Always read something that will make you look good if you die in the middle of it.

P.J. O'Rourke

 
 
 
 
 
Tác giả: Cổ Chân Nhân
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiên
Số chương: 792
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3827 / 60
Cập nhật: 2015-03-09 16:45:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 141 142: Bạch Đế Lại Hiện Ra
i thôi, trước tiên rời khỏi đây, sau đó liên hệ với đám người Tửu Hào Vương, cùng nhau đi tới tầng thứ ba.
Khống chế Đông Dâm đang hôn mê, rời xa sơn cốc khoảng ngàn dặm, Sở Vân mới bóp nát tín vật Tửu Hào Vương đã cho hắn.
Vốn bọn họ đã ước định tập hợp cùng một chỗ với nhau, cùng nhau tiến nhập tầng thứ ba, tới nơi truyền thừa của Sở Bá Vương.
Chỉ là trên đường đột nhiên xuất hiện chuyện ngoài ý muốn về Đa Tình Vương này, mới khiến Sở Vân kéo dài một chút thời gian.
Nhưng sự việc ngoài ý muốn dường như cũng không chỉ xuất hiện với bọn họ ở bên này.
- Sao vẫn còn chưa tới?
Sau khi chờ đợi đủ ba canh giờ, Sở Vân cũng không thấy Tửu Hào Vương xuất hiện.
- Lẽ nào bọn họ đã sớm đi tới tầng thứ ba, mở truyền thừa ra rồi?
Tiếu Tiểu Hiền phỏng đoán nói.
- Chắc không đâu. Đã ước định rõ ràng rồi. Thái độ làm người của Tửu Hào Vương, nhất ngôn cửu đỉnh, sẽ không thất tín đâu. Ta nghĩ hẳn là bọn họ cũng gặp chuyện ngoài ý muốn rồi.
Sở Vân lắc đầu trả lời.
- Có thể có chuyện gì ngoài ý muốn chứ? Tửu Hào Vương là cường giả Vương Cấp mà…
Tiếu Tiểu Hiền chậc chậc lưỡi.
- Tại Tinh Châu, cũng không phải chỉ có Tửu Hào Vương và Vạn Độc Vương, còn có năm cường giả Vương cấp khác. Mặt khác cũng có một loại khả năng nữa, nếu bọn họ tiến vào giữa hai bức tường đạo lý, Tửu Hào Vương cũng sẽ không biết rằng tín vật của mình bị bóp nát.
Kim Bích Hàm ủng hộ quan điểm của Sở Vân.
- Các ngươi muốn làm gì ta?
Ở phía sau, Đông Dâm lo lắng từ trong hôn mê tỉnh dậy.
Hắn phát giác mình còn sống, vừa mừng vừa sợ, đồng thời cũng hiểu lầm ý đồ của đám người Sở Vân.
- Hừ! Xem ra Sở Vân ngươi cũng ngu ngốc. Thu được bảo thạch mật môn của ta, cũng nhận ra được quan hệ giữa ta Cửu U thành sao? Ngươi đoán không sai. Ta đã sớm đầu nhập vào Cửu U thành, trở thành trưởng lão trong đó. Ngươi không giết ta, không phải là muốn thiết lập quan hệ tốt đẹp với Cửu U thành sao? Ngươi thực ra rất thức thời. Các thế lực cường đại vượt qua nhất lưu, xem ra ngươi cũng dần dần cảm thụ được rồi.
Đông Dâm hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt ngạo mạn từ trên mặt đất đứng dậy, thản nhiên vỗ vỗ bụi bặm trên người, cuối cùng ngẩng đầu nhìn về phía Sở Vân:
- Ngươi còn suy nghĩ cái gì? Nếu ngươi thả hết yêu vật của bản Quân trở về, bản Quân còn có thể suy nghĩ một chút, ở trước mặt thành chủ Cửu U thành mà biện hộ cho các ngươi.
Cũng không trách hắn đã đoán sai ý đồ của Sở Vân. Hắn dù sao cũng không nghĩ ra, ngay cả loại yêu thú hiếm lạ như Thông Linh Xà, Sở Vân cũng đều có.
Nhìn ánh mắt miệt thị của Đông Dâm, Sở Vân thở dài một hơi. Tại sao chỉ mới gặp phải một lần đả kích, Đông Dâm lúc này lại trở nên vụng về như vậy?
Hắn mặt kệ tên bại tướng dưới tay thỏa sức kêu gào, mà quay sang nhìn Tiếu Tiểu Hiền.
Tiếu Tiểu Hiền thấy Sở Vân nhìn về phía mình, nhất thời ngầm hiểu. Bước vài bước nhanh đi tới trước mặt Đông Dâm, giơ một cước lên, vô cùng hung ác đạp tới.
Đông Dâm không kịp phòng bị, lập tức bị hung hăng đạp lăn xuống đất. Khi cảm giác đau nhức kịch liệt từ dưới bụng truyền tới, sắc mặt hắn còn đọng lại thần thái vô cùng kinh ngạc.
- Cho ngươi bị coi thường! Cho ngươi bị coi thường!
Tiếu Tiểu Hiền còn không buông tha hắn, liên tục ra chân, đánh cho Đông Dâm kêu thảm liên tục, toàn thân đau nhức kịch liệt, thân thể co rút thành hình con tôm, thống khổ vô cùng, không khỏi mở miệng cầu xin tha thứ.
- Dám coi thường Tiếu Tiểu Hiền ta, quả thực chính là múa rừu trước cửa Lỗ Ban, tội không thể tha.
Tiếu Tiểu Hiền dẫm nát mặt Đông Dâm dưới lòng bàn chân, cảm giác thần thanh khí sảng, cáo mượn oai hùm, phát ra tuyên ngôn thắng lợi.
Đông Dâm chưa từng bị một tên tiểu bối làm nhục như vậy!
Quá uất ức, hắn nhất thời lại chết ngất đi.
Lại đợi thêm một lát, Tửu Hào Vương vẫn không thấy đến, Sở Vân không muốn lãng phí thời gian, liền lấy ra chiến lợi phẩm lần này, trứng yêu thú Tử Quy Chuy, chính thức giao cho Tiếu Tiểu Hiền.
- Tạ ơn chưởng môn ban thưởng trứng!
Tiếu Tiểu Hiền vui sướng kêu một tiếng, cao hứng bừng bừng tiếp nhận trứng yêu thú.
Hắn híp mắt vuốt ve quả trứng, yêu thích không nỡ buông tay.
Sở Vân lại lấy ra ngọc giản truyền thừa của Vạn Thú Vương, giao cho Kim Bích Hàm, cũng căn dặn nói:
- Trên đây ghi chép tâm đắc tu luyện của Vạn Thú Vương, sẽ có sự trợ giúp rất lớn đối với nàng. Về phần ngọc giản tâm đắc của Đa Tình Vương, ta nghiên cứu trước.
Kim Bích Hàm gật đầu, tiếp nhận ngọc giản.
Sở Vân lại từ trong Trấn Yêu Tháp, lấy ra Ngũ Sát Dứu đã bị phong ấn, giao cho công chúa Đôn Hoàng.
Hắn có Nguyệt Thỏ, không thiếu yêu thú thời gian, hiện nay càng cần phải có tinh lực dồi dào đào tạo Lục Dục Tâm Ma Hạt. Vừa vặn mối quan hệ với Kim Bích Hàm đã tiến thêm một bước, có đột phá mới, trong lòng Sở Vân, cũng là người trọng yếu ngang với nghĩa phụ, giao Ngũ Sát Dứu cho người tương lai sẽ trở thành cường giả Vương Cấp, cũng coi như là “Bảo kiếm tặng tặng anh hùng, son phấn đưa giai nhân.”
Tuy nhiên, hắn suy tư một hồi, cuối cùng dứt khoát sửa khế ước chủ tớ với Tật Phong Kính Thảo Hài, Kim Ngọc Tiên Điệp thành khế ước minh hữu, sau đó giải trừ khế ước với Cụ Phong Cung.
Cụ Phong Cung gần như đã bị nghiền nát, cần phải tốn khá nhiều thời gian chỉnh luyện mới có thể hồi phục lại như cũ, trong đó số lượng tài liệu tiêu hao sẽ rất nhiều. Trong khi chữa trị, cũng sẽ không đề thăng được tư chất, vẫn chỉ là tư chất thượng đẳng như cũ.
Tiên Phi Các đã từng khuyên Sở Vân, muốn hắn lý trí một chút, giải trừ khế ước với cây yêu cung này. Chữa trị nó, cái được không bù lại nổi cái mất, còn không bằng một lần nữa chọn lại một kiện yêu cung khác.
Tuy nhiên, Sở Vân vẫn không tiếp thu kiến nghị này, vẫn định chữa trị nó.
Cụ Phong cung đã làm bạn với hắn trong một thời gian rất dài. Đối với hắn mà nói, nó không chỉ là yêu binh, mà còn là đồng bạn.
Điều này làm cho Tiên Phi Các rất bất đắc dĩ, cũng âm thầm cảm động.
Nhờ đó, hắn khôi phục được một lượng linh quang dư thừa tương đối lớn, sau đó, mang theo tâm trạng thấp thỏm, cởi bỏ phong ấn của Dịch Cân Tẩy Tủy đỉnh.
- Người trẻ tuổi, là ngươi đánh thức ta trong lúc đang ngủ say sao?
Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh rung động một hồi, chợt lóe lên quang mang, hóa thành một lão giả áo bào trắng tiên phong đạo cốt.
Vóc người lão cao, gầy, lưng thẳng tắp như thân trúc. Áo bào trắng rộng thùng thình, nhất là ống tay áo, quả thực muốn kéo dài tới tận mặt đất. Khiến người ta chú ý nhất cũng không phải là những thứ này, mà là mái tóc trắng như tuyết phủ trên vai, cùng với chòm râu dài đến tận eo.
Một chòm râu thật dày, giống như những sợi tơ bạc, lại giống như một thác nước nhỏ ào ạt đổ xuống. Dưới ánh nắng chói chang, nó phản xạ lại, giống như ánh sáng tạo ra từ mặt tuyết lấp lánh, tản ra một cỗ khí chất ưu nhã, thong dong, tiêu dao, khiến cho ấn tượng trở nên cực kỳ sâu đậm.
Thảo nào năm đó khi Bạch Đế vừa mới leo lên Đằng bảng, liền được mệnh danh là “Mỹ nhiêm công”.
Không sai, đây chính là hình tượng của Bạch Đế.
Mỗi một kiện yêu binh, khi lần đầu tấn chức Linh Yêu, cũng đều xuất hiện hình tượng chủ nhân lúc ấy của nó, giống như Túy Tuyết Đao của Sở Vân. Bạch Đế luyện chế Cửu Đỉnh, đào tạo tu vi của chúng một đường thẳng đến Kiếp Yêu. Cho nên, khi Cửu Đỉnh biến thành hình người, đó chính là dáng dấp của lão.
Lão nhìn về phía Sở Vân, sau khi quan sát một phen, lộ ra thần sắc tán thưởng:
- Không tồi! Người trẻ tuổi, ngươi rất không tồi. Còn nhỏ tuổi mà đã có thành tựu như vậy. Trên người ngươi ẩn chứa huyết mạch của hai Vương giả, đều còn chưa thức tỉnh. Một khi nó thức tỉnh, tốc độ trưởng thành của ngươi sẽ cực lớn, tu vi cũng tiến triển cực nhanh.
Lão chỉ cần liếc mắt, không ngờ có thể nhìn ra được huyết mạch vương giả trên người Sở Vân. Không hổ là yêu binh của Bạch Đế, khí giới Cửu Đỉnh Chi Vương.
Thấy Sở Vân kinh ngạc há miệng, lão giả vừa cười vừa giải thích nói:
- Ngươi không cần kỳ quái. Năm đó khi chủ nhân luyện chế ta, đã tăng thêm Tiên Thiên Mộc Tinh, Tiên Thiên Kim Tinh, Tiên Thiên Thủy Tinh, Tiên Thiên Nguyên
Tinh, cho nên, ta đối với kinh mạch huyết nhục của ba thuộc tính Kim, Mộc, Thủy có độ mẫn cảm lạ thường.
Rắc!
Tiếu Tiểu Hiền kinh hãi há miệng quá lớn, liền bị trẹo quai hàm.
Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh này không hổ là yêu binh cho đích thân Bạch Đế chế tạo. Không ngờ là một tác phẩm kinh điển như vậy, dùng bốn loại Tiên Thiên Thực Tinh khác nhau, chế tạo ra Tiên Thiên Đại Đỉnh.
Trong thời cổ đại, Tam Hoàng Tứ Đế đều từng thống nhất Tinh Châu. Khi Bạch Đế thống nhất Tinh Châu, đã tập trung toàn bộ lực lượng của Tinh Châu, chế tạo Tiên
Thiên Cửu Đỉnh, trấn áp Tinh Châu.
Trong đó, Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh được xưng là Vương khí trong số các đỉnh, trong khi luyện chế đã tiêu hao bốn loại chân tinh Tiên Thiên, mới chế tạo ra vật Tiên Thiên.
- Người trẻ tuổi, thiên phú của ngươi rất cao, thế nhưng muốn thu phục ta, còn kém rất nhiều hỏa hầu. Ta có thể giúp ngươi làm ba chuyện, nhưng mà chúng ta ai đi đường nấy, ngươi thấy thế nào?
Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh nói.
- Điều đó không có khả năng.
Sở Vân lắc đầu, lập tức phủ quyết:
- Ta còn cần ngươi liên tục luyện chế dược tương, đề thăng rèn luyện cơ thể hàng ngày của ta.
- Ha ha ha… Năm đó Đa Tình Vương vì thu phục ta, tổng cộng tốn hai trăm tám mươi năm làm việc cực nhọc. Người trẻ tuổi, ngươi cho rằng ngươi so với Đa Tình Vương thì thế nào đây? Chúng ta tốt nhất nên hiệp thương, hai bên cùng nhường một bước, còn có thể được. Bằng không một khi ta bỏ chạy, ngươi có thể làm gì ta đây?
Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh lại nói.
Ngữ khí của hắn trong mềm ngoài cứng, rõ ràng không muốn thừa nhận Sở Vân, muốn bỏ chạy, đạt được tự do, trời cao biển rộng.
Sở Vân sao có thể trơ mắt trừng trừng thả hắn đi? Hiện nay đang thiếu Long Tình Quả, Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh là con đường tắt duy nhất đề thăng thực lực của hắn.
Hai bên đều vô cùng kiên trì, nửa câu cũng không đạt thành. Nói chuyện thêm vài câu, Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh rốt cục nổi giận:
- Ha ha! Muốn thu phục ta, cũng phải nhìn bản lĩnh của mình mới được. Làm chuyện vượt ngoài cực hạn của bản thân, thực sự là không sáng suốt đâu. Người trẻ tuổi, ngươi làm ta thất vọng quá! Ngươi buông tha, vốn còn có thể có ba lần cơ hội như vậy, đây là cái giá phải trả cho sự tham lam. Tái kiến, người trẻ tuổi!
Tâm tính Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh rất cao, nó chính là xuất thân Đế binh. Trong mắt nó, chỉ có cường giả Vương Cấp mới có tư cách hàng phục nó. Ngay cả khi đối mặt với cường giả Hầu Cấp, có cũng sẽ không thỏa hiệp.
- Hừ! Quả thực thế gian này, nắm tay mới là chân lý, thực lực mới là tất cả. Không có thực lực, ngay cả yêu binh cũng đều không thu phục được. Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh, ngươi đã không phục, ta đánh tới khi ngươi phục mới thôi. Ngươi muốn đi? Để xem ta làm gì ngươi. Trong lúc vô tình tỉnh lại, ngươi biến thành tiểu tử ngốc rồi sao? Thế gian này nào có chuyện dễ dàng như vậy? Mơ đi! Bát Quái Chiến Trận!
Sở Vân hét lớn một tiếng, hung hãn khai chiến. Hắn rốt cuộc đã nhìn ra, Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh từ trong ngủ say tỉnh dậy, thái độ cao ngạo, ngữ khí khinh người, xưng hô mình là “người trẻ tuổi”, căn bản không muốn thừa nhận mình là chủ.
Đây cũng là do linh tính của yêu vật này quá nhiều, thực lực cũng quá mạnh mẽ, dẫn đến hiện tượng không cam lòng thần phục ngự yêu sư.
Muốn giải quyết nan đề này, chỉ có đánh bại nó, mới khiến nó tâm phục khẩu phục.
- Người trẻ tuổi, nếu ngươi một mực khăng khăng, vậy đừng trách ta không nói trước.
Bị cuốn vào giữa trận pháp không gian, Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh lại mặt không đổi sắc, tim không nhảy loạn, vẫn thong dong bình tĩnh như trước.
Mái tóc trắng của hắn khẽ lay động, không gió mà bay, đối mặt với Sở Vân ở xa xa, đánh ra song chưởng.
Chỉ một thoáng, gió nổi mây bay, sóng khí cuồn cuộn, phát ra âm thanh trời long đất lở.
Chưởng kình ngưng tụ thành chưởng ảnh giống như hai tòa núi nhỏ, xé toạc không gian, mang theo khí thế cuồn cuộn, hung hăng nghiền nát mọi thứ tiến về phía Sở Vân.
- Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh này, chí ít cũng là Kiếp Yêu có tu vi tám trăm vạn năm.
Con ngươi Sở Vân co rụt lại, chưởng ảnh kéo tới. Áp lực của hắn đột nhiên tăng lên, dường như có hai tòa núi nhỏ đặt lên vai hắn.
Chỉ là loại áp lực này, ngược lại càng thêm kích phát hùng tâm và ý chí chiến đấu của hắn mà thôi.
Trong sát na, máu huyết sôi trào, chiến ý cao ngất tận trời, hắn huýt dài một tiếng, mở tiên nang, trang bị đầy đủ.
- Ủa?
Sắc mặt Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh nhất thời đột nhiên biến đổi, toàn thân chấn dộng, toát ra biểu tình vạn phần kinh ngạc.
Khi thấy Sở Vân toàn lực bộc phát ra linh áp Quân cấp, chân đạp Vạn Lý Độc Hành Ngoa, toàn thân bọc trong Hồng Yêu không màu, tay cầm Tiên Thiên Túy Tuyết Đao, Thiên Hồ bên trái, Thông Linh Xà bên phải, Nguyệt Thỏ trên đầu vai, Kim Ngọc Tiên Điệp bay lượn quanh người, Ngũ Đức Luân đỉnh ở trên đầu. Phía sau còn có Kiến Mộc lớn như cột trụ trời làm nền.
Khuôn mặt hắn tú lệ như tranh, lúc này ánh mắt như thiểm điện, lông mày dựng thẳng, nghiêm nghị như thiên thần hạ phàm.
Mái tóc đen tung bay, vạt áo lay động phấp phới, mang theo khí phách trùng thiên triệt địa, khí thế như Hổ Vương xuống núi, Giao Long trở mình trên biển. Tuy rằng tuổi còn trẻ, đã có dáng vẻ bễ nghễ thiên hạ, khí khái oai hùng không ai có thể kháng cự.
Chí Tôn Chí Tôn - Cổ Chân Nhân Chí Tôn