A dirty book is rarely dusty.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Võ Trung
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 10
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1376 / 2
Cập nhật: 2015-11-25 05:55:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
gày 10 tháng 8 năm 2013.
Ba giờ sáng. Bar Cao Thăng.
Tại cửa sau.
“Tiểu Diệp,đây là tiền lương tháng này của cô. Tháng này cô làm việc tốt lắm,tháng sau cũng tiếp tục cố gắng nha.” Một người đàn ông tay cầm một phong bì đi đến chỗ của một cô gái đang bỏ rác vào thùng cất tiếng nói.
Phía sau quán bar xung quanh ngõ hẻm đều tối đen,chỉ có một bóng đèn màu cam trên tường hắt vào bóng dáng của cô gái đó. Cô gái quay lại cười tươi nói nhưng cũng không quên với tay ra cầm lấy phong bì “Quản lý Trần nói quá rồi,ngày nay nền kinh tế biến chuyển,phải biết tự thân cố gắng mới xứng đáng với đồng tiền ở nơi xa hoa này chứ.”
“Xem cái miệng kìa,nói câu nào là ngọt ngay câu đó,thật là tiểu yêu tinh. Nếu đã xong việc thì mau mau về sớm nghỉ ngơi đi,kẻo bệnh làm người quản lý này mất đi một người quét dọn tài năng thiên bẩm a”. Quản lý Trần cười tươi sủng nịnh nói.
Cô tươi cười đi vào nhà vệ sinh rửa tay sạch sẽ sau đó lấy túi xách từ phòng nghỉ đi về nhà. Vì nhà trọ của cô rất gần nơi này,chỉ cần đi qua một cây cầu và hai con đường liền đến nên cô rất vui vẻ mà đi làm. Cô làm việc ở quán bar này đã được hai tháng,mỗi ngày chỉ cần 11 giờ có mặt đến 3 giờ sáng,xong việc thì có thể về nhà. À,đính chính một chút cô không phải là bartender,tiếp viên,phục vụ hay bảo vệ đâu nha,cô chính là một cô gái quét dọn đầy tiềm năng a.
Đi lên trên cầu,cô vừa đi vừa ngâm nga,vì hôm nay cô được lãnh lương nga. Bước chân dừng lại nhìn về phía thành phố đang rực rỡ ánh đèn,nơi đó thật xa hoa,cô có chút cảm thán. Cơn gió nhẹ thổi đến làm tóc cô lất phất bay,nụ cười trên môi nhìn về phía thành phố. Một chiếc taxi chạy ngang qua chỗ cô đứng,tiếng nhạc vang lên,cô nghe được câu hát trong đó
“Ngay cả khi anh nhìn em từ phía xa,
em vẫn làm cho anh mỉm cười.
Từng chút từng chút một,trái tim băng giá của anh,
Đang dần tan chảy vì sức nóng của tình yêu.
….”
Thật hay. Cô mỉm cười quay người đi về. Bước chân và nụ cười của cô cứng lại nhìn người đàn ông đang ngồi bệt xuống nền dưới ánh đèn,vì sao lúc nãy cô không nhìn thấy người đàn ông này? Mà hắn lại đang mở to mắt nhìn cô.
Thiên nhiên cũng thật biết phối hợp,cơn gió nhẹ lại lần nữa thổi lên,bỗng nhiên cô cảm thấy tình tiết có phần giống phim truyền hình dài tập a.
Thu hồi lại đôi mắt ngạc nhiên,cô bước chân đến ngồi xổm xuống trước mặt hắn hỏi “Uy,anh không sao chứ?”
Hắn nhìn cô một lúc mới khôi phục lại tinh thần,lạnh lùng phun ra một chữ “Cút.”
Gió mạnh vù vù thổi lên,cô đứng dậy nhắm ngay cái đùi đang chảy máu của hắn đá một cú,hừ giọng nói
“Hừ,quan tâm không nhận thì thôi,làm quá. Tưởng đẹp trai là có tất cả sao,xin lỗi a,bà chị đây tuy mê trai đẹp nhưng không đến nỗi nó chửi mà cười đâu. Kẻ đáng ghét.”
Cảm thấy không đủ,liền đá thêm một cú nữa rồi quay người rời đi.
Đi được vài bước thì lại nghe tiếng từ phía sau,tò mò quay lại đã thấy hắn nằm xuống nền bê-tông lạnh lẽo. Người cô chạy nhanh hơn trí não,chưa kịp nghĩ có nên quay lại hay không thì cô đã đứng trước mặt hắn rồi. Ô,thật muốn khóc a.
Ngồi xổm xuống lần nữa,cầm tay phải của hắn lên xem mạch sau đó sờ lên trán hắn,khi biết rõ hắn bị sốt cô liền mở áo khoác của hắn ra xem thì đập vào mắt cô chính là một vũng máu ngay phần bụng. Xem ra là trúng đạn,hắn bị ai ghét đến mức muốn giết luôn vậy nhỉ.
Cô trầm ngâm đấu tranh trong đầu xem có nên cứu hắn hay không thì thiên thần trong cô lên tiếng.
“Cứu hắn đi,bị thương nặng như vậy,bỏ mặc ở đây sẽ chết a.”
“Sao lại phải cứu,đừng quên lúc nãy hắn dùng từ cút nói với chúng ta.” Ác quỷ trong cô phản bác lại.
“Có lẽ vì lí do gì đó,ngươi không biết là lương y như từ mẫu sao? Hơn nữa hắn có vẻ rất đẹp trai.” Thiên thần cãi bướng.
“Hừ,vết thương là do súng bắn,còn bị dao đâm vào đùi,ai biết hắn gây chuyện với lão đại trong giang hồ nào,rước họa vào thân là không tốt.” Ác quỷ lắc đầu phủ định.
Trong đầu cô cứ hiện lên hai chữ “cứu” và “không cứu”,chúng đang đấu tranh mãnh liệt. Thấy vậy thiên thần liền bồi thêm một câu
“Y Tâm tỷ,chẳng phải chúng ta có một bài thuyết trình về vết thương bị súng bắn phải vào tuần sau sao? Mang hắn về cứu hắn,rất thuận tiện cho việc học tập nha.”
Oành,phải ha. Đây là lý do chính đáng nhất. Ác quỷ trong cô lắc đầu bó tay nhìn thiên thần đang cười đắc ý,thật không hiểu có phải hay không đảo lộn giữa ác quỷ và thiên thần???
Khoác áo lại,gài nút thật kỹ càng cho hắn sau đó đỡ hắn đứng dậy,cô đứng không vững liền chao đảo,tức giận mắng
“Con bà nó,ăn gì nặng thế không biết.”
Vất vả cho tay hắn choàng qua vai cô,tay cô ôm eo hắn,đỡ hắn về nhà. Bình thường đi 10 phút liền tới nhà,không ngờ vác theo một bao tải liền nặng nề đi tới 20 phút.
Mở khóa nhà trọ,đi vào phòng đặt hắn xuống giường xong xuôi cô đi vào nhà vệ sinh tắm rửa,mặc hắn sống dở chết dở nằm đó.=.=”
Qua chừng vài phút cô đi đến bên giường hắn với một hộp y tế. Lấy tay xem mạch cho hắn lần nữa cô bắt đầu đeo găng tay y tế vào,miệng thì lẩm bẩm
“Đã hôn mê nên không cần tiêm thuốc tê đi,vẫn là nên tiêm một mũi thuốc kháng sinh vào. Vết thương đã nhiễm trùng cộng với sốt tới 39 độ mà giờ vẫn còn sống,xem ra ý thức sinh tồn của tên này cũng cao lắm.”
Nói là làm,cởi áo của hắn ra,tiêm vào cho hắn một mũi thuốc kháng sinh cô liền bắt đầu lấy viên đạn trong người hắn ra. Đưa kéo vào lần xem viên đạn,xác định được vị trí cô bắt đầu nhanh chóng vừa cầm máu vừa từ từ lấy viên đạn ra. Sau khi lấy được viên đạn ra cô liền ném lên khay nhôm rồi bắt đầu may miệng vết thương lại.
Có lẽ việc khó nhất của cô chính là xử lí vết thương ngay đùi hắn,nếu muốn sơ cứu cô nhất định phải cởi quần tây của hắn ra a. Nhưng cô đường đường là một hoàng hoa đại khuê nữ sao có thể vụng trộm người ta đang hôn mê mà ăn trộm đậu hủ được chứ.
“Hử,chỉ là chút đậu hủ nát bấy đó thì ăn trộm cái gì,cứu người là quan trọng,không nên chần chờ.” Thiên thần trong cô lên tiếng.
“…” Ác quỷ trong cô chỉ có thể câm nín.
Như bị thiên thần trong cô sai khiến,tay cô rút thắt lưng của hắn,kéo dây kéo xuống,ngượng ngùng không dám nhìn cô liền lấy chăn phủ lên chỗ đó của hắn rồi mới an tâm cởi quần tây của hắn ra. Vô ý liếc mắt nhìn vào chỗ đó,ô là Calvin Klein đàng hoàng nha,mặt cô thoáng cái liền đỏ như tôm luộc. Khử trùng,thoa thuốc rồi may lại sau đó băng bó vết thương,rất nhanh là xong xuôi.
Cô thở ra một hơi ngồi phịch xuống ngay mép giường,nhìn bàn tay đang run rẩy của mình cô chỉ có thể cảm thán. Không hiểu sao hôm nay gan cô lại lớn đến như vậy,chưa có bằng bác sĩ đã làm một ca mổ trị thương thậm chí đây là ca mổ đầu tiên của cô. Bao nhiêu năm nay cô luôn nổ lực để được như mẹ của mình,cô muốn được giống như mẹ trở thành một bác sĩ tài giỏi,nhớ đến hai năm trước mang giấy báo đậu đại học Y với số điểm cao nhất trường về cho mẹ,mẹ cô chính là cười sau đó lại tặng cho cô bộ dụng cụ y tế,từ dao mổ đến kim khâu,thuốc,v.v..đều đầy đủ. Nói ra không biết là do tên này may mắn hay cô xui xẻo,gặp cô cứu hắn thoát được một mạng nhưng hắn cũng là người đầu tiên thử nghiệm bộ dụng cụ mà cô đã nâng niu cất giữ hai năm qua.
Nhìn viên đạn dính đầy máu rồi cô lại nhìn vào mặt hắn lẩm bẩm “9x19mm Parabellum? Không biết anh đắc tội với ai?”
Thở dài đẩy hắn xê vào trong,đắp chăn cẩn thận cô liền dọn dẹp mớ hỗn độn rồi đi vào nhà vệ sinh tắm rửa lại lần nữa. Vài phút sau cô lại đi ra,nhưng lần này chính là nằm xuống bên cạnh hắn nhắm mắt ngủ,đêm nay cô thật sự quá mệt mỏi.
Khi cô vừa nhắm mắt lại chính là lúc hắn mở mắt ra nhìn chằm chằm vào cô,đôi mắt là sự lạnh lùng cùng tia phức tạp hiện lên nhưng từ từ lại biến thành tia nhu hòa,cẩn thận đắp chăn cho người bên cạnh hắn cũng nhanh chóng nhắm mắt lại lần nữa.
Bầu trời bên ngoài đã hừng sáng xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong phòng,nơi chiếc giường chính là hai con người đang nằm cạnh nhau bình yên ngủ,cảm giác thật tốt đẹp.
Chỉ ôn nhu với mỗi em! Chỉ ôn nhu với mỗi em! - Cửu Lan Tử Tuyết. Chỉ ôn nhu với mỗi em!