Worrying does not empty tomorrow of its troubles. It empties today of its strength.

Corrie Ten Boom

 
 
 
 
 
Tác giả: Cổ Chân Nhân
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 792
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3827 / 60
Cập nhật: 2015-03-09 16:45:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17 18: Quyển Trục Phong Ấn, Lưới Pháp Tắc Tinh Châu
u Nha đi thẳng vào vấn đề.
- Cầm đi.
Sở Vân không nói hai lời, trực tiếp giao tấm bia đá cho Du Nha. Hắn đối với Du Nha là vô cùng tín nhiệm.
Du Nha tiếp nhận tấm bia đá, trên mặt xuất hiện ra vẻ si mê, miệng chậc chậc thành tiếng, hiển nhiên tấm bia đá gây cho hắn gợi ý tương đối lớn.
Sở Vân kêu ba tiếng, hắn mới phản ứng lại, ngây thơ hỏi ngược lại:
- Ngài nói gì?
- Ta hỏi đại thúc sửa chữa Cụ Phong Cung có tốt hay không.
Sở Vân bất đắc dĩ lắc đầu nói.
- Đương nhiên! Chính vì ta đến chính vì điều này.
Du Nha vỗ đầu, đưa Cụ Phong Cung đã được sửa chữa đưa lại cho Sở Vân.
Sở Vân tiếp nhận trong tay, cầm cung vuốt thẳng hai ba cái, hài lòng gật đầu.
Cụ Phong Cung vốn là tu vi Linh yêu đỉnh phong, nhưng lần này trọng thương gần chết, được Du Nha rèn lại, tu vi đã hạ xuống tới cấp số Đại yêu.
Nó có tư chất thượng đẳng, coi như là bồi dưỡng lại một lần nữa. Tu vi của nó nhiều nhất vẫn là Linh yêu đỉnh phong.
Điều này đã không phù hợp với yêu cầu phát triển của Sở Vân hiện nay.
Trên thực tế, Sở Vân cũng không tính tiếp tục sử dụng nó. Sở dĩ chữa trị nó, chỉ hoàn thành tâm nguyện ngày đó, không muốn thấy một yêu binh đã làm bạn với mình trong một thời gian dài như vậy, rơi xuống kết cục như vậy.
Cuối cùng, hắn giải trừ khế ước với Cụ Phong Cung. Vừa vặn, Vũ Đại Đầu có công dẫn binh bình loạn hải tặc. Chập tối ngày hôm đó quay về đảo báo cáo công tác. Sở Vân đã lấy Yêu Cung này thưởng cho người có công Vũ Đại Đầu mừng rỡ, gần đây hắn đang định tăng thêm một yêu binh có tính công kích viễn trình. Cụ Phong Cung giống như là một hồi nắng hạn gặp mưa. Còn hơn cả như thế, nó từng là yêu binh được Thiếu đảo chủ dùng, càng có tượng trưng hàm nghĩa cực kỳ vinh quang.
Vũ Đại Đầu là cô nhi được Thư Thiên Hào từng nhặt ở trong chiến trường về, vẫn luôn trung thành và tận tâm đối với Thư Gia. Được Sở Vân và Thư Thiên Hào cố ý
chiếu cố, hiện nay hắn đã có được Thiết Tuyến Du Long Thương cấp số Linh yêu (thu được từ Thiết Ngao), lại mình một lần nữa đào tạo một con Võ Đạo Giải làm tọa kỵ, hiện nay lại thêm Cụ Phong Cung, sức chiến đấu đã có thể so với thành viên trên Dị Sĩ bảng.
Tình huống này, khiến Sở Vân rất xúc động.
Trong ký ức kiếp trước, Vũ Đại Đầu tướng của Thư Gia căn bản là ngay cả một tầng Tuấn Kiệt này cũng không đạt được. Sau khi Thư Thiên Hào chết trong tay Tàn Lang, Thư gia đảo bị Trữ gia nắm trong tay, trung thành và tận tâm như hắn cũng bị xa lánh, chèn ép, lưu lạc làm một tên tiểu tốt.
Nhưng kiếp này, hắn cũng đã là Ngự yêu sư Dị Sĩ cấp.
Lại ngẫm lại Nhan Khuyết, Hoa Anh. Hai vị này kiếp trước là cao thủ Dị Sĩ bảng. Hiện nay mỗi người đều có được một con Kiếp Yêu, trở thành nhân vật cấp số Hào Hùng. So với thành tích kiếp trước, đã cao hơn nhiều lắm.
- Một người thành thánh gà chó thăng thiên. Đây là lời nói được lưu truyền trong Tinh Châu. Thật ra việc nhân đạo, cũng đồng dạng như thế. Tụ tập nhân tài, hăng hái
tiến về phía trước, hình thành ngọn lửa hừng hực, cuồn cuộn tuôn trào đại thế ồn ào, trái lại cũng đối với mỗi người đều có ích lợi thật lớn. Thư Gia bởi vì người mà thay đổi. Những người này, cũng bởi vậy mà được lợi, nhận được tấn chức. Ta không chính là ví dụ tốt nhất sao?
- Nhân đạo, thường thường có thể tập trung nhiều người mà thành sự. Một người bởi vì một người là ‘người’, hai người là ‘đi theo’, ba người là ‘đông đúc’...
Trong lúc này, Sở Vân bước chậm trong đêm trăng dưới Hỏa Đức Thành.
Ánh trăng như nước, chiếu vào trong thành. Gió từ ngoài biển thổi vào. Cây cối lay động chập chờn.
Mặt Sở Vân như quan ngọc, mắt đen như điểm nước sơn, một mình chậm rãi tản bộ.
Sắc mặt hắn trầm tĩnh mà bình thản, trong lòng lại xuất hiện ra một cảm giác vui sướng. Khi hắn hiểu ra đạo lý "tập trung nhiều người mà thành", linh quang trong cơ thể hắn, chợt phát sáng lớn hơn. Trong nháy mắt, ít nhất phát sáng hơn trước gấp bội.
Đó là một tiến bộ thật lớn.
Tấn chức làm Hầu cấp, ngày ngày cảm ngộ, mỗi ngày đều có thu hoạch. Dần dần tích lũy xuống, cho tới bây giờ, cuối cùng hậu tích bạc phát, nghênh đón ngộ đạo.
Ngộ tính của Sở Vân cũng không thấp, lại có kinh nghiệm hai kiếp, càng trải qua đau khổ chìm nổi, bởi vậy tại đây trong thời gian hai tháng ngắn ngủn, đã có thể trong quá trình thăm dò đường của bản thân đột nhiên tăng mạnh.
Đổi lại là Hầu cấp trẻ tuổi khác, bởi vì thiếu từng trải, thường thường cần hao phí rất nhiều thời giờ, mới có thể có điều tâm đắc.
Tại đây trong giai đoạn tu hành, Sở Vân có được sự từng trải kiếp trước đã trở thành sự trợ giúp rất tốt, cuối cùng vô cùng nhuần nhuyễn thể hiện ra.
Kiếp trước đủ loại không như ý, cũng chịu rất nhiều gian nan khốn khổ, vô số thương tâm bi thương. Hiện nay ngược lại đều thành, tài phú thật lớn khó có thể tưởng tượng được.
Những tài phú, hóa thành một động lực cường đại, khiến Sở Vân đi xa hơn, nhanh hơn, càng ổn định hơn trên hành trình tu hành Hầu cấp.
Cực khổ là khoản tài phú, vận mệnh sẽ luôn cướp đoạt những thứ đó, bồi thường cho ngươi một thứ khác. Chỉ là thế gian này có rất nhiều người, nhìn cũng nhìn không thấy mà thôi.
Cho nên đừng nản chí, đừng ủ rũ. Chỉ cần liên tục nỗ lực phấn đấu không ngừng, cuối cùng sẽ có một ngày, ngươi sẽ bởi vì "mất đi" mà "thu hoạch".
Sở Vân nghênh đón mùa thu hoạch.
Gieo ở kiếp trước, thu hoạch ở kiếp này.
Hao phí hơn mười mùa thất bát, dốc hết tâm huyết trả giá, mới có được thu hoạch lớn như hiện nay.
Nói ra, rất nhiều người cũng không chắc sẽ tin tưởng, chỉ qua chưa đến hai tháng, hắn đã khắc sâu nhận thức về con đường của mình đến như vậy.
Gần như mỗi một ngày, hắn đều có thể bước ít nhất một bước trên con đường của mình. Bước chân ổn định, hiện nay đã hoàn toàn củng cố cảnh giới Hầu cấp, đi vào quỹ đạo.
- Tuy nhiên, đối với mỗi một phần lĩnh ngộ nhân đạo, chỉ có thể tăng trưởng độ sáng linh quang, cũng không thể tăng sự lớn nhỏ của nó. Những tiến bộ này không giúp sức chiến đấu của hắn tăng lên nhiều lắm. Hiện nay lượng linh quang của ta, chỉ có thể dựa vào bồi dưỡng hồn phách, đó là một điều đáng tiếc.
Sở Vân thoáng nhíu mày.
Mấy ngày qua, mỗi ngày hắn đều ngâm dược tắm, tố chất thân thể được từng bước nâng cao. So với trước kia, đã dần dần đuổi kịp và vượt qua hai phương diện "Linh quang", "Hồn phách".
Việc tu hành của Ngự yêu sư, chính là muốn thân thể, linh quang, hồn phách cùng tiến.
Hiện nay, về phương diện thân thể có Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh, đã không cần suy xét.
Phương diện linh quang, phương diện hồn phách lại là vấn đề.
Ban đầu Sở Vân tăng trưởng linh quang, đều dựa vào Thông Linh Xà mạnh mẽ đoạt lấy linh quang của kẻ địch. Nhưng hiện nay, hắn nghỉ ngơi lấy lại sức ở trong Hỏa Đức Thành, hồi phục khí vận, đây là nhiệm vụ đứng đầu, tất nhiên không thể tranh đấu. Làm sao có cường địch tới, để hắn hấp thu linh quang?
Về phần phương diện hồn phách, vẫn là sống nhờ thành tích trong quá khứ, sau khi ở thế giới Long Môn, tìm hiểu Đại Đạo Du Hoàng, mới chiếm được độ nâng cao trên diện rộng. Hiện nay, cũng chỉ có thể dựa vào thời gian, tăng nhanh trải nghiệm, phát triển tự nhiên.
- Ôi, nếu có thể lại có một thế giới Long Môn, để ta tìm hiểu thì tốt rồi. Cứ như vậy, hồn phách nhận được phát triển thật lớn, tốc độ bồi dưỡng linh quang cũng sẽ tăng lên trên diện rộng. Chẳng khác gì một hòn đá ném hai chim, giải quyết hai phiền phức.
Trong lòng Sở Vân thầm than. Điều này cũng chỉ là một ảo tưởng tốt đẹp thôi.
Lưới pháp tắc trong thế giới nhỏ Long Môn đơn giản hơn rất nhiều so với thế giới Tinh Châu rộng lớn này. Bởi vậy sau khi mở Thiên Nhãn ra, Sở Vân chắc chắn có thể thấy lưới pháp tắc, tiêu hao trí tuệ tiến hành tìm hiểu, giống như là trải qua hành sinh mạng trong thế giới nhỏ, khiến hồn phách nhanh chóng cô đọng.
Nhưng tới trong môi trường Tinh Châu lớn này lại khác hẳn. Mở ra Thiên Nhãn, gần có thể dùng mắt thường quan sát các loại nguyên khí, cùng với biết trước biến ảo của khí tượng, chỉ có thể với xác suất ngẫu nhiên, mới có thể rình đến một góc lưới pháp tắc của thế giới lớn Tinh Châu – gọi một cách thông tục là quỹ tích.
Dứt bỏ những ý tưởng không thực tế, Sở Vân trở lại Thiếu chủ phủ. Mỗi ngày, trước khi đi vào giấc ngủ, hắn đều suy nghĩ ba canh giờ, tiến hành tổng kết và tự hỏi.
Kinh nghiệm chiến đấu của hắn đã rất phong phú, nhưng lại thiếu chiến thuật nòng cốt rõ ràng. Chiến thuật thích hợp với mình mới là chiến thuật tốt nhất, mà muốn tìm ra phương thức, cũng chỉ có thể không ngừng thăm dò.
Gần hai tháng, hắn đạt được hiệu quả không nhỏ, nhưng vẫn chưa đạt đại thành, vẫn cần có thời gian, không thể giải quyết trong chốc lát.
Lấy ra quyển trục thần bí, tiến hành phá giải phong ấn. Đây là chuyện Sở Vân muốn làm nhất.
Hiện nay hắn đã giải được hơn năm mươi phong ấn trên quyển trục thần bí thượng.
Càng về sau, những phong ấn càng là khó hiểu, mức độ khó khăn để phá giải càng tăng lên bấy nhiêu.
Mấy phong ấn trước, Sở Vân chỉ căn cứ vào hiểu biết của mình, có thể phá giải.
Nhưng hơn mười phong ấn gần đây, hắn phải mở ra Thiên Nhãn, tìm hiểu một hồi lâu, liên tiếp làm thử, mới có thể thành công.
Khi phá giải đến đạo phong ấn thứ hai mươi mốt, hắn gặp phải cửa ải khó khăn, liên tiếp ba ngày không có chút tiến bộ. Tới tối thứ tư, bỗng nhiên hắn đột nhiên suy nghĩ: “Nếu là vật của Dạ Đế, vì sao ta không dùng tới Hóa Đạo chi pháp?”
Hiện nay, về Hóa Đạo chi pháp, Sở Vân thu thập gần như đầy đủ, chỉ thiếu một phần "Hóa tâm". Thuật phong ấn, cũng một trong các loại đạo pháp. Hóa Đạo chi pháp chưa phải là khắc tinh của nó.
Sử dụng Hóa Đạo, hiệu quả dựng sào thấy bóng, bởi vậy Sở Vân tiến lên vùn vụt đến ba mươi lăm đạo phong ấn.
Tới một tầng này, hắn phát hiện những phong ấn này, lại có thể tự mình phục hồi như cũ.
Thường thường hóa đạo một chút, phong ấn liền khôi phục lại một chút.
Cũng may tại quá trình tiên thiên của Sở Vân, nhận được lượng kinh nghiệm và thể ngộ lớn, đã không ngừng trưởng thành. Hắn kiên trì không ngừng, mở ra Thiên Nhãn, càng ngày càng thôi động Hóa Đạo chi pháp thuần thục, không ngừng đột phá giới hạn của mình.
Tới bây giờ, đã phá giải năm mươi tư đạo phong ấn, hiện nay đang tìm cách hướng tới đạo phong ấn thứ năm mươi lăm.
Thiên Nhãn!
Trong hai mắt Sở Vân, các loại khí tượng không ngừng biến ảo, phong long vân hổ, chớp đánh tuyết bay.
Giờ phút này, toàn bộ tâm thần hắn đều tập trung ở đạo phong ấn thứ năm mươi lăm trên quyển trục thần bí, không ngừng hiểu rõ và lĩnh ngộ nhiều hơn.
Túy Tuyết Đao trong tay hắn, đã bị hắn thu nhỏ lại thành dao nhỏ gọt hoa quả, nắm trong tay, giống như thợ điêu khắc, trên mũi đao phát ra Hóa Đạo màu xám nhạt.
Thỉnh thoảng Sở Vân lại ra tay, dùng mũi đao đánh nhẹ vào trên phong ấn. Phong ấn không ngừng bị phá giải, lại không ngừng khôi phục.
Sở Vân đổ mồ hôi đầm đìa, chạy thi với thời gian.
- Càng ngày càng tiếp gần tới thành công, còn thiếu một chút!
Kiên trì nửa canh giờ, linh quang của Sở Vân đã ảm đạm tới cực hạn, tiêu hao vô cùng lớn.
Hắn cắn chặt răng, trừng mắt, không ngừng ép buộc tiềm năng của mình, kiên trì, lại kiên trì!
Thành.
Mũi Túy Tuyết Đao chuẩn xác chạm vào đúng giao điểm phong ấn, thời gian giống như dừng hình ảnh lại một chút, một giây tiếp theo, đạo phong ấn thứ năm mươi lăm, tan thành mây khói.
Sở Vân thở hắt ra, mồ hôi đầy đầu, nhìn quyển trục thần bí trong tay, khóe miệng nhếch lên vẻ đắc ý, lặng lẽ mỉm cười.
Lại tiến thêm một bước.
Tuy rằng chỉ một đạo phong ấn nho nhỏ, nhưng đây là bằng chứng tốt nhất chứng tỏ Sở Vân đang trưởng thành lên. Tuy rằng Sở Vân không thực sự là giải phong sư, nhưng chỉ bằng vào phần thành tích hiện nay, hắn tự nhận là có thể sánh vai với một vài giải phong đại sư. Dù sao Hóa Đạo chi pháp, chân chính là khắc tinh của phong ấn.
- Sao?
Bỗng nhiên Sở Vân khẽ khẽ phát ra tiếng. Hắn phát hiện quyển trục thần bí trong tay đang run rẩy.
Ban đầu, biên độ run rẩy còn rất nhỏ bé, cũng chưa phát hiện được. Nhưng theo càng lúc biên độ run rẩy càng lớn. Cuối cùng Sở Vân cũng phát hiện ra.
- Đây, đây là làm sao vậy?
Sở Vân cô cùng kinh ngạc. Hắn cảm giác trong, quyển trục thần bí giống như phong ấn một đầu mãnh thú hồng hoang. Phong ấn giảm bớt, nó giãy dụa càng mạnh!
- Sao có thể như vậy! Ta có một loại dự cảm không tốt, nếu giải phong nữa, sẽ có tổn thất trọng đại.
Sở Vân mặt nhăn mày nhó, gắt gao nhìn chằm chằm quyển trục thần bí trong tay.
Quyển trục rung động, dần dần duy trì ở một mức độ nhất định, tình hình được khống chế. Điều này khiến Sở Vân thở dài nhẹ nhõm.
- Xem ra tốt nhất vẫn nên tạm thời dừng việc giải phong.
Thiên Nhãn truyền cho Sở Vân thiên phú Tính sư, khiến hắn dự cảm vô cùng linh nghiệm. Trong lòng hắn cảm thấy bất an.
- Có lẽ trái lại ta nên tăng thêm mấy phần phong ấn
trên phần quyển trục này.
Thiên Nhãn!
Sở Vân nghỉ ngơi một hồi, thôi động Thiên Nhãn, chuẩn bị xem phong ấn trên quyển trục có bị lỏng hay không.
Ngay lúc đó, hắn trợn tròn mắt.
- Ta nhìn thấy gì? Lưới pháp tắc của đại thế giới Tinh Châu!
Khó có thể tin được!
Lưới pháp tắc Tinh Châu hiện ra rõ ràng ở trong mắt Sở Vân.
Lưới pháp tắc tuy thưa, nhưng khó lọt. Vẫn kéo dài, mở ra, khuếch trương đến ngoài phạm vi nhìn thấy.
Chí Tôn Chí Tôn - Cổ Chân Nhân Chí Tôn