My test of a good novel is dreading to begin the last chapter.

Thomas Helm

 
 
 
 
 
Tác giả: Joseph Delaney
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 25
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2020 / 37
Cập nhật: 2017-05-09 22:24:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22 - Vì Lợi Ích Tốt Nhất
ặc dù mùa đông này từng thật rét buốt, trong vòng ba tuần kể từ sau cái chết của Morgan, thời tiết đã chuyển ấm hơn và băng bắt đầu tan. Như thế thì Shanks có thể đến giao lương thực lần đầu tiên kể từ thời nảo thời nào. Như thường lệ, tôi giúp anh ta dỡ hàng hóa xuống, nhưng khi anh ấy ra về, Thầy Trừ Tà đi theo anh ta một quãng xa xuống dưới hẻm núi và họ trò chuyện thật lâu với nhau.
Vài ngày sau, ngay sau bữa điểm tâm, Shanks đem giao một cỗ quan tài đến tận nhà chúng tôi, chú ngựa con gần như là sụm xuống dưới sức nặng của cỗ áo quan ấy. Sau khi tôi giúp anh ấy tháo quan tài ra, chúng tôi cẩn thận nhấc xuống. Quan tài này không đến nỗi nặng lắm như thoạt trông, nhưng nó hơi rộng, và tôi chưa khi nào trông thấy một cỗ quan tài được làm kiên cố đến thế. Hai bên quan tài là hai tay cầm bằng đồng và cả áo quan làm từ gỗ đen được đánh bóng. Chúng tôi không mang quan tài vào trong nhà mà chỉ để nó gần ngoài cửa sau.
“Cái này để làm gì thế ạ?” tôi hỏi Thầy Trừ Tà, còn Shanks thì lảng ra xa mất dạng.
“Để làm việc ấy ấy,” thầp đáp, nhịp nhịp tay lên cánh mũi. “Con nghĩ thử xem rồi khi nào nghĩ ra thì đến gặp ta.”
Mãi đến giờ ăn trưa thì các mối nghi ngờ của tôi mới được khẳng định.
“Này anh bạn, ta sẽ đi vắng vài ngày. Con nghĩ mình con có xoay sở được không thế?”
Miệng tôi đang đầy ứ, nên tôi chỉ gục gặc rồi tiếp tục ngồm ngoàm món thịt cừu hầm.
“Con không hỏi là ta sẽ đi đâu à?”
“Việc trừ tà chăng?” tôi ướm thử.
“Không phải đâu. Đây là việc gia đình. Meg và chị gái sẽ quay về nhà. Họ sẽ lên thuyền từ mũi Sunderland và ta sẽ tiễn họ lên đường được an toàn.”
Mũi Sunderland là phía nam vùng Heysham và là hải cảng lớn nhất trong toàn Hạt. Thuyền bè từ khắp nơi trên thế giới dong ngược dòng sông Lune để đến neo tại đây. Lúc ấy tôi biết mình đã đoán đúng về cỗ quan tài.
“Vậy là Marcia sẽ nằm trong cái hộp ấy,” tôi nói.
“Trúng phóc,” Thầy Trừ Tà mỉm cười. “Một liều lắm thảo dược sẽ giữ được mụ ta im lặng. Mụ ta không thể nào lên tàu theo cách bình thường đâu. Sẽ làm vài hành khách hoảng lên thôi. Theo như những gì mà ngài trưởng cảng được biết, thì chị gái của Meg đã qua đời và bà ấy sẽ mang chị mình về quê an táng. Mà thôi, như ta đã nói, ta sẽ chỉ đi cùng họ đến bến cảng để đảm bảo cho họ được lên tàu an toàn. Tất nhiên chúng ta sẽ ra đi vào ban đêm. Chắc chắn chúng ta sẽ vào nghỉ trong nhà trọ và Meg sẽ ẩn sau những rèm cửa đóng kín trong suốt thời gian ban ngày. Ta sẽ rất buồn phải tiễn bà ấy đi nhưng đấy là cho lợi ích tốt nhất.”
“Có lần con nghe thấy thầy nói với Meg về khu vườn mà hai người đã cùng nhau chia sẻ. Có phải là khu vườn của thầy ở Chipenden không ạ?” tôi hỏi.
“Ừ, phải đấy anh bạn. Là khu vườn phía tây, như con đã nghĩ. Bọn ta đã ngồi cùng nhau hàng tiếng đồng hồ trên cùng băng ghế mà hiện thời ta hay dạy học cho con ấy.”
“Rồi chuyện gì đã xảy ra thế?” tôi hỏi. “Tại sao thầy lại mang Meg đến Anglezarke mà nhốt bà ấy xuống hầm chứ. Tại sao bà ấy phải bị thuốc bằng trà thảo dược vậy?”
“Chuyện xảy ra giữa ta và Meg là chuyện riêng tư đấy!” Thầy Trừ Tà gắt lên, nhìn tôi chằm chằm dò xét. Thầy trông rất giận dữ trong một lúc khiến tôi nhận ra sự tò mò của mình đã đi quá xa. Nhưng rồi thầy thở dài và mệt mỏi lắc đầu.
“Như con biết đấy, Meg vẫn là một người phụ nữ xinh đẹp, nhưng khi còn trẻ bà ấy lại quá xinh đẹp khiến lắm tên đàn ông phải ngoái nhìn. Ta đã ghen tuông quá mức và bọn ta đã cãi nhau không biết bao nhiêu lần. Chưa hết. Meg cũng rất ngang ngạnh nữa và gây ra biết bao nhiêu kẻ thù trong Hạt. Những ai chọc giận bà ấy thì phải nếm mùi khiếp sợ bà ấy. Và những ai phải sống trong sợ hãi quá lâu sẽ trở nên nguy hiểm. Rốt cuộc Meg bị kết án là sử dụng ma thuật và các báo cáo được nộp lên cho ngài chánh án vùng Caster. Đấy là điều đặc biệt nghiêm trọng và người ta đã phái một viên cảnh sát đến bắt lấy Meg.”
“Nhưng bà ấy sẽ được an toàn trong nhà thầy ở Chipdenden mà, phải không thầy? Ông kẹ sẽ ngăn không cho viên cảnh sát đến được nơi nào gần Meg cả.”
“Ừ ông kẹ sẽ làm thế. Nhưng nó sẽ ngăn viên cảnh sát đến chết! Mà anh ta chỉ đang thi thành nhiệm vụ của mình thôi, và mặc dù là ta yêu Meg, ta vẫn không muốn mạng sống của người cảnh sát trẻ mất đi đè nặng lên lương tâm ta nên ta phải làm sao cho Meg biến mất. Ta đi xuống làng gặp mặt viên cảnh sát tại đấy, và cùng với sự giúp đỡ làm chứng của bác thợ rèn, ta đã thuyết phục được viên cảnh sát tin rằng Meg đã rời khỏi Hạt.
“Vì thế ta mang bà ấy đến đây, Meg trải qua bao mùa hè bị khóa nhốt trong căn phòng ngang các bậc cấp dẫn xuống hầm còn mùa đông thì bị giam lỏng trong nhà. Hoặc là thế hoặc là bà ấy sẽ treo lủng lẳng nơi đầu sợi thừng – như con biết rồi, ở Caster người ta treo cổ các phù thủy. Có một dạo, nhiều năm sau đấy, Meg thoát ra khỏi nhà và đi gieo rắc kinh hoàng lên dân địa phương. Để làm họ im lặng, ta phải hứa là ta đã chôn bà ấy xuống hố dưới hầm rồi. Đấy là lý do vì sao Shanks tức tối đến thế khi anh ta nhìn thấy Meg vào sáng hôm ấy. Nhưng mà thôi, giờ đây sau bao hồi lần lữa, Meg sẽ trở về quê hương. Đấy là chuyện mà lẽ ra ta đã phải làm từ bao nhiêu năm trước nhưng ta lại không thể để cho bà ấy đi được.”
“Vậy là Meg muốn trở về quê hương ạ?”
“Ta nghĩ bà ấy biết việc là này cho lợi ích tốt nhất. Với lại, Meg không còn cảm nhận về ta giống như ta cảm nhận bà ấy nữa,” thầy đáp, trông thầy thật già nua và buồn thảm hơn bao giờ hết. “Anh bạn này, ta rồi sẽ rất nhớ bà ấy. Nhớ đau nhớ đớn. Cuộc đời này rồi sẽ không như xưa khi không có Meg. Bà ấy là điều duy nhất khiến cho những mùa đông ở đây còn chịu đựng được...”
Hoàng hôn buông xuống, tôi quan sát Thầy Trừ Tà đóng chị gái của Meg, mụ Marcia, vào trong cỗ quan tài. Đoạn, khi cây vít bằng đồng cuối cùng đã được siết chặt, tôi giúp thầy mang quan tài xuống hẻm núi. Quan tài nặng trịch và thầy trò tôi hơi lảo đảo dưới sức nặng của nó, chật vật đặt từng bước chân xuống mặt đất mềm nhão bùn sình, còn Meg thì đi đàng sau mang theo mấy chiếc túi của bà. Trong khi chúng tôi nghiêm trang im lặng tiến xuống thung lũng u ám, quanh cảnh này gợi cho tôi nhớ đến một đám tang thật sự.
Thầy Trừ Tà trước đấy đã sắp đặt một cỗ xe ngựa đừng chờ chúng tôi ngoài lộ. Bốn con ngựa bỗng trở nên bồn chồn không yên khi chúng tôi đến gần, lỗ mũi chúng hỉnh lên, hơi thở bốc hơi dưới ánh trăng, khiến bác xà ích phải vất vả ghìm chúng lại. Khi đám ngựa đã bình tĩnh, bác ta leo xuống, bản thân bác ấy trông cũng lo lắng lắm, rồi bác đi đến chỗ Thầy Trừ Tà mà chạm tay vào vành mũ tỏ ý kính trọng. Quai hàm bác ấy đang run lập cập và bác trông như đang hết hồn hết vía vậy.
“Không có gì phải sợ cả đâu, và như ta đã hứa rồi đấy, ta sẽ trả cho anh hậu hĩ. Giờ thì giúp ta nâng thứ này lên nào,” Thầy Trừ Tà vừa nói với bác xà ích vừa vỗ vỗ lên quan tài của Marcia. Hai người họ nhấc chiếc hòm lên giá ở sau cỗ xe và Thầy Trừ Tà chăm chú quan sát khi bác xà ích dùng thừng cột chặt chiếc hòm lại.
Trong lúc hai người họ bận bịu, Meg tiến đến mỉm cười quả quyết với tôi, nhe cả răng ra.
“Cậu là một thằng bé nguy hiểm đấy Tom Ward, rất rất nguy hiểm,” bà ta nói và rướn tới sát hơn. “Cẩn thận đừng gây ra lắm kẻ thù nhé...”
Tôi không biết mình phải nói gì đây.
“Cậu sẽ làm một chuyện cho ta chứ, cậu nhỏ?” Meg thì thầm vào tai tôi.
Tôi chột dạ gật gù.
“Ông ấy không đến nỗi lạnh lùng như ông ta bắt mọi người phải tin thế đâu,” Meg nói và khoát tay về phía thầy tôi. “Chăm sóc ông ấy hộ ta nhé.” Thế là tôi mỉm cười và gật đầu.
Khi Thầy Trừ Tà đi lại chỗ chúng tôi, Meg trao cho thầy một nụ cười ấm áp thân thiện khiến tôi nghĩ là tận sâu trong lòng bà ấy vẫn còn tí quan tâm đến thầy. Và rồi bà ta tóm lấy tay thầy tôi mà bóp nhẹ. Thầy mở miệng như thể định nói gì đấy nhưng không từ ngữ nào được thốt ra. Mắt thầy lấp lánh lệ và thầy trông như đang tình cảm nghẹn ngào.
Tôi ngượng quá, bèn quay lưng lại hai người họ và bước bỏ đi vài bước. Họ thì thầm với nhau một đỗi rồi cùng nhau bước đến cỗ xe. Trong khi bác xà ích mở cửa xe và khẽ cúi đầu chào Meg, Thầy Trừ Tà giúp dìu bà ấy lên xe. Đoạn thầy đi lại chỗ tôi.
“Thôi, anh bạn, chúng ta sẽ lên đường đây. Con tự mình quay vào nhà đi nhé,” Thầy Trừ Tà bảo.
“Nếu con đi theo thầy thì có đỡ được chút nào không ạ?” tôi hỏi.
“Không đâu anh bạn, nhưng dù sao cũng cảm ơn. Có những việc mà ta cần phải tự mình làm lấy. Một ngày nào đấy, khi con trưởng thành hơn, ta nghĩ rồi con sẽ hiểu. Nhưng ta hy vọng con không bao giờ phải trải qua bất cứ chuyện gì như thế này...”
Nhưng tôi đã hiểu rồi: tôi nhớ đến lúc nhìn thấy thầy và Meg trong bếp, với nước mắt lăn dài trên má thầy. Tôi biết thầy cảm thấy như thế nào. Vả lại, tôi có thể hình dung ra mình trong tình cảnh của Thầy Trừ Tà và phải nói lời từ biệt với Alice lần cuối. Tôi và Alice rồi cũng sẽ kết thúc như thế này sao?
Chập sau Thầy Trừ Tà leo vào trong cỗ xe, và thầy vừa kịp ngồi xuống bên cạnh Meg thì bác xà ích đã quất roi lên lưng bốn chú ngựa. Cỗ xe ì ạch lăn đi và dần dà tăng tốc. Họ đang đi lên phương bắc, điểm đến của họ là mũi Sunderland, trong khi tôi chầm chậm leo ngược lên hẻm núi quay trở lại nhà.
Vào đến trong nhà rồi, tôi hâm nóng ít súp đậu cho bữa tối rồi ngồi xuống bên cạnh lò sưởi. Bên ngoài tịnh không một làn gió và tôi có thể nghe ra từng âm thanh răng rắc kẽo kẹt của ngôi nhà cũ. Ván lót sàn chùng xuống, một bậc thang răng rắc, một con chuột nhắt chạy loăng quăng sau tường. Và tôi thậm chí còn tưởng tượng rằng dưới tầng hầm kia, cách xa cánh cổng kim loại, tôi có thể nghe thấy những tiếng thì thào của những kẻ đã chết hoặc gần chết dưới các hố sâu của chúng.
Chỉ đến khi ấy tôi mới nhận ra mình đã đi xa đến mức nào. Tôi đang ở đấy, một mình trong căn nhà rộng lớn có tầng hầm đầy những ông kẹ và phù thủy bị nhốt, thế mà tôi không sợ một chút nào. Tôi là cậu bé học việc của Thầy Trừ Tà và mùa xuân tới đây là tôi đã hoàn tất năm huấn luyện đầu tiên của mình. Bốn năm nữa thôi, thì chính tôi sẽ là thầy trừ tà!
Cậu Bé Học Việc Và Thầy Trừ Tà Tập 3 - Đêm Của Kẻ Đánh Cắp Hồn Cậu Bé Học Việc Và Thầy Trừ Tà Tập 3 - Đêm Của Kẻ Đánh Cắp Hồn - Joseph Delaney Cậu Bé Học Việc Và Thầy Trừ Tà Tập 3 - Đêm Của Kẻ Đánh Cắp Hồn