Outside of a dog, a book is man's best friend. Inside of a dog it's too dark to read.

Attributed to Groucho Marx

 
 
 
 
 
Tác giả: Khiêu Vũ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Dung Nguyen
Số chương: 371
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4116 / 92
Cập nhật: 2014-11-26 15:56:11 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 219: Trảm Tâm Ma (hạ)
ăm đó, Đạt Ma tổ sư phật pháp tinh thâm, tu luyện được Tâm Nhãn Thông của Phật môn. Người vừa thấy ta, liền nhìn ra trong lòng ta có chấp niệm sâu đậm. Thấy ta thượng môn khiêu chiến, vì vậy đáp ứng, kỳ thật là định điểm hóa cho ta." Bà La Na Tề đột nhiên biến đổi ngữ khí, mơ hồ hàm chứa vài phần kiêu ngạo: "Bần tăng năm đó đã hơn ba trăm tuổi, cộng thêm vừa được gọi là thiên hạ cao nhân, những tay trong thiên hạ ngũ phương cao nhân bảng đương thời gì đó, ta đều gặp qua, không hề có ngoại lệ, toàn bộ thua dưới tay ta! Ta tự vấn bản sự của mình, thế gian đương thời ngoại trừ một người, ta không phải đối thủ, những người khác, cho tới bây giờ ta đều không để trong mắt ...... hắn nói đến đây, Tiểu Lôi lập tức đã biết, hắn nói người đó, khẳng định chính là lão phong tử Khinh Linh Tử. Hoạt bồ tát từng nói qua, ba người bọn họ mặc dù đều có bản sự của riêng mình, nhưng cho tới bây giờ đều chịu phục Khinh Linh Tử.
Quả nhiên, Bà La Na Tề tiếp tục nói: "Bất quá Đạt Ma tổ sư, lại cũng là người mà ta chịu phục! Hắc hắc ...... người mặc dù đã tu luyện tới cảnh giới Phật môn La Hán, nhưng pháp lực đương thời của ta, cho dù là gặp được thiên thượng đại la kim tiên, ta tự vấn cũng không thua! Một La Hán, ta sao lại e ngại? Vì vậy ta liền cùng hắn đấu phép, cuộc đấu này, đã đấu chín chín tám mươi mốt ngày!"
Tiên Âm đứng bên cạnh nghe thấy chuyện lạ này, cũng hơi cảm thấy hứng thú, đang cẩn thận lắng nghe, nhịn không được hỏi: "Các ngươi đấu pháp thuật gì?"
Bà La Na Tề thở dài: "Đạt Ma tổ sư, cũng thật lợi hại. Hắn đồng ý cùng ta tỷ thí, lại đề ra phương pháp tỷ thí phải do hắn quyết định. Ta lúc ấy thật sự rất tự phụ, liền đáp ứng ngay." Nói đến đây. ánh mắt và ngữ khí của ông ta, đều trở nên rất kỳ quái: " Phương pháp hắn đề xuất, chính là chúng ta tiến vào Tâm Ma Giới của đối phương, ai có thể ra trước là thắng!"
"Tâm Ma Giới?" Tiểu Lôi hít sâu một hơi!
Cái gọi là Tâm Ma ...... phải biết rằng kỳ thật mỗi người đều có Tâm Ma của mình! Người tu hành lúc tu luyện, sợ nhất là Tâm Ma, một khi tu luyện bị Tâm Ma tập kích, một khi cầm giữ không được, lập tức sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Phải biết rằng, Tâm Ma. Kỳ thật chính là các loại ý thức, tạp niệm trong nội tâm! Một khi nhập vào Tâm Ma Giới. Tựa như phải đối mặt với ma quỷ trong tâm.
Cái gọi là nhân tính có thiện ác. Mỗi cá nhân trong lòng đều có thiện lương, hay tà ác. Cái gọi là Tâm Ma, kỳ thật chính là các ác niệm trong lòng. Trên thế giới này cho tới bây giờ, không có người chân chính thuần khiết, cho dù là người thiện lương, cũng bất quá là tự ngăn chận ác tính trong lòng mà thôi. Đối mặt với nội tâm của mình, so với đối phó địch nhân còn đáng sợ hơn. Bởi vì nội tâm của mình, kỳ thật là hư ảo. Nó có thể thiên biến vạn hóa, vô cùng vô tận - mà ngươi lại không thể khống chế, bởi vì, nhân tâm vốn là không thể khống chế!
"Ta nghe xong đề nghị của hắn, cũng rất kinh ngạc. Phải biết rằng, một khi tiến vào Tâm Ma Giới của hắn, kỳ thật tựa như muốn tranh đấu với một con người khác của hắn trong thế giới ý thức! Hơn nữa so với tỉ đấu với con người thật của hắn, càng hung hiểm hơn nhiều. Bởi vì con người sẽ mỏi mệt. Pháp lực sẽ tiêu hao, là sờ thấy nhìn thấy. Nhưng Tâm Ma lại không phải như thế, Tâm Ma là thiên biến vạn hóa. Pháp lực vô cùng vô tận! Bởi vì ngươi đang ở trong thế giới ý thức của hắn, cho nên căn bản không biết sẽ phát sinh sự tình gì ...... một khi không cẩn thận, sợ rằng sẽ chết." Bà La Na Tề chậm rãi nói: "Chúng ta cá cược, một người nhập định, thả lỏng tâm trí, để đối phương tiến vào Tâm Ma Giới của mình, ai có thể ra trước thì sẽ thắng!"
"Kết quả ra sao?" Lần này mở miệng hỏi chính là Tiểu Lôi.
"Kết quả ...... là ta thắng. Ta tiến vào Tâm Ma Giới của hắn, thời gian không đến uống một chén trà nhỏ, đã ra ...... Bà La Na Tề cười khổ: "Kết quả là ta thắng, nhưng kỳ thật, ta đã mắc lừa."
Mắc lừa?
Tiểu Lôi mặc dù không hỏi, bất quá vẻ mặt hắn lại lộ rõ.
"Là mắc lừa." Bà La Na Tề nói: "Lúc ấy trong lòng ta mặc dù cảm thấy loại đánh cược này có chút hung hiểm, bất quá ta quả thực quá tự phụ. Thứ nhất, hắn mặc dù tu luyện tới La Hán kim thân, nhưng ta tự vấn pháp lực so với hắn chỉ có mạnh hơn chứ không thua, cho dù là gặp Tâm Ma của hắn, cũng bất quá là gặp được một mặt khác của hắn mà thôi. Mặc dù khó khăn một ít, ta lại vị tất đã thua! Thứ hai ...... hắc hắc, ta trong lòng tự nhiên còn có chút ác niệm ...... ai, nói đến lại cảm thấy xấu hổ. Năm đó ta còn chưa nhập Phật môn, tính khí có vài phần hung hăng, năm đó trong đạo hiệu của ta, có một chữ 'Độc' ......
Quả nhiên là Độc Lang Quân! Tiểu Lôi thầm nghĩ.
......... trong đạo hiệu của ta có một chữ 'Độc', đó là bởi vì ta làm việc có hơi tâm ngoan thủ lạt, năm đó ta vì ấn chứng một bộ kiếm thuật, tìm người tỉ đấu khắp nơi, pháp lực ta lại cao, xuất thủ ác độc, làm bị thương không ít người. Ta tự vấn Tâm Ma của mình sợ rằng lợi hại hơn đối phương, người và ta đánh cược là tuyệt đối thiệt thòi cho người! Phải biết rằng người là tăng nhân, là hòa thượng khổ tu, tự nhiên tạp niệm trong lòng ít hơn ta, Tâm Ma cũng sẽ không lợi hại, ta liền đáp ứng ngay."
Xem ra Độc Lang Quân này, cũng không phải là tay dễ đối phó ......
Tiểu Lôi nghĩ thầm.
"Sau đó thì sao? Tiên Âm hỏi
Nàng dĩ nhiên nghe đến nhập thần, buột miệng hỏi. Lúc này Tiên Âm hồn nhiên không có nửa phần cao cao tại thượng lạnh lùng của một vị tiên tử, một tay chống cằm, mười phần tựa như một cô gái nhỏ.
"Ta thắng, nhưng cũng mắc lừa." Độc Lang Quân thở dài: "Chúng ta xem ai xuất thủ trước, là ta ra tay trước. Người vừa nhập định, ta liền nguyên thần xuất khiếu, tiến vào Tâm Ma Giới của người. Ta vốn cảnh giác, sợ sau khi nguyên thần của mình xuất khiếu, người sẽ ám toán, nên để lại vài phần thần thức ...... hắc hắc, bản sự tu luyện tam hồn thất phách này ...... nói ra ngươi cũng biết chứ ......"
Tiểu Lôi giật mình: "Ngươi nói chính là ......"
"Ta nói tự nhiên là Nghịch Thiên Quyết ...... Nghịch Thiên Quyết chính là tu luyện tam hồn thất phách ...... lần trước ngươi và ta quyết chiến, ngươi sử dụng chính là Nghịch Thiên Kiếm, tự nhiên ngươi nhất định đã học tới Nghịch Thiên Quyết của Tiêu Dao phái, đúng không". Bà La Na Tề mĩm cười, nói: "Ngươi biết Viên Chân Diệu Quyết, còn biết cả Nghịch Thiên Quyết và Nghịch Thiên Kiếm, nói vậy ngươi là đệ tử Tiêu Dao phái, nhất định có uyên nguyên với Khinh Linh Tử ...... ta nghĩ, cho dù ta không nói, ngươi quá nửa cũng đã biết ta là ai, ngươi đoán không sai, đạo hiệu năm đó của ta là Độc Lang Quân."
Ông ta thản nhiên nói ra như vậy, Tiểu Lôi cũng không biết phải nói gì. Bất quá Độc Lang Quân thật sự không nói tiếp, chỉ tiếp tục nói chuyện đánh cược với Đạt Ma.
"Ta mặc dù tu luyện Nghịch Thiên Kiếm không trọn vẹn, bất quá tự nhiên cũng có một ít tâm đắc. Nguyên thần mặc dù xuất khiếu, còn có thể lưu lại vài phần thần thức, đề phòng vạn nhất. Nhưng không ngờ, khi ta tiến vào Tâm Ma Giới của Đạt Ma, lại phát hiện mình đã sai! Bất luận trong Tâm Ma Giới của kẻ nào, chính là một thế giới ý thức độc lập, thế giới đó không cố định, mà là biến động theo tâm tư hứng thú của con người, thiên biến vạn hóa. Nhưng ta khi tiến vào, lại phát hiện nơi đó không ngờ là một mảnh hư không!" Mắt ông ta ánh lên quang mang kỳ dị, thở dài nói: "Là hư không! Thật sự là hư không! Bên trong không nói đến Tâm Ma, căn bản cái gì cũng không có!"
Ông ta nhắm mắt trong chốc lát, nói: "Ta hoài nghi, nên dừng lại trong chốc lát, nhưng không phát hiện được gì, lại không có thứ gì cố tình ngăn trở, ta liền dễ dàng ra ngoài. Thời gian trước sau chỉ khoảng uống một chén trà nhỏ mà thôi. Sau khi ta ra, trong lòng rất là kỳ quái, nhưng thần sắc Đạt Ma lại tự nhiên như thường, mỉm cười với ta. Ta mặc dù hoài nghi, lại cho rằng mình đã thắng. Ta tự hỏi, cho dù người tiến vào Tâm Ma Giới của ta, cũng không có khả năng trong thời gian uống một chén trà đã có thể ra ngoài!"
Tiểu Lôi trầm tư một lát, đột nhiên cao giọng nói: "Ta hiểu rồi!!"
Bà La Na Tề thở dài: "Ngươi hiểu sao? Ai, ngươi minh bạch thật sự rất nhanh ...... đáng tiếc ...... ngày đó nếu ta cơ mẫn như ngươi, sợ rằng sẽ không ......"
Tiên Âm nhíu mày, nhìn Tiểu Lôi: "Ngươi hiểu cái gì?"
Tiểu Lôi cũng thở dài, trong ngữ khí mang theo vài phần cảm hoài: "Đạt Ma tổ sư, quả nhiên là một cao tăng từ bi ...... cách làm của ông ta khiến người ta kính bội." Hắn nhìn Độc Lang Quân, nghiêm mặt nói: "Ta đoán là, Tâm Ma của Đạt Ma tổ sư, sợ rằng sớm đã bị ông ta tự trảm! Phật môn có đại thần thông Trảm Tâm Ma, Tâm Ma bị trảm, tự nhiên là đã đem phật pháp tu luyện tới cực điểm! Ông ta rõ ràng biết Tâm Ma của mình đã bị trảm, lại còn đề xuất đánh cược, mục đích duy nhất, chính là để ông ta tiến vào Tâm Ma của ngươi! Đạt Ma tổ sư, muốn điểm hóa cho ngươi! Ông ta nhìn ra lệ khí trong lòng của ngươi quá nặng, chấp niệm quá sâu, sát ý quá thịnh! Nên muốn tiến vào Tâm Ma Giới của ngươi, giúp ngươi trảm Tâm Ma! Ta nói có đúng hay không?"
Độc Lang Quân trầm mặc một lát, sắc mặt trở nên dị thường khó coi, bất quá ông ta vẫn gật đầu, chật vật nói: "Ngươi nói không sai chút nào!"
Ngừng lại một chút, ông ta tiếp tục nói: " Sau khi ta ra ngoài, liền đến phiên người. Lần này hai người chúng ta đều nhập định, ta để người tiến vào nguyên thần, còn như tao ngộ của người tại Tâm Ma Giới trong ta như thế nào, ta tự nhiên là không biết. Nhưng lần đả tọa này ...... đã ngồi chí chín tám mươi mốt ngày! Đợi tới lúc ta tỉnh lại, người mới ra. Lúc ấy ta ngồi đối diện người, trong lúc đó khuôn mặt Đạt Ma tổ sư tiều tụy, sắc mặt vàng vọt, mồ hôi ướt đẫm quần áo, thần thái trong hai mắt tiêu tan."
Độc Lang Quân đột nhiên thở dài: "Người là một cao tăng, nhưng cũng quá ngu ngốc ...... ai, nếu pháp lực người cao hơn ta nhiều lần, nếu người không chỉ gần trở thành La Hán ...... hắc hắc, nếu là Phật Tổ Bồ Tát điểm hóa ta, tự nhiên có thể dễ dàng trảm Tâm Ma của ta! Đáng tiếc, người chỉ là một tiểu tiểu La Hán mà thôi, mặc dù này ý định này làm cho người ta cảm kích, không tiếc dùng một đời thần thông khổ tu trảm Tâm Ma của ta, điểm hóa cho ta, rồi tự hi sinh ...... khi ta biết chuyện này, trong lòng áy náy không thôi. Nhưng người vì giúp ta, quả thực hao phí rất nhiều nguyên thần, mặc dù cũng là dầu cạn đèn tắt, nhưng tu vi một đời, xem như bỏ phí trên người ta. Vốn một người tu luyện thành chính quả La Hán, cuối cùng lại bởi vì ta, mà đem tu vi một đời hủy đi. Hại người không thể đến thế giới tây phương cực lạc ...... ai ......"
o O o
Chí Tôn Vô Lại Chí Tôn Vô Lại - Khiêu Vũ Chí Tôn Vô Lại