A home without books is a body without soul.

Marcus Tullius Cicero

 
 
 
 
 
Tác giả: Cổ Chân Nhân
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 792
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3827 / 60
Cập nhật: 2015-03-09 16:45:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 40: Chuộc Tội
ừ lúc trở về từ Đế Hoàng Ám Hội, Sở Vân không chỉ tu luyện năm mươi lăm mắt trận để đạt đến trạng thái hoàn mỹ, mà còn dựa vào sự trợ giúp của Ngộ Đạo Thạch, chân chính nắm giữ một trăm hai mươi đạo pháp tắc.
Nhưng mà một trăm hai mươi đạo pháp tắc, tuy mới nghe qua thì có vẻ rất nhiều, nhưng trên thực tế, đối với pháp tắc trong thế giới tiên nang của Sở Vân mà nói, chỉ là một bộ phận mà thôi.
Thế giới tiên nang này của Sở Vân, quá trình chế tác quá đặc thù. Trong đó có đám người Tửu Hào Vương, Tiên Nang Vương, Dạ Đế, Minh Đế xuất thủ, Dạ Đế và Minh Đế đều là đại đế lão luyện, đạo thu thập được rất nhiều.
Những thứ này trùng điệp lên nhau, lưới pháp tắc trong thế giới tiên nang của Sở Vân đã có được gần sáu ngàn đạo pháp tắc. Con số này tương đối kinh khủng, theo Sở Vân biết, pháp trong thế giới tiên nang của Bạch Đế cũng bất quá chỉ có hơn năm nghìn đạo mà thôi.
Cường giả Đế Cấp bình thường, nếu là vừa mới thăng cấp lên, lúc đó lưới pháp tắc trong thế giới tiên nang có mấy mươi đạo pháp tắc thì cũng đã rất giỏi rồi.
Còn của Sở Vân thì số lượng gấp mấy trăm lần so với những cường giả Đế Cấp cùng cấp. Pháp tắc quá nhiều, lại khiến Sở Vân vừa đau đầu vừa vui vẻ.
Chỉ có lĩnh ngộ toàn bộ pháp tắc, mới coi như hắn chân chính nắm bắt được pháp. Đến lúc đó, ý niệm khẽ động, Thiên Kiếp phủ xuống, thần ngăn giết thần, ma ngăn giết ma, có uy quyền phán quyết vô thượng.
Mỗi một phút một giây, Sở Vân cũng không muốn lãng phí tùy tiện. Hắn là thân thể Tiên Thiên, đã có thể không ngủ không nghỉ, tinh lực luôn luôn tràn trề. Cho dù là liên tục chế tạo nguyên tinh Tiên Thiên trên trăm lần thì cũng sẽ không cảm thấy đau lưng mỏi gối, vẫn vô cùng sung mãn.
Lúc tu hành ngộ đạo này, kéo dài suốt cả một buổi tối. Mãi đến sáng hôm sau, bởi vì phải tham gia Bách Gia Đan Hội, lúc này hắn mới lưu luyến đi ra khỏi thế giới tiên nang.
Mở cửa phòng, hắn liền thấy một thiếu nữ tuổi thanh xuân đứng ở cửa. Nàng có dung mạo xinh đẹp không thua gì Trần Vũ Tình, Công Tôn Uyển Nhi, vừa thuần khiết lại vừa mang theo một chút quyến rũ tự nhiên, trong mắt thu ba lăn tăn, da thịt trắng mịn hơn cả sương tuyết.
Nhìn thấy Sở Vân! Nàng lập tức thi lễ, tự mình giới thiệu mình là nữ nhi thứ ba của tộc trưởng Hồ gia, được lệnh của phụ thân, cố ý tới đón Sở Vân, đi vào phòng khách hội họp.
Sở Vân nhàn nhạt quét mắt nhìn nàng, cảm thấy có chút thú vị, mỉm cười nói:
- Bát Vinh Vương thô kệch cứng nhắc, lại có thể sinh ra nữ nhi xinh đẹp như vậy, quả thật có bản lĩnh.
Khẩu khí của lời này quá lớn, tam tiểu thư của Hồ gia nghe xong, trong lòng nhất thời rùng mình.
Cho tới bây giờ, chưa có người nào bình phẩm phụ thân của nàng như vậy, cho dù là tộc trưởng của đệ nhất gia tộc, đối mặt với Bát Vinh Vương cũng phải giữ tôn trọng.
Nhưng thiếu niên trước mắt này, lại tùy tiện bình phẩm. Ngữ khí vô cùng tùy ý, khiến tam tiểu thư của Hồ gia thoáng nhớ lại, nhịn không được giật mình một cái.
Bên tai không khỏi vang vọng lời căn dặn của phụ thân:
- Tiểu nữ của ta, cần phải phục vụ vị Vô Danh công tử này cho tốt. Nếu Vô Danh công tử nhắm trúng con, nghìn vạn lần không nên nổi tính tiểu thư. Đây là phúc phần, cũng là vinh hạnh của Hồ gia chúng ta. Nếu thực sự được lọt vào mắt xanh thì chính là lập hạ đại công cho gia tộc ta.
Sau đó Bát Vinh Vương lại thoáng tiết lộ ra một ít tin tức về gia tộc ẩn thế, khiến tam tiểu thư nghe đến nỗi mê mẩn cả người.
Cả đêm cũng không ngủ ngon giấc, mới sáng sớm đã chạy tới đây. Để tỏ thành ý của mình, đứng ngoài cửa chờ mấy canh giờ rồi.
Chuyện này, Sở Vân cũng không biết rõ. Sau khi bình phẩm một chút tam tiểu thư của Hồ gia, tâm tư của hắn liền tập trung lên người của gia tộc ẩn thế. Dựa vào Bách Gia Đan Hội, sau đó tiến nhập vào gia tộc ẩn thế, đây là chủ ý mà Bạch Đế gợi ra cho hắn.
Chủ ý này rất hay, Sở Vân vẫn luôn hành sự theo chủ ý này, hiện nay đã có thành quả.
Sở Vân đã có thể khẳng định, thiếu niên mà ngày hôm qua hắn gặp trong đám người kia, hẳn là người trong gia tộc ẩn thế. Biểu hiện của mình đã bị được hắn quan tâm, bởi vậy sắp xếp cho Hồ gia lưu mình ở lại trong Bách Gia Đan Hội, muốn tiếp tục khảo sát mình.
Nhưng Sở Vân cũng không biết thiếu niên này, là thuộc gia tộc nào trong bát đại gia tộc.
- Phụ thân đã vẫn lạc ở Quỷ Châu, hiện nay chỉ có mẫu thân tại Vân gia ở Đan Châu. Ta muốn gia nhập vào, tốt nhất là gia nhập vào Vân gia. Nếu thiếu niên kia là người trong Vân gia thì tốt biết mấy. Nhưng mà ta cũng không thể ký thác hy vọng trên khả năng này, mà nên tiếp tục thực thi kế hoạch. Hôm nay ta sẽ đại triển thân thủ, tiến hành này một bước then chốt.
Sở Vân vừa suy tính trong lòng, vừa đi ra sân.
- Vô Danh công tử!
- Vô Danh công tử, ra rồi kìa.
- Tại hạ là tộc trưởng Triệu gia, bái kiến Vô Danh công tử.
Sở Vân vừa ra đến sân, lập tức liền có ba trung niên nam tử đi đến, khom lưng quỳ gối, mặt mày đều nặn ra nụ cười lấy lòng. Không phải ai khác, mà chính là ba vị gia chủ của Trần gia, Triệu gia và Công Tôn gia.
Bọn họ không dám trở về, đã đợi suốt một đêm ngoài sân, rốt cuộc đợi được Sở Vân xuất hiện.
Sở Vân ngẩn người ra một chút, lạnh lùng quét mắt nhìn một vòng. Nhìn thấy Triệu Phì nằm bấy nhầy như một vũng bùn trên đất, và cả Công Tôn Uyển Nhi bị trói gô lại, cùng với Trần Vũ Tình đang cuối đầu ủ rủ, lập tức hiểu ra.
Ngữ khí tộc trưởng Triệu gia như đinh đóng cột, vẻ mặt vô cùng sám hối:
- Vô danh công tử, ta đại diện cho Triệu gia bồi tội với người. Tên nghịch tử Triệu Phì này, đại nghịch bất đạo, người người oán trách. Ta đã cắt đứt tay chân hắn, trục xuất khỏi Triệu gia. Lần này dẫn đến đây, để công tử tùy ý xử trí.
- Vô Danh công tử, ta có tội!
Tộc trưởng Triệu gia vừa dứt lời, Công Tôn tộc trưởng ở bên cạnh liền đấm ngực giậm chân:
- Tiếp đãi công tử không chu toàn, là một tội. Nữ nhi chống đối công tử, là hai tội. Có mắt không nhìn thấy Thái sơn, là ba tội. Người xem, ta đã trói nữ nhi lại. Tại hạ nguyện ý dâng tặng nữ nhi cho công tử làm nô tỳ, để nàng ta toàn tâm toàn ý hầu hạ công tử, đền lại tội nghiệt của nàng.
Lời này vừa nói ra, trong lòng tộc trưởng của Triệu gia và Trần gia đều mắng Công Tôn gia chủ vô sỉ.
Hiến dâng Công Tôn Uyển Nhi làm nô tỳ đưa đến bên cạnh Vô Danh công tử, lâu dần, giữa thiếu nam và thiếu nữ còn không phát sinh chuyện phong tình gì sao?
Toàn tâm toàn ý chuộc lại tội nghiệt, nghe thật êm tai.
Bụng dạ khó lường!
Chí Tôn Chí Tôn - Cổ Chân Nhân Chí Tôn