A book that is shut is but a block.

Thomas Fuller

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Võ Trung
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 10
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1376 / 2
Cập nhật: 2015-11-25 05:55:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
gày 8 tháng 8 năm 2013.
Tại tầng thượng,tập đoàn Sky,NewYork,Hoa Kỳ.
“Thủ lĩnh,Hắc bang gửi giấy yêu cầu cho Lục-lão đại của Tước một phát súng cảnh cáo,thù lao là 100.000 đôla,có nhận không ạ?” Felix bước vào phòng cung kính hỏi.
Người đang đứng ngắm khung cảnh thành phố NewYork quay lại,là một cô gái rất xinh đẹp và quyến rũ.
“Lục sao lại dây dưa với người của Hắc bang rồi?” Tiếng nói lạnh lùng cùng khuôn mặt không biểu cảm càng tăng thêm vẻ đẹp của cô gái.
“Nghe nói hôm qua hai bên giao dịch buôn bán,Lục thiếu gia đã nói nặng lời với Hắc Liệt bang chủ.” Felix trầm ngâm một lúc rồi mở miệng nói. Quan hệ của Lục thiếu gia và thủ lĩnh khá thân thiết nên hắn phải đích thân đi hỏi,có lẽ Hắc bang không biết mối liên hệ này của họ.
“À,nhận đi. Ta sẽ đích thân đi,đùa hắn một chút cũng tốt,lâu rồi chưa trêu hắn.” Cô gái mỉm cười nhàn nhạt nói nhưng cũng giấu được sự lạnh lùng trong lời nói đó.
Cùng lúc tiếng chuông điện thoại của cô reo lên.
“Ừ Justin?” Giọng nói khác hẳn lúc nãy,ngọt ngào làm sao.
“…”
“Ừ,được được,chút nữa gặp lại.” Cô gái mỉm cười ngọt ngào,từ mặt kính có thể thấy được dáng vẻ lúc này của cô có bao nhiêu hấp dẫn.
“Cậu Justin gọi điện thoại ạ?” Felix lên tiếng tò mò hỏi.
“Ừ,anh ấy hẹn tôi cùng đi siêu thị về nấu cơm ăn.” Cô gái cũng không quay đầu lại nói,nhưng trong giọng nói khi nói đến cái tên “Justin” thì rất ngọt ngào.
Felix lắc đầu đi ra ngoài,thủ lĩnh thật là biết phá hỏng cái hình tượng lạnh lùng trước đây,đối mặt thế giới ngầm chính là không ưa liền giết,không thể hiện cảm xúc,đối mặt với cậu Justin thì lúc nào cũng cười ngọt ngào,đến cả hắn đây vài lần còn bị thủ lĩnh hấp dẫn.
—–
Ngày 10 tháng 8 năm 2013.
Dưới chân cầu.
“Hẹn tôi ra đây có việc gì không? Boss.” Hắn đi đến đứng ngang hàng với cô gái đang nhìn con sông có in bóng của ánh trăng lên đó.
“Sao cậu lại dây dưa với người của Hắc bang rồi?” Tiếng nói nguyên thủy trở về mang theo từ tính khiến người ta phải rùng mình.
“Chỉ vì lí do đó mà đi nửa bán cầu đến đây sao? Bớt làm tôi buồn nôn đi.” Hắn rút từ trong túi ra gói thuốc,đưa lên miệng một điếu,châm lửa hút một hơi rồi mới nói.
“Hắc Liệt gửi giấy yêu cầu cho tôi với tiền thưởng khá hậu hĩnh,100.000 đô-la lận nha,cho cậu một phát súng cảnh cáo,dùng chính đạn cậu bán ra cho lão để bắn cậu. Thế nào?” Cô gái quay sang nhìn thẳng vào mặt hắn,tiếng nói lạnh lùng pha chút giễu cợt.
“Chỉ vì vậy mà đích thân đến đây,sao không đưa người cô đã đào tạo của Sky đến cho tôi một phát súng đi.” Hắn không tia biểu cảm quay sang đối mặt với cô gái,hơi thuốc phả vào mặt cô gái. 100.000 đô-la,không ngờ cái giá cho hắn một phát súng cảnh cáo lại cao giá đến vậy.
Tiếng xé gió truyền đến,điếu thốc trên tay hắn rơi xuống đất,bàn tay của hắn đang đơ ra có chút run run.
“Lần sau đừng hút thuốc trước mặt tôi,Justin bảo không tốt cho sức khỏe của tôi.” Giọng nói lạnh lùng thay đổi chủ đề câu chuyện,khi nói tới “Justin” trong giọng nói xen lẫn chút ngọt ngào.
“Vậy thì cô càng không nên có mặt ở đây,về nhà nấu cơm với cậu ấy đi.” Hắn thở dài xua tay,bản thân lúc nào cũng cảnh giác với cô ấy nhưng vẫn chậm hơn cô ấy một nhịp,hắn như vậy mà lại thua trong tay một cô gái nhỏ tuổi hơn mình,chính vì vậy hắn mới gọi cô gái đó là Boss.
“Một lúc sẽ về ngay,cái này cho cậu,là 50.000 đô-la của Hắc bang.” Cô gái nói mà tay thì đưa ra một chiếc thẻ ATM.
Hắn đưa tay nhận lấy một cách khó hiểu nên mở miệng hỏi “Tại sao…” lời chưa nói hết đã thấy cô gái trước mắt nhanh tay rút khẩu súng lục có gắn thiết bị giảm âm ra đặt ngay bụng hắn.
“Bụp.” Tiếng súng nho nhỏ như tiếng khui Rượu Champagnes vang lên,cô gái lúc này mới cười gian manh nói.
“Cho cậu một nửa thù lao với điều kiện nhận một phát súng,quá lời rồi còn gì.”
“Chết tiệt. Lãnh Băng Tâm,cô có còn tính người không? Tôi mà cô cũng dám bắn.” Hắn một tay ôm bụng nhìn chằm chằm cô gái được gọi là Lãnh Băng Tâm,khuôn mặt vẫn không có một tia đau đớn hay hoang mang,có điều trên trán đã ướm một tầng mồ hôi.
“Tôi đang thử cậu mà,lâu rồi chưa ăn đạn,tôi sợ cậu quên cảm giác đó nên tôi đích thân đi luyện lại cậu nha.” Cô gái được gọi là Lãnh Băng Tâm cười lạnh lùng nói.
“Cô ở cạnh cái tên Justin quá lâu ngày bị hắn lây bệnh rồi. Mẹ nó,về với Justin của cô đi.” Hắn lạnh lùng nói rồi quay lưng đi.
Đi được vài bước thì hắn khụy xuống,hắn gầm nhẹ “Lãnh Băng Tâm,cô lại tẩm cái gì vào viên đạn?”
“Thuốc mê nha,tôi lỡ tay cho liều hơi mạnh nên nếu cậu cứ cử động thì sẽ càng mau chóng mặt hơn thôi. Nhưng hiện tại tôi phải đi,cậu ở đây sẽ không ai biết,vậy cậu sẽ chết mất.” Lãnh Băng Tâm mang biểu cảm vô tội trên mặt.
“Chết tiệt,bớt làm tôi buồn nôn đi,mấy cái mặt đó chả hợp với cô chút nào. Biến đi.” Hắn tức giận lạnh lùng nói.
“Vậy tôi về đây,hy vọng lần sau còn gặp lại cậu. À,lần sau phải gặp tôi phải kêu tên tiếng anh của tôi đấy,nếu không sẽ không nhẹ nhàng hơn hiện tại đâu. Bye bye.” Cô gái nói rồi quay người bước đi,cũng không ngoái lại lo lắng vết thương cho hắn như thế nào.
Hắn nghiến răng gầm nhẹ,cái tên Justin chết tiệt,không biết dạy cô ấy cái gì mà làm những cái mặt làm hắn buồn nôn. Cơn chóng mặt ập đến làm hắn nhớ đến vết thương của mình. Cắn răng đứng dậy dựa vào cây cột,hắn rút ra trong người một con dao găm nhỏ,không do dự đâm vào đùi mình,cơn đau ập đến làm hắn tạm thời khống chế được cơn buồn ngủ rồi xoay người lết đi.
Lãnh Băng Tâm từ xa nhìn tới,trên môi nhoẻn nụ cười nói.
“Tôi không nuôi dưỡng kẻ bất tài,anh vẫn luôn luôn là người không bao giờ làm tôi thất vọng.”
Chỉ ôn nhu với mỗi em! Chỉ ôn nhu với mỗi em! - Cửu Lan Tử Tuyết. Chỉ ôn nhu với mỗi em!