Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: E.b.white
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: Charlotte's Web
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2734 / 49
Cập nhật: 2017-05-09 22:25:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2 - Wilbur
ern yêu Wilbur hơn tất thảy. Cô thích vuốt ve nó, cho nó ăn, đặt nó lên giường. Mỗi sáng, ngay khi thức dậy, cô đã hâm nóng sữa của nó, đeo tạp dề cho nó, và giữ chai sữa cho nó bú. Mỗi chiều, khi xe buýt trường dừng lại trước nhà, cô nhảy xuống và chạy vào bếp chuẩn bị cho nó một chai sữa nữa. Giờ ăn tối cô lại cho nó ăn, và lại ăn nữa trước khi đi ngủ. Bà Arable cho nó ăn mỗi ngày vào khoảng giữa trưa, khi Fern ở trường. Wilbur khoái sữa của nó lắm, và nó càng thích mê nữa khi chính Fern hâm nóng sữa cho nó. Nó sẽ đứng và nhìn cô bằng một cái nhìn tha thiết.
Trong những ngày đầu đời, Wilbur được phép sống trong một cái hộp để gần bếp lò ở trong bếp. Sau đó, khi bà Arable phàn nàn, nó được chuyển sang một cái hộp lớn hơn ở trong lán chứa củi. Sau hai tuần tuổi, nó bị đưa ra ngoài. Đó là mùa táo ra hoa, trời ấm dần lên mỗi ngày. Ông Arable rào một khu nhỏ đặc biệt cho Wilbur ở dưới cây táo, làm cho nó một cái hộp gỗ rộng đầy rơm, có khoét cửa để nó chui ra chui vào tùy thích.
“Ban đêm nó không bị lạnh chứ ạ?” Fern hỏi.
“Không,” bố cô nói. “Con cứ xem rồi sẽ thấy nó làm gì.”
Mang một chai sữa, Fern ngồi xuống dưới cây táo trong rào quây. Wilbur chạy đến với cô và cô giữ chai sữa cho con lợn bú. Khi nó bú đến giọt cuối cùng, nó ủn ỉn và gà gật đi vào trong chuồng. Fern ngó kỹ vào bên trong. Wilbur đang dũi rơm bằng mõm. Chỉ một lúc, nó đã dũi được một cái hang trong đống rơm. Nó trườn vào cái hang và biến mất trong đám rơm phủ. Fern rất hoan hỉ. Cô thấy yên tâm vì biết rằng bé lợn của cô ngủ được ủ kín và ấm áp.
Mỗi sáng sau bữa ăn, Wilbur ụt ịt ra ngoài đường cùng Fern và cùng đợi với cô cho đến khi xe buýt tới. Cô sẽ vẫy tay tạm biệt nó, và nó sẽ đứng đó, ngắm xe buýt cho đến khi cái xe mất dạng sau một chỗ ngoặt. Khi Fern ở trường, Wilbur bị nhốt trong khu rào quây của nó. Nhưng ngay khi cô về nhà vào buổi chiều, cô đã dẫn nó ra ngoài và nó sẽ theo chân cô khắp mọi chỗ. Nếu cô vào nhà, nó cũng vào. Nếu cô lên gác, nó sẽ đứng đợi ở bậc cầu thang dưới cùng cho đến khi cô lại đi xuống. Nếu cô lấy búp bê cho vào xe đẩy đi dạo, Wilbur cũng đi theo. Thỉnh thoảng, trong những cuộc đi như thế, Wilbur hơi bị mệt, thế là Fern sẽ bế nó lên, đặt nó vào trong xe cùng với búp bê. Nó khoái như vậy. Và nếu nó mệt quá thể, nó sẽ nhắm nghiền mắt lại và ngủ thiếp đi dưới tấm chăn của búp bê. Trông nó thật duyên khi nó nhắm mắt, bởi lẽ mi nó thật dài. Con búp bê cũng nhắm mắt nữa và Fern sẽ đẩy xe rất chậm rất nhẹ để không làm thức giấc lũ nhỏ của cô.
Một buổi chiều ấm áp, Fern và Avery bận đồ tắm và đi ra suối bơi. Wilbur lẽo đẽo theo sau chân Fern. Khi cô lội xuống suối, Wilbur cũng theo xuống cùng. Nó thấy nước lạnh quá chừng - quá là lạnh so với sở thích của nó. Vì thế trong khi bọn trẻ bơi và chơi và té nước vào nhau, thì Wilbur khoan khoái vầy người trong bùn bên bờ suối, ở đó vừa ấm vừa ẩm và tuyệt vời là dính và nhớp nháp.
Mỗi ngày qua là một ngày hạnh phúc, và mỗi đêm qua là một đêm yên bình.
Wilbur thường được nông dân gọi là một con lợn xuân, đơn giản có nghĩa rằng nó được đẻ ra vào mùa xuân. Khi nó được năm tuần tuổi, ông Arable nói giờ thì nó đủ lớn để bán được rồi, và sẽ phải bán đi thôi. Fern suy sụp và khóc lóc. Nhưng bố cô cương quyết về việc này. Wilbur lại càng ăn tợn hơn; nó bắt đầu ăn các thứ thực phẩm đầu thừa đuôi thẹo thêm vào với sữa. Ông Arable không muốn nuôi nó thêm nữa. Ông đã bán hết cả mười anh chị em của Wilbur rồi.
“Phải bán nó thôi, Fern,” ông nói. “Con đã được chơi trò nuôi lợn con rồi còn gì, mà Wilbur thì đâu còn là lợn con nữa, và nó đằng nào cũng sẽ phải bán.”
“Hãy gọi cho nhà Zuckerman,” bà Arable gợi ý cho Fern. “Nhà chú Homer của con thỉnh thoảng vẫn nuôi lợn đấy. Và nếu như Wilbur đến ở chỗ đó, con có thể đi bộ xuống đấy mà thăm nó bao nhiêu tùy thích.”
“Con biết đòi chú ấy bao nhiêu tiền đây?” Fern hỏi.
“À,” bố cô nói, “nó là một con lợn còi. Hãy nói với chú Homer là con có một con lợn muốn bán với giá sáu đô la, xem chú ấy bảo gì.”
Mọi việc nhanh chóng được an bài. Fern gọi điện và gặp thím Edith, và thím Edith kêu chú Homer, và chú Homer từ chuồng quây chạy vào nói chuyện với Fern. Khi chú nghe thấy giá chỉ là sáu đô la, chú nói chú sẽ mua con lợn. Ngày hôm sau Wilbur đã bị rời khỏi căn nhà của nó dưới cây táo để đến sống ở đống phân trong nhà kho khu chuồng quây nhà Zuckerman.
Charlotte Và Wilbur Charlotte Và Wilbur - E.b.white Charlotte Và Wilbur