To acquire the habit of reading is to construct for yourself a refuge from almost all the miseries of life.

W. Somerset Maugham

 
 
 
 
 
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 43
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 158 / 9
Cập nhật: 2020-06-24 21:51:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chuyện Con Xin Cơm Và Con Niềng Niễng
ẹ vừa đi chợ Huyện về, hai anh em Tân và Mai tranh nhau giúp mẹ nhặt mớ tép. Anh Tân nhanh như cắt chộp ngay được một con Niềng Niễng đang lẩn dưới một cụm rong rêu. Tân reo lên, chạy vội ra bể cá vàng của ông nội, thả chú Niềng Niễng xuống đó:
- Này, bé Mai xem này! Nó bơi lặn ác chưa? Nhanh hơn tàu ngầm nhé!
Bé Mai không biết tàu ngầm là gì - anh Tân đã học lớp 2 rồi kia mà! - cũng lũn cũn chạy ra xem một tí, thấy con Niềng Niễng nghiêng mình phơi bụng ngoắt ngoắt dưới nước, hai chân sau nó đạp nhoay nhoáy như hai mái chèo.
- Cho em đi, anh Tân…
Tân ta “xì” một cái rõ dài. Bé Mai biết ý, trở về chăm chỉ nhặt nốt tép cho mẹ.
- Có con gì đây, anh Tân này!
Bên cạnh mấy cọng cỏ và mấy con ốc, bò lổm ngổm một con gì to bằng đầu ngón tay cái trẻ con, chân cẳng gầy ngoẵng, mình màu vàng rạ ướt, hai con mắt thò lò, bụng tròn mà dẹt. Nom con vật hơi giống cái giỏ đựng cua, có điều đây là cái giỏ tí hon, mà lép.
Để em gọi đến ba lần, cu Tân mới trở vào, tới bên mớ tép:
- Ồ, con Xin Cơm đây mà! Để anh làm cho mà xem nhé!
Cu Tân nhặt con vật lên, dùng ngón tay trỏ và ngón tay cái bóp nhẹ vào ngực nó.
- Xin ông bát cơm! Xin bà bát cơm!
Theo nhịp bóp của ngón tay cu Tân, dưới bụng con vật chìa ra thụt vào một bộ phận giống như đôi cánh tay giơ ra xin cơm rồi đưa vào miệng vậy.
Cu Tân cười thích thú. Nhưng bé Mai không cười, nó nhăn mặt bảo anh:
- Anh ác thế! Anh làm nó đau, nó chết…
Cu Tân tiếp tục giảng giải:
- Tên nó là con Xin Cơm, nghe chửa? Gọi là con bưng mặt cũng được, vì nó xấu hổ bưng lấy mặt mà!
- Thế nó có biết bơi không, anh Tân?
- Bơi à? Được rồi, cho nó thi với con Niềng Niễng tàu ngầm của anh nhé!
Bé Mai lấy rổ đậy mớ tép đã nhặt tinh tươm cho mẹ, tò mò theo anh ra cái bể cá vàng.
Cu Tân thả nhẹ con Xin Cơm xuống nước. Nó lờ đờ chìm dần như một khúc rạ mục. Chạm chân tới đáy bể đầy rêu, nó đứng im một lúc rồi nghều ngào bò, bò… Thấy có vật lạ, đôi cá vàng lượn tới như hai đốm nắng, giương mắt nhìn đài các rồi lẹ làng quẫy đuôi vọt lên cao.
Cu Tân gí mũi sát mặt nước để tìm cái tàu ngầm của nó. Đây rồi, cu cậu đang nấp dưới chùm rễ cây si, ngay bên chân ông câu cá bằng đất nung ở hòn non bộ.
Tân vén áo, thò tay xua cho “cái tàu ngầm” bơi ra chỗ chú Xin Cơm. Như một làn chớp xanh đen, như cái máy bay vỉ ruồi phản lực, con Niềng Niễng liệng mấy vòng tuyệt đẹp, lúc nghiêng lúc ngửa, nhao lên mặt nước rồi lại lặn chúi xuống đáy bể. Trong khi đó, chú Xin Cơm cứ bò, bò…
- Đấy nhé, chịu thua tàu ngầm của anh chưa?
- Ì ì!… Con của anh giống con bọ xít ở cây nhãn!
- Nói láo! Bọ xít nó vàng, còn Niềng Niễng nó xanh biếc như cánh cam cơ mà!
- Con của anh xấu!
- Con của cái Mai xấu!
- Của anh xấu!
- Của Mai xấu!…
Tranh cãi nhau một lúc, hai anh em chợt nhớ ra cần phải cho con Niềng Niễng và con Xin Cơm ăn. Biết nó ăn gì mà cho được nhỉ? Bàn với nhau một hồi, hai anh em quyết định lượm tất cả những mảnh rong rêu nhặt từ mớ tép của mẹ ra, thả xuống bể. Bé Mai thương con Xin Cơm không có bạn, thả thêm hai con ốc xinh xinh.
Từ hôm ấy, hai anh em thường bị ông nội mắng về tội bỏ quá nhiều cơm cho cá vàng, ông nội không biết đâu, chúng cháu nuôi cả Niềng Niễng và cả Xin Cơm đấy ạ.
o O o
Một buổi sáng, vào giờ ra chơi, vì trường ở gần nên cu Tân chạy rảo về nhà kiếm thêm củ lang mẹ mới luộc.
Nhớ tới con Niềng Niễng, cu Tân để lại một mẩu khoai và chạy đến bên cái bể. Đột nhiên nó đứng sững. Dưới ánh nắng vàng sáng, đậu ngay trên đầu ông câu cá bằng đất nung là một con Chuồn Chuồn Chúa hiên ngang, đầu to, mắt xanh, ngực nở, mình vằn da cọp, hai đôi cánh trong suốt, cái đuôi thẳng tắp phía cuối bánh lái như đuôi máy bay.
Con Chuồn Chuồn có vẻ vừa ở dưới nước chui lên. Cu Tân đứng im, đảo mát nhìn. Nó đã nhận ra sự thực kỳ lạ: ngay bên mép nước dưới chân ông câu cá, con Xin Cơm của bé Mai đậu ôm lấy gốc cây si. Không, không phải con Xin Cơm, mà là cái áo của nó thì đúng hơn. Cái áo xẻ giữa lưng một vạch rộng, từ đó hiện ra con Chuồn Chuồn Chúa!
- Mai ơi! Mai ơi! Con Xin Cơm của Mai nở ra Chuồn Chuồn Chúa! Mai ơi! Mai ơi! Mai!
Con Chuồn Chuồn sực tỉnh bay vút lên không, lượn một vòng lớn trên hòn non bộ rồi mất hút trong nắng. Bấy giờ cu Tân mới chợt nghĩ: “Lạ thật, con Niềng Niễng của mình cũng có cánh mà sao không thấy nó bay nhỉ?”
- Mai ơi! Mai ơi! Mai!…
Cái Tết Của Mèo Con Cái Tết Của Mèo Con - Nhiều Tác Giả Cái Tết Của Mèo Con