The longer you wait for something, the more you appreciate it when you get it, because anything worth having is definitely something worth waiting.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: R.l.stine
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: How I Got My Shrunken Head
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 329 / 26
Cập nhật: 2019-12-23 22:17:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
ôi nhảy phắt lên, hai tay khuơ khoắng trong không khí, hai chân đá lung tung.
Kiến đỏ phủ kín khắp người.
Hàng trăm hàng ngàn con kiến đỏ, chúng bò khắp tay chân ngực tôi.
Những cái chân quều quào bò khắp cổ và gáy tôi. Tôi bắt một con béo múp đang bò trên trán. Rồi một con nữa trên má. Rồi lúc nhúc trong tóc.
— Ôôôi!
Tôi bật rên khẽ và sục tay vào tóc. Cào xuống một cái, và nhìn những con kiến đỏ rơi lả tả xuống đất.
Chúng bò kềnh càng trên mu bàn tay. Đốt đau nhói và nóng rát. To vô cùng và nhiều vô kể.
Tôi quì sụp xuống đập tay lên người. Tôi giật từng nắm kiến khỏi tóc và vứt chúng vào bụi cây.
Tôi gượng đứng lên, vặn vẹo quằn quại cố xua đàn kiến khổng lồ.
Nhưng chúng quá nhiều. Da tôi đau đớn và bỏng rát. Những cái chân nhọn hoắt của chúng bò râm ran khắp người.
Đau kinh khủng, tôi cảm thấy không thở nổi.
Tôi nhận ra mình đang ngạt thở. Những con kiến đang làm tôi chết ngạt. Tôi quờ quạng và gào lên man dại:
— Kah-lee-ah!
Thật kinh ngạc, lũ kiến rơi lả tả khỏi người.
Tôi lại gào:
— Kah-lee-ah!
Lũ kiến rơi lả tả xuống đất. Chúng nhảy khỏi tóc tôi, rơi khỏi trán, rơi khỏi ngực áo.
Tôi kinh ngạc đứng sững sờ nhìn chúng rơi xuống và bò đi, trèo cả lên nhau, bò thành một dòng dưới đám cỏ cao.
Tôi xoa cổ, gãi hai chân. Toàn thân đau rát. Nhưng lũ kiến to tướng đã đi hết. Tất cả đã rơi xuống khi tôi gào lên tiếng kêu đặc biệt của mình.
Tiếng hét đặc biệt đó.
Tôi nhìn xuống áo cố xua cảm giác đau đớn đi.
Trong lúc đó đôi mắt của cái đầu người khô đang tỏa sáng. Một ánh sáng rực rỡ màu vàng.
— Ồ!
Tôi nắm cái đầu lôi phắt ra khỏi túi, giơ ra trước mặt tôi hét:
— Kah-lee-ah!
Đôi mắt tỏa sáng rực rỡ hơn.
Đó là một tiếng hét đặc biệt của riêng tôi. Cái tiếng ấy đến từ đâu nhỉ? Tôi không nhớ ra nổi. Tôi cứ nghĩ đó là do mình tạo ra.
Rồi đột nhiên tôi biết rằng tiếng đó chính là điều bí mật của Phép thuật của rừng già.
Tiếng đó – và cái đầu người khô.
Bằng cách nào đó, tiếng kêu làm cho Phép thuật của rừng già sống dậy. Khi tôi hét to tiếng đó, lũ kiến vội vã nhảy khỏi người và bò đi.
Tôi có Phép thuật của rừng già.
Tiến sĩ Hawling và mụ Carolyn nói đúng.
Tôi có Phép thuật của rừng già mà không hề biết và tiếng kêu Kah-lee-ah! chính là chiếc chìa khóa để mở phép thuật ấy.
Nó đã giúp tôi đuổi được lũ kiến đỏ bẩn thỉu, liệu nó có dẫn tôi đến được chỗ cô Benna không? Bất giác tôi kêu lo lên thành tiếng.
— Có! Có!
Tôi biết là nó sẽ đưa tôi đến được chỗ cô Benna. Bây giờ thì tôi biết mình sẽ tìm được cô.
Tôi không sợ rừng rậm và muông thú trong đó nữa, không sợ bất cứ điều gì đang chờ đợi tôi trong khu rừng nóng nực và chằng chịt này nữa.
Tôi đã có Phép thuật của rừng già.
Tôi có nó và biết sử dụng nó.
Còn bây giờ tôi phải tìm ra cô Benna.
Mặt trời ban mai màu đỏ ối đã lên cao khỏi các ngọn cây. Không khí bắt đầu nóng nực và oi bức. Chim chóc ríu rít trên những cành cây.
Một tay cầm chiếc đèn pin, một tay nắm chặt cái đầu người tôi bắt đầu chạy về phía mặt trời.
Tôi tự nhủ, mình đi về hướng đông. Mặt trời mọc ở phía đông mà.
Không hiểu đấy có đúng là đường đến chỗ cô Benna không?
Đúng, tôi tự nhủ. Tôi biết chắc mình đang đi đúng hướng. Tôi quả quyết rằng Phép thuật của rừng già sẽ dẫn dắt mình đi. Tôi chỉ cần nghe theo là nó sẽ đưa tôi đến chỗ cô Benna, dù cho cô có đang ẩn náu ở đâu trong khu rừng già rậm rạp này.
Tôi chạy qua đám dây leo to tướng dây lá và những bụi cây lép xép. Tôi chui qua những cành cây vỏ trắng và nhẵn nhụi. Khi lướt qua tán cây rừng thấp lòe xòe, lá của chúng quệt tới tấp vào lưng tôi.
Những tia nắng hắt vào mặt, và tôi chạy tới một bãi cát rộng. Mồ hôi ướt đẫm trán. Bỗng chân tôi bị trượt trên một nền cát mềm mềm.
— Ái!
Cái Đầu Người Khô Cái Đầu Người Khô - R.l.stine Cái Đầu Người Khô