Tuy không đến mức tìm cách trả thù, nhưng trong thời gian ngắn tuyệt đối không thể sinh lòng hảo cảm với hắn.
Cả đám phong chủ, trưởng lão và các đệ tử không hẹn mà cùng quăng hết ánh mắt về phía hai tỷ muội song sinh.
Thiên Cơ động chơi vui lắm...
Sợ là cùng chỉ có loại thiên chi kiều tử như vậy mới dám nói câu đó...
Ngay cả Văn Nhân Băng Oánh muốn tiến vào Thiên Cơ động tìm hiểu đại đạo cũng gặp vô vàn khó khăn, bởi vậy có thể thấy được, muốn tiến vào tòa động phủ này khó khăn đến cỡ nào.
Nhưng ở trong mắt hai tỷ muội các nàng, nơi đó chỉ là một chỗ để chơi đùa.
Loại chênh lệch thực quá lớn, khiến cho người ta chỉ biết than thở mà thôi.
Bất quá, mặc dù mọi người đố kỵ, hám mộ hai nàng, nhưng không có ai đám đứng ra chỉ trích. Bòi vì lai lịch người đặc cách cho bọn họ tiến vào Phi Thiên phong thực sự quá lớn...
Cừu Hinh Dư mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Đa tạ hảo ý cùa hai vi sư tỷ, bất quá trong lòng tiểu muội đã có nơi đến rồi."
Thương Hải Tang Điền không hề che dấu vẻ thất vọng trên mặt mình, bất quá con ngươi các nàng lại xoay chuyển không ngừng, không biết là tính toán điều gì trong lòng.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng hiểu rõ. Thương Hải Tang Điển sở dĩ yêu quý Cừu Hinh Dư như vậy, đó là do diệu dụng của Cực Âm Nội Mị thuật mà nàng tu luyện sinh ra.
Đây là một môn công pháp cực kỳ thần kỳ, có thể trong bất tri bất giác mà khiến cho mọi sinh vật khác sinh ra ảnh hưởng kỳ diệu.
Đây mới là điểm huyền ảo lớn nhất của Cực Âm Nội Mị thuật.
Có thể bay tới nơi này, không thể nghi ngờ đều là cường giả một phương trong Vạn Kiếm tông, định lực bọn họ vững chắc, kiến thức rộng rãi, tuy rất kinh ngạc vì dung mạo xinh đẹp và giọng nói mê người của Cừu Hinh Dư, nhưng cũng không dễ đàng vì thế là động tâm.
Nhưng Vân gia Thương Hải Tang Điền lại khác. Các nàng rõ ràng đều chưa được từng trải, cho nên Cừu Hinh Dư không dùng đến mật thuật gì đó, chỉ cần dựa vào mị lực bản thân tự động phát ra cùng có thể dễ dàng chiếm được lòng hảo cảm của hai nàng.
Cho dù là Vân Thương Hải vừa mới so kiếm với Cừu Hinh Dư chưa lâu, hơn nửa còn thất bại, thì loại hảo cảm này cũng chẳng bớt đi là bao.
"Các ngươi đã lựa chọn, bổn tọa cũng không miền cưỡng, Bất quá bổn tọa nói trước một câu, nếu các ngươi lựa chọn phong khác, thì toàn bộ đãi ngộ sẽ tương đương với đệ tử bình thường. Nếu sau này muốn tiến vào Phi Thiên phong tu luyện thì phải tự dựa vào nổ lực của bản thân. "
Trịnh Hạo Thiên nghiêm nghị nói: “Đệ tử hiểu."
Hắn không giống những người khác. Có một Vạn Bảo Hiên khổng lồ làm chỗ dựa, hắn căn bản không cần để ý tới tài nguyên của Vạn Kiếm tông.
"Được rồi, hiện giờ người chủ tri tất cả các phong đều ở đây, các ngươi tự lựa chọn đi."
Trên bầu trời đột nhiên bùng lên một đạo quang mang khổng lồ, đạo quang mang này ầm ầm nổ tung giữa không trung, hóa thành hơn vạn điểm sáng, phủ kín cả bầu trời.
Vô số văn tự do điểm sáng hóa thành trong nháy mắt hiện ra chỉ chít trên không trung.
Đây là tên của hơn vạn ngọn núi trong Vạn Kiếm tông. Tên của hạ phong thì lớn hơn tên của những phong vô danh một chút, phân chia cấp bậc rất rõ ràng.
Quay đầu. Trịnh Hạo Thiên cùng Cừu Hinh Dư liếc mắt nhìn nhau, rõ ràng tâm tình bọn họ đang rất kích động, không kiềm chế được chính mình.
Từ tiểu Linh giới tiển vào đại Linh giới, tuy chưa dám nói cái gì mà nhiều lần thiên tán vạn khổ, nhưng mấy tháng cố gắng đã qua còn phải là vì giờ khắc này sao.
Cừu Hinh Dư khẽ gật đầu, nàng chậm rãi bước ra ngoài, ngầng đầu nhìn về phía vô số điểm sáng trên bầu trời, Mỗi một điểm sáng kia đại biểu cho một cao thủ có thể khống chế linh khí phi hành.
ít nhất đối với Cừu Hinh Dư hiện giờ mà nói, nhân vật như vậy vẫn khiến nàng phải ngước nhìn.
Theo ánh mắt nàng di động, tất cả trưởng lão hạ phong đều như ngừng thở. Đặc biệt là khi Cừu Hinh Dư đưa ánh mắt nhìn về phía vô số văn tự thế hiện tên các phong trên bầu trời, trong lòng bọn họ lại càng khăn trương, khó mà Kiềm chế được.
Với lịch duyệt của bọn họ, vốn tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện thế này.
Nhưng biến hóa hôm nay lại vượt xa ra ngoài dự đoán của bọn họ, khiến bọn họ vui mừng quá đổi.
Tất cả mọi người đều biết, nếu chiêu mộ được bọn họ là có ý nghĩa gì.
Đó là chưa kể...
Vừa nghĩ đến thời khắc huy hoàng của phong mình trong tương lại, mọi người lại không Kiềm được niềm hưng phấn trong lòng.
Ánh mất Cừu Hinh Dư cuối cùng cùng dừng lại, bởi vì nàng đã tim được mục tiêu của mình.
Trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia phức tạp, mà ngay cả nàng cũng không biết nên miêu tả nó như thế nào.
Đối với vị ngoại công chưa từng gặp mặt, ngăn trở cha mẹ, đồng thời bức bọn họ phải rời khỏi đại Linh giới, nàng cũng chẳng có tình cảm gì.
Nhưng lời dặn dò hàng ngàn hàng vạn lần của phụ thân và mẫu thân thủy chung vẫn như văng vẳng bên tai nàng.
Cho nên nàng rất rõ ràng, cha mẹ tuy bể ngoài làm như không để ý, nhưng bọn họ càng làm như thế lại chứng tỏ, tận sâu trong đây lòng họ có một khát vọng, được vị lão nhân gàn bướng cố chấp kia đồng ý và chúc phúc.
Có lẽ, đối với Cừu Đường Cổ và Miêu Bồi Hương mà nói, đây mới chính là mục tiêu phân đấu cả đời của bọn họ.
Cái mục tiêu này đối với bọn họ mà nói đã gần như không thể hoàn thành nửa rồi.
Vậy cái mục tiêu này hãy để con gái bọn họ, hoàn thành giúp bọn họ đi...
Cừu Hinh Dư khẽ hé đôi môi anh đào, thanh âm của nàng vẫn kiểu my động nhân, vẫn mang theo một sức hút vô tận, nhưng lời nói của nàng lại làm cho đại đa số mọi người phải nguội lòng.
"Xin hơi người chủ sự Khô Vinh phong ở nơi nào?"
Khô Vinh phong...
Ngay lập tức, một hàng văn tự trong vô số văn tự trên bầu trời tòa sáng kịch liệt.
Khô Vinh phong.
Ba chữ lớn tỏa sáng rực rồ, lập tức hoàn toàn lần át ánh sáng các phong còn lại.
Giống như một lời dự đoán, tương lai Khô Vinh phong sẽ giống như hàng văn tự giờ khắc này, tiếu ngạo quần hùng.
Miêu Bổi Đức tim đập trống trận, trong mắt hắn cuối cùng cũng không thể che dấu được vẻ vui mừng như điên.
Hắn không cần nghĩ ngợi, hét lớn: “Khô Vinh phong Miêu Bồi Đức ở đây."
Thanh âm tràn đầy kinh hỉ trong nháy mắt đã truyền khắp cả đỉnh núi.
Vô số ánh mắt hâm mộ và đố kỵ cùng lập tức chiếu về phía Miêu Bồi Đức đang vui mừng như điên. Nếu như ánh mắt có giết người thì chỉ sợ hắn đã sớm thủng lỗ chỗ như cái sàng, chết đến không thể chết lại lần nửa.
Hà Lăng Phi và Lãnh Ngọc Thường liếc mắt nhìn nhau, cười khổ không thôi.
Là bằng hữu tốt nhất, nhưng đến lúc này, bọn họ cũng không nhịn được đang lên một nổi ghen tị mãnh liệt trong lòng.
Tuy bọn họ đều biết loại đố kỵ này không có lý do.
Bởi vì đây hoàn toàn là lựa chọn của bản thân Cừu Hinh Dư, căn bản không phải là Miêu Bồi Đức ngầm dở thủ đoạn.
Nhưng cho dù là như vậy, bọn họ cũng không thể nào đè nén sự không cam lòng.
Vì sao vị cực phẩm linh khí sư tiền đồ vô lượng kia lại chọn Khô Vinh phong, chứ không phải Thổ Địa phù và Đồng Thạch phong chứ.
Cừu Hinh Dư khẽ ngây người, nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Miêu Bồi Đức.
Cái tên này nàng quen thuộc vô cùng.
Nàng đã nghe được cái tên này dưới trăm lần từ miệng mẫu thân, mà ngay cả phụ thân nàng cũng từng nhiều lần để cập đến vị cữu cữu này.
Năm đó khi cha mẹ kết giao, toàn bộ Khô Vinh phong trên dưới đều phản đối, chỉ có vị tiểu cữu này là đứng ra ủng hộ tỷ tỷ, đồng thời trợ giúp bọn họ hẹn hò và bỏ trốn.
Nếu như nói trong Khô Vinh phong, người nào còn được Cừu Hinh Dư yêu quý thì có lẽ chỉ có độc nhất một mình Miêu Bồi Đức mà thôi.
Quan Khí thuật vận hàn lưu chuyển, khoảng cách rất xa vào giờ khắc này cũng phảng phất như được kéo gần lại rất nhiều.
Đó là một khuôn mặt rất giống mẫu thân trước kia, nhìn khuôn mặt xa lạ mà quen thuộc ấy, trong lòng nàng lại khẽ run lên.
Nàng khẽ cúi đầu, nhẹ nhàng quỳ xuống.
"Đệ tử Cừu Hinh Dư, nguyện ý bái nhập môn hạ Khô Vinh phong...."
----oo0oo----
Chiến Thiên Chiến Thiên - Thương Thiên Bạch Hạc Chiến Thiên